古诗词

南歌子·八月十八日观潮

苏轼

海上乘槎侣,仙人萼绿华。hǎi shàng chéng chá lǚ,xiān rén è lǜ huá。
飞升元不用丹砂。fēi shēng yuán bù yòng dān shā。
住在潮头来处、渺天涯。zhù zài cháo tóu lái chù miǎo tiān yá。
雷辊夫差国,云翻海若家。léi gǔn fū chà guó,yún fān hǎi ruò jiā。
坐中安得弄琴牙。zuò zhōng ān dé nòng qín yá。
写取馀声归向、《水仙》夸。xiě qǔ yú shēng guī xiàng shuǐ xiān kuā。
苏轼

苏轼

苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。 苏轼的作品>>

猜您喜欢

用前韵作雪诗留景文

苏轼

万松岭上黄千叶,载酒年年踏松雪。wàn sōng lǐng shàng huáng qiān yè,zài jiǔ nián nián tà sōng xuě。
刘郎去后谁复来,花下有人心断绝。liú láng qù hòu shuí fù lái,huā xià yǒu rén xīn duàn jué。
东斋夜坐搜雪句,两手龟坼霜须折。dōng zhāi yè zuò sōu xuě jù,liǎng shǒu guī chè shuāng xū zhé。
无情岂亦畏嘲弄,穿帘入户吹灯灭。wú qíng qǐ yì wèi cháo nòng,chuān lián rù hù chuī dēng miè。
纷纷儿女争所似,碧海长鲸君未掣。fēn fēn ér nǚ zhēng suǒ shì,bì hǎi zhǎng jīng jūn wèi chè。
朝来云汉接天流,顾我小诗如点缬。cháo lái yún hàn jiē tiān liú,gù wǒ xiǎo shī rú diǎn xié。
欧阳、赵、陈在户外,急扫中庭铺木屑。ōu yáng zhào chén zài hù wài,jí sǎo zhōng tíng pù mù xiè。
交游虽似雪柏坚,聚散行作风花瞥。jiāo yóu suī shì xuě bǎi jiān,jù sàn xíng zuò fēng huā piē。
晴光融作一尺泥,归有何事真无说。qíng guāng róng zuò yī chǐ ní,guī yǒu hé shì zhēn wú shuō。
泥乾路稳放君去,莫倚马蹄如踣铁。ní qián lù wěn fàng jūn qù,mò yǐ mǎ tí rú bó tiě。

次前韵送刘景文

苏轼

白云在天不可呼,明月岂肯留庭隅。bái yún zài tiān bù kě hū,míng yuè qǐ kěn liú tíng yú。
怪君西行八百里,清坐十日一事无。guài jūn xī xíng bā bǎi lǐ,qīng zuò shí rì yī shì wú。
路人不识呼尚书,但见凛凛雄千夫。lù rén bù shí hū shàng shū,dàn jiàn lǐn lǐn xióng qiān fū。
岂知入骨爱诗酒,醉倒正欲蛾眉扶。qǐ zhī rù gǔ ài shī jiǔ,zuì dào zhèng yù é méi fú。
一篇向人写肝肺,四海知我霜鬓须。yī piān xiàng rén xiě gān fèi,sì hǎi zhī wǒ shuāng bìn xū。
欧阳、赵、陈皆我有,岂谓夫子驾复迂。ōu yáng zhào chén jiē wǒ yǒu,qǐ wèi fū zi jià fù yū。
尔来又见三黜柳,共此暖热餐毡苏。ěr lái yòu jiàn sān chù liǔ,gòng cǐ nuǎn rè cān zhān sū。
酒肴酸薄红粉暗,只有颍水清而姝。jiǔ yáo suān báo hóng fěn àn,zhǐ yǒu yǐng shuǐ qīng ér shū。
一朝寂寞风雨散,对影谁念月与吾。yī cháo jì mò fēng yǔ sàn,duì yǐng shuí niàn yuè yǔ wú。
何时归帆溯江水,春酒一变甘棠湖。hé shí guī fān sù jiāng shuǐ,chūn jiǔ yī biàn gān táng hú。

