古诗词

蝶恋花·过涟水军赠赵晦之

苏轼

自古涟漪佳绝地。zì gǔ lián yī jiā jué dì。
绕郭荷花,欲把吴兴比。rào guō hé huā,yù bǎ wú xīng bǐ。
倦客尘埃何处洗,真君堂下寒泉水。juàn kè chén āi hé chù xǐ,zhēn jūn táng xià hán quán shuǐ。
左海门前鱼酒市。zuǒ hǎi mén qián yú jiǔ shì。
夜半潮来,月下孤舟起。yè bàn cháo lái,yuè xià gū zhōu qǐ。
倾盖相逢拚一醉,双凫飞去人千里。qīng gài xiāng féng pàn yī zuì,shuāng fú fēi qù rén qiān lǐ。
苏轼

苏轼

苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。 苏轼的作品>>

猜您喜欢

司马君实独乐园

苏轼

青山在屋上,流水在屋下。qīng shān zài wū shàng,liú shuǐ zài wū xià。
中有五亩园,花竹秀而野。zhōng yǒu wǔ mǔ yuán,huā zhú xiù ér yě。
花香袭杖履,竹色侵杯斝。huā xiāng xí zhàng lǚ,zhú sè qīn bēi jiǎ。
樽酒乐馀春,棋局消长夏。zūn jiǔ lè yú chūn,qí jú xiāo zhǎng xià。
洛阳古多士,风俗犹尔雅。luò yáng gǔ duō shì,fēng sú yóu ěr yǎ。
先生卧不出,冠盖倾洛社。xiān shēng wò bù chū,guān gài qīng luò shè。
虽云与众乐,中有独乐者。suī yún yǔ zhòng lè,zhōng yǒu dú lè zhě。
才全德不形,所贵知我寡。cái quán dé bù xíng,suǒ guì zhī wǒ guǎ。
先生独何事,四海望陶冶。xiān shēng dú hé shì,sì hǎi wàng táo yě。
儿童诵君实,走卒知司马。ér tóng sòng jūn shí,zǒu zú zhī sī mǎ。
持此欲安归,造物不我舍。chí cǐ yù ān guī,zào wù bù wǒ shě。
名声逐吾辈,此病天所赭。míng shēng zhú wú bèi,cǐ bìng tiān suǒ zhě。
抚掌笑先生,年来效喑哑。fǔ zhǎng xiào xiān shēng,nián lái xiào yīn yǎ。

和李邦直沂山祈雨有应

苏轼

高田生黄埃,下田生苍耳。gāo tián shēng huáng āi,xià tián shēng cāng ěr。
苍耳亦已无,更问麦有几。cāng ěr yì yǐ wú,gèng wèn mài yǒu jǐ。
蛟龙睡足亦解惭,二麦枯时雨如洗。jiāo lóng shuì zú yì jiě cán,èr mài kū shí yǔ rú xǐ。
不知雨从何处来,但闻吕梁百步声如雷。bù zhī yǔ cóng hé chù lái,dàn wén lǚ liáng bǎi bù shēng rú léi。
试上城南望城北,际天菽粟青成堆。shì shàng chéng nán wàng chéng běi,jì tiān shū sù qīng chéng duī。
饥火烧肠作牛吼,不知待得秋成否?jī huǒ shāo cháng zuò niú hǒu,bù zhī dài dé qiū chéng fǒu?
半年不雨坐龙慵,共怨天公不怨龙。bàn nián bù yǔ zuò lóng yōng,gòng yuàn tiān gōng bù yuàn lóng。
今朝一雨聊自赎,龙神社鬼各言功。jīn cháo yī yǔ liáo zì shú,lóng shén shè guǐ gè yán gōng。
无功日盗太仓谷,嗟我与龙同此责。wú gōng rì dào tài cāng gǔ,jiē wǒ yǔ lóng tóng cǐ zé。
劝农使者不汝容,因君作诗先自劾。quàn nóng shǐ zhě bù rǔ róng,yīn jūn zuò shī xiān zì hé。

