古诗词

蝶恋花·过涟水军赠赵晦之

苏轼

自古涟漪佳绝地。zì gǔ lián yī jiā jué dì。
绕郭荷花,欲把吴兴比。rào guō hé huā,yù bǎ wú xīng bǐ。
倦客尘埃何处洗,真君堂下寒泉水。juàn kè chén āi hé chù xǐ,zhēn jūn táng xià hán quán shuǐ。
左海门前鱼酒市。zuǒ hǎi mén qián yú jiǔ shì。
夜半潮来,月下孤舟起。yè bàn cháo lái,yuè xià gū zhōu qǐ。
倾盖相逢拚一醉,双凫飞去人千里。qīng gài xiāng féng pàn yī zuì,shuāng fú fēi qù rén qiān lǐ。
苏轼

苏轼

苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。 苏轼的作品>>

猜您喜欢

送段屯田分得于字

苏轼

劝农使者古大夫,不惜春衫践泥涂。quàn nóng shǐ zhě gǔ dà fū,bù xī chūn shān jiàn ní tú。
王事靡盬君甚劬,奉常客卿虬两须。wáng shì mí gǔ jūn shén qú,fèng cháng kè qīng qiú liǎng xū。
东武县令天马驹,泮宫先生非俗儒。dōng wǔ xiàn lìng tiān mǎ jū,pàn gōng xiān shēng fēi sú rú。
相与野饮四子俱,乐哉此乐城中无。xiāng yǔ yě yǐn sì zi jù,lè zāi cǐ lè chéng zhōng wú。
溪边策杖自携壶,腰笏不烦何易于。xī biān cè zhàng zì xié hú,yāo hù bù fán hé yì yú。
胶西病守老且迂,空斋愁坐纷墨朱。jiāo xī bìng shǒu lǎo qiě yū,kōng zhāi chóu zuò fēn mò zhū。
四十岂不知头颅,畏人不出何其愚。sì shí qǐ bù zhī tóu lú,wèi rén bù chū hé qí yú。

和段屯田荆林馆

苏轼

南山有佳色,无人空自奇。nán shān yǒu jiā sè,wú rén kōng zì qí。
清诗为题品,草木变芬菲。qīng shī wèi tí pǐn,cǎo mù biàn fēn fēi。
谢女得秀句,留待中郎归。xiè nǚ dé xiù jù,liú dài zhōng láng guī。
便当勤鞭策,仆倦马亦饥。biàn dāng qín biān cè,pū juàn mǎ yì jī。

次韵章传道喜雨

苏轼

去年夏旱秋不雨,海畔居民饮咸苦。qù nián xià hàn qiū bù yǔ,hǎi pàn jū mín yǐn xián kǔ。
今年春暖欲生蝝,地上戢戢多于土。jīn nián chūn nuǎn yù shēng yuán,dì shàng jí jí duō yú tǔ。
预忧一旦开两翅,口吻如风那肯吐。yù yōu yī dàn kāi liǎng chì,kǒu wěn rú fēng nà kěn tǔ。
前时渡江入吴越,布阵横空如项羽。qián shí dù jiāng rù wú yuè,bù zhèn héng kōng rú xiàng yǔ。
农夫拱手但垂泣,人力区区固难御。nóng fū gǒng shǒu dàn chuí qì,rén lì qū qū gù nán yù。
扑缘鬃毛困牛马,啖啮衣服穿房户。pū yuán zōng máo kùn niú mǎ,dàn niè yī fú chuān fáng hù。
坐观不救亦何心,秉畀炎火传自古。zuò guān bù jiù yì hé xīn,bǐng bì yán huǒ chuán zì gǔ。
荷锄散掘谁敢后,得米济饥还小补。hé chú sàn jué shuí gǎn hòu,dé mǐ jì jī hái xiǎo bǔ。
常山山神信英烈,撝驾雷公诃电母。cháng shān shān shén xìn yīng liè,huī jià léi gōng hē diàn mǔ。
应怜郡守老且愚,欲把疮痍手摩抚。yīng lián jùn shǒu lǎo qiě yú,yù bǎ chuāng yí shǒu mó fǔ。
山中归时风色变,中路巳觉商羊舞。shān zhōng guī shí fēng sè biàn,zhōng lù sì jué shāng yáng wǔ。
夜窗骚骚闹松竹,朝畦泫泫流膏乳。yè chuāng sāo sāo nào sōng zhú,cháo qí xuàn xuàn liú gāo rǔ。
从来蝗旱必相资,此事吾闻老农语。cóng lái huáng hàn bì xiāng zī,cǐ shì wú wén lǎo nóng yǔ。
庶将积润扫遗孽,收拾丰岁还明主。shù jiāng jī rùn sǎo yí niè,shōu shí fēng suì hái míng zhǔ。
县前巳窖八千斛,率以一升完一亩。xiàn qián sì jiào bā qiān hú,lǜ yǐ yī shēng wán yī mǔ。
更看蚕妇过初眠,未用贺客来旁午。gèng kàn cán fù guò chū mián,wèi yòng hè kè lái páng wǔ。
先生笔力吾所畏,蹴踏鲍、谢跨徐、庾。xiān shēng bǐ lì wú suǒ wèi,cù tà bào xiè kuà xú yǔ。
偶然谈笑得佳篇,便恐流传成乐府。ǒu rán tán xiào dé jiā piān,biàn kǒng liú chuán chéng lè fǔ。
陋邦一雨何足道,吾君盛德九州普。lòu bāng yī yǔ hé zú dào,wú jūn shèng dé jiǔ zhōu pǔ。
《中和》、《乐职》几时作?试向诸生选何武。zhōng hé lè zhí jǐ shí zuò?shì xiàng zhū shēng xuǎn hé wǔ。

