古诗词

将赴成都草堂途中有作先寄严郑公五首

杜甫

【其一】
得归茅屋赴成都,直为文翁再剖符。dé guī máo wū fù chéng dōu,zhí wèi wén wēng zài pōu fú。
但使闾阎还揖让,敢论松竹久荒芜。dàn shǐ lǘ yán hái yī ràng,gǎn lùn sōng zhú jiǔ huāng wú。
鱼知丙穴由来美,酒忆郫筒不用酤。yú zhī bǐng xué yóu lái měi,jiǔ yì pí tǒng bù yòng gū。
五马旧曾谙小径,几回书札待潜夫。wǔ mǎ jiù céng ān xiǎo jìng,jǐ huí shū zhá dài qián fū。
【其二】
处处青江带白蘋,故园犹得见残春。chù chù qīng jiāng dài bái píng,gù yuán yóu dé jiàn cán chūn。
雪山斥候无兵马,锦里逢迎有主人。xuě shān chì hòu wú bīng mǎ,jǐn lǐ féng yíng yǒu zhǔ rén。
休怪儿童延俗客,不教鹅鸭恼比邻。xiū guài ér tóng yán sú kè,bù jiào é yā nǎo bǐ lín。
习池未觉风流尽,况复旌州赏更新。xí chí wèi jué fēng liú jǐn,kuàng fù jīng zhōu shǎng gèng xīn。
【其三】
竹寒沙碧浣花溪,菱刺藤梢咫尺迷。zhú hán shā bì huàn huā xī,líng cì téng shāo zhǐ chǐ mí。
过客径须愁出入,居人不自解东西。guò kè jìng xū chóu chū rù,jū rén bù zì jiě dōng xī。
书签药裹封蛛网,野店山桥送马蹄。shū qiān yào guǒ fēng zhū wǎng,yě diàn shān qiáo sòng mǎ tí。
岂藉荒庭春草色,先判一饮醉如泥。qǐ jí huāng tíng chūn cǎo sè,xiān pàn yī yǐn zuì rú ní。
【其四】
常苦沙崩损药栏,也从江槛落风湍。cháng kǔ shā bēng sǔn yào lán,yě cóng jiāng kǎn luò fēng tuān。
新松恨不高千尺,恶竹应须斩万竿。xīn sōng hèn bù gāo qiān chǐ,è zhú yīng xū zhǎn wàn gān。
生理只凭黄阁老,衰颜欲付紫金丹。shēng lǐ zhǐ píng huáng gé lǎo,shuāi yán yù fù zǐ jīn dān。
三年奔走空皮骨,信有人间行路难。sān nián bēn zǒu kōng pí gǔ,xìn yǒu rén jiān xíng lù nán。
【其五】
锦官城西生事微,乌皮几在还思归。jǐn guān chéng xī shēng shì wēi,wū pí jǐ zài hái sī guī。
昔去为忧乱兵入,今来已恐邻人非。xī qù wèi yōu luàn bīng rù,jīn lái yǐ kǒng lín rén fēi。
侧身天地更怀古,回首风尘甘息机。cè shēn tiān dì gèng huái gǔ,huí shǒu fēng chén gān xī jī。
共说总戎云鸟阵,不妨游子芰荷衣。gòng shuō zǒng róng yún niǎo zhèn,bù fáng yóu zi jì hé yī。
杜甫

杜甫

杜甫(712-770),字子美,自号少陵野老,世称“杜工部”、“杜少陵”等,汉族,河南府巩县(今河南省巩义市)人,唐代伟大的现实主义诗人,杜甫被世人尊为“诗圣”,其诗被称为“诗史”。杜甫与李白合称“李杜”,为了跟另外两位诗人李商隐与杜牧即“小李杜”区别开来,杜甫与李白又合称“大李杜”。他忧国忧民,人格高尚,他的约1400余首诗被保留了下来,诗艺精湛,在中国古典诗歌中备受推崇,影响深远。759-766年间曾居成都,后世有杜甫草堂纪念。 杜甫的作品>>

猜您喜欢

画鹰

杜甫

素练风霜起,苍鹰画作殊。sù liàn fēng shuāng qǐ,cāng yīng huà zuò shū。
㩳身思狡兔,侧目似愁胡。sǒng shēn sī jiǎo tù,cè mù shì chóu hú。
绦旋光堪擿,轩楹势可呼。tāo xuán guāng kān tī,xuān yíng shì kě hū。
何当击凡鸟,毛血洒平芜。hé dāng jī fán niǎo,máo xuè sǎ píng wú。

过宋员外之问旧庄

杜甫

宋公旧池馆,零落守阳阿。sòng gōng jiù chí guǎn,líng luò shǒu yáng ā。
枉道祗从入,吟诗许更过。wǎng dào zhī cóng rù,yín shī xǔ gèng guò。
淹留问耆老,寂莫向山河。yān liú wèn qí lǎo,jì mò xiàng shān hé。
更识将军树,悲风日暮多。gèng shí jiāng jūn shù,bēi fēng rì mù duō。

夜宴左氏庄

杜甫

风林纤月落,衣露净琴张。fēng lín xiān yuè luò,yī lù jìng qín zhāng。
暗水流花径,春星带草堂。àn shuǐ liú huā jìng,chūn xīng dài cǎo táng。
检书烧烛短,看剑引杯长。jiǎn shū shāo zhú duǎn,kàn jiàn yǐn bēi zhǎng。
诗罢闻吴咏,扁舟意不忘。shī bà wén wú yǒng,biǎn zhōu yì bù wàng。

