古诗词

蝶恋花·过涟水军赠赵晦之

苏轼

自古涟漪佳绝地。zì gǔ lián yī jiā jué dì。
绕郭荷花,欲把吴兴比。rào guō hé huā,yù bǎ wú xīng bǐ。
倦客尘埃何处洗,真君堂下寒泉水。juàn kè chén āi hé chù xǐ,zhēn jūn táng xià hán quán shuǐ。
左海门前鱼酒市。zuǒ hǎi mén qián yú jiǔ shì。
夜半潮来,月下孤舟起。yè bàn cháo lái,yuè xià gū zhōu qǐ。
倾盖相逢拚一醉,双凫飞去人千里。qīng gài xiāng féng pàn yī zuì,shuāng fú fēi qù rén qiān lǐ。
苏轼

苏轼

苏轼(1037-1101),北宋文学家、书画家、美食家。字子瞻,号东坡居士。汉族,四川人,葬于颍昌(今河南省平顶山市郏县)。一生仕途坎坷,学识渊博,天资极高,诗文书画皆精。其文汪洋恣肆,明白畅达,与欧阳修并称欧苏,为“唐宋八大家”之一;诗清新豪健,善用夸张、比喻,艺术表现独具风格,与黄庭坚并称苏黄;词开豪放一派,对后世有巨大影响,与辛弃疾并称苏辛;书法擅长行书、楷书,能自创新意,用笔丰腴跌宕,有天真烂漫之趣,与黄庭坚、米芾、蔡襄并称宋四家;画学文同,论画主张神似,提倡“士人画”。著有《苏东坡全集》和《东坡乐府》等。 苏轼的作品>>

猜您喜欢

百步洪二首·其一

苏轼

长洪斗落生跳波,轻舟南下如投梭。zhǎng hóng dòu luò shēng tiào bō,qīng zhōu nán xià rú tóu suō。
水师绝叫凫雁起,乱石一线争磋磨。shuǐ shī jué jiào fú yàn qǐ,luàn shí yī xiàn zhēng cuō mó。
有如兔走鹰隼落,骏马下注千丈坡。yǒu rú tù zǒu yīng sǔn luò,jùn mǎ xià zhù qiān zhàng pō。
断弦离柱箭脱手,飞电过隙珠翻荷。duàn xián lí zhù jiàn tuō shǒu,fēi diàn guò xì zhū fān hé。
四山眩转风掠耳,但见流沫生千涡。sì shān xuàn zhuǎn fēng lüè ěr,dàn jiàn liú mò shēng qiān wō。
崄中得乐虽一快,何意水伯夸秋河。xiǎn zhōng dé lè suī yī kuài,hé yì shuǐ bó kuā qiū hé。
我生乘化日夜逝,坐觉一念逾新罗。wǒ shēng chéng huà rì yè shì,zuò jué yī niàn yú xīn luó。
纷纷争夺醉梦里,岂信荆棘埋铜驼。fēn fēn zhēng duó zuì mèng lǐ,qǐ xìn jīng jí mái tóng tuó。
觉来俯仰失千劫,回视此水殊委蛇。jué lái fǔ yǎng shī qiān jié,huí shì cǐ shuǐ shū wěi shé。
君看岸边苍石上,古来篙眼如蜂窠。jūn kàn àn biān cāng shí shàng,gǔ lái gāo yǎn rú fēng kē。
但应此心无所住,造物虽驶如吾何。dàn yīng cǐ xīn wú suǒ zhù,zào wù suī shǐ rú wú hé。
回船上马各归去,多言譊譊师所呵。huí chuán shàng mǎ gè guī qù,duō yán náo náo shī suǒ hē。

