古诗词

三善殿夜望山灯诗

南北朝 江总

百花疑吐夜,四照似含春。bǎi huā yí tǔ yè,sì zhào shì hán chūn。
的的连星出,亭亭向月新。de de lián xīng chū,tíng tíng xiàng yuè xīn。
采珠非合浦,赠佩异江滨。cǎi zhū fēi hé pǔ,zèng pèi yì jiāng bīn。
若任扶桑路,堪言并日轮。ruò rèn fú sāng lù,kān yán bìng rì lún。

江总

江总(519~594)著名南朝陈大臣、文学家。字总持,祖籍济阳考城(今河南兰考)。出身高门,幼聪敏,有文才。年十八,为宣惠武陵王府法曹参军,迁尚书殿中郎。所作诗篇深受梁武帝赏识,官至太常卿。张缵、王筠、刘之遴,乃一时高才学士,皆对江总雅相推重,与之为忘年友。侯景之乱后,避难会稽,流寓岭南,至陈文帝天嘉四年(563)才被征召回建康,任中书侍郎。陈后主时,官至尚书令,故世称“江令”。任上“总当权宰,不持政务,但日与后主游宴后庭”,“由是国政日颓,纲纪不立”(《陈书·江总传》)。隋文帝开皇九年(589)灭陈,江总入隋为上开府,后放回江南,去世于江都(今江苏扬州)。 江总的作品>>

猜您喜欢

芳树

南北朝 江总

朝霞映日殊未妍,珊瑚照水定非鲜。cháo xiá yìng rì shū wèi yán,shān hú zhào shuǐ dìng fēi xiān。
千叶芙蓉讵相似,百枝灯花复羞然。qiān yè fú róng jù xiāng shì,bǎi zhī dēng huā fù xiū rán。
暂欲寄根对沧海,大愿移华侧绮钱。zàn yù jì gēn duì cāng hǎi,dà yuàn yí huá cè qǐ qián。
井上桃虫谁可杂,庭中桂蠹岂见怜。jǐng shàng táo chóng shuí kě zá,tíng zhōng guì dù qǐ jiàn lián。

宛转歌

南北朝 江总

七夕天河白露明,八月涛水秋风惊。qī xī tiān hé bái lù míng,bā yuè tāo shuǐ qiū fēng jīng。
楼中恒闻哀响曲,塘上复有辛苦行。lóu zhōng héng wén āi xiǎng qū,táng shàng fù yǒu xīn kǔ xíng。
不解何意悲秋气,直置无秋悲自生。bù jiě hé yì bēi qiū qì,zhí zhì wú qiū bēi zì shēng。
不怨前阶促织鸣,偏愁别路捣衣声。bù yuàn qián jiē cù zhī míng,piān chóu bié lù dǎo yī shēng。
别燕差池自有返,离蝉寂寞讵含情。bié yàn chà chí zì yǒu fǎn,lí chán jì mò jù hán qíng。
云聚怀情四望台,月冷相思九重观。yún jù huái qíng sì wàng tái,yuè lěng xiāng sī jiǔ zhòng guān。
欲题芍药诗不成,来采芙蓉花已散。yù tí sháo yào shī bù chéng,lái cǎi fú róng huā yǐ sàn。
金樽送曲韩娥起,玉柱调弦楚妃叹。jīn zūn sòng qū hán é qǐ,yù zhù diào xián chǔ fēi tàn。
翠眉结恨不复开,宝鬓迎秋度前乱。cuì méi jié hèn bù fù kāi,bǎo bìn yíng qiū dù qián luàn。
湘妃拭泪洒贞筠,筴药浣衣何处人。xiāng fēi shì lèi sǎ zhēn yún,cè yào huàn yī hé chù rén。
步步香飞金薄履,盈盈扇掩珊瑚唇。bù bù xiāng fēi jīn báo lǚ,yíng yíng shàn yǎn shān hú chún。
已言采桑期陌上,复能解佩就江滨。yǐ yán cǎi sāng qī mò shàng,fù néng jiě pèi jiù jiāng bīn。
竞入华堂要花枕,争开羽帐奉华茵。jìng rù huá táng yào huā zhěn,zhēng kāi yǔ zhàng fèng huá yīn。
不惜独眠前下钓,欲许便作后来薪。bù xī dú mián qián xià diào,yù xǔ biàn zuò hòu lái xīn。
后来瞑瞑同玉床,可怜颜色无比方。hòu lái míng míng tóng yù chuáng,kě lián yán sè wú bǐ fāng。
谁能巧笑特窥井,乍取新声学绕梁。shuí néng qiǎo xiào tè kuī jǐng,zhà qǔ xīn shēng xué rào liáng。
宿处留娇堕黄珥,镜前含笑弄明珰。sù chù liú jiāo duò huáng ěr,jìng qián hán xiào nòng míng dāng。
菤葹摘心心不尽,茱萸折叶叶更芳。juǎn shī zhāi xīn xīn bù jǐn,zhū yú zhé yè yè gèng fāng。
已闻能歌洞箫赋,讵是故爱邯郸倡。yǐ wén néng gē dòng xiāo fù,jù shì gù ài hán dān chàng。