次韵子由与颜长道同游百步洪,相地筑亭种柳

苏轼

平明坐衙不暖席,归来闭阁闲终日。píng míng zuò yá bù nuǎn xí,guī lái bì gé xián zhōng rì。
卧闻客至倒屣迎,两眼蒙笼馀睡色。wò wén kè zhì dào xǐ yíng,liǎng yǎn méng lóng yú shuì sè。
城东泗水步可到,路转河洪翻雪白。chéng dōng sì shuǐ bù kě dào,lù zhuǎn hé hóng fān xuě bái。
安得青丝络骏马,蹙踏飞波柳阴下。ān dé qīng sī luò jùn mǎ,cù tà fēi bō liǔ yīn xià。
奋身三丈两蹄间,振鬣长鸣声自乾。fèn shēn sān zhàng liǎng tí jiān,zhèn liè zhǎng míng shēng zì qián。
少年狂兴久已谢,但忆嘉陵绕剑关。shǎo nián kuáng xīng jiǔ yǐ xiè,dàn yì jiā líng rào jiàn guān。
剑关大道车方轨,君自不去归何难。jiàn guān dà dào chē fāng guǐ,jūn zì bù qù guī hé nán。
山中故人应大笑,筑室种柳何时还。shān zhōng gù rén yīng dà xiào,zhù shì zhǒng liǔ hé shí hái。

送颜复兼寄王巩

苏轼

彭城官居冷如水,谁从我游颜氏子。péng chéng guān jū lěng rú shuǐ,shuí cóng wǒ yóu yán shì zi。
我衰且病君亦穷,衰穷相守正其理。wǒ shuāi qiě bìng jūn yì qióng,shuāi qióng xiāng shǒu zhèng qí lǐ。
胡为一朝舍我去,轻衫触热行千里。hú wèi yī cháo shě wǒ qù,qīng shān chù rè xíng qiān lǐ。
问君无乃求之与,答我不然聊尔耳。wèn jūn wú nǎi qiú zhī yǔ,dá wǒ bù rán liáo ěr ěr。
京师万事日日新,故人如故今有几。jīng shī wàn shì rì rì xīn,gù rén rú gù jīn yǒu jǐ。
君知牛行相君宅,扣门但觅王居士。jūn zhī niú xíng xiāng jūn zhái,kòu mén dàn mì wáng jū shì。
清诗草圣俱入妙,别后寄我书连纸。qīng shī cǎo shèng jù rù miào,bié hòu jì wǒ shū lián zhǐ。
苦恨相思不相见,约我重阳嗅霜蕊。kǔ hèn xiāng sī bù xiāng jiàn,yuē wǒ zhòng yáng xiù shuāng ruǐ。
君归可唤与俱来,未应指目妨进拟。jūn guī kě huàn yǔ jù lái,wèi yīng zhǐ mù fáng jìn nǐ。
太一老仙闲不出,踵门问道今时矣。tài yī lǎo xiān xián bù chū,zhǒng mén wèn dào jīn shí yǐ。
因行过我路几何,愿君推挽加鞭棰。yīn xíng guò wǒ lù jǐ hé,yuàn jūn tuī wǎn jiā biān chuí。
吾侪一醉岂易得,买羊酿酒从今始。wú chái yī zuì qǐ yì dé,mǎi yáng niàng jiǔ cóng jīn shǐ。

与梁先、舒焕泛舟,得临酿字,二首

苏轼

彭城古战国,孤客倦登临。péng chéng gǔ zhàn guó,gū kè juàn dēng lín。
汴泗交流处,清潭百丈深。biàn sì jiāo liú chù,qīng tán bǎi zhàng shēn。
故人轻千里,茧足来相寻。gù rén qīng qiān lǐ,jiǎn zú lái xiāng xún。
何以娱嘉客,潭水洗君心。hé yǐ yú jiā kè,tán shuǐ xǐ jūn xīn。

与梁先、舒焕泛舟,得临酿字,二首

苏轼

老守厌簿书,先生罢函丈。lǎo shǒu yàn bù shū,xiān shēng bà hán zhàng。
风流魏晋间,谈笑羲皇上。fēng liú wèi jìn jiān,tán xiào xī huáng shàng。
河洪忽已过,水色绿可酿。hé hóng hū yǐ guò,shuǐ sè lǜ kě niàng。
君无轻此乐,此乐清且放。jūn wú qīng cǐ lè,cǐ lè qīng qiě fàng。