惜花

苏轼

吉祥寺中锦千堆,前年赏花真盛哉。jí xiáng sì zhōng jǐn qiān duī,qián nián shǎng huā zhēn shèng zāi。
道人劝我清明来,腰鼓百面如春雷,打彻凉州花自开。dào rén quàn wǒ qīng míng lái,yāo gǔ bǎi miàn rú chūn léi,dǎ chè liáng zhōu huā zì kāi。
沙河塘上插花回,醉倒不觉吴儿咍,岂知如今双鬓摧。shā hé táng shàng chā huā huí,zuì dào bù jué wú ér hāi,qǐ zhī rú jīn shuāng bìn cuī。
城西古寺没蒿莱,有僧闭门手自栽,千枝万叶巧剪裁。chéng xī gǔ sì méi hāo lái,yǒu sēng bì mén shǒu zì zāi,qiān zhī wàn yè qiǎo jiǎn cái。
就中一丛何所似,马瑙盘盛金缕杯。jiù zhōng yī cóng hé suǒ shì,mǎ nǎo pán shèng jīn lǚ bēi。
而我食菜方清斋,对花不饮花应猜。ér wǒ shí cài fāng qīng zhāi,duì huā bù yǐn huā yīng cāi。
夜来雨雹如李梅,红残绿暗吁可哀。yè lái yǔ báo rú lǐ méi,hóng cán lǜ àn xū kě āi。

和顿教授见寄,用除夜韵

苏轼

我笑陶渊明,种秫二顷半。wǒ xiào táo yuān míng,zhǒng shú èr qǐng bàn。
妇言既不用,还有责子叹。fù yán jì bù yòng,hái yǒu zé zi tàn。
无弦则无琴,何必劳抚玩。wú xián zé wú qín,hé bì láo fǔ wán。
我笑刘伯伦,醉发蓬茅散。wǒ xiào liú bó lún,zuì fā péng máo sàn。
二豪苦不纳,独以锸自伴。èr háo kǔ bù nà,dú yǐ chā zì bàn。
既死何用埋,此身同夜旦。jì sǐ hé yòng mái,cǐ shēn tóng yè dàn。
孰云二子贤?自结两重案。shú yún èr zi xián?zì jié liǎng zhòng àn。
笑人还自笑,出口谈治乱。xiào rén hái zì xiào,chū kǒu tán zhì luàn。
一生溷尘垢,晚以道自盥。yī shēng hùn chén gòu,wǎn yǐ dào zì guàn。
无成空得懒,坐此百事缓。wú chéng kōng dé lǎn,zuò cǐ bǎi shì huǎn。
仄闻顿夫子,讲道出新贯。zè wén dùn fū zi,jiǎng dào chū xīn guàn。
岂无一尺书,恐不记庸懦。qǐ wú yī chǐ shū,kǒng bù jì yōng nuò。
陋邦贫且病,数米铢称炭。lòu bāng pín qiě bìng,shù mǐ zhū chēng tàn。
惭愧章先生,十日坐空馆。cán kuì zhāng xiān shēng,shí rì zuò kōng guǎn。
袖中出子诗,贪读酒屡暖。xiù zhōng chū zi shī,tān dú jiǔ lǚ nuǎn。
狂言各须慎,勿使输薪粲。kuáng yán gè xū shèn,wù shǐ shū xīn càn。

