古诗词

南歌子·琥珀装腰佩

苏轼

琥珀装腰佩,龙香入领巾。hǔ pò zhuāng yāo pèi,lóng xiāng rù lǐng jīn。
只应飞燕是前身。zhǐ yīng fēi yàn shì qián shēn。
共看剥蔥纤手、舞凝神。gòng kàn bō cōng xiān shǒu wǔ níng shén。
柳絮风前转,梅花雪里春。liǔ xù fēng qián zhuǎn,méi huā xuě lǐ chūn。
鸳鸯翡翠两争新。yuān yāng fěi cuì liǎng zhēng xīn。
但得周郎一顾、胜珠珍。dàn dé zhōu láng yī gù shèng zhū zhēn。
苏轼

苏轼

苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。 苏轼的作品>>

猜您喜欢

双凫观

苏轼

王乔古仙子,时出观人寰。wáng qiáo gǔ xiān zi,shí chū guān rén huán。
常为汉郎吏,厌世去无还。cháng wèi hàn láng lì,yàn shì qù wú hái。
双凫偶为戏,聊以惊世顽。shuāng fú ǒu wèi xì,liáo yǐ jīng shì wán。
不然神仙迹,罗网安能攀。bù rán shén xiān jì,luó wǎng ān néng pān。
纷纷尘埃中,铜印纡青纶。fēn fēn chén āi zhōng,tóng yìn yū qīng lún。
安知无隐者,窃笑彼愚奸。ān zhī wú yǐn zhě,qiè xiào bǐ yú jiān。

颍大夫庙

苏轼

人情难强回,天性可微感。rén qíng nán qiáng huí,tiān xìng kě wēi gǎn。
世人争曲直,苦语费摇撼。shì rén zhēng qū zhí,kǔ yǔ fèi yáo hàn。
大夫言何柔,暴主意自惨。dà fū yán hé róu,bào zhǔ yì zì cǎn。
荒祠傍孤冢,古隧有残坎。huāng cí bàng gū zhǒng,gǔ suì yǒu cán kǎn。
千年惟茅焦,世亦贵其胆。qiān nián wéi máo jiāo,shì yì guì qí dǎn。
不解此微言,脱衣徒勇敢。bù jiě cǐ wēi yán,tuō yī tú yǒng gǎn。

阮籍啸台

苏轼

阮生古狂达,遁世默无言。ruǎn shēng gǔ kuáng dá,dùn shì mò wú yán。
犹馀胸中气,长啸独轩轩。yóu yú xiōng zhōng qì,zhǎng xiào dú xuān xuān。
高情遗万物,不与世俗论。gāo qíng yí wàn wù,bù yǔ shì sú lùn。
登临偶自写,激越荡乾坤。dēng lín ǒu zì xiě,jī yuè dàng qián kūn。
醒为啸所发,饮为醉所昏。xǐng wèi xiào suǒ fā,yǐn wèi zuì suǒ hūn。
谁能与之较,乱世足自存。shuí néng yǔ zhī jiào,luàn shì zú zì cún。

大雪独留尉氏,有客入驿,呼与饮,至醉,诘旦客南去,竟不知其谁

苏轼

古驿无人雪满庭,有客冒雪来自北。gǔ yì wú rén xuě mǎn tíng,yǒu kè mào xuě lái zì běi。
纷纷笠上已盈寸,下马登堂面苍黑。fēn fēn lì shàng yǐ yíng cùn,xià mǎ dēng táng miàn cāng hēi。
苦寒有酒不能饮,见之何必问相识。kǔ hán yǒu jiǔ bù néng yǐn,jiàn zhī hé bì wèn xiāng shí。
我酌徐徐不满觥,看客倒尽不留涩。wǒ zhuó xú xú bù mǎn gōng,kàn kè dào jǐn bù liú sè。
千门昼闭行路绝,相与笑语不知夕。qiān mén zhòu bì xíng lù jué,xiāng yǔ xiào yǔ bù zhī xī。
醉中不复问姓名,上马忽去横短策。zuì zhōng bù fù wèn xìng míng,shàng mǎ hū qù héng duǎn cè。