赠陈二补阙

杜甫

世儒多汨没,夫子独声名。shì rú duō mì méi,fū zi dú shēng míng。
献纳开东观,君王问长卿。xiàn nà kāi dōng guān,jūn wáng wèn zhǎng qīng。
皂雕寒始急,天马老能行。zào diāo hán shǐ jí,tiān mǎ lǎo néng xíng。
自到青冥里,休看白发生。zì dào qīng míng lǐ,xiū kàn bái fā shēng。

寄高三十五书记

杜甫

叹惜高生老,新诗日又多。tàn xī gāo shēng lǎo,xīn shī rì yòu duō。
美名人不及,佳句法如何。měi míng rén bù jí,jiā jù fǎ rú hé。
主将收才子,崆峒足凯歌。zhǔ jiāng shōu cái zi,kōng dòng zú kǎi gē。
闻君已朱绂,且得慰蹉跎。wén jūn yǐ zhū fú,qiě dé wèi cuō tuó。

送裴二虬作尉永嘉

杜甫

孤屿亭何处,天涯水气中。gū yǔ tíng hé chù,tiān yá shuǐ qì zhōng。
故人官就此,绝境兴谁同。gù rén guān jiù cǐ,jué jìng xīng shuí tóng。
隐吏逢梅福,游山忆谢公。yǐn lì féng méi fú,yóu shān yì xiè gōng。
扁舟吾已就,把钓待秋风。biǎn zhōu wú yǐ jiù,bǎ diào dài qiū fēng。

送韦书记赴安西

杜甫

夫子歘通贵,云泥相望悬。fū zi chuā tōng guì,yún ní xiāng wàng xuán。
白头无藉在,朱绂有哀怜。bái tóu wú jí zài,zhū fú yǒu āi lián。
书记赴三捷,公车留二年。shū jì fù sān jié,gōng chē liú èr nián。
欲浮江海去,此别意苍然。yù fú jiāng hǎi qù,cǐ bié yì cāng rán。

一百五日夜对月

杜甫

无家对寒食,有泪如金波。wú jiā duì hán shí,yǒu lèi rú jīn bō。
斫却月中桂,清光应更多。zhuó què yuè zhōng guì,qīng guāng yīng gèng duō。
仳离放红蕊,想像颦青蛾。pǐ lí fàng hóng ruǐ,xiǎng xiàng pín qīng é。
牛女漫愁思,秋期犹渡河。niú nǚ màn chóu sī,qiū qī yóu dù hé。

喜达行在所三首

杜甫

西忆岐阳信,无人遂却回。xī yì qí yáng xìn,wú rén suì què huí。
眼穿当落日,心死着寒灰。yǎn chuān dāng luò rì,xīn sǐ zhe hán huī。
雾树行相引,莲峰望忽开。wù shù xíng xiāng yǐn,lián fēng wàng hū kāi。
所亲惊老瘦,辛苦贼中来。suǒ qīn jīng lǎo shòu,xīn kǔ zéi zhōng lái。

喜达行在所三首

杜甫

愁思胡笳夕,凄凉汉苑春。chóu sī hú jiā xī,qī liáng hàn yuàn chūn。
生还今日事,间道暂时人。shēng hái jīn rì shì,jiān dào zàn shí rén。
司隶章初睹,南阳气已新。sī lì zhāng chū dǔ,nán yáng qì yǐ xīn。
喜心翻倒极,呜咽泪沾巾。xǐ xīn fān dào jí,wū yàn lèi zhān jīn。

喜达行在所三首

杜甫

死去凭谁报,归来始自怜。sǐ qù píng shuí bào,guī lái shǐ zì lián。
犹瞻太白雪,喜遇武功天。yóu zhān tài bái xuě,xǐ yù wǔ gōng tiān。
影静千官里,心苏七校前。yǐng jìng qiān guān lǐ,xīn sū qī xiào qián。
今朝汉社稷,新数中兴年。jīn cháo hàn shè jì,xīn shù zhōng xīng nián。

奉赠严八阁老

杜甫

扈圣登黄阁,明公独妙年。hù shèng dēng huáng gé,míng gōng dú miào nián。
蛟龙得云雨,雕鹗在秋天。jiāo lóng dé yún yǔ,diāo è zài qiū tiān。
客礼容疏放,官曹可接联。kè lǐ róng shū fàng,guān cáo kě jiē lián。
新诗句句好,应任老夫传。xīn shī jù jù hǎo,yīng rèn lǎo fū chuán。

杜甫

天上秋期近,人间月影清。tiān shàng qiū qī jìn,rén jiān yuè yǐng qīng。
入河蟾不没,捣药兔长生。rù hé chán bù méi,dǎo yào tù zhǎng shēng。
只益丹心苦,能添白发明。zhǐ yì dān xīn kǔ,néng tiān bái fā míng。
干戈知满地,休照国西营。gàn gē zhī mǎn dì,xiū zhào guó xī yíng。

留别贾

杜甫

田园须暂往,戎马惜离群。tián yuán xū zàn wǎng,róng mǎ xī lí qún。
去远留诗别,愁多任酒醺。qù yuǎn liú shī bié,chóu duō rèn jiǔ xūn。
一秋常苦雨,今日始无云。yī qiū cháng kǔ yǔ,jīn rì shǐ wú yún。
山路时吹角,那堪处处闻。shān lù shí chuī jiǎo,nà kān chù chù wén。

晚行口号

杜甫

三川不可到,归路晚山稠。sān chuān bù kě dào,guī lù wǎn shān chóu。
落雁浮寒水,饥乌集戍楼。luò yàn fú hán shuǐ,jī wū jí shù lóu。
市朝今日异,丧乱几时休。shì cháo jīn rì yì,sàng luàn jǐ shí xiū。
远愧梁江总,还家尚黑头。yuǎn kuì liáng jiāng zǒng,hái jiā shàng hēi tóu。