古诗词

题福唐观二首

杜光庭

盘空蹑翠到山巅,竹殿云楼势逼天。pán kōng niè cuì dào shān diān,zhú diàn yún lóu shì bī tiān。
古洞草深微有路,旧碑文灭不知年。gǔ dòng cǎo shēn wēi yǒu lù,jiù bēi wén miè bù zhī nián。
八州物象通檐外,万里烟霞在目前。bā zhōu wù xiàng tōng yán wài,wàn lǐ yān xiá zài mù qián。
自是人间轻举地,何须蓬岛访真仙。zì shì rén jiān qīng jǔ dì,hé xū péng dǎo fǎng zhēn xiān。
杜光庭

杜光庭

杜光庭(850—933),字圣宾,号东瀛子,缙云人。唐懿宗时,考进士未中,后到天台山入道。晚年辞官隐居四川青城山。一生著作颇多,有《道德真经广圣义》、《道门科范大全集》、《广成集》、《洞天福地岳渎名山记》、《青城山记》、《武夷山记》、《西湖古迹事实》等。古代著名传奇小说《虬髯客传》相传系他所作。杜光庭注重对道教教义、斋醮科范、修道方术等多方面的研究和整理,对后世道教影响很大。一些著作亡佚于元初,无法见其原貌。研究杜光庭的专著有《唐代老学研究——以成玄英、李荣、唐玄宗、杜光庭《道德经》注疏为个案》等。 杜光庭的作品>>

猜您喜欢

初月

杜光庭

始看东上又西浮,圆缺何曾得自由。shǐ kàn dōng shàng yòu xī fú,yuán quē hé céng dé zì yóu。
照物不能长似镜,当天多是曲如钩。zhào wù bù néng zhǎng shì jìng,dāng tiān duō shì qū rú gōu。
定无列宿敢争耀,好伴晴河相映流。dìng wú liè sù gǎn zhēng yào,hǎo bàn qíng hé xiāng yìng liú。
直使奔波急于箭,只应白尽世间头。zhí shǐ bēn bō jí yú jiàn,zhǐ yīng bái jǐn shì jiān tóu。

题仙居观

杜光庭

往岁真人朝玉皇,四真三代住繁阳。wǎng suì zhēn rén cháo yù huáng,sì zhēn sān dài zhù fán yáng。
初开九鼎丹华熟,继蹑五云天路长。chū kāi jiǔ dǐng dān huá shú,jì niè wǔ yún tiān lù zhǎng。
烟锁翠岚迷旧隐,池凝寒镜贮秋光。yān suǒ cuì lán mí jiù yǐn,chí níng hán jìng zhù qiū guāng。
时从白鹿岩前往,应许潜通不死乡。shí cóng bái lù yán qián wǎng,yīng xǔ qián tōng bù sǐ xiāng。

题鸿都观

杜光庭

亡吴霸越已功全,深隐云林始学仙。wáng wú bà yuè yǐ gōng quán,shēn yǐn yún lín shǐ xué xiān。
鸾鹤自飘三蜀驾,波涛犹忆五湖船。luán hè zì piāo sān shǔ jià,bō tāo yóu yì wǔ hú chuán。
双溪夜月明寒玉,众岭秋空敛翠烟。shuāng xī yè yuè míng hán yù,zhòng lǐng qiū kōng liǎn cuì yān。
也有扁舟归去兴,故乡东望思悠然。yě yǒu biǎn zhōu guī qù xīng,gù xiāng dōng wàng sī yōu rán。

题都庆观

杜光庭

三仙一一驾红鸾,仙去云闲绕古坛。sān xiān yī yī jià hóng luán,xiān qù yún xián rào gǔ tán。
炼药旧台空处所,挂衣乔木两摧残。liàn yào jiù tái kōng chù suǒ,guà yī qiáo mù liǎng cuī cán。
清风岭接猿声近,白石溪涵水影寒。qīng fēng lǐng jiē yuán shēng jìn,bái shí xī hán shuǐ yǐng hán。
二十四峰皆古隐,振缨长往亦何难。èr shí sì fēng jiē gǔ yǐn,zhèn yīng zhǎng wǎng yì hé nán。

赠将军

杜光庭

□□□□□□□,□□□□□□□。,。
八表顺风惊雨露,四溟随剑息波涛。bā biǎo shùn fēng jīng yǔ lù,sì míng suí jiàn xī bō tāo。
手扶北极鸿图永,云卷长天圣日高。shǒu fú běi jí hóng tú yǒng,yún juǎn zhǎng tiān shèng rì gāo。
未会汉家青史上,韩彭何处有功劳。wèi huì hàn jiā qīng shǐ shàng,hán péng hé chù yǒu gōng láo。

题鹤鸣山

杜光庭

五气云龙下泰清,三天真客已功成。wǔ qì yún lóng xià tài qīng,sān tiān zhēn kè yǐ gōng chéng。
人间回首山川小,天上凌云剑佩轻。rén jiān huí shǒu shān chuān xiǎo,tiān shàng líng yún jiàn pèi qīng。
花拥石坛何寂寞,草平辙迹自分明。huā yōng shí tán hé jì mò,cǎo píng zhé jì zì fēn míng。
鹿裘高士如相遇,不待岩前鹤有声。lù qiú gāo shì rú xiāng yù,bù dài yán qián hè yǒu shēng。