朱亥墓

苏轼

昔日朱公子,雄豪不可追。xī rì zhū gōng zi,xióng háo bù kě zhuī。
今来游故国,大冢屈称儿。jīn lái yóu gù guó,dà zhǒng qū chēng ér。
平日轻公相,千金弃若遗。píng rì qīng gōng xiāng,qiān jīn qì ruò yí。
梁人不好事,名姓寄当时。liáng rén bù hǎo shì,míng xìng jì dāng shí。
鲁史盗齐豹,求名谁复知。lǔ shǐ dào qí bào,qiú míng shuí fù zhī。
慎无怨世俗,犹不遭仲尼。shèn wú yuàn shì sú,yóu bù zāo zhòng ní。

次韵水官诗

苏轼

高人岂学画,用笔乃其天。gāo rén qǐ xué huà,yòng bǐ nǎi qí tiān。
譬如善游人,一一能操船。pì rú shàn yóu rén,yī yī néng cāo chuán。
阎子本缝掖,畴昔慕云、渊。yán zi běn fèng yē,chóu xī mù yún yuān。
丹青偶为戏,染指初尝鼋。dān qīng ǒu wèi xì,rǎn zhǐ chū cháng yuán。
爱之不自已,笔势如风翻。ài zhī bù zì yǐ,bǐ shì rú fēng fān。
传闻贞观中,左衽解椎鬟。chuán wén zhēn guān zhōng,zuǒ rèn jiě chuí huán。
南夷羞白雉,佛国贡青莲。nán yí xiū bái zhì,fú guó gòng qīng lián。
诏令拟王会,别殿写戎蛮。zhào lìng nǐ wáng huì,bié diàn xiě róng mán。
熊冠金络额,豹袖拥幡旃。xióng guān jīn luò é,bào xiù yōng fān zhān。
传入应门内,俯伏脱剑弮。chuán rù yīng mén nèi,fǔ fú tuō jiàn quān。
天姿俨龙凤,杂沓朝鹏鳣。tiān zī yǎn lóng fèng,zá dá cháo péng zhān。
神功与绝迹,后世两莫扳。shén gōng yǔ jué jì,hòu shì liǎng mò bān。
自从李氏亡,群盗窃山川。zì cóng lǐ shì wáng,qún dào qiè shān chuān。
长安三日火,至宝随飞烟。zhǎng ān sān rì huǒ,zhì bǎo suí fēi yān。
尚有脱身者,漂流东出关。shàng yǒu tuō shēn zhě,piāo liú dōng chū guān。
三官岂容独,得此今已偏。sān guān qǐ róng dú,dé cǐ jīn yǐ piān。
吁嗟至神物,会合当有年。xū jiē zhì shén wù,huì hé dāng yǒu nián。
京城诸权贵,欲取百计难。jīng chéng zhū quán guì,yù qǔ bǎi jì nán。
赠以玉如意,岂能动高禅。zèng yǐ yù rú yì,qǐ néng dòng gāo chán。
惟应一篇诗,皎若画在前。wéi yīng yī piān shī,jiǎo ruò huà zài qián。

辛丑十一月十九日,既与子由别于郑州西门之外,马上赋诗一篇寄之

苏轼

不饮胡为醉兀兀,此心已逐归鞍发。bù yǐn hú wèi zuì wù wù,cǐ xīn yǐ zhú guī ān fā。
归人犹自念庭闱,今我何以慰寂寞。guī rén yóu zì niàn tíng wéi,jīn wǒ hé yǐ wèi jì mò。
登高回首坡垄隔,但见乌帽出复没。dēng gāo huí shǒu pō lǒng gé,dàn jiàn wū mào chū fù méi。
苦寒念尔衣裘薄,独骑瘦马踏残月。kǔ hán niàn ěr yī qiú báo,dú qí shòu mǎ tà cán yuè。
路人行歌居人乐,童仆怪我苦悽恻。lù rén xíng gē jū rén lè,tóng pū guài wǒ kǔ qī cè。
亦知人生要有别,但恐岁月去飘忽。yì zhī rén shēng yào yǒu bié,dàn kǒng suì yuè qù piāo hū。
寒灯相对记畴昔,夜雨何时听萧瑟。hán dēng xiāng duì jì chóu xī,yè yǔ hé shí tīng xiāo sè。
君知此意不可忘,慎勿苦爱高官职。jūn zhī cǐ yì bù kě wàng,shèn wù kǔ ài gāo guān zhí。

