古诗词

雪后书事

杜仁杰

雪罢山原净,日晴风景新。xuě bà shān yuán jìng,rì qíng fēng jǐng xīn。
一川花气午,万壑水声春。yī chuān huā qì wǔ,wàn hè shuǐ shēng chūn。
天地开华国,关河失战尘。tiān dì kāi huá guó,guān hé shī zhàn chén。
无边春色里,惆怅独行人。wú biān chūn sè lǐ,chóu chàng dú xíng rén。
杜仁杰

杜仁杰

杜仁杰(约1201—1282年),原名之元,又名征,字仲梁,号善夫(“夫”也作“甫”),又号止轩。济南长清 (今属山东济南市)人。元代散曲家。《录鬼簿》把他列入“前辈已死名公。”他由金入元,金朝正大中与麻革、张澄隐居内乡山中。元初,屡被征召不出。性善谑,才学宏博。平生与元好问相契,有诗文相酬。元好问曾两次向耶律楚材推荐,但他都“表谢不起,”没有出仕。其子杜元素,任福建闽海道廉访使,由于子贵,他死后得赠翰林承旨、资善大夫,谥号文穆。 杜仁杰的作品>>

猜您喜欢

般涉调·耍孩儿·庄家不识勾栏

杜仁杰

风调雨顺民安乐,都不似俺庄家快活。fēng diào yǔ shùn mín ān lè,dōu bù shì ǎn zhuāng jiā kuài huó。
桑蚕五谷十分收,官司无甚差科。sāng cán wǔ gǔ shí fēn shōu,guān sī wú shén chà kē。
当村许下还心愿,来到城中买些纸火。dāng cūn xǔ xià hái xīn yuàn,lái dào chéng zhōng mǎi xiē zhǐ huǒ。
正打街头过,见吊个花碌碌纸榜,不似那答儿闹穰穰人多。zhèng dǎ jiē tóu guò,jiàn diào gè huā lù lù zhǐ bǎng,bù shì nà dá ér nào ráng ráng rén duō。
【六煞】见一个人手撑着椽做的门,高声的叫“请、请”,道迟来的满了无处停坐。liù shā jiàn yī gè rén shǒu chēng zhe chuán zuò de mén,gāo shēng de jiào qǐng qǐng,dào chí lái de mǎn le wú chù tíng zuò。
说道:前截儿院本《调风月》,背后么末敷演《刘耍和》。shuō dào qián jié ér yuàn běn diào fēng yuè,bèi hòu me mò fū yǎn liú shuǎ hé。
高声叫:赶散易得,难得的妆哈。gāo shēng jiào gǎn sàn yì dé,nán dé de zhuāng hā。
【五煞】要了二百钱放过咱,入得门上个木坡,见层层叠叠团圞坐。wǔ shā yào le èr bǎi qián fàng guò zán,rù dé mén shàng gè mù pō,jiàn céng céng dié dié tuán luán zuò。
抬头觑是个钟楼模样,往下觑却是人旋窝。tái tóu qù shì gè zhōng lóu mó yàng,wǎng xià qù què shì rén xuán wō。
见几个妇女向台儿上坐,又不是迎神赛社,不住的擂鼓筛锣。jiàn jǐ gè fù nǚ xiàng tái ér shàng zuò,yòu bù shì yíng shén sài shè,bù zhù de léi gǔ shāi luó。
【四煞】一个女孩儿转了几遭,不多时引出一伙,中间里一个央人货,裹着枚皂头巾顶门上插一管笔,满脸石灰更着些黑道儿抹。sì shā yī gè nǚ hái ér zhuǎn le jǐ zāo,bù duō shí yǐn chū yī huǒ,zhōng jiān lǐ yī gè yāng rén huò,guǒ zhe méi zào tóu jīn dǐng mén shàng chā yī guǎn bǐ,mǎn liǎn shí huī gèng zhe xiē hēi dào ér mǒ。
知他待是如何过?浑身上下,则穿领花布直裰。zhī tā dài shì rú hé guò?hún shēn shàng xià,zé chuān lǐng huā bù zhí duō。
【三煞】念了会诗共词,说了会赋与歌,无差错。sān shā niàn le huì shī gòng cí,shuō le huì fù yǔ gē,wú chà cuò。
唇天口地无高下,巧语花言记许多。chún tiān kǒu dì wú gāo xià,qiǎo yǔ huā yán jì xǔ duō。
临绝末,道了低头撮脚,爨罢将么拨。lín jué mò,dào le dī tóu cuō jiǎo,cuàn bà jiāng me bō。
【二煞】一个妆做张太公,他改做小二哥,行行行说向城中过。èr shā yī gè zhuāng zuò zhāng tài gōng,tā gǎi zuò xiǎo èr gē,xíng xíng xíng shuō xiàng chéng zhōng guò。
见个年少的妇女向帘儿下立,那老子用意铺谋待取做老婆。jiàn gè nián shǎo de fù nǚ xiàng lián ér xià lì,nà lǎo zi yòng yì pù móu dài qǔ zuò lǎo pó。
教小二哥相说合,但要的豆谷米麦,问甚布绢纱罗。jiào xiǎo èr gē xiāng shuō hé,dàn yào de dòu gǔ mǐ mài,wèn shén bù juàn shā luó。
【一煞】教太公往前那不敢往后那,抬左脚不敢抬右脚,翻来复去由他一个。yī shā jiào tài gōng wǎng qián nà bù gǎn wǎng hòu nà,tái zuǒ jiǎo bù gǎn tái yòu jiǎo,fān lái fù qù yóu tā yī gè。
太公心下实焦燥,把一个皮棒槌则一下打做两半个。tài gōng xīn xià shí jiāo zào,bǎ yī gè pí bàng chuí zé yī xià dǎ zuò liǎng bàn gè。
我则道脑袋天灵破,则道兴词告状,刬地大笑呵呵。wǒ zé dào nǎo dài tiān líng pò,zé dào xīng cí gào zhuàng,chǎn dì dà xiào hē hē。
【尾】则被一胞尿,爆的我没奈何。wěi zé bèi yī bāo niào,bào de wǒ méi nài hé。
刚捱刚忍更待看些儿个,枉被这驴颓笑杀我。gāng ái gāng rěn gèng dài kàn xiē ér gè,wǎng bèi zhè lǘ tuí xiào shā wǒ。

