古诗词

奉先刘少府新画山水障歌

杜甫

堂上不合生枫树,怪底江山起烟雾!táng shàng bù hé shēng fēng shù,guài dǐ jiāng shān qǐ yān wù!
闻君扫却《赤县图》,乘兴遣画沧洲趣。wén jūn sǎo què chì xiàn tú,chéng xīng qiǎn huà cāng zhōu qù。
画师亦无数,好手不可遇。huà shī yì wú shù,hǎo shǒu bù kě yù。
对此融心神,知君重毫素。duì cǐ róng xīn shén,zhī jūn zhòng háo sù。
岂但祁岳与郑虔,笔迹远过杨契丹。qǐ dàn qí yuè yǔ zhèng qián,bǐ jì yuǎn guò yáng qì dān。
得非玄圃裂,无乃萧湘翻?dé fēi xuán pǔ liè,wú nǎi xiāo xiāng fān?
悄然坐我天姥下,耳边已似闻清猿。qiāo rán zuò wǒ tiān lǎo xià,ěr biān yǐ shì wén qīng yuán。
反思前夜风雨急,乃是蒲城鬼神入。fǎn sī qián yè fēng yǔ jí,nǎi shì pú chéng guǐ shén rù。
元气淋漓障犹湿,真宰上诉天应泣。yuán qì lín lí zhàng yóu shī,zhēn zǎi shàng sù tiān yīng qì。
野亭春还杂花远,渔翁暝踏孤舟立。yě tíng chūn hái zá huā yuǎn,yú wēng míng tà gū zhōu lì。
沧浪水深青溟阔,欹岸侧岛秋毫末。cāng làng shuǐ shēn qīng míng kuò,yī àn cè dǎo qiū háo mò。
不见湘妃鼓瑟时,至今斑竹临江活。bù jiàn xiāng fēi gǔ sè shí,zhì jīn bān zhú lín jiāng huó。
刘侯天机精,爱画入骨髓。liú hóu tiān jī jīng,ài huà rù gǔ suǐ。
处有两儿郎,挥洒亦莫比。chù yǒu liǎng ér láng,huī sǎ yì mò bǐ。
大儿聪明到,能添老树巅崖里。dà ér cōng míng dào,néng tiān lǎo shù diān yá lǐ。
小儿心孔开,貌得山僧及童子。xiǎo ér xīn kǒng kāi,mào dé shān sēng jí tóng zi。
若耶溪,云门寺。ruò yé xī,yún mén sì。
吾独胡为在泥滓?青鞋布袜从此始。wú dú hú wèi zài ní zǐ?qīng xié bù wà cóng cǐ shǐ。
杜甫

杜甫

杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。 杜甫的作品>>

猜您喜欢

后出塞五首(其二)

杜甫

朝进东门营,暮上河阳桥。cháo jìn dōng mén yíng,mù shàng hé yáng qiáo。
落日照大旗,马鸣风萧萧。luò rì zhào dà qí,mǎ míng fēng xiāo xiāo。
平沙列万幕,部伍各见招。píng shā liè wàn mù,bù wǔ gè jiàn zhāo。
中天悬明月,令严夜寂寥。zhōng tiān xuán míng yuè,lìng yán yè jì liáo。
悲笳数声动,壮士惨不骄。bēi jiā shù shēng dòng,zhuàng shì cǎn bù jiāo。
借问大将谁,恐是霍嫖姚。jiè wèn dà jiāng shuí,kǒng shì huò piáo yáo。

后出塞五首(其三)

杜甫

古人重守边,今人重高勋。gǔ rén zhòng shǒu biān,jīn rén zhòng gāo xūn。
岂知英雄主,出师亘长云。qǐ zhī yīng xióng zhǔ,chū shī gèn zhǎng yún。
六合已一家,四夷且孤军。liù hé yǐ yī jiā,sì yí qiě gū jūn。
遂使貔虎士,奋身勇所闻。suì shǐ pí hǔ shì,fèn shēn yǒng suǒ wén。
拔剑击大荒,日收胡马群。bá jiàn jī dà huāng,rì shōu hú mǎ qún。
誓开玄冥北,持以奉吾君。shì kāi xuán míng běi,chí yǐ fèng wú jūn。

