古诗词

东飞伯劳歌

南北朝 萧衍

东飞伯劳西飞燕,黄姑织女时相见。dōng fēi bó láo xī fēi yàn,huáng gū zhī nǚ shí xiāng jiàn。
谁家女儿对门居,开颜发艳照里闾。shuí jiā nǚ ér duì mén jū,kāi yán fā yàn zhào lǐ lǘ。
南窗北牖挂明光,罗帷绮帐脂粉香。nán chuāng běi yǒu guà míng guāng,luó wéi qǐ zhàng zhī fěn xiāng。
女儿年几十五六,窈窕无双颜如玉。nǚ ér nián jǐ shí wǔ liù,yǎo tiǎo wú shuāng yán rú yù。
三春已暮花从风,空留可怜谁与同。sān chūn yǐ mù huā cóng fēng,kōng liú kě lián shuí yǔ tóng。
萧衍

萧衍

梁高祖武皇帝萧衍(464年-549年),字叔达,小字练儿。南兰陵郡武进县东城里(今江苏省丹阳市访仙镇)人。南北朝时期梁朝政权的建立者。萧衍是兰陵萧氏的世家子弟,为汉朝相国萧何的二十五世孙。父亲萧顺之是齐高帝的族弟,封临湘县侯,官至丹阳尹知事,母张尚柔。他原来是南齐的官员,南齐中兴二年(502年),齐和帝被迫“禅位”于萧衍,南梁建立。萧衍在位时间达四十八年,在南朝的皇帝中列第一位。在位颇有政绩,在位晚年爆发“侯景之乱”,都城陷落,被侯景囚禁,死于台城,享年八十六岁,葬于修陵,谥为武帝,庙号高祖。 萧衍的作品>>

猜您喜欢

游钟山大爱敬寺诗

南北朝 萧衍

曰予受尘缚,未得留盖缠。yuē yǔ shòu chén fù,wèi dé liú gài chán。
三有同永夜,六道等长眠。sān yǒu tóng yǒng yè,liù dào děng zhǎng mián。
才性乏方便,智力非善权。cái xìng fá fāng biàn,zhì lì fēi shàn quán。
生住无停相,刹那即徂迁。shēng zhù wú tíng xiāng,shā nà jí cú qiān。
叹逝比悠稔,交臂乃奢年。tàn shì bǐ yōu rěn,jiāo bì nǎi shē nián。
从流既难反,弱丧谓不然。cóng liú jì nán fǎn,ruò sàng wèi bù rán。
二苦常追随,三毒自烧然。èr kǔ cháng zhuī suí,sān dú zì shāo rán。
贪痴养忧畏,热恼坐焦煎。tān chī yǎng yōu wèi,rè nǎo zuò jiāo jiān。
道心理归终,信首故宜先。dào xīn lǐ guī zhōng,xìn shǒu gù yí xiān。
驾言追善友,回舆寻胜缘。jià yán zhuī shàn yǒu,huí yú xún shèng yuán。
面势周大地,萦带极长川。miàn shì zhōu dà dì,yíng dài jí zhǎng chuān。
棱层叠嶂远,迤逦嶝道悬。léng céng dié zhàng yuǎn,yí lǐ dèng dào xuán。
朝日照花林,光风起香山。cháo rì zhào huā lín,guāng fēng qǐ xiāng shān。
飞鸟发差池,出云去连绵。fēi niǎo fā chà chí,chū yún qù lián mián。
落英分绮色,坠露散珠圆。luò yīng fēn qǐ sè,zhuì lù sàn zhū yuán。
当道兰靃靡,临阶竹便娟。dāng dào lán huò mí,lín jiē zhú biàn juān。
幽谷响嘤嘤,石濑鸣溅溅。yōu gǔ xiǎng yīng yīng,shí lài míng jiàn jiàn。
萝短未中揽,葛嫩不任牵。luó duǎn wèi zhōng lǎn,gé nèn bù rèn qiān。
攀缘傍玉涧,褰陟度金泉。pān yuán bàng yù jiàn,qiān zhì dù jīn quán。
长途弘翠微,香楼间紫烟。zhǎng tú hóng cuì wēi,xiāng lóu jiān zǐ yān。
慧居超七净,梵住逾八禅。huì jū chāo qī jìng,fàn zhù yú bā chán。
始得展身敬,方乃遂心虔。shǐ dé zhǎn shēn jìng,fāng nǎi suì xīn qián。
菩提圣种子,十力良福田。pú tí shèng zhǒng zi,shí lì liáng fú tián。
正趣果上果,皈依天中天。zhèng qù guǒ shàng guǒ,guī yī tiān zhōng tiān。
一道长死生,有无离二边。yī dào zhǎng sǐ shēng,yǒu wú lí èr biān。
何待空同右?岂羡汾阳前?hé dài kōng tóng yòu?qǐ xiàn fén yáng qián?
以我初觉意,贻尔后来贤。yǐ wǒ chū jué yì,yí ěr hòu lái xián。