太常引

杜仁杰

碧幮冰簟午风凉。bì chú bīng diàn wǔ fēng liáng。
都是好风光。dōu shì hǎo fēng guāng。
独自守空床。dú zì shǒu kōng chuáng。
泪滴了、千行万行。lèi dī le qiān xíng wàn xíng。
别时情意,去时言约,刚道不思量。bié shí qíng yì,qù shí yán yuē,gāng dào bù sī liàng。
不是不思量。bù shì bù sī liàng。
说着后、教人语长。shuō zhe hòu jiào rén yǔ zhǎng。

朝中措

杜仁杰

汴梁三月正繁华。biàn liáng sān yuè zhèng fán huá。
行路见双娃。xíng lù jiàn shuāng wá。
遍体一身明锦,遮尘满面乌纱。biàn tǐ yī shēn míng jǐn,zhē chén mǎn miàn wū shā。
车鞍似水,留伊无故,去落谁家。chē ān shì shuǐ,liú yī wú gù,qù luò shuí jiā。
争奈无人说兴,新来憔悴因他。zhēng nài wú rén shuō xīng,xīn lái qiáo cuì yīn tā。

禹城道中

杜仁杰

自发醯鸡覆,蓬心得少瘳。zì fā xī jī fù,péng xīn dé shǎo chōu。
乾坤一尺棰,今古几全牛。qián kūn yī chǐ chuí,jīn gǔ jǐ quán niú。
岁月怜丹灶,云山笑白头。suì yuè lián dān zào,yún shān xiào bái tóu。
此生真欲上,何地不菟裘。cǐ shēng zhēn yù shàng,hé dì bù tú qiú。

病中枕上

杜仁杰

忽忽卧几月,遂成疏懒名。hū hū wò jǐ yuè,suì chéng shū lǎn míng。
却因久病后,更觉万缘轻。què yīn jiǔ bìng hòu,gèng jué wàn yuán qīng。
月落窗影动,夜寒灯晕生。yuè luò chuāng yǐng dòng,yè hán dēng yūn shēng。
狸奴似相慰,分坐守残更。lí nú shì xiāng wèi,fēn zuò shǒu cán gèng。

送信云父

杜仁杰

居士身轻日,秋天木落时。jū shì shēn qīng rì,qiū tiān mù luò shí。
山青云冉冉,川白草离离。shān qīng yún rǎn rǎn,chuān bái cǎo lí lí。
涉世心将破,怀人鬓已丝。shè shì xīn jiāng pò,huái rén bìn yǐ sī。
相逢琴酒乐,应怪久违期。xiāng féng qín jiǔ lè,yīng guài jiǔ wéi qī。

病中忆坦夫兄

杜仁杰

共脱壬辰乱,他乡见愈亲。gòng tuō rén chén luàn,tā xiāng jiàn yù qīn。
论才唯有子,知己更无人。lùn cái wéi yǒu zi,zhī jǐ gèng wú rén。
避世相看老,通家未拟贫。bì shì xiāng kàn lǎo,tōng jiā wèi nǐ pín。
竹林平日约,早晚得为邻。zhú lín píng rì yuē,zǎo wǎn dé wèi lín。