梅花落

南北朝 江总

腊月正月早惊春,众花未发梅花新。là yuè zhèng yuè zǎo jīng chūn,zhòng huā wèi fā méi huā xīn。
可怜芬芳临玉台,朝攀晚折还复开。kě lián fēn fāng lín yù tái,cháo pān wǎn zhé hái fù kāi。
长安少年多轻薄,两两共唱梅花落。zhǎng ān shǎo nián duō qīng báo,liǎng liǎng gòng chàng méi huā luò。
满酌金巵催玉柱,落梅树下宜歌舞。mǎn zhuó jīn zhī cuī yù zhù,luò méi shù xià yí gē wǔ。
金谷万株连绮甍,梅花密处藏娇莺。jīn gǔ wàn zhū lián qǐ méng,méi huā mì chù cáng jiāo yīng。
桃李佳人欲相照,摘叶牵花来并笑。táo lǐ jiā rén yù xiāng zhào,zhāi yè qiān huā lái bìng xiào。
杨柳条青楼上轻,梅花色白雪中明。yáng liǔ tiáo qīng lóu shàng qīng,méi huā sè bái xuě zhōng míng。
横笛短箫凄复切,谁知柏梁声不绝。héng dí duǎn xiāo qī fù qiè,shuí zhī bǎi liáng shēng bù jué。

梅花落二首

南北朝 江总

【其一】
缥色动风香,罗生枝已长。piāo sè dòng fēng xiāng,luó shēng zhī yǐ zhǎng。
妖姬坠马髻,未插江南珰。yāo jī zhuì mǎ jì,wèi chā jiāng nán dāng。
转袖花纷落,春衣共有芳。zhuǎn xiù huā fēn luò,chūn yī gòng yǒu fāng。
羞作秋胡妇,独采城南桑。xiū zuò qiū hú fù,dú cǎi chéng nán sāng。
【其二】
胡地少春来,三年惊落梅。hú dì shǎo chūn lái,sān nián jīng luò méi。
偏疑粉蝶散,乍似雪花开。piān yí fěn dié sàn,zhà shì xuě huā kāi。
可怜香气歇,可惜风相摧。kě lián xiāng qì xiē,kě xī fēng xiāng cuī。
金铙且莫韵,玉笛幸徘徊。jīn náo qiě mò yùn,yù dí xìng pái huái。

怨诗二首

南北朝 江总

【其一】
采桑归路河流深,忆昔相期柏树林。cǎi sāng guī lù hé liú shēn,yì xī xiāng qī bǎi shù lín。
奈许新缣伤妾意,无由故剑动君心。nài xǔ xīn jiān shāng qiè yì,wú yóu gù jiàn dòng jūn xīn。
【其二】
新梅嫩柳未障羞,情去恩移那可留。xīn méi nèn liǔ wèi zhàng xiū,qíng qù ēn yí nà kě liú。
团扇箧中言不分,纤腰掌上讵胜愁。tuán shàn qiè zhōng yán bù fēn,xiān yāo zhǎng shàng jù shèng chóu。

于长安归还扬州九月九日行薇山亭赋韵诗

南北朝 江总

心逐南云逝,形随北雁来。xīn zhú nán yún shì,xíng suí běi yàn lái。
故乡篱下菊,今日几花开。gù xiāng lí xià jú,jīn rì jǐ huā kāi。