古诗词

南歌子·琥珀装腰佩

苏轼

琥珀装腰佩,龙香入领巾。hǔ pò zhuāng yāo pèi,lóng xiāng rù lǐng jīn。
只应飞燕是前身。zhǐ yīng fēi yàn shì qián shēn。
共看剥蔥纤手、舞凝神。gòng kàn bō cōng xiān shǒu wǔ níng shén。
柳絮风前转,梅花雪里春。liǔ xù fēng qián zhuǎn,méi huā xuě lǐ chūn。
鸳鸯翡翠两争新。yuān yāng fěi cuì liǎng zhēng xīn。
但得周郎一顾、胜珠珍。dàn dé zhōu láng yī gù shèng zhū zhēn。
苏轼

苏轼

苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。 苏轼的作品>>

猜您喜欢

送范景仁游洛中

苏轼

小人真闇事,闲退岂公难。xiǎo rén zhēn àn shì,xián tuì qǐ gōng nán。
道大吾何病,言深听者寒。dào dà wú hé bìng,yán shēn tīng zhě hán。
忧时虽早白,驻世有还丹。yōu shí suī zǎo bái,zhù shì yǒu hái dān。
得酒相逢乐,无心所遇安。dé jiǔ xiāng féng lè,wú xīn suǒ yù ān。
去年行万里,蜀路走千盘。qù nián xíng wàn lǐ,shǔ lù zǒu qiān pán。
投老身弥健,登山意未阑。tóu lǎo shēn mí jiàn,dēng shān yì wèi lán。
西游为樱笋,东道尽鹓鸾。xī yóu wèi yīng sǔn,dōng dào jǐn yuān luán。
杖屦携儿去,园亭借客看。zhàng jù xié ér qù,yuán tíng jiè kè kàn。
折花斑竹寺,弄水石楼滩。zhé huā bān zhú sì,nòng shuǐ shí lóu tān。
鬻马衰怜白,惊雷怯笑韩。yù mǎ shuāi lián bái,jīng léi qiè xiào hán。
藓书标洞府,松盖偃天坛。xiǎn shū biāo dòng fǔ,sōng gài yǎn tiān tán。
试与刘夫子,重寻靖长官。shì yǔ liú fū zi,zhòng xún jìng zhǎng guān。

次韵子由送赵㞦归觐钱塘,遂赴永嘉

苏轼

归舟转河曲,稍见楚山苍。guī zhōu zhuǎn hé qū,shāo jiàn chǔ shān cāng。
候吏来迎客,吴音已带乡。hòu lì lái yíng kè,wú yīn yǐ dài xiāng。
言从谢康乐,先献鲁灵光。yán cóng xiè kāng lè,xiān xiàn lǔ líng guāng。
已击三千里,何须四十强。yǐ jī sān qiān lǐ,hé xū sì shí qiáng。
风流半刺史,清绝校书郎。fēng liú bàn cì shǐ,qīng jué xiào shū láng。
到郡诗成集,寻溪水溅裳。dào jùn shī chéng jí,xún xī shuǐ jiàn shang。
芒鞋随采药,茧纸记流觞。máng xié suí cǎi yào,jiǎn zhǐ jì liú shāng。
海静蛟鼍出,山空草木长。hǎi jìng jiāo tuó chū,shān kōng cǎo mù zhǎng。
宦游无远近,民事要更尝。huàn yóu wú yuǎn jìn,mín shì yào gèng cháng。
愿子传家法,他年请尚方。yuàn zi chuán jiā fǎ,tā nián qǐng shàng fāng。