后出塞五首(其四)

杜甫

献凯日继踵,两蕃静无虞。xiàn kǎi rì jì zhǒng,liǎng fān jìng wú yú。
渔阳豪侠地,击鼓吹笙竽。yú yáng háo xiá dì,jī gǔ chuī shēng yú。
云帆转辽海,粳稻来东吴。yún fān zhuǎn liáo hǎi,jīng dào lái dōng wú。
越罗与楚练,照耀舆台躯。yuè luó yǔ chǔ liàn,zhào yào yú tái qū。
主将位益崇,气骄凌上都。zhǔ jiāng wèi yì chóng,qì jiāo líng shàng dōu。
边人不敢议,议者死路衢。biān rén bù gǎn yì,yì zhě sǐ lù qú。

后出塞五首(其五)

杜甫

我本良家子,出师亦多门。wǒ běn liáng jiā zi,chū shī yì duō mén。
将骄益愁思,身贵不足论。jiāng jiāo yì chóu sī,shēn guì bù zú lùn。
跃马二十年,恐辜明主恩。yuè mǎ èr shí nián,kǒng gū míng zhǔ ēn。
坐见幽州骑,长驱河洛昏。zuò jiàn yōu zhōu qí,zhǎng qū hé luò hūn。
中夜间道归,故里但空村。zhōng yè jiān dào guī,gù lǐ dàn kōng cūn。
恶名幸脱免,穷老无儿孙。è míng xìng tuō miǎn,qióng lǎo wú ér sūn。

前苦寒行二首(其一)

杜甫

汉时长安雪一丈,牛马毛寒缩如猬。hàn shí zhǎng ān xuě yī zhàng,niú mǎ máo hán suō rú wèi。
楚江巫峡冰入怀,虎豹哀号又堪记。chǔ jiāng wū xiá bīng rù huái,hǔ bào āi hào yòu kān jì。
秦城老翁荆扬客,惯习炎蒸岁絺绤。qín chéng lǎo wēng jīng yáng kè,guàn xí yán zhēng suì chī xì。
玄冥祝融气或交,手持白羽未敢释。xuán míng zhù róng qì huò jiāo,shǒu chí bái yǔ wèi gǎn shì。

前苦寒行二首(其二)

杜甫

去年白帝雪在山,今年白帝雪在地。qù nián bái dì xuě zài shān,jīn nián bái dì xuě zài dì。
冻埋蛟龙南浦缩,寒刮肌肤北风利。dòng mái jiāo lóng nán pǔ suō,hán guā jī fū běi fēng lì。
楚人四时皆麻衣,楚天万里无晶辉。chǔ rén sì shí jiē má yī,chǔ tiān wàn lǐ wú jīng huī。
三足之乌足恐断,羲和送将何所归。sān zú zhī wū zú kǒng duàn,xī hé sòng jiāng hé suǒ guī。

石文诗

杜甫

诗王本在陈芳国,九夜扪之麟篆熟,声振扶桑享天福。shī wáng běn zài chén fāng guó,jiǔ yè mén zhī lín zhuàn shú,shēng zhèn fú sāng xiǎng tiān fú。

杂歌谣辞大麦行

杜甫

大麦乾枯小麦黄,妇女行泣夫走藏。dà mài qián kū xiǎo mài huáng,fù nǚ xíng qì fū zǒu cáng。
东至集壁西梁洋,问谁腰镰胡与羌。dōng zhì jí bì xī liáng yáng,wèn shuí yāo lián hú yǔ qiāng。
岂无蜀兵三千人,部领辛苦江山长。qǐ wú shǔ bīng sān qiān rén,bù lǐng xīn kǔ jiāng shān zhǎng。
安得如鸟有羽翅,托身白云还故乡。ān dé rú niǎo yǒu yǔ chì,tuō shēn bái yún hái gù xiāng。