百步洪二首·其二

苏轼

佳人未肯回秋波,幼舆欲语防飞梭。jiā rén wèi kěn huí qiū bō,yòu yú yù yǔ fáng fēi suō。
轻舟弄水买一笑,醉中荡桨肩相磨。qīng zhōu nòng shuǐ mǎi yī xiào,zuì zhōng dàng jiǎng jiān xiāng mó。
不学长安闾里侠,貂裘夜走胭脂坡。bù xué zhǎng ān lǘ lǐ xiá,diāo qiú yè zǒu yān zhī pō。
独将诗句拟鲍谢,涉江共采秋江荷。dú jiāng shī jù nǐ bào xiè,shè jiāng gòng cǎi qiū jiāng hé。
不知诗中道何语,但觉两颊生微涡。bù zhī shī zhōng dào hé yǔ,dàn jué liǎng jiá shēng wēi wō。
我时羽服黄楼上,坐见织女初斜河。wǒ shí yǔ fú huáng lóu shàng,zuò jiàn zhī nǚ chū xié hé。
归来笛声满山谷,明月正照金叵罗。guī lái dí shēng mǎn shān gǔ,míng yuè zhèng zhào jīn pǒ luó。
奈何舍我入尘土,扰扰毛群欺卧拖。nài hé shě wǒ rù chén tǔ,rǎo rǎo máo qún qī wò tuō。
不念空斋老病叟,退食谁与同委蛇。bù niàn kōng zhāi lǎo bìng sǒu,tuì shí shuí yǔ tóng wěi shé。
时来洪上看遗迹,忍见屐齿青苔窠。shí lái hóng shàng kàn yí jì,rěn jiàn jī chǐ qīng tái kē。
诗成不觉双泪下,悲吟相对惟羊何。shī chéng bù jué shuāng lèi xià,bēi yín xiāng duì wéi yáng hé。
欲遣佳人寄锦字,夜寒手冷无人呵。yù qiǎn jiā rén jì jǐn zì,yè hán shǒu lěng wú rén hē。

祈雪雾猪泉,出城马上作,赠舒尧文

苏轼

三年走吴越,踏遍千重山。sān nián zǒu wú yuè,tà biàn qiān zhòng shān。
朝随白云去,暮与栖鸦还。cháo suí bái yún qù,mù yǔ qī yā hái。
翩如得木狖,飞步谁能攀。piān rú dé mù yòu,fēi bù shuí néng pān。
一为符竹累,坐老敲榜间。yī wèi fú zhú lèi,zuò lǎo qiāo bǎng jiān。
此行亦何事,聊散腰脚顽。cǐ xíng yì hé shì,liáo sàn yāo jiǎo wán。
浩荡城西南,乱山如玦环。hào dàng chéng xī nán,luàn shān rú jué huán。
山下野人家,桑柘杂榛菅。shān xià yě rén jiā,sāng zhè zá zhēn jiān。
岁晏风日暖,人牛相对闲。suì yàn fēng rì nuǎn,rén niú xiāng duì xián。
薄雪不盖土,麦苗稀可删。báo xuě bù gài tǔ,mài miáo xī kě shān。
愿君发豪句,嘲诙破天悭。yuàn jūn fā háo jù,cháo huī pò tiān qiān。

次韵舒尧文祈雪雾猪泉

苏轼

长笑蛇医一寸腹,衔冰吐雹何时足。zhǎng xiào shé yī yī cùn fù,xián bīng tǔ báo hé shí zú。
苍鹅无罪亦可怜,斩颈横盘不敢哭。cāng é wú zuì yì kě lián,zhǎn jǐng héng pán bù gǎn kū。
岂知泉下有猪龙,卧枕雷车踏阴轴。qǐ zhī quán xià yǒu zhū lóng,wò zhěn léi chē tà yīn zhóu。
前年太守为旱请,雨点随人如撒菽。qián nián tài shǒu wèi hàn qǐng,yǔ diǎn suí rén rú sā shū。
太守归国龙归泉,至今人咏淇园绿。tài shǒu guī guó lóng guī quán,zhì jīn rén yǒng qí yuán lǜ。
我今又复罹此旱,凛凛疲民在沟渎。wǒ jīn yòu fù lí cǐ hàn,lǐn lǐn pí mín zài gōu dú。
却寻旧迹叩神泉,坐客仍携王子渊。què xún jiù jì kòu shén quán,zuò kè réng xié wáng zi yuān。
看草《中和》、《乐职》颂,新声妙语慰华颠。kàn cǎo zhōng hé lè zhí sòng,xīn shēng miào yǔ wèi huá diān。
晓来泉上东风急,须上冰珠老蛟泣。xiǎo lái quán shàng dōng fēng jí,xū shàng bīng zhū lǎo jiāo qì。
怪词欲逼龙飞起,险韵不量吾所及。guài cí yù bī lóng fēi qǐ,xiǎn yùn bù liàng wú suǒ jí。
行看积雪厚埋牛,谁与春工掀百蛰。xíng kàn jī xuě hòu mái niú,shuí yǔ chūn gōng xiān bǎi zhé。
此时还复借君诗,馀力汰辀仍贯笠。cǐ shí hái fù jiè jūn shī,yú lì tài zhōu réng guàn lì。
挥毫落纸勿言疲,惊龙再起震失匙。huī háo luò zhǐ wù yán pí,jīng lóng zài qǐ zhèn shī shi。