西斋

苏轼

西斋深且明,中有六尺床。xī zhāi shēn qiě míng,zhōng yǒu liù chǐ chuáng。
病夫朝睡足,危坐觉日长。bìng fū cháo shuì zú,wēi zuò jué rì zhǎng。
昏昏既非醉,踽踽亦非狂。hūn hūn jì fēi zuì,jǔ jǔ yì fēi kuáng。
褰衣竹风下,穆然中微凉。qiān yī zhú fēng xià,mù rán zhōng wēi liáng。
起行西园中,草木含幽香。qǐ xíng xī yuán zhōng,cǎo mù hán yōu xiāng。
榴花开一枝,桑枣沃以光。liú huā kāi yī zhī,sāng zǎo wò yǐ guāng。
鸣鸠得美荫,困立忘飞翔。míng jiū dé měi yīn,kùn lì wàng fēi xiáng。
黄鸟亦自喜,新音变圆吭。huáng niǎo yì zì xǐ,xīn yīn biàn yuán kēng。
杖藜观物化,亦以观我生。zhàng lí guān wù huà,yì yǐ guān wǒ shēng。
万物各得时,我生日皇皇。wàn wù gè dé shí,wǒ shēng rì huáng huáng。

小儿

苏轼

小儿不识愁,起坐牵我衣。xiǎo ér bù shí chóu,qǐ zuò qiān wǒ yī。
我欲嗔小儿,老妻劝儿痴。wǒ yù chēn xiǎo ér,lǎo qī quàn ér chī。
儿痴君更甚,不乐愁何为。ér chī jūn gèng shén,bù lè chóu hé wèi。
还坐愧此言,洗盏当我前。hái zuò kuì cǐ yán,xǐ zhǎn dāng wǒ qián。
大胜刘伶妇,区区为酒钱。dà shèng liú líng fù,qū qū wèi jiǔ qián。

寄刘孝叔

苏轼

君王有意诛骄虏,椎破铜山铸铜虎。jūn wáng yǒu yì zhū jiāo lǔ,chuí pò tóng shān zhù tóng hǔ。
联翩三十七将军,走马西来各开府。lián piān sān shí qī jiāng jūn,zǒu mǎ xī lái gè kāi fǔ。
南山伐木作车轴,东海取鼍漫战鼓。nán shān fá mù zuò chē zhóu,dōng hǎi qǔ tuó màn zhàn gǔ。
汗流奔走谁敢后,恐乏军兴污资斧。hàn liú bēn zǒu shuí gǎn hòu,kǒng fá jūn xīng wū zī fǔ。
保甲连村团未遍,方田讼牒纷如雨。bǎo jiǎ lián cūn tuán wèi biàn,fāng tián sòng dié fēn rú yǔ。
尔来手实降新书,抉剔根株穷脉缕。ěr lái shǒu shí jiàng xīn shū,jué tī gēn zhū qióng mài lǚ。
诏书恻怛信深厚,吏能浅薄空劳苦。zhào shū cè dá xìn shēn hòu,lì néng qiǎn báo kōng láo kǔ。
平生学问只流俗,众里笙竽谁比数。píng shēng xué wèn zhǐ liú sú,zhòng lǐ shēng yú shuí bǐ shù。
忽令独奏《凤将雏》,仓卒欲吹那得谱。hū lìng dú zòu fèng jiāng chú,cāng zú yù chuī nà dé pǔ。
况复连年苦饥馑,剥啮草木啖泥土。kuàng fù lián nián kǔ jī jǐn,bō niè cǎo mù dàn ní tǔ。
今年雨雪颇应时,又报蝗虫生翅股。jīn nián yǔ xuě pǒ yīng shí,yòu bào huáng chóng shēng chì gǔ。
忧来洗盏欲强醉,寂寞虚斋卧空甒。yōu lái xǐ zhǎn yù qiáng zuì,jì mò xū zhāi wò kōng wǔ。
公厨十日不生烟,更望红裙踏筵舞。gōng chú shí rì bù shēng yān,gèng wàng hóng qún tà yán wǔ。
故人屡寄山中信,只有当归无别语。gù rén lǚ jì shān zhōng xìn,zhǐ yǒu dāng guī wú bié yǔ。
方将雀鼠偷太仓,未肯衣冠挂神武。fāng jiāng què shǔ tōu tài cāng,wèi kěn yī guān guà shén wǔ。
吴兴丈人真得道,平日立朝非小补。wú xīng zhàng rén zhēn dé dào,píng rì lì cháo fēi xiǎo bǔ。
自从四方冠盖闹,归作二浙湖山主。zì cóng sì fāng guān gài nào,guī zuò èr zhè hú shān zhǔ。
高踪已自杂渔钓,大隐何曾弃簪组。gāo zōng yǐ zì zá yú diào,dà yǐn hé céng qì zān zǔ。
去年相从殊未足,问道已许谈其粗。qù nián xiāng cóng shū wèi zú,wèn dào yǐ xǔ tán qí cū。
逝将弃官往卒业,俗缘未尽那得睹。shì jiāng qì guān wǎng zú yè,sú yuán wèi jǐn nà dé dǔ。
公家只在霅溪上,上有白云如白羽。gōng jiā zhǐ zài zhà xī shàng,shàng yǒu bái yún rú bái yǔ。
应怜进退苦皇皇,更把安心教初祖。yīng lián jìn tuì kǔ huáng huáng,gèng bǎ ān xīn jiào chū zǔ。