短歌行赠王郎司直

杜甫

王郎酒酣拔剑斫地歌莫哀,我能拔尔抑塞磊落之奇才。wáng láng jiǔ hān bá jiàn zhuó dì gē mò āi,wǒ néng bá ěr yì sāi lěi luò zhī qí cái。
豫章翻风白日动,鲸鱼跋浪沧溟开。yù zhāng fān fēng bái rì dòng,jīng yú bá làng cāng míng kāi。
且脱佩剑休裴回,西得诸侯棹锦水。qiě tuō pèi jiàn xiū péi huí,xī dé zhū hóu zhào jǐn shuǐ。
欲向何门趿珠履,仲宣楼头春色深。yù xiàng hé mén tā zhū lǚ,zhòng xuān lóu tóu chūn sè shēn。
青眼高歌望吾子,眼中之人吾老矣。qīng yǎn gāo gē wàng wú zi,yǎn zhōng zhī rén wú lǎo yǐ。

短歌行送祁录事归合

杜甫

前者途中一相见,人事经年记君面。qián zhě tú zhōng yī xiāng jiàn,rén shì jīng nián jì jūn miàn。
后生相动何寂寥,君有长才不贫贱。hòu shēng xiāng dòng hé jì liáo,jūn yǒu zhǎng cái bù pín jiàn。
君今起柁春江流,余亦沙边具小舟。jūn jīn qǐ duò chūn jiāng liú,yú yì shā biān jù xiǎo zhōu。
幸为达书贤府主,江花未尽会江楼。xìng wèi dá shū xián fǔ zhǔ,jiāng huā wèi jǐn huì jiāng lóu。

杂曲歌辞少年行三首

杜甫

马上谁家薄媚郎,临阶下马坐人床。mǎ shàng shuí jiā báo mèi láng,lín jiē xià mǎ zuò rén chuáng。
不通姓字粗豪甚,指点银瓶索酒尝。bù tōng xìng zì cū háo shén,zhǐ diǎn yín píng suǒ jiǔ cháng。

杂曲歌辞少年行三首

杜甫

莫笑田家老瓦盆,自从盛酒长儿孙。mò xiào tián jiā lǎo wǎ pén,zì cóng shèng jiǔ zhǎng ér sūn。
倾银注瓦惊人眼,共醉终同卧竹根。qīng yín zhù wǎ jīng rén yǎn,gòng zuì zhōng tóng wò zhú gēn。

杂曲歌辞少年行三首

杜甫

巢燕养雏浑去尽,江花结子已无多。cháo yàn yǎng chú hún qù jǐn,jiāng huā jié zi yǐ wú duō。
黄衫年少来宜数,不见堂前东逝波。huáng shān nián shǎo lái yí shù,bù jiàn táng qián dōng shì bō。