赠狄崇班季子

苏轼

狄生臂鹰来,见客不会揖。dí shēng bì yīng lái,jiàn kè bù huì yī。
踞床吒得隽,借筋数禽入。jù chuáng zhā dé juàn,jiè jīn shù qín rù。
短后椈豹裘,犹溅猩血湿。duǎn hòu jú bào qiú,yóu jiàn xīng xuè shī。
指呼索酒尝,快作长鲸吸。zhǐ hū suǒ jiǔ cháng,kuài zuò zhǎng jīng xī。
半酣论刀槊,怒发欲起立。bàn hān lùn dāo shuò,nù fā yù qǐ lì。
北方老猘子,狂突尚不絷。běi fāng lǎo zhì zi,kuáng tū shàng bù zhí。
要须此剽悍,气压边烽急。yào xū cǐ piāo hàn,qì yā biān fēng jí。
夜走追锋车,生斩符离级。yè zǒu zhuī fēng chē,shēng zhǎn fú lí jí。
持归献天王,封侯稳可拾。chí guī xiàn tiān wáng,fēng hóu wěn kě shí。
何为走猎师,日使群毛泣。hé wèi zǒu liè shī,rì shǐ qún máo qì。

石炭,并引

苏轼

君不见前年雨雪行人断,城中居民风裂骭。jūn bù jiàn qián nián yǔ xuě xíng rén duàn,chéng zhōng jū mín fēng liè gàn。
湿薪半束抱衾裯,日暮敲门无处换。shī xīn bàn shù bào qīn chóu,rì mù qiāo mén wú chù huàn。
岂料山中有遗宝,磊落如䃜万车炭。qǐ liào shān zhōng yǒu yí bǎo,lěi luò rú yī wàn chē tàn。
流膏迸液无人知,阵阵腥风自吹散。liú gāo bèng yè wú rén zhī,zhèn zhèn xīng fēng zì chuī sàn。
根苗一发浩无际,万人鼓舞千人看。gēn miáo yī fā hào wú jì,wàn rén gǔ wǔ qiān rén kàn。
投泥泼水愈光明,烁玉流金见精悍。tóu ní pō shuǐ yù guāng míng,shuò yù liú jīn jiàn jīng hàn。
南山栗林渐可息,北山顽矿何劳锻。nán shān lì lín jiàn kě xī,běi shān wán kuàng hé láo duàn。
为君铸作百鍊刀,要斩长鲸为万段。wèi jūn zhù zuò bǎi liàn dāo,yào zhǎn zhǎng jīng wèi wàn duàn。