次韵刘京兆石林亭之作,石本唐苑中物,散流民间,刘购得之

苏轼

都城日荒废,往事不可还。dōu chéng rì huāng fèi,wǎng shì bù kě hái。
惟馀古苑石,漂散尚人间。wéi yú gǔ yuàn shí,piāo sàn shàng rén jiān。
公来始购蓄,不惮道里艰。gōng lái shǐ gòu xù,bù dàn dào lǐ jiān。
忽从尘埃中,来对冰雪颜。hū cóng chén āi zhōng,lái duì bīng xuě yán。
瘦骨拔凛凛,苍根漱潺潺。shòu gǔ bá lǐn lǐn,cāng gēn shù chán chán。
唐人惟奇章,好石古莫攀。táng rén wéi qí zhāng,hǎo shí gǔ mò pān。
尽令属牛氏,刻凿纷斑斑。jǐn lìng shǔ niú shì,kè záo fēn bān bān。
嗟此本何常,聚散实循环。jiē cǐ běn hé cháng,jù sàn shí xún huán。
人失亦人得,要不出区寰。rén shī yì rén dé,yào bù chū qū huán。
君看刘李末,不能保河关。jūn kàn liú lǐ mò,bù néng bǎo hé guān。
况此百株石,鸿毛于泰山。kuàng cǐ bǎi zhū shí,hóng máo yú tài shān。
但当对石饮,万事付等闲。dàn dāng duì shí yǐn,wàn shì fù děng xián。

次韵子由除日见寄

苏轼

薄宦驱我西,远别不容惜。báo huàn qū wǒ xī,yuǎn bié bù róng xī。
方愁后会远,未暇忧岁夕。fāng chóu hòu huì yuǎn,wèi xiá yōu suì xī。
强欢虽有酒,冷酌不成席。qiáng huān suī yǒu jiǔ,lěng zhuó bù chéng xí。
秦烹惟羊羹,陇馔有熊腊。qín pēng wéi yáng gēng,lǒng zhuàn yǒu xióng là。
念为儿童岁,屈指已成昔。niàn wèi ér tóng suì,qū zhǐ yǐ chéng xī。
往事今何追,忽若箭已释。wǎng shì jīn hé zhuī,hū ruò jiàn yǐ shì。
感时嗟事变,所得不偿失。gǎn shí jiē shì biàn,suǒ dé bù cháng shī。
府卒来驱傩,矍铄惊远客。fǔ zú lái qū nuó,jué shuò jīng yuǎn kè。
愁来岂有魔,烦汝为攘磔。chóu lái qǐ yǒu mó,fán rǔ wèi rǎng zhé。
寒梅与冻杏,嫩萼初似麦。hán méi yǔ dòng xìng,nèn è chū shì mài。
攀条为惆怅,玉蕊何时折。pān tiáo wèi chóu chàng,yù ruǐ hé shí zhé。
不忧春艳晚,行见弃夏覈。bù yōu chūn yàn wǎn,xíng jiàn qì xià hé。
人生行乐耳,安用声名籍。rén shēng xíng lè ěr,ān yòng shēng míng jí。
胡为独多感,不见膏自炙。hú wèi dú duō gǎn,bù jiàn gāo zì zhì。
诗来苦相宽,子意远可射。shī lái kǔ xiāng kuān,zi yì yuǎn kě shè。
依依见其面,疑子在咫尺。yī yī jiàn qí miàn,yí zi zài zhǐ chǐ。
兄今虽小官,幸忝佐方伯。xiōng jīn suī xiǎo guān,xìng tiǎn zuǒ fāng bó。
北池近所凿,中有汧水碧。běi chí jìn suǒ záo,zhōng yǒu qiān shuǐ bì。
临池饮美酒,尚可消永日。lín chí yǐn měi jiǔ,shàng kě xiāo yǒng rì。
但恐诗力弱,斗健未免馘。dàn kǒng shī lì ruò,dòu jiàn wèi miǎn guó。
诗成十日到,谁谓千里隔。shī chéng shí rì dào,shuí wèi qiān lǐ gé。
一月寄一篇,忧愁何足掷。yī yuè jì yī piān,yōu chóu hé zú zhì。