城南县尉水亭得长字

苏轼

两尉郁相望,东西百步场。liǎng wèi yù xiāng wàng,dōng xī bǎi bù chǎng。
插旗蒲柳市,伐鼓水云乡。chā qí pú liǔ shì,fá gǔ shuǐ yún xiāng。
已作观鱼槛,仍开射鸭堂。yǐ zuò guān yú kǎn,réng kāi shè yā táng。
全家依画舫,极目乱红妆。quán jiā yī huà fǎng,jí mù luàn hóng zhuāng。
潋潋波头细,疏疏雨脚长。liàn liàn bō tóu xì,shū shū yǔ jiǎo zhǎng。
全家依画舫,极目乱红妆。quán jiā yī huà fǎng,jí mù luàn hóng zhuāng。
我来闲濯足,溪涨欲浮床。wǒ lái xián zhuó zú,xī zhǎng yù fú chuáng。
泽国山围里,孤城水影傍。zé guó shān wéi lǐ,gū chéng shuǐ yǐng bàng。
欲知归路处,苇外记风樯。yù zhī guī lù chù,wěi wài jì fēng qiáng。

次韵和刘贡父登黄楼见寄并寄子由二首其二

苏轼

与子皆去国,十年天一隅。yǔ zi jiē qù guó,shí nián tiān yī yú。
数奇逢恶岁,计拙集枯梧。shù qí féng è suì,jì zhuō jí kū wú。
好士馀刘表,穷交忆灌夫。hǎo shì yú liú biǎo,qióng jiāo yì guàn fū。
不矜持汉节,犹喜揽桓须。bù jīn chí hàn jié,yóu xǐ lǎn huán xū。
清句金丝合,高楼雪月俱。qīng jù jīn sī hé,gāo lóu xuě yuè jù。
吟哦出新意,指画想前模。yín ó chū xīn yì,zhǐ huà xiǎng qián mó。
自写千言赋,新裁《六幅图》。zì xiě qiān yán fù,xīn cái liù fú tú。
传看一座耸,劝著尺书呼。chuán kàn yī zuò sǒng,quàn zhù chǐ shū hū。
莫使骚人怨,东游不到吴。mò shǐ sāo rén yuàn,dōng yóu bù dào wú。

张庖民挽词

苏轼

东晋巾车令,西京执戟郎。dōng jìn jīn chē lìng,xī jīng zhí jǐ láng。
甘心向山水,结发事文章。gān xīn xiàng shān shuǐ,jié fā shì wén zhāng。
故自轻千户,何曾羡一囊。gù zì qīng qiān hù,hé céng xiàn yī náng。
天高鬼神恶,骨朽姓名芳。tiān gāo guǐ shén è,gǔ xiǔ xìng míng fāng。
庾岭铭旌暗,秦淮旧宅荒。yǔ lǐng míng jīng àn,qín huái jiù zhái huāng。
吾诗不用刻,妙语有黄香。wú shī bù yòng kè,miào yǔ yǒu huáng xiāng。

次韵杨褒早春

苏轼

穷巷凄凉苦未和,君家庭院得春多。qióng xiàng qī liáng kǔ wèi hé,jūn jiā tíng yuàn dé chūn duō。
不辞瘦马冲残雪,来听佳人唱《踏莎》。bù cí shòu mǎ chōng cán xuě,lái tīng jiā rén chàng tà shā。
破恨径须烦曲蘖,增年谁复怨羲娥。pò hèn jìng xū fán qū niè,zēng nián shuí fù yuàn xī é。
良辰乐事古难并,白发青衫我亦歌。liáng chén lè shì gǔ nán bìng,bái fā qīng shān wǒ yì gē。
细雨郊园聊种菜,冷官门户可张罗。xì yǔ jiāo yuán liáo zhǒng cài,lěng guān mén hù kě zhāng luó。
放朝三日君恩重,睡美不知身在何。fàng cháo sān rì jūn ēn zhòng,shuì měi bù zhī shēn zài hé。