蝎虎

苏轼

黄鸡啄蠍如啄黍,窗间守宫称蝎虎。huáng jī zhuó xiē rú zhuó shǔ,chuāng jiān shǒu gōng chēng xiē hǔ。
闇中缴尾伺飞虫,巧捷功夫在腰膂。àn zhōng jiǎo wěi cì fēi chóng,qiǎo jié gōng fū zài yāo lǚ。
跂跂脉脉善缘壁,陋质从来谁比数。qí qí mài mài shàn yuán bì,lòu zhì cóng lái shuí bǐ shù。
今年岁旱号蜥蜴,狂走儿童闹歌舞。jīn nián suì hàn hào xī yì,kuáng zǒu ér tóng nào gē wǔ。
能衔渠水作冰雹,便向蛟龙觅云雨。néng xián qú shuǐ zuò bīng báo,biàn xiàng jiāo lóng mì yún yǔ。
守宫努力搏苍蝇,明年岁旱当求汝。shǒu gōng nǔ lì bó cāng yíng,míng nián suì hàn dāng qiú rǔ。

过云龙山人张天骥

苏轼

郊原雨初足,风日清且好。jiāo yuán yǔ chū zú,fēng rì qīng qiě hǎo。
病守亦欣然,肩舆白门道。bìng shǒu yì xīn rán,jiān yú bái mén dào。
荒田咽蛩蚓,村巷悬梨枣。huāng tián yàn qióng yǐn,cūn xiàng xuán lí zǎo。
下有幽人居,闭门空雀噪。xià yǒu yōu rén jū,bì mén kōng què zào。
西风高正厉,落叶纷可扫。xī fēng gāo zhèng lì,luò yè fēn kě sǎo。
孤童卧斜日,病马放秋草。gū tóng wò xié rì,bìng mǎ fàng qiū cǎo。
墟里通有无,垣墙任摧倒。xū lǐ tōng yǒu wú,yuán qiáng rèn cuī dào。
君家本冠盖,丝竹闹邻保。jūn jiā běn guān gài,sī zhú nào lín bǎo。
脱身声利中,道德自濯澡。tuō shēn shēng lì zhōng,dào dé zì zhuó zǎo。
躬耕抱羸疾,奉养百岁老。gōng gēng bào léi jí,fèng yǎng bǎi suì lǎo。
诗书膏吻颊,菽水媚翁媪。shī shū gāo wěn jiá,shū shuǐ mèi wēng ǎo。
饥寒天随子,杞菊自撷芼。jī hán tiān suí zi,qǐ jú zì xié mào。
慈孝董邵南,鸡狗相乳抱。cí xiào dǒng shào nán,jī gǒu xiāng rǔ bào。
吾生如寄耳,归计失不早。wú shēng rú jì ěr,guī jì shī bù zǎo。
故山岂敢忘,但恐迫华皓。gù shān qǐ gǎn wàng,dàn kǒng pò huá hào。
从君好种秫,斗酒时自劳。cóng jūn hǎo zhǒng shú,dòu jiǔ shí zì láo。

赠王仲素寺丞

苏轼

养气如养儿,弃官如弃泥。yǎng qì rú yǎng ér,qì guān rú qì ní。
人皆笑子拙,事定竟谁迷。rén jiē xiào zi zhuō,shì dìng jìng shuí mí。
归耕独患贫,问子何所赍?尺宅足自庇,寸田有馀畦。guī gēng dú huàn pín,wèn zi hé suǒ jī?chǐ zhái zú zì bì,cùn tián yǒu yú qí。
明珠照短褐,陋室生虹霓。míng zhū zhào duǎn hè,lòu shì shēng hóng ní。
虽无孔方兄,顾有法喜妻。suī wú kǒng fāng xiōng,gù yǒu fǎ xǐ qī。
弹琴一长啸,不答阮与嵇。dàn qín yī zhǎng xiào,bù dá ruǎn yǔ jī。
曹南刘夫子,名与子政齐。cáo nán liú fū zi,míng yǔ zi zhèng qí。
家有《鸿宝书》,不铸金袅蹄。jiā yǒu hóng bǎo shū,bù zhù jīn niǎo tí。
促膝问道要,遂蒙分刀圭。cù xī wèn dào yào,suì méng fēn dāo guī。
不忍独不死,尺书肯见梯。bù rěn dú bù sǐ,chǐ shū kěn jiàn tī。
我生本强鄙,少以气自挤。wǒ shēng běn qiáng bǐ,shǎo yǐ qì zì jǐ。
孤舟倒江河,赤手揽象犀。gū zhōu dào jiāng hé,chì shǒu lǎn xiàng xī。
年来稍自笑,留气下暖脐。nián lái shāo zì xiào,liú qì xià nuǎn qí。
苦恨闻道晚,意象飒已凄。kǔ hèn wén dào wǎn,yì xiàng sà yǐ qī。
空见孙思邈,区区赋《病梨》。kōng jiàn sūn sī miǎo,qū qū fù bìng lí。