壬寅二月,有诏令郡吏分往属县减决囚禁。自十三日受命出府,至宝鸡、虢、郿、盩、厔四县。既毕事,因朝谒太平宫,而宿于南溪溪堂,遂并南山而西

苏轼

远人罹水旱,王命释俘囚。yuǎn rén lí shuǐ hàn,wáng mìng shì fú qiú。
分县传明诏,寻山得胜游。fēn xiàn chuán míng zhào,xún shān dé shèng yóu。
萧条初出郭,旷荡实消忧。xiāo tiáo chū chū guō,kuàng dàng shí xiāo yōu。
薄暮来孤镇,登临忆武侯。báo mù lái gū zhèn,dēng lín yì wǔ hóu。
峥嵘依绝壁,苍茫瞰奔流。zhēng róng yī jué bì,cāng máng kàn bēn liú。
半夜人呼急,横空火气浮。bàn yè rén hū jí,héng kōng huǒ qì fú。
天遥殊不辨,风急已难收。tiān yáo shū bù biàn,fēng jí yǐ nán shōu。
晓入陈仓县,犹馀卖酒楼。xiǎo rù chén cāng xiàn,yóu yú mài jiǔ lóu。
烟煤已狼藉,吏卒尚呀咻。yān méi yǐ láng jí,lì zú shàng ya xiū。
鸡岭云霞古,龙宫殿宇幽。jī lǐng yún xiá gǔ,lóng gōng diàn yǔ yōu。
南山连大散,归路走吾州。nán shān lián dà sàn,guī lù zǒu wú zhōu。
欲往安能遂,将还为少留。yù wǎng ān néng suì,jiāng hái wèi shǎo liú。
回趋西虢道,却渡小河洲。huí qū xī guó dào,què dù xiǎo hé zhōu。
闻道磻溪石,犹存渭水头。wén dào pán xī shí,yóu cún wèi shuǐ tóu。
苍崖虽有迹,大钓本无钩。cāng yá suī yǒu jì,dà diào běn wú gōu。
东去过郿坞,孤城象汉刘。dōng qù guò méi wù,gū chéng xiàng hàn liú。
谁言董公健,竟复伍孚仇。shuí yán dǒng gōng jiàn,jìng fù wǔ fú chóu。
白刃俄生肘,黄金谩似丘。bái rèn é shēng zhǒu,huáng jīn mán shì qiū。
平生闻太白,一见驻行驺。píng shēng wén tài bái,yī jiàn zhù xíng zōu。
鼓角谁能试,风雷果致不。gǔ jiǎo shuí néng shì,fēng léi guǒ zhì bù。
岩崖已奇绝,冰雪更雕锼。yán yá yǐ qí jué,bīng xuě gèng diāo sōu。
春旱忧无麦,山灵喜有湫。chūn hàn yōu wú mài,shān líng xǐ yǒu jiǎo。
蛟龙懒方睡,瓶罐小容偷。jiāo lóng lǎn fāng shuì,píng guàn xiǎo róng tōu。
二曲林泉胜,三川气象侔。èr qū lín quán shèng,sān chuān qì xiàng móu。
近山麰麦早,临水竹篁修。jìn shān móu mài zǎo,lín shuǐ zhú huáng xiū。
先帝膺符命,行宫画冕旒。xiān dì yīng fú mìng,xíng gōng huà miǎn liú。
侍臣簪武弁,女乐抱箜篌。shì chén zān wǔ biàn,nǚ lè bào kōng hóu。
秘殿开金锁,神人控玉虬。mì diàn kāi jīn suǒ,shén rén kòng yù qiú。
黑衣横巨剑,被发凛双眸。hēi yī héng jù jiàn,bèi fā lǐn shuāng móu。
邂逅逢佳士,相将弄彩舟。xiè hòu féng jiā shì,xiāng jiāng nòng cǎi zhōu。
投篙披绿荇,濯足乱清沟。tóu gāo pī lǜ xìng,zhuó zú luàn qīng gōu。
晚宿南溪上,森如水国秋。wǎn sù nán xī shàng,sēn rú shuǐ guó qiū。
绕湖栽翠密,终夜响飕飗。rào hú zāi cuì mì,zhōng yè xiǎng sōu liú。
冒晓穷幽邃,操戈畏炳彪。mào xiǎo qióng yōu suì,cāo gē wèi bǐng biāo。
尹生犹有宅,老氏旧停辀。yǐn shēng yóu yǒu zhái,lǎo shì jiù tíng zhōu。
问道遗踪在,登仙往事悠。wèn dào yí zōng zài,dēng xiān wǎng shì yōu。
御风归汗漫,阅世似蜉蝣。yù fēng guī hàn màn,yuè shì shì fú yóu。
羽客知人意,瑶琴系马鞦。yǔ kè zhī rén yì,yáo qín xì mǎ qiū。
不辞山寺远,来作鹿鸣呦。bù cí shān sì yuǎn,lái zuò lù míng yōu。
帝子传闻李,岩堂髣像缑。dì zi chuán wén lǐ,yán táng fǎng xiàng gōu。
轻风帏幔卷,落日髻鬟愁。qīng fēng wéi màn juǎn,luò rì jì huán chóu。
入谷惊蒙密,登坡费挽搂。rù gǔ jīng méng mì,dēng pō fèi wǎn lǒu。
乱峰搀似槊,一水澹如油。luàn fēng chān shì shuò,yī shuǐ dàn rú yóu。
中使何年到,金龙自古投。zhōng shǐ hé nián dào,jīn lóng zì gǔ tóu。
千重横翠石,百丈见游鯈。qiān zhòng héng cuì shí,bǎi zhàng jiàn yóu tiáo。
最爱泉鸣洞,初尝雪入喉。zuì ài quán míng dòng,chū cháng xuě rù hóu。
满瓶虽可致,洗耳叹无由。mǎn píng suī kě zhì,xǐ ěr tàn wú yóu。
忽忆寻蟆培,方冬脱鹿裘。hū yì xún má péi,fāng dōng tuō lù qiú。
山川良甚似,水石亦堪俦。shān chuān liáng shén shì,shuǐ shí yì kān chóu。
惟有泉傍饮,无人自献酬。wéi yǒu quán bàng yǐn,wú rén zì xiàn chóu。