送参寥师

苏轼

上人学苦空,百念已灰冷。shàng rén xué kǔ kōng,bǎi niàn yǐ huī lěng。
剑头惟一吷,焦谷无新颖。jiàn tóu wéi yī xuè,jiāo gǔ wú xīn yǐng。
胡为逐吾辈,文字争蔚炳。hú wèi zhú wú bèi,wén zì zhēng wèi bǐng。
新诗如玉屑,出语便清警。xīn shī rú yù xiè,chū yǔ biàn qīng jǐng。
退之论草书,万事未尝屏。tuì zhī lùn cǎo shū,wàn shì wèi cháng píng。
忧愁不平气,一寓笔所骋。yōu chóu bù píng qì,yī yù bǐ suǒ chěng。
颇怪浮屠人,视身如丘井。pǒ guài fú tú rén,shì shēn rú qiū jǐng。
颓然寄淡泊,谁与发豪猛。tuí rán jì dàn pō,shuí yǔ fā háo měng。
细思乃不然,真巧非幻影。xì sī nǎi bù rán,zhēn qiǎo fēi huàn yǐng。
欲令诗语妙,无厌空且静。yù lìng shī yǔ miào,wú yàn kōng qiě jìng。
静故了群动,空故纳万境。jìng gù le qún dòng,kōng gù nà wàn jìng。
阅世走人间,观身卧云岭。yuè shì zǒu rén jiān,guān shēn wò yún lǐng。
咸酸杂众好,中有至味永。xián suān zá zhòng hǎo,zhōng yǒu zhì wèi yǒng。
诗法不相妨,此语更当请。shī fǎ bù xiāng fáng,cǐ yǔ gèng dāng qǐng。

人日猎城南,会者十人,以「身轻一鸟过,枪急万人呼」为韵,得鸟字

苏轼

儿童笑使君,忧愠常悄悄。ér tóng xiào shǐ jūn,yōu yùn cháng qiāo qiāo。
谁拈白接䍦,令跨金騕袅。shuí niān bái jiē lí,lìng kuà jīn yǎo niǎo。
东风吹湿雪,手冷怯清晓。dōng fēng chuī shī xuě,shǒu lěng qiè qīng xiǎo。
忽发两鸣髇,相趁飞虻小。hū fā liǎng míng xiāo,xiāng chèn fēi méng xiǎo。
放弓一长啸,目送孤鸿矫。fàng gōng yī zhǎng xiào,mù sòng gū hóng jiǎo。
吟诗忘鞭辔,不语头自掉。yín shī wàng biān pèi,bù yǔ tóu zì diào。
归来仍脱粟,盐豉煮芹蓼。guī lái réng tuō sù,yán shì zhǔ qín liǎo。
何似雷将军,两眼霜鹘皎。hé shì léi jiāng jūn,liǎng yǎn shuāng gǔ jiǎo。
黑头已为将,百战意未了。hēi tóu yǐ wèi jiāng,bǎi zhàn yì wèi le。
马上倒银瓶,得兔不暇燎。mǎ shàng dào yín píng,dé tù bù xiá liáo。
少年负奇志,蹭蹬百忧绕。shǎo nián fù qí zhì,cèng dēng bǎi yōu rào。
回首英雄人,老死已不少。huí shǒu yīng xióng rén,lǎo sǐ yǐ bù shǎo。
青春还一梦,馀年真过鸟。qīng chūn hái yī mèng,yú nián zhēn guò niǎo。
莫上呼鹰台,平生笑刘表。mò shàng hū yīng tái,píng shēng xiào liú biǎo。

将官雷胜得过字代作

苏轼

胡骑入回中,急烽连夜过。hú qí rù huí zhōng,jí fēng lián yè guò。
短刀穿虏阵,溅血貂裘涴。duǎn dāo chuān lǔ zhèn,jiàn xuè diāo qiú wò。
一来辇毂下,愁闷惟欲卧。yī lái niǎn gǔ xià,chóu mèn wéi yù wò。
今朝从公猎,稍觉天宇大。jīn cháo cóng gōng liè,shāo jué tiān yǔ dà。
一双铁丝箭,未发手先唾。yī shuāng tiě sī jiàn,wèi fā shǒu xiān tuò。
射杀雪毛狐,腰间馀一个。shè shā xuě máo hú,yāo jiān yú yī gè。