答任师中、家汉公

苏轼

先君昔未仕,杜门皇祐初。xiān jūn xī wèi shì,dù mén huáng yòu chū。
道德无贫贱,风采照乡闾。dào dé wú pín jiàn,fēng cǎi zhào xiāng lǘ。
何尝疏小人,小人自阔疏。hé cháng shū xiǎo rén,xiǎo rén zì kuò shū。
出门无所诣,老史在郊墟。chū mén wú suǒ yì,lǎo shǐ zài jiāo xū。
门前万竿竹,堂上四库书。mén qián wàn gān zhú,táng shàng sì kù shū。
高树红消梨,小池白芙蕖。gāo shù hóng xiāo lí,xiǎo chí bái fú qú。
常呼赤脚婢,雨中撷园蔬。cháng hū chì jiǎo bì,yǔ zhōng xié yuán shū。
矫矫任夫子,罢官还旧庐。jiǎo jiǎo rèn fū zi,bà guān hái jiù lú。
是时里中儿,始识长者车。shì shí lǐ zhōng ér,shǐ shí zhǎng zhě chē。
烹鸡酌白酒,相对欢有馀。pēng jī zhuó bái jiǔ,xiāng duì huān yǒu yú。
有如庞德公,往还葛与徐。yǒu rú páng dé gōng,wǎng hái gé yǔ xú。
妻子走堂下,主人竟谁欤。qī zi zǒu táng xià,zhǔ rén jìng shuí yú。
我时年尚幼,作赋慕相如。wǒ shí nián shàng yòu,zuò fù mù xiāng rú。
侍立看君谈,精悍实起予。shì lì kàn jūn tán,jīng hàn shí qǐ yǔ。
岁月曾几何,耆老逝不居。suì yuè céng jǐ hé,qí lǎo shì bù jū。
史侯最先没,孤坟拱桑樗。shǐ hóu zuì xiān méi,gū fén gǒng sāng chū。
我亦涉万里,清血满襟袪。wǒ yì shè wàn lǐ,qīng xuè mǎn jīn qū。
漂流二十年,始悟万缘虚。piāo liú èr shí nián,shǐ wù wàn yuán xū。
独喜任夫子,老佩刺史鱼。dú xǐ rèn fū zi,lǎo pèi cì shǐ yú。
威行乌白蛮,解辫请冠裾。wēi xíng wū bái mán,jiě biàn qǐng guān jū。
方当入奏事,清庙陈璠玙。fāng dāng rù zòu shì,qīng miào chén fán yú。
胡为厌轩冕,归意不少纾。hú wèi yàn xuān miǎn,guī yì bù shǎo shū。
上蔡有良田,黄沙走清渠。shàng cài yǒu liáng tián,huáng shā zǒu qīng qú。
罢亚百顷稻,雍容十年储。bà yà bǎi qǐng dào,yōng róng shí nián chǔ。
闲随李丞相,搏射鹿与猪。xián suí lǐ chéng xiāng,bó shè lù yǔ zhū。
苍鹰十斤重,猛犬如黄驴。cāng yīng shí jīn zhòng,měng quǎn rú huáng lǘ。
岂比陶渊明,穷苦自把锄。qǐ bǐ táo yuān míng,qióng kǔ zì bǎ chú。
我今四十二,衰发不满梳。wǒ jīn sì shí èr,shuāi fā bù mǎn shū。
彭城古名郡,乏人偶见除。péng chéng gǔ míng jùn,fá rén ǒu jiàn chú。
头颅已可知,几何不樵渔。tóu lú yǐ kě zhī,jǐ hé bù qiáo yú。
会当相从去,芒鞋老菑畬。huì dāng xiāng cóng qù,máng xié lǎo zāi shē。
念子瘴江边,怀抱向谁摅。niàn zi zhàng jiāng biān,huái bào xiàng shuí shū。
赖我同年友,相欢出同舆。lài wǒ tóng nián yǒu,xiāng huān chū tóng yú。
冰盘荐文鲔,玉斝倾浮蛆。bīng pán jiàn wén wěi,yù jiǎ qīng fú qū。
醉中忽思我,清诗缀琼琚。zuì zhōng hū sī wǒ,qīng shī zhuì qióng jū。
知我少所谐,教我时卷舒。zhī wǒ shǎo suǒ xié,jiào wǒ shí juǎn shū。
世事日反覆,翩如风中旟。shì shì rì fǎn fù,piān rú fēng zhōng yú。
雀罗吊廷尉,秋扇悲婕妤。què luó diào tíng wèi,qiū shàn bēi jié yú。
升沉一何速,喜怒纷众狙。shēng chén yī hé sù,xǐ nù fēn zhòng jū。
作诗谢二子,我师宁与蘧。zuò shī xiè èr zi,wǒ shī níng yǔ qú。