凤翔八观·其一·石鼓歌

苏轼

冬十二月岁辛丑,我初从政见鲁叟。dōng shí èr yuè suì xīn chǒu,wǒ chū cóng zhèng jiàn lǔ sǒu。
旧闻石鼓今见之,文字郁律蛟蛇走。jiù wén shí gǔ jīn jiàn zhī,wén zì yù lǜ jiāo shé zǒu。
细观初以指画肚,欲读嗟如钳在口。xì guān chū yǐ zhǐ huà dù,yù dú jiē rú qián zài kǒu。
韩公好古生已迟,我今况又百年后。hán gōng hǎo gǔ shēng yǐ chí,wǒ jīn kuàng yòu bǎi nián hòu。
强寻偏傍推点画,时得一二遗八九。qiáng xún piān bàng tuī diǎn huà,shí dé yī èr yí bā jiǔ。
我车既攻马亦同,其鱼维鱮贯之柳。wǒ chē jì gōng mǎ yì tóng,qí yú wéi xù guàn zhī liǔ。
古器纵横犹识鼎,众星错落仅名斗。gǔ qì zòng héng yóu shí dǐng,zhòng xīng cuò luò jǐn míng dòu。
模糊半已隐瘢胝,诘曲犹能辨跟肘。mó hú bàn yǐ yǐn bān zhī,jí qū yóu néng biàn gēn zhǒu。
娟娟缺月隐云雾,濯濯嘉禾秀稂莠。juān juān quē yuè yǐn yún wù,zhuó zhuó jiā hé xiù láng yǒu。
漂流百战偶然存,独立千载谁与友。piāo liú bǎi zhàn ǒu rán cún,dú lì qiān zài shuí yǔ yǒu。
上追轩、颉相唯诺,下揖冰、斯同鷇㝅。shàng zhuī xuān jié xiāng wéi nuò,xià yī bīng sī tóng kòu gòu。
忆昔周宣歌《鸿雁》,当时籀史变蝌蚪。yì xī zhōu xuān gē hóng yàn,dāng shí zhòu shǐ biàn kē dǒu。
厌乱人方思圣贤,中兴天为生耆耇。yàn luàn rén fāng sī shèng xián,zhōng xīng tiān wèi shēng qí gǒu。
东征徐虏阚虓虎,北伏犬戎随指嗾。dōng zhēng xú lǔ hǎn xiāo hǔ,běi fú quǎn róng suí zhǐ sǒu。
象胥杂沓贡狼鹿,方召联翩赐圭卣。xiàng xū zá dá gòng láng lù,fāng zhào lián piān cì guī yǒu。
遂因鼓鼙思将帅,岂为考击烦蒙瞍。suì yīn gǔ pí sī jiāng shuài,qǐ wèi kǎo jī fán méng sǒu。
何人作颂比《嵩高》,万古斯文齐岣嵝。hé rén zuò sòng bǐ sōng gāo,wàn gǔ sī wén qí gǒu lǒu。
勋劳至大不矜伐,文、武未远犹忠厚。xūn láo zhì dà bù jīn fá,wén wǔ wèi yuǎn yóu zhōng hòu。
欲寻年岁无甲乙,岂有名字记谁某。yù xún nián suì wú jiǎ yǐ,qǐ yǒu míng zì jì shuí mǒu。