从军

杜仁杰

野阔牛羊小,天低草树平。yě kuò niú yáng xiǎo,tiān dī cǎo shù píng。
吴疆连晋境,汉卒杂番兵。wú jiāng lián jìn jìng,hàn zú zá fān bīng。
月合围城晕,风酣战阵声。yuè hé wéi chéng yūn,fēng hān zhàn zhèn shēng。
中原良苦地,上古错经营。zhōng yuán liáng kǔ dì,shàng gǔ cuò jīng yíng。

雨中寄高无尘

杜仁杰

久客饶孤闷,连阴动浃旬。jiǔ kè ráo gū mèn,lián yīn dòng jiā xún。
行云应已倦,细雨亦伤频。xíng yún yīng yǐ juàn,xì yǔ yì shāng pín。
飘泊嗟吾道,饥寒任此身。piāo pō jiē wú dào,jī hán rèn cǐ shēn。
人家酒应熟,谁为问南邻。rén jiā jiǔ yīng shú,shuí wèi wèn nán lín。

至日

杜仁杰

松竹浣花里,桑麻杜曲田。sōng zhú huàn huā lǐ,sāng má dù qū tián。
苍茫辞蜀地,辛苦见秦天。cāng máng cí shǔ dì,xīn kǔ jiàn qín tiān。
死去谁怜汝,生还事偶然。sǐ qù shuí lián rǔ,shēng hái shì ǒu rán。
但甘终垄亩,待聘岂前贤。dàn gān zhōng lǒng mǔ,dài pìn qǐ qián xián。

宿金线泉

杜仁杰

官舍值淫雨,客衣惊早秋。guān shě zhí yín yǔ,kè yī jīng zǎo qiū。
泄云迷灌木,行潦带清流。xiè yún mí guàn mù,xíng lǎo dài qīng liú。
蛛网翻新霁,蝉声咽暮愁。zhū wǎng fān xīn jì,chán shēng yàn mù chóu。
古今何限事,白首对沧洲。gǔ jīn hé xiàn shì,bái shǒu duì cāng zhōu。

中秋夜宿普照喜周卿至

杜仁杰

久客厌孤寂,跫然闻子来。jiǔ kè yàn gū jì,qióng rán wén zi lái。
夜凉风缩瑟,云破月徘徊。yè liáng fēng suō sè,yún pò yuè pái huái。
旧事休重说,新诗且细裁。jiù shì xiū zhòng shuō,xīn shī qiě xì cái。
几年无此夕,独欠两三杯。jǐ nián wú cǐ xī,dú qiàn liǎng sān bēi。

无题

杜仁杰

老泪河源竭,忧端泰华齐。lǎo lèi hé yuán jié,yōu duān tài huá qí。
苦吟知有恨,细写却无题。kǔ yín zhī yǒu hèn,xì xiě què wú tí。
事与孤鸿北,身携片影西。shì yǔ gū hóng běi,shēn xié piàn yǐng xī。
催归烟树外,不用向人啼。cuī guī yān shù wài,bù yòng xiàng rén tí。

沧浪亭观雨

杜仁杰

萧萧北风吹北窗,浪浪秋雨泻秋江。xiāo xiāo běi fēng chuī běi chuāng,làng làng qiū yǔ xiè qiū jiāng。
痴蝇不飞集枯几,饥鼠屡出翻空缸。chī yíng bù fēi jí kū jǐ,jī shǔ lǚ chū fān kōng gāng。
杂花叶底开无数,佳木门前立自双。zá huā yè dǐ kāi wú shù,jiā mù mén qián lì zì shuāng。
散地自知心地远,赏音谁解足音跫。sàn dì zì zhī xīn dì yuǎn,shǎng yīn shuí jiě zú yīn qióng。

病中呈裕之

杜仁杰

十载犹能复笑谈,归来重觅读书龛。shí zài yóu néng fù xiào tán,guī lái zhòng mì dú shū kān。
耒阳白酒君应具,勾漏丹砂我自惭。lěi yáng bái jiǔ jūn yīng jù,gōu lòu dān shā wǒ zì cán。
民讼几时消自苦,山城虽小得穷探。mín sòng jǐ shí xiāo zì kǔ,shān chéng suī xiǎo dé qióng tàn。
也知清俭难持久,好趁秋风酒菊潭。yě zhī qīng jiǎn nán chí jiǔ,hǎo chèn qiū fēng jiǔ jú tán。
2612