古诗词

无名歌

殷济

天下沸腾积年岁,米到千钱人失计。tiān xià fèi téng jī nián suì,mǐ dào qiān qián rén shī jì。
附郭种得二顷田,磨折不充十一税。fù guō zhǒng dé èr qǐng tián,mó zhé bù chōng shí yī shuì。
今年苗稼看更弱,枌榆产业须抛却。jīn nián miáo jià kàn gèng ruò,fén yú chǎn yè xū pāo què。
不知天下有几人,但见波逃如雨脚。bù zhī tiān xià yǒu jǐ rén,dàn jiàn bō táo rú yǔ jiǎo。
去去如同不系舟,随波逐水泛长流。qù qù rú tóng bù xì zhōu,suí bō zhú shuǐ fàn zhǎng liú。
漂泊已经千里外,谁人不带两乡愁?piāo pō yǐ jīng qiān lǐ wài,shuí rén bù dài liǎng xiāng chóu?
舞女庭前厌酒肉,不知百姓饿眠宿。wǔ nǚ tíng qián yàn jiǔ ròu,bù zhī bǎi xìng è mián sù。
君不见城外空墙遥,将军只是栽花竹。jūn bù jiàn chéng wài kōng qiáng yáo,jiāng jūn zhǐ shì zāi huā zhú。
君看城外恓惶处,段段茅花如柳叶。jūn kàn chéng wài xī huáng chù,duàn duàn máo huā rú liǔ yè。
海燕衔泥欲作巢,空堂无人却飞去。hǎi yàn xián ní yù zuò cháo,kōng táng wú rén què fēi qù。

殷济

代宗、德宗时人。曾入北庭节度使幕府。北庭陷蕃前后,被吐蕃所俘。敦煌遗书伯三八一二收其诗14首,多为陷蕃前后作,诗意伤感凄凉。事迹据其诗推知。《全唐诗续拾》据之收入。 殷济的作品>>

猜您喜欢

奉忆北庭杨侍御留后

殷济

不幸同俘絷,常悲海雁孤。bù xìng tóng fú zhí,cháng bēi hǎi yàn gū。
如何一朝事,流落在天隅?rú hé yī cháo shì,liú luò zài tiān yú?
永夜多寂寞,秋深独郁纡。yǒng yè duō jì mò,qiū shēn dú yù yū。
欲知相忆甚,终日泪成珠。yù zhī xiāng yì shén,zhōng rì lèi chéng zhū。

岁日送王十三判官之松州幕

殷济

异方新岁自然悲,三友那堪更别离。yì fāng xīn suì zì rán bēi,sān yǒu nà kān gèng bié lí。
虏酒未倾心已醉,愁容相顾懒题诗。lǔ jiǔ wèi qīng xīn yǐ zuì,chóu róng xiāng gù lǎn tí shī。
三边罢战犹长策,二国通和藉六奇。sān biān bà zhàn yóu zhǎng cè,èr guó tōng hé jí liù qí。
伫听莺迁当此日,归鸿莫使尺书迟。zhù tīng yīng qiān dāng cǐ rì,guī hóng mò shǐ chǐ shū chí。

冬宵感怀

殷济

切切霜风入夜寒,微微孤烛客心难。qiè qiè shuāng fēng rù yè hán,wēi wēi gū zhú kè xīn nán。
长宵独恨流离苦,直到平明泪不干。zhǎng xiāo dú hèn liú lí kǔ,zhí dào píng míng lèi bù gàn。

叹路傍枯骨

殷济

行行遍历尽沙场,只是偏教此意伤。xíng xíng biàn lì jǐn shā chǎng,zhǐ shì piān jiào cǐ yì shāng。
从来征战皆空地,徒使骄矜掩异方。cóng lái zhēng zhàn jiē kōng dì,tú shǐ jiāo jīn yǎn yì fāng。

梦归还

殷济

春来相思每随风,万里关山想自通。chūn lái xiāng sī měi suí fēng,wàn lǐ guān shān xiǎng zì tōng。
梦里宛然归旧国,觉来还在虏营中。mèng lǐ wǎn rán guī jiù guó,jué lái hái zài lǔ yíng zhōng。