题空明洞

杜光庭

窅然灵岫五云深,落翮标名振古今。yǎo rán líng xiù wǔ yún shēn,luò hé biāo míng zhèn gǔ jīn。
芝术迎风香馥馥,松柽蔽日影森森。zhī shù yíng fēng xiāng fù fù,sōng chēng bì rì yǐng sēn sēn。
从师只拟寻司马,访道终期谒奉林。cóng shī zhǐ nǐ xún sī mǎ,fǎng dào zhōng qī yè fèng lín。
欲问空明奇胜处,地藏方石恰如金。yù wèn kōng míng qí shèng chù,dì cáng fāng shí qià rú jīn。

题北平沼

杜光庭

桐柏真人曾此居,焚香厓下诵灵书。tóng bǎi zhēn rén céng cǐ jū,fén xiāng yá xià sòng líng shū。
朝回时宴三山客,涧尽闲飞五色鱼。cháo huí shí yàn sān shān kè,jiàn jǐn xián fēi wǔ sè yú。
天柱一峰凝碧玉,神灯千点散红蕖。tiān zhù yī fēng níng bì yù,shén dēng qiān diǎn sàn hóng qú。
宝芝常在知谁得,好驾金蟾入太虚。bǎo zhī cháng zài zhī shuí dé,hǎo jià jīn chán rù tài xū。

题平盖沼

杜光庭

势压长江空八阵,吴都仙客此修真。shì yā zhǎng jiāng kōng bā zhèn,wú dōu xiān kè cǐ xiū zhēn。
寒江向晚波涛急,深洞无风草木春。hán jiāng xiàng wǎn bō tāo jí,shēn dòng wú fēng cǎo mù chūn。
江上玉人应可见,洞中仙鹿已来驯。jiāng shàng yù rén yīng kě jiàn,dòng zhōng xiān lù yǐ lái xùn。
龙车凤辇非难遇,只要尘心早出尘。lóng chē fèng niǎn fēi nán yù,zhǐ yào chén xīn zǎo chū chén。

题本竹观

杜光庭

楼阁层层冠此山,雕轩朱槛一跻攀。lóu gé céng céng guān cǐ shān,diāo xuān zhū kǎn yī jī pān。
碑刊古篆龙蛇动,洞接诸天日月闲。bēi kān gǔ zhuàn lóng shé dòng,dòng jiē zhū tiān rì yuè xián。
帝子影堂香漠漠,真人丹涧水潺潺。dì zi yǐng táng xiāng mò mò,zhēn rén dān jiàn shuǐ chán chán。
扫空双竹今何在,只恐投波去不还。sǎo kōng shuāng zhú jīn hé zài,zhǐ kǒng tóu bō qù bù hái。

题福唐观二首

杜光庭

曾随云水此山游,行尽层峰更上楼。céng suí yún shuǐ cǐ shān yóu,xíng jǐn céng fēng gèng shàng lóu。
九月登临须有意,七年岐路亦堪愁。jiǔ yuè dēng lín xū yǒu yì,qī nián qí lù yì kān chóu。
树红树碧高低影,烟淡烟浓远近秋。shù hóng shù bì gāo dī yǐng,yān dàn yān nóng yuǎn jìn qiū。
暂熟炉香不须去,伫陪天仗入神州。zàn shú lú xiāng bù xū qù,zhù péi tiān zhàng rù shén zhōu。

题莫公台

杜光庭

奇绝巍台峙浊流,古来人号小瀛州。qí jué wēi tái zhì zhuó liú,gǔ lái rén hào xiǎo yíng zhōu。
路通霄汉云迷晚,洞隐鱼龙月浸秋。lù tōng xiāo hàn yún mí wǎn,dòng yǐn yú lóng yuè jìn qiū。
举手摘星河有浪,自天图画笔无钩。jǔ shǒu zhāi xīng hé yǒu làng,zì tiān tú huà bǐ wú gōu。
将军悟却希夷诀,赢得清名万古流。jiāng jūn wù què xī yí jué,yíng dé qīng míng wàn gǔ liú。

读书台

杜光庭

山中犹有读书台,风扫晴岚画障开。shān zhōng yóu yǒu dú shū tái,fēng sǎo qíng lán huà zhàng kāi。
华月冰壶依旧在,青莲居士几时来。huá yuè bīng hú yī jiù zài,qīng lián jū shì jǐ shí lái。

赠人

杜光庭

静神凝思仰青冥,此夕长天降瑞星。jìng shén níng sī yǎng qīng míng,cǐ xī zhǎng tiān jiàng ruì xīng。
海上昨闻鹏羽翼,人间初见鹤仪形。hǎi shàng zuó wén péng yǔ yì,rén jiān chū jiàn hè yí xíng。

赠蜀州刺史

杜光庭

再扶日月归行殿,却领山河镇梦刀。zài fú rì yuè guī xíng diàn,què lǐng shān hé zhèn mèng dāo。
从此雄名压寰海,八溟争敢起波涛。cóng cǐ xióng míng yā huán hǎi,bā míng zhēng gǎn qǐ bō tāo。
1912