初别子由

苏轼

我少知子由,天资和而清。wǒ shǎo zhī zi yóu,tiān zī hé ér qīng。
好学老益坚,表里渐融明。hǎo xué lǎo yì jiān,biǎo lǐ jiàn róng míng。
岂独为吾弟,要是贤友生。qǐ dú wèi wú dì,yào shì xián yǒu shēng。
不见六七年,微言谁与赓。bù jiàn liù qī nián,wēi yán shuí yǔ gēng。
常恐坦率性,放纵不自程。cháng kǒng tǎn lǜ xìng,fàng zòng bù zì chéng。
会合亦何事,无言对空枰。huì hé yì hé shì,wú yán duì kōng píng。
使人之意消,不善无由萌。shǐ rén zhī yì xiāo,bù shàn wú yóu méng。
森然有六女,包裹布与荆。sēn rán yǒu liù nǚ,bāo guǒ bù yǔ jīng。
无忧赖贤妇,藜藿等大烹。wú yōu lài xián fù,lí huò děng dà pēng。
使子得行意,青衫陋公卿。shǐ zi dé xíng yì,qīng shān lòu gōng qīng。
明日无晨炊,倒床作雷鸣。míng rì wú chén chuī,dào chuáng zuò léi míng。
秋眠我东阁,夜听风雨声。qiū mián wǒ dōng gé,yè tīng fēng yǔ shēng。
悬知不久别,妙理难细评。xuán zhī bù jiǔ bié,miào lǐ nán xì píng。
昨日忽出门,孤舟转西城。zuó rì hū chū mén,gū zhōu zhuǎn xī chéng。
归来北堂上,古屋空峥嵘。guī lái běi táng shàng,gǔ wū kōng zhēng róng。
退食误相从,入门中自惊。tuì shí wù xiāng cóng,rù mén zhōng zì jīng。
南都信繁会,人事水火争。nán dōu xìn fán huì,rén shì shuǐ huǒ zhēng。
念当闭阁坐,颓然寄聋盲。niàn dāng bì gé zuò,tuí rán jì lóng máng。
妻子亦细事,文章固虚名。qī zi yì xì shì,wén zhāng gù xū míng。
会须扫白发,不复用黄精。huì xū sǎo bái fā,bù fù yòng huáng jīng。

代书答梁先

苏轼

此身与世真悠悠,苍颜华发谁汝留。cǐ shēn yǔ shì zhēn yōu yōu,cāng yán huá fā shuí rǔ liú。
强名太守古徐州,忘归不如楚沐猴。qiáng míng tài shǒu gǔ xú zhōu,wàng guī bù rú chǔ mù hóu。
鲁人岂独不知丘,躏藉夫子无罪尤。lǔ rén qǐ dú bù zhī qiū,lìn jí fū zi wú zuì yóu。
异哉梁子清而修,不远千里从我游。yì zāi liáng zi qīng ér xiū,bù yuǎn qiān lǐ cóng wǒ yóu。
瞭然正色悬双眸,世之所驰子独不。liǎo rán zhèng sè xuán shuāng móu,shì zhī suǒ chí zi dú bù。
一经通明传节侯,小楷精绝规摹欧。yī jīng tōng míng chuán jié hóu,xiǎo kǎi jīng jué guī mó ōu。
我衰废学懒且偷,畏见问事贾长头。wǒ shuāi fèi xué lǎn qiě tōu,wèi jiàn wèn shì jiǎ zhǎng tóu。
别来红叶黄花秋,夜梦见之起坐愁。bié lái hóng yè huáng huā qiū,yè mèng jiàn zhī qǐ zuò chóu。
遗我驳石盆与瓯,黑质白章声琳球。yí wǒ bó shí pén yǔ ōu,hēi zhì bái zhāng shēng lín qiú。
谓言山石生涧沟,追琢尚可王公羞。wèi yán shān shí shēng jiàn gōu,zhuī zuó shàng kě wáng gōng xiū。
感子佳意能无酬,反将木瓜报珍投。gǎn zi jiā yì néng wú chóu,fǎn jiāng mù guā bào zhēn tóu。
学如富贾在博收,仰取俯拾无遗筹。xué rú fù jiǎ zài bó shōu,yǎng qǔ fǔ shí wú yí chóu。
道大如天不可求,修其可见致其幽。dào dà rú tiān bù kě qiú,xiū qí kě jiàn zhì qí yōu。
愿子笃实慎勿浮,发愤忘食乐忘忧。yuàn zi dǔ shí shèn wù fú,fā fèn wàng shí lè wàng yōu。