张安道乐全堂

苏轼

列子御风殊不恶,犹被庄生讥数数。liè zi yù fēng shū bù è,yóu bèi zhuāng shēng jī shù shù。
步兵饮酒中散琴,于此得全非至乐。bù bīng yǐn jiǔ zhōng sàn qín,yú cǐ dé quán fēi zhì lè。
乐全居士全于天,维摩丈室空翛然。lè quán jū shì quán yú tiān,wéi mó zhàng shì kōng xiāo rán。
平生痛饮今不饮,无琴不独琴无弦。píng shēng tòng yǐn jīn bù yǐn,wú qín bù dú qín wú xián。
我公天与英雄表,龙章凤姿照鱼鸟。wǒ gōng tiān yǔ yīng xióng biǎo,lóng zhāng fèng zī zhào yú niǎo。
但令端委坐庙堂,北狄西戎谈笑了。dàn lìng duān wěi zuò miào táng,běi dí xī róng tán xiào le。
如今老去苦思归,小字亲书寄我诗。rú jīn lǎo qù kǔ sī guī,xiǎo zì qīn shū jì wǒ shī。
试问乐全全底事,无全何处更相亏。shì wèn lè quán quán dǐ shì,wú quán hé chù gèng xiāng kuī。

怀西湖寄晁美叔同年

苏轼

西湖天下景,游者无愚贤。xī hú tiān xià jǐng,yóu zhě wú yú xián。
浅深随所得,谁能识其全。qiǎn shēn suí suǒ dé,shuí néng shí qí quán。
嗟我本狂直,早为世所捐。jiē wǒ běn kuáng zhí,zǎo wèi shì suǒ juān。
独专山水乐,付与宁非天。dú zhuān shān shuǐ lè,fù yǔ níng fēi tiān。
三百六十寺,幽寻遂穷年。sān bǎi liù shí sì,yōu xún suì qióng nián。
所至得其妙,心知口难传。suǒ zhì dé qí miào,xīn zhī kǒu nán chuán。
至今清夜梦,耳目馀芳鲜。zhì jīn qīng yè mèng,ěr mù yú fāng xiān。
君持使者节,风采烁云烟。jūn chí shǐ zhě jié,fēng cǎi shuò yún yān。
清流与碧巘,安肯为君妍。qīng liú yǔ bì yǎn,ān kěn wèi jūn yán。
胡不屏骑从,暂借僧榻眠。hú bù píng qí cóng,zàn jiè sēng tà mián。
读我壁间诗,清凉洗烦煎。dú wǒ bì jiān shī,qīng liáng xǐ fán jiān。
策杖无道路,直造意所便。cè zhàng wú dào lù,zhí zào yì suǒ biàn。
应逢古渔父,苇间自延缘。yīng féng gǔ yú fù,wěi jiān zì yán yuán。
问道若有得,买鱼勿论钱。wèn dào ruò yǒu dé,mǎi yú wù lùn qián。