河中之水歌

南北朝 萧衍

河中之水向东流,洛阳女儿名莫愁。hé zhōng zhī shuǐ xiàng dōng liú,luò yáng nǚ ér míng mò chóu。
莫愁十三能织绮,十四采桑南陌头。mò chóu shí sān néng zhī qǐ,shí sì cǎi sāng nán mò tóu。
十五嫁于卢家妇,十六生儿字阿侯。shí wǔ jià yú lú jiā fù,shí liù shēng ér zì ā hóu。
卢家兰室桂为梁,中有郁金苏合香。lú jiā lán shì guì wèi liáng,zhōng yǒu yù jīn sū hé xiāng。
头上金钗十二行,足下丝履五文章。tóu shàng jīn chāi shí èr xíng,zú xià sī lǚ wǔ wén zhāng。
珊瑚挂镜烂生光,平头奴子擎履箱。shān hú guà jìng làn shēng guāng,píng tóu nú zi qíng lǚ xiāng。
人生富贵何所望,恨不嫁与东家王。rén shēng fù guì hé suǒ wàng,hèn bù jià yǔ dōng jiā wáng。

长安有狭邪行

南北朝 萧衍

洛阳有曲陌,曲陌不通驿。luò yáng yǒu qū mò,qū mò bù tōng yì。
忽遇二少童,扶辔问君宅。hū yù èr shǎo tóng,fú pèi wèn jūn zhái。
我宅邯郸右,易忆复可知。wǒ zhái hán dān yòu,yì yì fù kě zhī。
大息组絪缊,中息佩陆离。dà xī zǔ yīn yūn,zhōng xī pèi lù lí。
小息尚青绮,总辔游南皮。xiǎo xī shàng qīng qǐ,zǒng pèi yóu nán pí。
三息俱入门,家臣拜门垂。sān xī jù rù mén,jiā chén bài mén chuí。
三息俱升堂,旨酒盈千巵。sān xī jù shēng táng,zhǐ jiǔ yíng qiān zhī。
三息俱入户,户内有光仪。sān xī jù rù hù,hù nèi yǒu guāng yí。
大妇理金翠,中妇事玉触。dà fù lǐ jīn cuì,zhōng fù shì yù chù。
小妇独闲暇,调笙游曲池。xiǎo fù dú xián xiá,diào shēng yóu qū chí。
丈人少徘徊,凤吹方参差。zhàng rén shǎo pái huái,fèng chuī fāng cān chà。

芳树

南北朝 萧衍

绿树始摇芳,芳生非一叶。lǜ shù shǐ yáo fāng,fāng shēng fēi yī yè。
一叶度春风,芳芳自相接。yī yè dù chūn fēng,fāng fāng zì xiāng jiē。
色杂乱参差,众花纷重叠。sè zá luàn cān chà,zhòng huā fēn zhòng dié。
重叠不可思,思此谁能惬。zhòng dié bù kě sī,sī cǐ shuí néng qiè。

有所思

南北朝 萧衍

谁言生离久,适意与君别。shuí yán shēng lí jiǔ,shì yì yǔ jūn bié。
衣上芳犹在,握里书未灭。yī shàng fāng yóu zài,wò lǐ shū wèi miè。
腰中双绮带,梦为同心结。yāo zhōng shuāng qǐ dài,mèng wèi tóng xīn jié。
常恐所思露,瑶华未忍折。cháng kǒng suǒ sī lù,yáo huá wèi rěn zhé。