以屏山赠欧阳叔弼

苏轼

漫郎天骨清,生与世俗异。màn láng tiān gǔ qīng,shēng yǔ shì sú yì。
学道新有得,为贫聊复仕。xué dào xīn yǒu dé,wèi pín liáo fù shì。
每于红尘中,常起青霞志。měi yú hóng chén zhōng,cháng qǐ qīng xiá zhì。
屏山辍赠子,莫遣污簪珥。píng shān chuò zèng zi,mò qiǎn wū zān ěr。
寓目紫翠间,安眠本非睡。yù mù zǐ cuì jiān,ān mián běn fēi shuì。
梦中化为鹤,飞入长松寺。mèng zhōng huà wèi hè,fēi rù zhǎng sōng sì。

新渡寺席上,次赵景贶、陈履常韵,送欧阳叔弼。比来诸君唱和,叔弼但袖手傍睨而已,临别,忽出一篇,颇有渊明风致,坐皆惊叹

苏轼

神屠不目全,妙额惟妆半。shén tú bù mù quán,miào é wéi zhuāng bàn。
更刀乃族庖,倚市必丑悍。gèng dāo nǎi zú páo,yǐ shì bì chǒu hàn。
平生魏公筹,忽斫郢人墁。píng shēng wèi gōng chóu,hū zhuó yǐng rén màn。
诗书亦何用,适道须此馆。shī shū yì hé yòng,shì dào xū cǐ guǎn。
多言虽数穷,微中或排难。duō yán suī shù qióng,wēi zhōng huò pái nán。
子诗如清风,翏翏发将旦。zi shī rú qīng fēng,liù liù fā jiāng dàn。
胡为久闭匿,绮语真自患。hú wèi jiǔ bì nì,qǐ yǔ zhēn zì huàn。
许时笑我痴,隔屋相咏叹。xǔ shí xiào wǒ chī,gé wū xiāng yǒng tàn。
竟识彦道不?绝叫呼百万。jìng shí yàn dào bù?jué jiào hū bǎi wàn。
清朝固多士,人门子皆冠。qīng cháo gù duō shì,rén mén zi jiē guān。
莫言清颍水,从此隔河汉。mò yán qīng yǐng shuǐ,cóng cǐ gé hé hàn。
异时我独来,得鱼杨柳贯。yì shí wǒ dú lái,dé yú yáng liǔ guàn。
持归不忍食,尺素解凄断。chí guī bù rěn shí,chǐ sù jiě qī duàn。
中有清圆句,铜丸飞柘弹。zhōng yǒu qīng yuán jù,tóng wán fēi zhè dàn。
春愁结凌澌,正待一笑泮。chūn chóu jié líng sī,zhèng dài yī xiào pàn。
百篇倘寄我,呻吟郑人缓。bǎi piān tǎng jì wǒ,shēn yín zhèng rén huǎn。

次韵赵景贶春思,且怀吴越山水

苏轼

岁华来无穷,老眼久已静。suì huá lái wú qióng,lǎo yǎn jiǔ yǐ jìng。
春风如系马,未动意先骋。chūn fēng rú xì mǎ,wèi dòng yì xiān chěng。
西湖忽破碎,鸟落鱼动镜。xī hú hū pò suì,niǎo luò yú dòng jìng。
萦城理枯渎,放闸起胶艇。yíng chéng lǐ kū dú,fàng zhá qǐ jiāo tǐng。
愿君营此乐,官事何时竟。yuàn jūn yíng cǐ lè,guān shì hé shí jìng。
思吴信偶然,出处付前定。sī wú xìn ǒu rán,chū chù fù qián dìng。
飘然不系舟,乘此无尽兴。piāo rán bù xì zhōu,chéng cǐ wú jǐn xīng。
醉翁行乐处,草木皆可敬。zuì wēng xíng lè chù,cǎo mù jiē kě jìng。
明朝游北渚,急扫黄叶径。míng cháo yóu běi zhǔ,jí sǎo huáng yè jìng。
白酒真到齐,红裙已放郑。bái jiǔ zhēn dào qí,hóng qún yǐ fàng zhèng。