台头寺雨中送李邦直赴史馆,分韵得忆字人字,兼寄孙巨源二首其一

苏轼

霜林日夜西风急,老送君归百忧集。shuāng lín rì yè xī fēng jí,lǎo sòng jūn guī bǎi yōu jí。
清歌窈眇入行云,云为不行天为泣。qīng gē yǎo miǎo rù xíng yún,yún wèi bù xíng tiān wèi qì。
红叶黄花秋正乱,白鱼紫蟹君须忆。hóng yè huáng huā qiū zhèng luàn,bái yú zǐ xiè jūn xū yì。
凭君说向髯将军,衰病相逢应不识。píng jūn shuō xiàng rán jiāng jūn,shuāi bìng xiāng féng yīng bù shí。

河复,并叙

苏轼

君不见西汉元光、元封间,河决瓠子二十年。jūn bù jiàn xī hàn yuán guāng yuán fēng jiān,hé jué hù zi èr shí nián。
钜野东倾淮泗满,楚人恣食黄河鳣。jù yě dōng qīng huái sì mǎn,chǔ rén zì shí huáng hé zhān。
万里沙回封禅罢,初遣越巫沉白马。wàn lǐ shā huí fēng chán bà,chū qiǎn yuè wū chén bái mǎ。
河公未许人力穷,薪刍万计随流下。hé gōng wèi xǔ rén lì qióng,xīn chú wàn jì suí liú xià。
吾君盛德如唐尧,百神受职河神骄。wú jūn shèng dé rú táng yáo,bǎi shén shòu zhí hé shén jiāo。
帝遣风师下约束,北流夜起澶州桥。dì qiǎn fēng shī xià yuē shù,běi liú yè qǐ chán zhōu qiáo。
东风吹冻收微渌,神功不用淇园竹。dōng fēng chuī dòng shōu wēi lù,shén gōng bù yòng qí yuán zhú。
楚人种麦满河淤,仰看浮槎栖古木。chǔ rén zhǒng mài mǎn hé yū,yǎng kàn fú chá qī gǔ mù。

韩干马十四匹

苏轼

二马并驱攒八蹄,二马宛颈騣尾齐。èr mǎ bìng qū zǎn bā tí,èr mǎ wǎn jǐng zōng wěi qí。
一马任前双举后,一马却避长鸣嘶。yī mǎ rèn qián shuāng jǔ hòu,yī mǎ què bì zhǎng míng sī。
老髯奚官骑且顾,前身作马通马语。lǎo rán xī guān qí qiě gù,qián shēn zuò mǎ tōng mǎ yǔ。
后有八匹饮且行,微流赴吻若有声。hòu yǒu bā pǐ yǐn qiě xíng,wēi liú fù wěn ruò yǒu shēng。
前者既济出林鹤,后者欲涉鹤俯啄。qián zhě jì jì chū lín hè,hòu zhě yù shè hè fǔ zhuó。
最后一匹马中龙,不嘶不动尾摇风。zuì hòu yī pǐ mǎ zhōng lóng,bù sī bù dòng wěi yáo fēng。
韩生画马真是马,苏子作诗如见画。hán shēng huà mǎ zhēn shì mǎ,sū zi zuò shī rú jiàn huà。
世无伯乐亦无韩,此诗此画谁当看。shì wú bó lè yì wú hán,cǐ shī cǐ huà shuí dāng kàn。