和致仕张郎中春昼

苏轼

投绂归来万事轻,消磨未尽只风情。tóu fú guī lái wàn shì qīng,xiāo mó wèi jǐn zhǐ fēng qíng。
旧因莼菜求长假,新为杨枝作短行。jiù yīn chún cài qiú zhǎng jiǎ,xīn wèi yáng zhī zuò duǎn xíng。
不祷自安缘寿骨,深藏难没是诗名。bù dǎo zì ān yuán shòu gǔ,shēn cáng nán méi shì shī míng。
浅斟杯酒红生颊,细琢歌词稳称声。qiǎn zhēn bēi jiǔ hóng shēng jiá,xì zuó gē cí wěn chēng shēng。
蜗壳卜居心自放,蝇头写字眼能明。wō ké bo jū xīn zì fàng,yíng tóu xiě zì yǎn néng míng。
盛衰阅过君应笑,宠辱年来我亦平。shèng shuāi yuè guò jūn yīng xiào,chǒng rǔ nián lái wǒ yì píng。
跪履数从圯下老,逸书闲问济南生。guì lǚ shù cóng yí xià lǎo,yì shū xián wèn jì nán shēng。
东风屈指无多日,只恐先春鶗鴂鸣。dōng fēng qū zhǐ wú duō rì,zhǐ kǒng xiān chūn tí jué míng。

次韵周开祖长官见寄

苏轼

俯仰东西阅数州,老于歧路岂伶优。fǔ yǎng dōng xī yuè shù zhōu,lǎo yú qí lù qǐ líng yōu。
初闻父老推谢令,旋见儿童迎细侯。chū wén fù lǎo tuī xiè lìng,xuán jiàn ér tóng yíng xì hóu。
政拙年年祈水旱,民劳处处避嘲讴。zhèng zhuō nián nián qí shuǐ hàn,mín láo chù chù bì cháo ōu。
河吞巨野那容塞,盗入蒙山不易搜。hé tūn jù yě nà róng sāi,dào rù méng shān bù yì sōu。
仕道固应惭孔、孟,扶颠未可责由、求。shì dào gù yīng cán kǒng mèng,fú diān wèi kě zé yóu qiú。
渐谋田舍犹怀禄,未脱风涛且傍洲。jiàn móu tián shě yóu huái lù,wèi tuō fēng tāo qiě bàng zhōu。
惘惘可怜真丧狗,时时相触是虚舟。wǎng wǎng kě lián zhēn sàng gǒu,shí shí xiāng chù shì xū zhōu。
朅来震泽都如梦,只有苕溪可倚楼。qiè lái zhèn zé dōu rú mèng,zhǐ yǒu sháo xī kě yǐ lóu。
斋酿酸甜如蜜水,乐工零落似风鸥。zhāi niàng suān tián rú mì shuǐ,lè gōng líng luò shì fēng ōu。
远思颜、柳并诸谢,近忆张、陈与老刘。yuǎn sī yán liǔ bìng zhū xiè,jìn yì zhāng chén yǔ lǎo liú。
风定轩窗飞豹脚,雨馀栏槛上蜗牛。fēng dìng xuān chuāng fēi bào jiǎo,yǔ yú lán kǎn shàng wō niú。
旧游到处皆苍藓,同甲惟君尚黑头。jiù yóu dào chù jiē cāng xiǎn,tóng jiǎ wéi jūn shàng hēi tóu。
忆昔湖山共寻胜,相逢杯酒两忘忧。yì xī hú shān gòng xún shèng,xiāng féng bēi jiǔ liǎng wàng yōu。
醉看梅雪清香过,夜棹风船骇汗流。zuì kàn méi xuě qīng xiāng guò,yè zhào fēng chuán hài hàn liú。
百首共成山上集,三人同作月中游。bǎi shǒu gòng chéng shān shàng jí,sān rén tóng zuò yuè zhōng yóu。
海南未起垂天翼,涧底仍依径寸庥。hǎi nán wèi qǐ chuí tiān yì,jiàn dǐ réng yī jìng cùn xiū。
已许春风归过我,预忧诗笔老难酬。yǐ xǔ chūn fēng guī guò wǒ,yù yōu shī bǐ lǎo nán chóu。
此生岁月行飘忽,晚节功名亦谬悠。cǐ shēng suì yuè xíng piāo hū,wǎn jié gōng míng yì miù yōu。
犀首正缘无事饮,凭驩应为有鱼留。xī shǒu zhèng yuán wú shì yǐn,píng huān yīng wèi yǒu yú liú。
从今更踏青州曲,薄酒知君笑督邮。cóng jīn gèng tà qīng zhōu qū,báo jiǔ zhī jūn xiào dū yóu。