次韵陈履常张公龙潭

苏轼

明经宣城宰,家此百尺澜。míng jīng xuān chéng zǎi,jiā cǐ bǎi chǐ lán。
郑公不量力,敢以非意干。zhèng gōng bù liàng lì,gǎn yǐ fēi yì gàn。
玄黄杂两战,绛青表双蟠。xuán huáng zá liǎng zhàn,jiàng qīng biǎo shuāng pán。
烈气毙强敌,仁心恻饥寒。liè qì bì qiáng dí,rén xīn cè jī hán。
精诚祷必赴,苟简求亦难。jīng chéng dǎo bì fù,gǒu jiǎn qiú yì nán。
萧条麦麰枯,浩荡日月宽。xiāo tiáo mài móu kū,hào dàng rì yuè kuān。
念子无吏责,十日勤征鞍。niàn zi wú lì zé,shí rì qín zhēng ān。
春蔬得雨雪,少助先生盘。chūn shū dé yǔ xuě,shǎo zhù xiān shēng pán。
龙不惮往来,而我独宴安。lóng bù dàn wǎng lái,ér wǒ dú yàn ān。
闭阁默自责,神交清夜阑。bì gé mò zì zé,shén jiāo qīng yè lán。

小饮西湖,怀欧阳叔弼兄弟,赠赵景贶、陈履常

苏轼

岁暮自急景,我闲方缓觞。suì mù zì jí jǐng,wǒ xián fāng huǎn shāng。
欢饮西湖晚,步转北渚长。huān yǐn xī hú wǎn,bù zhuǎn běi zhǔ zhǎng。
地坐略少长,意行无涧冈。dì zuò lüè shǎo zhǎng,yì xíng wú jiàn gāng。
久知荠麦青,稍喜榆柳黄。jiǔ zhī jì mài qīng,shāo xǐ yú liǔ huáng。
盎盎春欲动,潋潋夜未央。àng àng chūn yù dòng,liàn liàn yè wèi yāng。
水天鸥鹭静,月露松桧香。shuǐ tiān ōu lù jìng,yuè lù sōng guì xiāng。
抚景方晼晚,怀人重凄凉。fǔ jǐng fāng wǎn wǎn,huái rén zhòng qī liáng。
岂无一老兵,坐念两欧阳。qǐ wú yī lǎo bīng,zuò niàn liǎng ōu yáng。
我意正麋鹿,君材亦圭璋。wǒ yì zhèng mí lù,jūn cái yì guī zhāng。
此会不可再,此欢不可忘。cǐ huì bù kě zài,cǐ huān bù kě wàng。

蜡梅一首赠赵景贶

苏轼

天工点酥作梅花,此有蜡梅禅老家。tiān gōng diǎn sū zuò méi huā,cǐ yǒu là méi chán lǎo jiā。
蜜蜂采花作黄蜡,取蜡为花亦其物。mì fēng cǎi huā zuò huáng là,qǔ là wèi huā yì qí wù。
天工变化谁得知,我亦儿嬉作小诗。tiān gōng biàn huà shuí dé zhī,wǒ yì ér xī zuò xiǎo shī。
君不见万松岭上黄千叶,玉蕊檀心两奇绝。jūn bù jiàn wàn sōng lǐng shàng huáng qiān yè,yù ruǐ tán xīn liǎng qí jué。
醉中不觉度千山,夜闻梅香失醉眠。zuì zhōng bù jué dù qiān shān,yè wén méi xiāng shī zuì mián。
归来却梦寻花去,梦里花仙觅奇句。guī lái què mèng xún huā qù,mèng lǐ huā xiān mì qí jù。
此间风物属诗人,我老不饮当付君。cǐ jiān fēng wù shǔ shī rén,wǒ lǎo bù yǐn dāng fù jūn。
君行适吴我适越,笑指西湖作衣钵。jūn xíng shì wú wǒ shì yuè,xiào zhǐ xī hú zuò yī bō。