和蒋夔寄茶

苏轼

我生百事常随缘,四方水陆无不便。wǒ shēng bǎi shì cháng suí yuán,sì fāng shuǐ lù wú bù biàn。
扁舟渡江适吴越,三年饮食穷芳鲜。biǎn zhōu dù jiāng shì wú yuè,sān nián yǐn shí qióng fāng xiān。
金韭玉脍饭炊雪,海螯江柱初脱泉。jīn jiǔ yù kuài fàn chuī xuě,hǎi áo jiāng zhù chū tuō quán。
临风饱食甘寝罢,一瓯花乳浮轻圆。lín fēng bǎo shí gān qǐn bà,yī ōu huā rǔ fú qīng yuán。
自从舍舟入东武,沃野便到桑麻川。zì cóng shě zhōu rù dōng wǔ,wò yě biàn dào sāng má chuān。
剪毛胡羊大如马,谁记鹿角腥盘筵。jiǎn máo hú yáng dà rú mǎ,shuí jì lù jiǎo xīng pán yán。
厨中蒸粟堆饭瓮,大杓更取酸生涎。chú zhōng zhēng sù duī fàn wèng,dà biāo gèng qǔ suān shēng xián。
柘罗铜碾弃不用,脂麻白土须盆研。zhè luó tóng niǎn qì bù yòng,zhī má bái tǔ xū pén yán。
故人犹作旧眼看,谓我好尚如当年。gù rén yóu zuò jiù yǎn kàn,wèi wǒ hǎo shàng rú dāng nián。
沙溪、北苑强分别,水脚一线争谁先。shā xī běi yuàn qiáng fēn bié,shuǐ jiǎo yī xiàn zhēng shuí xiān。
清诗两幅寄千里,紫金百饼费万钱。qīng shī liǎng fú jì qiān lǐ,zǐ jīn bǎi bǐng fèi wàn qián。
吟哦烹噍两奇绝,只恐偷乞烦封缠。yín ó pēng jiào liǎng qí jué,zhǐ kǒng tōu qǐ fán fēng chán。
老妻稚子不知爱,一半已入姜盐煎。lǎo qī zhì zi bù zhī ài,yī bàn yǐ rù jiāng yán jiān。
人生所遇无不可,南北嗜好知谁贤。rén shēng suǒ yù wú bù kě,nán běi shì hǎo zhī shuí xián。
死生祸福久不择,更论甘苦争蚩妍。sǐ shēng huò fú jiǔ bù zé,gèng lùn gān kǔ zhēng chī yán。
知君穷旅不自释,因诗寄谢聊相镌。zhī jūn qióng lǚ bù zì shì,yīn shī jì xiè liáo xiāng juān。

答李邦直

苏轼

美人如春风,著物物未知。měi rén rú chūn fēng,zhù wù wù wèi zhī。
羁愁似冰雪,见子先流澌。jī chóu shì bīng xuě,jiàn zi xiān liú sī。
子从徐方来,吏民举熙熙。zi cóng xú fāng lái,lì mín jǔ xī xī。
扶病出见之,惊我一何衰。fú bìng chū jiàn zhī,jīng wǒ yī hé shuāi。
知我久慵倦,起我以新诗。zhī wǒ jiǔ yōng juàn,qǐ wǒ yǐ xīn shī。
诗词如醇酒,盎然熏四支。shī cí rú chún jiǔ,àng rán xūn sì zhī。
径饮不觉醉,欲和先昏疲。jìng yǐn bù jué zuì,yù hé xiān hūn pí。
西斋有蛮帐,风雨夜纷披。xī zhāi yǒu mán zhàng,fēng yǔ yè fēn pī。
放怀语不择,抚掌笑脱颐。fàng huái yǔ bù zé,fǔ zhǎng xiào tuō yí。
别来今几何,春物已含姿。bié lái jīn jǐ hé,chūn wù yǐ hán zī。
柳色日夜暗,子来竟何时。liǔ sè rì yè àn,zi lái jìng hé shí。
徐方虽云乐,东山禁游嬉。xú fāng suī yún lè,dōng shān jìn yóu xī。
又无狂太守,何以解忧思。yòu wú kuáng tài shǒu,hé yǐ jiě yōu sī。
闻子有贤妇,华堂咏《螽斯》。wén zi yǒu xián fù,huá táng yǒng zhōng sī。
曷不倒囊橐,卖剑买蛾眉。hé bù dào náng tuó,mài jiàn mǎi é méi。
不用教丝竹,唱我新歌词。bù yòng jiào sī zhú,chàng wǒ xīn gē cí。