梦归还

殷济

春来有幸却承恩,花里含啼入殿门。chūn lái yǒu xìng què chéng ēn,huā lǐ hán tí rù diàn mén。
残妆不用添红粉,且待君王见泪痕。cán zhuāng bù yòng tiān hóng fěn,qiě dài jūn wáng jiàn lèi hén。

忆北府弟妹

殷济

骨肉东西各一方,弟兄南北断肝肠。gǔ ròu dōng xī gè yī fāng,dì xiōng nán běi duàn gān cháng。
离情只向天边碎,壮志还随行处伤。lí qíng zhǐ xiàng tiān biān suì,zhuàng zhì hái suí xíng chù shāng。
不料此心分两国,谁知翻属二君王。bù liào cǐ xīn fēn liǎng guó,shuí zhī fān shǔ èr jūn wáng。
艰难少有安中土,经乱多从胡虏乡。jiān nán shǎo yǒu ān zhōng tǔ,jīng luàn duō cóng hú lǔ xiāng。
独羡春秋连影雁,每思羽翼并成行。dú xiàn chūn qiū lián yǐng yàn,měi sī yǔ yì bìng chéng xíng。
题诗泣尽东流水,欲话无人问短长。tí shī qì jǐn dōng liú shuǐ,yù huà wú rén wèn duǎn zhǎng。

忆北府弟妹

殷济

与尔俱成沦没世,艰难终日各东西。yǔ ěr jù chéng lún méi shì,jiān nán zhōng rì gè dōng xī。
胡笳晓听心长共,汉月宵看意自迷。hú jiā xiǎo tīng xīn zhǎng gòng,hàn yuè xiāo kàn yì zì mí。
独泣空房襟上血,孤眠永夜梦中啼。dú qì kōng fáng jīn shàng xuè,gū mián yǒng yè mèng zhōng tí。
何时骨肉园林会,不向天涯闻鼓鞞。hé shí gǔ ròu yuán lín huì,bù xiàng tiān yá wén gǔ bǐng。

秦闺怨

殷济

幽闺情自苦,何事更逢春?yōu guī qíng zì kǔ,hé shì gèng féng chūn?
萱草侵阶绿,垂杨闇户新。xuān cǎo qīn jiē lǜ,chuí yáng àn hù xīn。
镜中丝发乱,窗外鸟声频。jìng zhōng sī fā luàn,chuāng wài niǎo shēng pín。
对此芳菲景,长宵转忆君。duì cǐ fāng fēi jǐng,zhǎng xiāo zhuǎn yì jūn。

秦闺怨

殷济

春至感心伤,低眉入洞房。chūn zhì gǎn xīn shāng,dī méi rù dòng fáng。
征夫天外别,抛妾镇渔阳。zhēng fū tiān wài bié,pāo qiè zhèn yú yáng。
有意连新月,无情理旧妆。yǒu yì lián xīn yuè,wú qíng lǐ jiù zhuāng。
长流双睑泪,独恨对芬芳。zhǎng liú shuāng jiǎn lèi,dú hèn duì fēn fāng。

见花发有思

殷济

花未发,增所思,及见花开转益悲。huā wèi fā,zēng suǒ sī,jí jiàn huā kāi zhuǎn yì bēi。
花开未发尚有期,独我情怀未见时。huā kāi wèi fā shàng yǒu qī,dú wǒ qíng huái wèi jiàn shí。

言怀

殷济

愁绪足悲歌,离心似网罗。chóu xù zú bēi gē,lí xīn shì wǎng luó。
二年分两国,万里一长河。èr nián fēn liǎng guó,wàn lǐ yī zhǎng hé。
碛外人行少,天边雁叫多。qì wài rén xíng shǎo,tiān biān yàn jiào duō。
怀乡不得死,皆是惜天涯。huái xiāng bù dé sǐ,jiē shì xī tiān yá。

悲春

殷济

青青柳色万家春,独掩荆扉对苦辛。qīng qīng liǔ sè wàn jiā chūn,dú yǎn jīng fēi duì kǔ xīn。
山月有时来照户,蕃歌无夜不伤人。shān yuè yǒu shí lái zhào hù,fān gē wú yè bù shāng rén。
荒村寂寂鸡鸣早,穷巷喧喧犬吠频。huāng cūn jì jì jī míng zǎo,qióng xiàng xuān xuān quǎn fèi pín。