送王竦朝散赴阙

苏轼

我家衡山公,清而畏人知。wǒ jiā héng shān gōng,qīng ér wèi rén zhī。
臧否不出口,默识如蓍龟。zāng fǒu bù chū kǒu,mò shí rú shī guī。
擢子拱把中,云有骥騄姿。zhuó zi gǒng bǎ zhōng,yún yǒu jì lù zī。
胡为三十载,尚作穷苦词。hú wèi sān shí zài,shàng zuò qióng kǔ cí。
丈人不妄语,未效此何疑。zhàng rén bù wàng yǔ,wèi xiào cǐ hé yí。
揭来清颍上,泪湿中郎诗。jiē lái qīng yǐng shàng,lèi shī zhōng láng shī。
怪我一年长,而作十年衰。guài wǒ yī nián zhǎng,ér zuò shí nián shuāi。
同时几人在,岂敢怨白髭。tóng shí jǐ rén zài,qǐ gǎn yuàn bái zī。
愿言指松柏,永与霜雪期。yuàn yán zhǐ sōng bǎi,yǒng yǔ shuāng xuě qī。

次韵致政张朝奉仍招晚饮

苏轼

扫白非黄精,轻身岂胡麻。sǎo bái fēi huáng jīng,qīng shēn qǐ hú má。
怪君仁而寿,未觉生有涯。guài jūn rén ér shòu,wèi jué shēng yǒu yá。
曾经丹化米,亲授枣如瓜。céng jīng dān huà mǐ,qīn shòu zǎo rú guā。
云蒸作雾楷,火灭噀雨巴。yún zhēng zuò wù kǎi,huǒ miè xùn yǔ bā。
自此养铅鼎,无穷走河车。zì cǐ yǎng qiān dǐng,wú qióng zǒu hé chē。
至今许玉斧,犹事萼绿华。zhì jīn xǔ yù fǔ,yóu shì è lǜ huá。
我本三生人,畴昔一念差。wǒ běn sān shēng rén,chóu xī yī niàn chà。
前生或草圣,习气馀惊蛇。qián shēng huò cǎo shèng,xí qì yú jīng shé。
儒臞谢赤松,佛缚惭丹霞。rú qú xiè chì sōng,fú fù cán dān xiá。
时时一篇出,扰扰四座哗。shí shí yī piān chū,rǎo rǎo sì zuò huā。
清诗得可惊,信美辞多夸。qīng shī dé kě jīng,xìn měi cí duō kuā。
回车入官府,治具随贫家。huí chē rù guān fǔ,zhì jù suí pín jiā。
萍韭与豆粥,亦可成咄嗟。píng jiǔ yǔ dòu zhōu,yì kě chéng duō jiē。

阎立本《职贡图》

苏轼

贞观之德来万邦,浩如沧海吞河江,音容伧狞服奇厖。zhēn guān zhī dé lái wàn bāng,hào rú cāng hǎi tūn hé jiāng,yīn róng cāng níng fú qí páng。
横绝岭海逾涛泷,珍禽瑰产争牵扛,名王解辫却盖幢。héng jué lǐng hǎi yú tāo lóng,zhēn qín guī chǎn zhēng qiān káng,míng wáng jiě biàn què gài chuáng。
粉本遗墨开明窗,我喟而作心未降,魏徵封伦恨不双。fěn běn yí mò kāi míng chuāng,wǒ kuì ér zuò xīn wèi jiàng,wèi zhēng fēng lún hèn bù shuāng。

次韵王滁州见寄

苏轼

斯人何似似春雨,歌舞农夫怨行路。sī rén hé shì shì chūn yǔ,gē wǔ nóng fū yuàn xíng lù。
君看永叔与元之,坎轲一生遭口语。jūn kàn yǒng shū yǔ yuán zhī,kǎn kē yī shēng zāo kǒu yǔ。
两翁当年鬓未丝,玉堂挥翰手如飞。liǎng wēng dāng nián bìn wèi sī,yù táng huī hàn shǒu rú fēi。
教得滁人解吟咏,至今里巷嘲轻肥。jiào dé chú rén jiě yín yǒng,zhì jīn lǐ xiàng cháo qīng féi。
君家联翩尽卿相,独来坐啸溪山上。jūn jiā lián piān jǐn qīng xiāng,dú lái zuò xiào xī shān shàng。
笑捐浮利一鸡肋,多取清名几熊掌。xiào juān fú lì yī jī lē,duō qǔ qīng míng jǐ xióng zhǎng。
丈夫自重贵难售,两翁今与青山久。zhàng fū zì zhòng guì nán shòu,liǎng wēng jīn yǔ qīng shān jiǔ。
后来太守更风流,要伴前人作诗瘦。hòu lái tài shǒu gèng fēng liú,yào bàn qián rén zuò shī shòu。
我倦承明苦求出,到处遗踪寻六一。wǒ juàn chéng míng kǔ qiú chū,dào chù yí zōng xún liù yī。
凭君试与问琅邪,许我来游莫难色。píng jūn shì yǔ wèn láng xié,xǔ wǒ lái yóu mò nán sè。