种松得徕字

苏轼

春风吹榆林,乱荚飞作堆。chūn fēng chuī yú lín,luàn jiá fēi zuò duī。
荒园一雨过,戢戢千万栽。huāng yuán yī yǔ guò,jí jí qiān wàn zāi。
青松种不生,百株望一枚。qīng sōng zhǒng bù shēng,bǎi zhū wàng yī méi。
一枚已有馀,气压千亩槐。yī méi yǐ yǒu yú,qì yā qiān mǔ huái。
野人易斗粟,云自鲁徂徕。yě rén yì dòu sù,yún zì lǔ cú lái。
鲁人不知贵,万灶飞青煤。lǔ rén bù zhī guì,wàn zào fēi qīng méi。
束缚同一车,胡为乎来哉。shù fù tóng yī chē,hú wèi hū lái zāi。
泫然解其缚,清泉洗浮埃。xuàn rán jiě qí fù,qīng quán xǐ fú āi。
枝伤叶尚困,生意未肯回。zhī shāng yè shàng kùn,shēng yì wèi kěn huí。
山僧老无子,养护如婴孩。shān sēng lǎo wú zi,yǎng hù rú yīng hái。
坐待走龙蛇,清阴满南台。zuò dài zǒu lóng shé,qīng yīn mǎn nán tái。
孤根裂山石,直干排风雷。gū gēn liè shān shí,zhí gàn pái fēng léi。
我今百日客,养此千岁材。wǒ jīn bǎi rì kè,yǎng cǐ qiān suì cái。
茯苓无消息,双鬓日夜摧。fú líng wú xiāo xī,shuāng bìn rì yè cuī。
古今一俯仰,作诗寄馀哀。gǔ jīn yī fǔ yǎng,zuò shī jì yú āi。

游桓山,会者十人,以「春水满四泽,夏云多奇峰」为韵,得泽字

苏轼

东郊欲寻春,未见莺花迹。dōng jiāo yù xún chūn,wèi jiàn yīng huā jì。
春风在流水,凫雁先拍拍。chūn fēng zài liú shuǐ,fú yàn xiān pāi pāi。
孤帆信溶漾,弄此半篙碧。gū fān xìn róng yàng,nòng cǐ bàn gāo bì。
舣舟桓山下,长啸理轻策。yǐ zhōu huán shān xià,zhǎng xiào lǐ qīng cè。
弹琴石室中,幽响清磔磔。dàn qín shí shì zhōng,yōu xiǎng qīng zhé zhé。
吊彼泉下人,野火失枯腊。diào bǐ quán xià rén,yě huǒ shī kū là。
悟此人间世,何者为真宅。wù cǐ rén jiān shì,hé zhě wèi zhēn zhái。
暮回百步洪,散坐洪上石。mù huí bǎi bù hóng,sàn zuò hóng shàng shí。
愧我非王襄,子渊肯见客。kuì wǒ fēi wáng xiāng,zi yuān kěn jiàn kè。
临流吹洞箫,水月照连璧。lín liú chuī dòng xiāo,shuǐ yuè zhào lián bì。
此欢真不朽,回首岁月隔。cǐ huān zhēn bù xiǔ,huí shǒu suì yuè gé。
想像斜川游,作诗寄彭泽。xiǎng xiàng xié chuān yóu,zuò shī jì péng zé。

戴道士得四字代作

苏轼

少小家江南,寄迹方外士。shǎo xiǎo jiā jiāng nán,jì jì fāng wài shì。
偶随白云出,卖药彭城市。ǒu suí bái yún chū,mài yào péng chéng shì。
雪霜侵鬓发,尘土污冠袂。xuě shuāng qīn bìn fā,chén tǔ wū guān mèi。
赖此三尺桐,中有山水意。lài cǐ sān chǐ tóng,zhōng yǒu shān shuǐ yì。
自从夷夏乱,七丝久已弃。zì cóng yí xià luàn,qī sī jiǔ yǐ qì。
心知鹿鸣三,不及胡琴四。xīn zhī lù míng sān,bù jí hú qín sì。
使君独慕古,嗜好与众异。shǐ jūn dú mù gǔ,shì hǎo yǔ zhòng yì。
共吊桓魋宫,一洒孟尝泪。gòng diào huán tuí gōng,yī sǎ mèng cháng lèi。
归来锁尘匣,独对断弦喟。guī lái suǒ chén xiá,dú duì duàn xián kuì。
挂名石壁间,寂寞千岁事。guà míng shí bì jiān,jì mò qiān suì shì。