秋兴八首

杜甫

【其一】
玉露凋伤枫树林,巫山巫峡气萧森。yù lù diāo shāng fēng shù lín,wū shān wū xiá qì xiāo sēn。
江间波浪兼天涌,塞上风云接地阴。jiāng jiān bō làng jiān tiān yǒng,sāi shàng fēng yún jiē dì yīn。
丛菊两开他日泪,孤舟一系故园心。cóng jú liǎng kāi tā rì lèi,gū zhōu yī xì gù yuán xīn。
寒衣处处催刀尺,白帝城高急暮砧。hán yī chù chù cuī dāo chǐ,bái dì chéng gāo jí mù zhēn。
【其二】
夔府孤城落日斜,每依北斗望京华。kuí fǔ gū chéng luò rì xié,měi yī běi dòu wàng jīng huá。
听猿实下三声泪,奉使虚随八月槎。tīng yuán shí xià sān shēng lèi,fèng shǐ xū suí bā yuè chá。
画省香炉违伏枕,山楼粉堞隐悲笳。huà shěng xiāng lú wéi fú zhěn,shān lóu fěn dié yǐn bēi jiā。
请看石上藤萝月,已映洲前芦荻花。qǐng kàn shí shàng téng luó yuè,yǐ yìng zhōu qián lú dí huā。
【其三】
千家山郭静朝晖,日日江楼坐翠微。qiān jiā shān guō jìng cháo huī,rì rì jiāng lóu zuò cuì wēi。
信宿渔人还泛泛,清秋燕子故飞飞。xìn sù yú rén hái fàn fàn,qīng qiū yàn zi gù fēi fēi。
匡衡抗疏功名薄,刘向传经心事违。kuāng héng kàng shū gōng míng báo,liú xiàng chuán jīng xīn shì wéi。
同学少年多不贱,五陵衣马自轻肥。tóng xué shǎo nián duō bù jiàn,wǔ líng yī mǎ zì qīng féi。
【其四】
闻道长安似弈棋,百年世事不胜悲。wén dào zhǎng ān shì yì qí,bǎi nián shì shì bù shèng bēi。
王侯第宅皆新主,文武衣冠异昔时。wáng hóu dì zhái jiē xīn zhǔ,wén wǔ yī guān yì xī shí。
直北关山金鼓振,征西车马羽书驰。zhí běi guān shān jīn gǔ zhèn,zhēng xī chē mǎ yǔ shū chí。
鱼龙寂寞秋江冷,故国平居有所思。yú lóng jì mò qiū jiāng lěng,gù guó píng jū yǒu suǒ sī。
【其五】
蓬莱宫阙对南山,承露金茎霄汉间。péng lái gōng quē duì nán shān,chéng lù jīn jīng xiāo hàn jiān。
西望瑶池降王母,东来紫气满函关。xī wàng yáo chí jiàng wáng mǔ,dōng lái zǐ qì mǎn hán guān。
云移雉尾开宫扇,日绕龙鳞识圣颜。yún yí zhì wěi kāi gōng shàn,rì rào lóng lín shí shèng yán。
一卧沧江惊岁晚,几回青琐点朝班。yī wò cāng jiāng jīng suì wǎn,jǐ huí qīng suǒ diǎn cháo bān。
【其六】
瞿塘峡口曲江头,万里风烟接素秋。qú táng xiá kǒu qū jiāng tóu,wàn lǐ fēng yān jiē sù qiū。
花萼夹城通御气,芙蓉小苑入边愁。huā è jiā chéng tōng yù qì,fú róng xiǎo yuàn rù biān chóu。
珠帘绣柱围黄鹄,锦缆牙樯起白鸥。zhū lián xiù zhù wéi huáng gǔ,jǐn lǎn yá qiáng qǐ bái ōu。
回首可怜歌舞地,秦中自古帝王州。huí shǒu kě lián gē wǔ dì,qín zhōng zì gǔ dì wáng zhōu。
【其七】
昆明池水汉时功,武帝旌旗在眼中。kūn míng chí shuǐ hàn shí gōng,wǔ dì jīng qí zài yǎn zhōng。
织女机丝虚夜月,石鲸鳞甲动秋风。zhī nǚ jī sī xū yè yuè,shí jīng lín jiǎ dòng qiū fēng。
波漂菰米沉云黑,露冷莲房坠粉红。bō piāo gū mǐ chén yún hēi,lù lěng lián fáng zhuì fěn hóng。
关塞极天惟鸟道,江湖满地一渔翁。guān sāi jí tiān wéi niǎo dào,jiāng hú mǎn dì yī yú wēng。
【其八】
昆吾御宿自逶迤,紫阁峰阴入渼陂。kūn wú yù sù zì wēi yí,zǐ gé fēng yīn rù měi bēi。
香稻啄馀鹦鹉粒,碧梧栖老凤凰枝。xiāng dào zhuó yú yīng wǔ lì,bì wú qī lǎo fèng huáng zhī。
佳人拾翠春相问,仙侣同舟晚更移。jiā rén shí cuì chūn xiāng wèn,xiān lǚ tóng zhōu wǎn gèng yí。
彩笔昔曾干气象,白头吟望苦低垂。cǎi bǐ xī céng gàn qì xiàng,bái tóu yín wàng kǔ dī chuí。

对雪

杜甫

战哭多新鬼,愁吟独老翁。zhàn kū duō xīn guǐ,chóu yín dú lǎo wēng。
乱云低薄暮,急雪舞回风。luàn yún dī báo mù,jí xuě wǔ huí fēng。
瓢弃樽无绿,炉存火似红。piáo qì zūn wú lǜ,lú cún huǒ shì hóng。
数州消息断,愁坐正书空。shù zhōu xiāo xī duàn,chóu zuò zhèng shū kōng。