和潞公超然台次韵

苏轼

我公厌富贵,常苦勋业寻。wǒ gōng yàn fù guì,cháng kǔ xūn yè xún。
相期赤松子,永望白云岑。xiāng qī chì sōng zi,yǒng wàng bái yún cén。
清风出谈笑,万窍为号吟。qīng fēng chū tán xiào,wàn qiào wèi hào yín。
吟成超然诗,洗我蓬之心。yín chéng chāo rán shī,xǐ wǒ péng zhī xīn。
嗟我本何人,麋鹿强冠襟。jiē wǒ běn hé rén,mí lù qiáng guān jīn。
身微空志大,交浅屡言深。shēn wēi kōng zhì dà,jiāo qiǎn lǚ yán shēn。
嘱公如得谢,呼我幸寄音。zhǔ gōng rú dé xiè,hū wǒ xìng jì yīn。
但恐酒钱尽,烦公挥橐金。dàn kǒng jiǔ qián jǐn,fán gōng huī tuó jīn。

和赵郎中捕蝗见寄次韵

苏轼

麦穗人许长,谷苗牛可没。mài suì rén xǔ zhǎng,gǔ miáo niú kě méi。
天公独何意,忍使蝗虫发。tiān gōng dú hé yì,rěn shǐ huáng chóng fā。
驱攘著令典,农事安可忽。qū rǎng zhù lìng diǎn,nóng shì ān kě hū。
我仆既胼胝,我马亦款矻。wǒ pū jì pián zhī,wǒ mǎ yì kuǎn kū。
飞腾渐云少,筋力亦已竭。fēi téng jiàn yún shǎo,jīn lì yì yǐ jié。
苟无百篇诗,何以醒睡兀。gǒu wú bǎi piān shī,hé yǐ xǐng shuì wù。
初如疏畎浍,渐若决澥渤。chū rú shū quǎn huì,jiàn ruò jué xiè bó。
往来供十吏,腕脱不容歇。wǎng lái gōng shí lì,wàn tuō bù róng xiē。
平生轻妄庸,熟视笑魏勃。píng shēng qīng wàng yōng,shú shì xiào wèi bó。
爱君有逸气,诗坛专斩伐。ài jūn yǒu yì qì,shī tán zhuān zhǎn fá。
民病何时休,吏职不可越。mín bìng hé shí xiū,lì zhí bù kě yuè。
慎毋及世事,向空书咄咄。shèn wú jí shì shì,xiàng kōng shū duō duō。

登常山绝顶广丽亭

苏轼

西望穆陵关,东望琅邪台。xī wàng mù líng guān,dōng wàng láng xié tái。
南望九仙山,北望空飞埃。nán wàng jiǔ xiān shān,běi wàng kōng fēi āi。
相将叫虞舜,遂欲归蓬莱。xiāng jiāng jiào yú shùn,suì yù guī péng lái。
嗟我二三子,狂饮亦荒哉。jiē wǒ èr sān zi,kuáng yǐn yì huāng zāi。
红裙欲仙去,长笛有馀哀。hóng qún yù xiān qù,zhǎng dí yǒu yú āi。
清歌入云霄,妙舞纤腰回。qīng gē rù yún xiāo,miào wǔ xiān yāo huí。
自从有此山,白石封苍苔。zì cóng yǒu cǐ shān,bái shí fēng cāng tái。
何尝有此乐,将去复徘徊。hé cháng yǒu cǐ lè,jiāng qù fù pái huái。
人生如朝露,白发日夜催。rén shēng rú cháo lù,bái fā rì yè cuī。
弃置当何言,万劫终飞灰。qì zhì dāng hé yán,wàn jié zhōng fēi huī。