自从周衰更七国,竟使秦人有九有。zì cóng zhōu shuāi gèng qī guó,jìng shǐ qín rén yǒu jiǔ yǒu。
扫除诗书诵法律,投弃俎豆陈鞭杻。sǎo chú shī shū sòng fǎ lǜ,tóu qì zǔ dòu chén biān chǒu。
当年何人佐祖龙,上蔡公子牵黄狗。dāng nián hé rén zuǒ zǔ lóng,shàng cài gōng zi qiān huáng gǒu。
登山刻石颂功烈,后者无继前无偶。dēng shān kè shí sòng gōng liè,hòu zhě wú jì qián wú ǒu。
皆云皇帝巡四国,烹灭强暴救黔首。jiē yún huáng dì xún sì guó,pēng miè qiáng bào jiù qián shǒu。
《六经》既已委灰尘,此鼓亦当遭击剖。liù jīng jì yǐ wěi huī chén,cǐ gǔ yì dāng zāo jī pōu。
传闻九鼎沦泗上,欲使万夫沉水取。chuán wén jiǔ dǐng lún sì shàng,yù shǐ wàn fū chén shuǐ qǔ。
暴君纵欲穷人力,神物义不污秦垢。bào jūn zòng yù qióng rén lì,shén wù yì bù wū qín gòu。
是时石鼓何处避,无乃天工令鬼守。shì shí shí gǔ hé chù bì,wú nǎi tiān gōng lìng guǐ shǒu。
兴亡百变物自闲,富贵一朝名不朽。xīng wáng bǎi biàn wù zì xián,fù guì yī cháo míng bù xiǔ。
细思物理坐叹息,人生安得如汝寿。xì sī wù lǐ zuò tàn xī,rén shēng ān dé rú rǔ shòu。

凤翔八观·其二·诅楚文

苏轼

峥嵘开元寺,仿佛祈年观。zhēng róng kāi yuán sì,fǎng fú qí nián guān。
旧筑扫成空,古碑埋不烂。jiù zhù sǎo chéng kōng,gǔ bēi mái bù làn。
诅书虽可读,字法嗟久换。zǔ shū suī kě dú,zì fǎ jiē jiǔ huàn。
词云秦嗣王,敢使祝用瓒。cí yún qín sì wáng,gǎn shǐ zhù yòng zàn。
先君穆公世,与楚约相捍。xiān jūn mù gōng shì,yǔ chǔ yuē xiāng hàn。
质之于巫咸,万叶期不叛。zhì zhī yú wū xián,wàn yè qī bù pàn。
今其后嗣王,乃敢搆多难。jīn qí hòu sì wáng,nǎi gǎn gòu duō nán。
刳胎杀无罪,亲族遭圉绊。kū tāi shā wú zuì,qīn zú zāo yǔ bàn。
计其所称诉,何啻桀、纣乱。jì qí suǒ chēng sù,hé chì jié zhòu luàn。
吾闻古秦俗,面诈背不汗。wú wén gǔ qín sú,miàn zhà bèi bù hàn。
岂惟公子卬,社鬼亦遭谩。qǐ wéi gōng zi áng,shè guǐ yì zāo mán。
辽哉千载后,发我一笑粲。liáo zāi qiān zài hòu,fā wǒ yī xiào càn。