赵景贶以诗求东斋榜铭,昨日闻都下寄酒来,戏和其韵,求分一壶作润笔也

苏轼

王孙天麒麟,眸子奥而澈。wáng sūn tiān qí lín,móu zi ào ér chè。
囊空学逾富,屋陋人更杰。náng kōng xué yú fù,wū lòu rén gèng jié。
我老书益放,笔落座争掣。wǒ lǎo shū yì fàng,bǐ luò zuò zhēng chè。
欲求东斋铭,要饮西湖雪。yù qiú dōng zhāi míng,yào yǐn xī hú xuě。
长瓶分未到,小砚乾欲裂。zhǎng píng fēn wèi dào,xiǎo yàn qián yù liè。
不似淳于髡,一石要烛灭。bù shì chún yú kūn,yī shí yào zhú miè。

洞庭春色,并引

苏轼

二年洞庭秋,香雾长噀手。èr nián dòng tíng qiū,xiāng wù zhǎng xùn shǒu。
今年洞庭春,玉色疑非酒。jīn nián dòng tíng chūn,yù sè yí fēi jiǔ。
贤王文字饮,醉笔蛟龙走。xián wáng wén zì yǐn,zuì bǐ jiāo lóng zǒu。
既醉念君醒,远饷为我寿。jì zuì niàn jūn xǐng,yuǎn xiǎng wèi wǒ shòu。
瓶开香浮座,盏凸光照牖。píng kāi xiāng fú zuò,zhǎn tū guāng zhào yǒu。
方倾安仁醽,莫遣公远嗅。fāng qīng ān rén líng,mò qiǎn gōng yuǎn xiù。
要当立名字,未用问升斗。yào dāng lì míng zì,wèi yòng wèn shēng dòu。
应呼钓诗钩,亦号扫愁帚。yīng hū diào shī gōu,yì hào sǎo chóu zhǒu。
君知蒲萄恶,正是嫫母黝。jūn zhī pú táo è,zhèng shì mó mǔ yǒu。
须君滟海杯,浇我谈天口。xū jūn yàn hǎi bēi,jiāo wǒ tán tiān kǒu。

送路都曹,并引

苏轼

积雪困桃李,春心谁为容。jī xuě kùn táo lǐ,chūn xīn shuí wèi róng。
淮光酿山色,先作归意浓。huái guāng niàng shān sè,xiān zuò guī yì nóng。
我亦倦游者,君恩系疏慵。wǒ yì juàn yóu zhě,jūn ēn xì shū yōng。
欲留耿介士,伴我衰迟踪。yù liú gěng jiè shì,bàn wǒ shuāi chí zōng。
吏课升斗积,崎岖等铅舂。lì kè shēng dòu jī,qí qū děng qiān chōng。
那将露电身,坐待收千钟。nà jiāng lù diàn shēn,zuò dài shōu qiān zhōng。
结发空百战,市人看先封。jié fā kōng bǎi zhàn,shì rén kàn xiān fēng。
谁能搔白首,抱关望夕烽。shuí néng sāo bái shǒu,bào guān wàng xī fēng。
子意谅已成,我言宁复从。zi yì liàng yǐ chéng,wǒ yán níng fù cóng。
恨无乖崖老,一洗芥蒂胸。hèn wú guāi yá lǎo,yī xǐ jiè dì xiōng。
我田荆溪上,伏腊亦粗供。wǒ tián jīng xī shàng,fú là yì cū gōng。
怀哉江南路,会作林下逢。huái zāi jiāng nán lù,huì zuò lín xià féng。