次韵乐著作野步

苏轼

老来几不辨西东,秋后霜林且强红。lǎo lái jǐ bù biàn xī dōng,qiū hòu shuāng lín qiě qiáng hóng。
眼晕见花真是病,耳虚闻蚁定非聪。yǎn yūn jiàn huā zhēn shì bìng,ěr xū wén yǐ dìng fēi cōng。
酒醒不觉春强半,睡起常惊日过中。jiǔ xǐng bù jué chūn qiáng bàn,shuì qǐ cháng jīng rì guò zhōng。
植杖偶逢为黍客,披衣闲咏舞雩风。zhí zhàng ǒu féng wèi shǔ kè,pī yī xián yǒng wǔ yú fēng。
仰看落蕊收松粉,俯见新芽摘杞丛。yǎng kàn luò ruǐ shōu sōng fěn,fǔ jiàn xīn yá zhāi qǐ cóng。
楚雨还昏云梦泽,吴潮不到武昌宫。chǔ yǔ hái hūn yún mèng zé,wú cháo bù dào wǔ chāng gōng。
废兴古郡诗无数,寂寞闲窗《易》粗通。fèi xīng gǔ jùn shī wú shù,jì mò xián chuāng yì cū tōng。
解组归来成二老,风流他日与君同。jiě zǔ guī lái chéng èr lǎo,fēng liú tā rì yǔ jūn tóng。

生日,王郎以诗见庆,次其韵,并寄茶二十一片

苏轼

《折杨》新曲万人趋,独和先生《于蔿于》。zhé yáng xīn qū wàn rén qū,dú hé xiān shēng yú wěi yú。
但信椟藏终自售,岂知碗脱本无模。dàn xìn dú cáng zhōng zì shòu,qǐ zhī wǎn tuō běn wú mó。
朅从冰叟来游宦,肯伴臞仙亦号儒。qiè cóng bīng sǒu lái yóu huàn,kěn bàn qú xiān yì hào rú。
棠棣并为天下士,芙蓉曾到海边郛。táng dì bìng wèi tiān xià shì,fú róng céng dào hǎi biān fú。
不嫌雾谷霾松柏,终恐虹梁荷栋桴。bù xián wù gǔ mái sōng bǎi,zhōng kǒng hóng liáng hé dòng fú。
高论无穷如锯屑,小诗有味似连珠。gāo lùn wú qióng rú jù xiè,xiǎo shī yǒu wèi shì lián zhū。
感君生日遥称寿,祝我馀年老不枯。gǎn jūn shēng rì yáo chēng shòu,zhù wǒ yú nián lǎo bù kū。
未办报君青玉案,建溪新饼截云腴。wèi bàn bào jūn qīng yù àn,jiàn xī xīn bǐng jié yún yú。

赠李邦直探梅

苏轼

寻花不惜命,爱雪常忍冻。xún huā bù xī mìng,ài xuě cháng rěn dòng。
三为郡太守,清似於陵仲。sān wèi jùn tài shǒu,qīng shì yú líng zhòng。