凤翔八观·其三·王维吴道子画

苏轼

何处访吴画?普门与开元。hé chù fǎng wú huà?pǔ mén yǔ kāi yuán。
开元有东塔,摩诘留手痕。kāi yuán yǒu dōng tǎ,mó jí liú shǒu hén。
吾观画品中,莫如二子尊。wú guān huà pǐn zhōng,mò rú èr zi zūn。
道子实雄放,浩如海波翻。dào zi shí xióng fàng,hào rú hǎi bō fān。
当其下手风雨快,笔所未到气已吞。dāng qí xià shǒu fēng yǔ kuài,bǐ suǒ wèi dào qì yǐ tūn。
亭亭双林间,彩晕扶桑暾。tíng tíng shuāng lín jiān,cǎi yūn fú sāng tūn。
中有至人谈寂灭,悟者悲涕迷者手自扪。zhōng yǒu zhì rén tán jì miè,wù zhě bēi tì mí zhě shǒu zì mén。
蛮君鬼伯千万万,相排竞进头如鼋。mán jūn guǐ bó qiān wàn wàn,xiāng pái jìng jìn tóu rú yuán。
摩诘本诗老,佩芷袭芳荪。mó jí běn shī lǎo,pèi zhǐ xí fāng sūn。
今观此壁画,亦若其诗清且敦。jīn guān cǐ bì huà,yì ruò qí shī qīng qiě dūn。
祇园弟子尽鹤骨,心如死灰不复温。qí yuán dì zi jǐn hè gǔ,xīn rú sǐ huī bù fù wēn。
门前两丛竹,雪节贯霜根。mén qián liǎng cóng zhú,xuě jié guàn shuāng gēn。
交柯乱叶动无数,一一皆可寻其源。jiāo kē luàn yè dòng wú shù,yī yī jiē kě xún qí yuán。
吴生虽妙绝,犹以画工论。wú shēng suī miào jué,yóu yǐ huà gōng lùn。
摩诘得之于象外,有如仙翮谢笼樊。mó jí dé zhī yú xiàng wài,yǒu rú xiān hé xiè lóng fán。
吾观二子皆神俊,又于维也敛衽无间言。wú guān èr zi jiē shén jùn,yòu yú wéi yě liǎn rèn wú jiān yán。

凤翔八观·其四·维摩像,唐杨惠之塑,在天桂寺

苏轼

昔者子舆病且死,其友子祀往问之。xī zhě zi yú bìng qiě sǐ,qí yǒu zi sì wǎng wèn zhī。
跰?鉴井自叹息,造物将安以我为。pián xiān jiàn jǐng zì tàn xī,zào wù jiāng ān yǐ wǒ wèi。
今观古塑维摩像,病骨磊嵬如枯龟。jīn guān gǔ sù wéi mó xiàng,bìng gǔ lěi wéi rú kū guī。
乃知至人外生死,此身变化浮云随。nǎi zhī zhì rén wài shēng sǐ,cǐ shēn biàn huà fú yún suí。
世人岂不硕且好,身虽未病心已疲。shì rén qǐ bù shuò qiě hǎo,shēn suī wèi bìng xīn yǐ pí。
此叟神完中有恃,谈笑可却千熊罴。cǐ sǒu shén wán zhōng yǒu shì,tán xiào kě què qiān xióng pí。
当其在时或问法,俯首无言心自知。dāng qí zài shí huò wèn fǎ,fǔ shǒu wú yán xīn zì zhī。
至今遗像兀不语,与昔未死无增亏。zhì jīn yí xiàng wù bù yǔ,yǔ xī wèi sǐ wú zēng kuī。
田翁里妇那肯顾,时有野鼠衔其髭。tián wēng lǐ fù nà kěn gù,shí yǒu yě shǔ xián qí zī。
见之使人每自失,谁能与诘无言师。jiàn zhī shǐ rén měi zì shī,shuí néng yǔ jí wú yán shī。