往在东武,与人往反作粲字韵诗四首,今黄鲁直亦次韵见寄,复和答之

苏轼

苻坚破荆州,止获一人半。fú jiān pò jīng zhōu,zhǐ huò yī rén bàn。
中郎老不遇,但喜识元叹。zhōng láng lǎo bù yù,dàn xǐ shí yuán tàn。
我今独何幸,文字厌奇玩。wǒ jīn dú hé xìng,wén zì yàn qí wán。
又得天下才,相从百忧散。yòu dé tiān xià cái,xiāng cóng bǎi yōu sàn。
阴求我辈人,规作林泉伴。yīn qiú wǒ bèi rén,guī zuò lín quán bàn。
宁当待垂老,仓卒收一旦。níng dāng dài chuí lǎo,cāng zú shōu yī dàn。
不见梁伯鸾,空对孟光案。bù jiàn liáng bó luán,kōng duì mèng guāng àn。
才难不其然,妇女厕周乱。cái nán bù qí rán,fù nǚ cè zhōu luàn。
世岂无作者,于我如既盥。shì qǐ wú zuò zhě,yú wǒ rú jì guàn。
独喜诵君诗,咸韶音节缓。dú xǐ sòng jūn shī,xián sháo yīn jié huǎn。
夜光一已多,矧获累累贯。yè guāng yī yǐ duō,shěn huò lèi lèi guàn。
相思君欲瘦,不往我真懦。xiāng sī jūn yù shòu,bù wǎng wǒ zhēn nuò。
吾侪眷微禄,寒夜抱寸炭。wú chái juàn wēi lù,hán yè bào cùn tàn。
何时定相过,径就我乎馆。hé shí dìng xiāng guò,jìng jiù wǒ hū guǎn。
飘然东南去,江水清且暖。piāo rán dōng nán qù,jiāng shuǐ qīng qiě nuǎn。
相与访名山,微言师忍、粲。xiāng yǔ fǎng míng shān,wēi yán shī rěn càn。

月夜与客饮杏花下

苏轼

杏花飞帘散馀春,明月入户寻幽人。xìng huā fēi lián sàn yú chūn,míng yuè rù hù xún yōu rén。
褰衣步月踏花影,炯如流水涵青蘋。qiān yī bù yuè tà huā yǐng,jiǒng rú liú shuǐ hán qīng píng。
花间置酒清香发,争挽长条落香雪。huā jiān zhì jiǔ qīng xiāng fā,zhēng wǎn zhǎng tiáo luò xiāng xuě。
山城酒薄不堪饮,劝君且吸杯中月。shān chéng jiǔ báo bù kān yǐn,quàn jūn qiě xī bēi zhōng yuè。
洞箫声断月明中,惟忧月落酒杯空。dòng xiāo shēng duàn yuè míng zhōng,wéi yōu yuè luò jiǔ bēi kōng。
明朝卷地春风恶,但见绿叶栖残红。míng cháo juǎn dì chūn fēng è,dàn jiàn lǜ yè qī cán hóng。

雪斋

苏轼

君不见峨眉山西雪千里,北望成都如井底。jūn bù jiàn é méi shān xī xuě qiān lǐ,běi wàng chéng dōu rú jǐng dǐ。
春风百日吹不消,五月行人如冻蚁。chūn fēng bǎi rì chuī bù xiāo,wǔ yuè xíng rén rú dòng yǐ。
纷纷市人争夺中,谁信言公似赞公。fēn fēn shì rén zhēng duó zhōng,shuí xìn yán gōng shì zàn gōng。
人间热恼无处洗,故向西斋作雪峰。rén jiān rè nǎo wú chù xǐ,gù xiàng xī zhāi zuò xuě fēng。
我梦扁舟入吴越,长廊静院灯如月。wǒ mèng biǎn zhōu rù wú yuè,zhǎng láng jìng yuàn dēng rú yuè。
开门不见人与牛,惟见空庭满山雪。kāi mén bù jiàn rén yǔ niú,wéi jiàn kōng tíng mǎn shān xuě。