郭纶

苏轼

河西猛士无人识,日暮津亭阅过船。hé xī měng shì wú rén shí,rì mù jīn tíng yuè guò chuán。
路人但觉骢马瘦,不知铁槊大如椽。lù rén dàn jué cōng mǎ shòu,bù zhī tiě shuò dà rú chuán。
因言西方久不战,截发愿作万骑先。yīn yán xī fāng jiǔ bù zhàn,jié fā yuàn zuò wàn qí xiān。
我当凭轼与寓目,看君飞矢集蛮毡。wǒ dāng píng shì yǔ yù mù,kàn jūn fēi shǐ jí mán zhān。

犍为王氏书楼

苏轼

树林幽翠满山谷,楼观突兀起江滨。shù lín yōu cuì mǎn shān gǔ,lóu guān tū wù qǐ jiāng bīn。
云是昔人藏书处,磊落万卷今生尘。yún shì xī rén cáng shū chù,lěi luò wàn juǎn jīn shēng chén。
江边日出红雾散,绮窗画阁青氛氲。jiāng biān rì chū hóng wù sàn,qǐ chuāng huà gé qīng fēn yūn。
山猿悲啸谷泉响,野鸟嘐戛岩花春。shān yuán bēi xiào gǔ quán xiǎng,yě niǎo xiāo jiá yán huā chūn。
借问主人今何在,被甲远戍长苦辛。jiè wèn zhǔ rén jīn hé zài,bèi jiǎ yuǎn shù zhǎng kǔ xīn。
先登搏战事斩级,区区何者为《三坟》。xiān dēng bó zhàn shì zhǎn jí,qū qū hé zhě wèi sān fén。
书生古亦有战阵,葛巾羽扇挥三军。shū shēng gǔ yì yǒu zhàn zhèn,gé jīn yǔ shàn huī sān jūn。
古人不见悲世俗,回首苍山空白云。gǔ rén bù jiàn bēi shì sú,huí shǒu cāng shān kōng bái yún。

过宜宾见夷中乱山

苏轼

江寒晴不知,远见山上日。jiāng hán qíng bù zhī,yuǎn jiàn shān shàng rì。
朦胧含高峰,晃荡射峭壁。méng lóng hán gāo fēng,huǎng dàng shè qiào bì。
横云忽飘散,翠树纷历历。héng yún hū piāo sàn,cuì shù fēn lì lì。
行人挹孤光,飞鸟投远碧。xíng rén yì gū guāng,fēi niǎo tóu yuǎn bì。
蛮荒谁复爱,秾秀安可适。mán huāng shuí fù ài,nóng xiù ān kě shì。
岂无避世士,高隐鍊精魄。qǐ wú bì shì shì,gāo yǐn liàn jīng pò。
谁能从之游,路有豺虎迹。shuí néng cóng zhī yóu,lù yǒu chái hǔ jì。

夜泊牛口

苏轼

日落红雾生,系舟宿牛口。rì luò hóng wù shēng,xì zhōu sù niú kǒu。
居民偶相聚,三四依古柳。jū mín ǒu xiāng jù,sān sì yī gǔ liǔ。
负薪出深谷,见客喜且售。fù xīn chū shēn gǔ,jiàn kè xǐ qiě shòu。
煮蔬为夜飧,安识肉与酒。zhǔ shū wèi yè sūn,ān shí ròu yǔ jiǔ。
朔风吹茅屋,破壁见星斗。shuò fēng chuī máo wū,pò bì jiàn xīng dòu。
儿女自咿嚘,亦足乐且久。ér nǚ zì yī yōu,yì zú lè qiě jiǔ。
人生本无事,苦为世味诱。rén shēng běn wú shì,kǔ wèi shì wèi yòu。
富贵耀吾前,贫贱独难守。fù guì yào wú qián,pín jiàn dú nán shǒu。
谁知深山子,甘与麋鹿友。shuí zhī shēn shān zi,gān yǔ mí lù yǒu。
置身落蛮荒,生意不自陋。zhì shēn luò mán huāng,shēng yì bù zì lòu。
今予独何者,汲汲强奔走。jīn yǔ dú hé zhě,jí jí qiáng bēn zǒu。