凤翔八观·其五·东湖

苏轼

吾家蜀江上,江水清如蓝。wú jiā shǔ jiāng shàng,jiāng shuǐ qīng rú lán。
尔来走尘土,意思殊不堪。ěr lái zǒu chén tǔ,yì sī shū bù kān。
况当岐山下,风物尤可惭。kuàng dāng qí shān xià,fēng wù yóu kě cán。
有山秃如赭,有水浊如泔。yǒu shān tū rú zhě,yǒu shuǐ zhuó rú gān。
不谓郡城东,数步见湖潭。bù wèi jùn chéng dōng,shù bù jiàn hú tán。
入门便清奥,恍如梦西南。rù mén biàn qīng ào,huǎng rú mèng xī nán。
泉源从高来,随波走涵涵。quán yuán cóng gāo lái,suí bō zǒu hán hán。
东去触重阜,尽为湖所贪。dōng qù chù zhòng fù,jǐn wèi hú suǒ tān。
但见苍石螭,开口吐清甘。dàn jiàn cāng shí chī,kāi kǒu tǔ qīng gān。
借汝腹中过,胡为目眈眈。jiè rǔ fù zhōng guò,hú wèi mù dān dān。
新荷弄晚凉,轻棹极幽探。xīn hé nòng wǎn liáng,qīng zhào jí yōu tàn。
飘飖忘远近,偃息遗佩篸。piāo yáo wàng yuǎn jìn,yǎn xī yí pèi cǎn。
深有龟与鱼,浅有螺与蚶。shēn yǒu guī yǔ yú,qiǎn yǒu luó yǔ hān。
曝晴复戏雨,戢戢多于蚕。pù qíng fù xì yǔ,jí jí duō yú cán。
浮沉无停饵,倏忽遽满篮。fú chén wú tíng ěr,shū hū jù mǎn lán。
丝缗虽强致,琐细安足戡。sī mín suī qiáng zhì,suǒ xì ān zú kān。
闻昔周道兴,翠凤栖孤岚。wén xī zhōu dào xīng,cuì fèng qī gū lán。
飞鸣饮此水,照影弄毵毵。fēi míng yǐn cǐ shuǐ,zhào yǐng nòng sān sān。
至今多梧桐,合抱如彭聃。zhì jīn duō wú tóng,hé bào rú péng dān。
彩羽无复见,上有鹯搏䳺。cǎi yǔ wú fù jiàn,shàng yǒu zhān bó yàn。
嗟予生虽晚,好古意所媅。jiē yǔ shēng suī wǎn,hǎo gǔ yì suǒ dān。
图书已漫漶,犹复访侨郯。tú shū yǐ màn huàn,yóu fù fǎng qiáo tán。
《卷阿》诗可继,此意久已含。juǎn ā shī kě jì,cǐ yì jiǔ yǐ hán。
扶风古三辅,政事岂汝谙。fú fēng gǔ sān fǔ,zhèng shì qǐ rǔ ān。
聊为湖上饮,一纵醉后谈。liáo wèi hú shàng yǐn,yī zòng zuì hòu tán。
门前远行客,劫劫无留骖。mén qián yuǎn xíng kè,jié jié wú liú cān。
问胡不回首,毋乃趁朝参。wèn hú bù huí shǒu,wú nǎi chèn cháo cān。
予今正疏懒,官长幸见函。yǔ jīn zhèng shū lǎn,guān zhǎng xìng jiàn hán。
不辞日游再,行恐岁满三。bù cí rì yóu zài,xíng kǒng suì mǎn sān。
暮归还倒载,钟鼓已韽韽。mù guī hái dào zài,zhōng gǔ yǐ ān ān。