古诗词

送吉中孚校书归楚州旧山

卢纶

青袍芸阁郎,谈笑挹侯王。qīng páo yún gé láng,tán xiào yì hóu wáng。
旧箓藏云穴,新诗满帝乡。jiù lù cáng yún xué,xīn shī mǎn dì xiāng。
名高闲不得,到处人争识。míng gāo xián bù dé,dào chù rén zhēng shí。
谁知冰雪颜,已杂风尘色。shuí zhī bīng xuě yán,yǐ zá fēng chén sè。
此去复如何,东皋岐路多。cǐ qù fù rú hé,dōng gāo qí lù duō。
藉芳临紫陌,回首忆沧波。jí fāng lín zǐ mò,huí shǒu yì cāng bō。
年来倦萧索,但说淮南乐。nián lái juàn xiāo suǒ,dàn shuō huái nán lè。
并楫湖上游,连樯月中泊。bìng jí hú shàng yóu,lián qiáng yuè zhōng pō。
沿溜入阊门,千灯夜市喧。yán liū rù chāng mén,qiān dēng yè shì xuān。
喜逢邻舍伴,遥语问乡园。xǐ féng lín shě bàn,yáo yǔ wèn xiāng yuán。
下淮风自急,树杪分郊邑。xià huái fēng zì jí,shù miǎo fēn jiāo yì。
送客随岸行,离人出帆立。sòng kè suí àn xíng,lí rén chū fān lì。
渔村绕水田,澹澹隔晴烟。yú cūn rào shuǐ tián,dàn dàn gé qíng yān。
欲就林中醉,先期石上眠。yù jiù lín zhōng zuì,xiān qī shí shàng mián。
林昏天未曙,但向云边去。lín hūn tiān wèi shǔ,dàn xiàng yún biān qù。
暗入无路山,心知有花处。àn rù wú lù shān,xīn zhī yǒu huā chù。
登高日转明,下望见春城。dēng gāo rì zhuǎn míng,xià wàng jiàn chūn chéng。
洞里草空长,冢边人自耕。dòng lǐ cǎo kōng zhǎng,zhǒng biān rén zì gēng。
寥寥行异境,过尽千峰影。liáo liáo xíng yì jìng,guò jǐn qiān fēng yǐng。
露色凝古坛,泉声落寒井。lù sè níng gǔ tán,quán shēng luò hán jǐng。
仙成不可期,多别自堪悲。xiān chéng bù kě qī,duō bié zì kān bēi。
为问桃源客,何人见乱时。wèi wèn táo yuán kè,hé rén jiàn luàn shí。
卢纶

卢纶

卢纶(约737-约799),字允言,唐代诗人,大历十才子之一,汉族,河中蒲(今山西省永济县)人。天宝末举进士,遇乱不第;代宗朝又应举, 屡试不第。大历六年,宰相元载举荐,授阌乡尉;后由王缙荐为集贤学士,秘书省校书郎,升监察御史。出为陕府户曹、河南密县令。后元载、王缙获罪,遭到牵连。德宗朝复为昭应令,又任河中浑瑊元帅府判官,官至检校户部郎中。有《卢户部诗集》。 卢纶的作品>>

猜您喜欢

天长久词

卢纶

玉砌红花树,香风不敢吹。yù qì hóng huā shù,xiāng fēng bù gǎn chuī。
春光解天意,偏发殿南枝。chūn guāng jiě tiān yì,piān fā diàn nán zhī。

天长久词

卢纶

虹桥千步廊,半在水中央。hóng qiáo qiān bù láng,bàn zài shuǐ zhōng yāng。
天子方清暑,宫娃起夜妆。tiān zi fāng qīng shǔ,gōng wá qǐ yè zhuāng。

天长久词

卢纶

辞辇复当熊,倾心奉六宫。cí niǎn fù dāng xióng,qīng xīn fèng liù gōng。
君王若看貌,甘在众妃中。jūn wáng ruò kàn mào,gān zài zhòng fēi zhōng。

天长久词

卢纶

台殿云深秋色微,君王初赐六宫衣。tái diàn yún shēn qiū sè wēi,jūn wáng chū cì liù gōng yī。
楼船泛罢归犹早,行遣才人斗射飞。lóu chuán fàn bà guī yóu zǎo,xíng qiǎn cái rén dòu shè fēi。

途中遇雨马上口号留别张刘二端公

卢纶

阴雷慢转野云长,骏马双嘶爱雨凉。yīn léi màn zhuǎn yě yún zhǎng,jùn mǎ shuāng sī ài yǔ liáng。
应念龙钟在泥滓,欲摧肝胆事王章。yīng niàn lóng zhōng zài ní zǐ,yù cuī gān dǎn shì wáng zhāng。

题念济寺

卢纶

灵空闻偈夜清静,雨里花枝朝暮开。líng kōng wén jì yè qīng jìng,yǔ lǐ huā zhī cháo mù kāi。
故友九泉留语别,逐臣千里寄书来。gù yǒu jiǔ quán liú yǔ bié,zhú chén qiān lǐ jì shū lái。

河口逢江州朱道士因听琴

卢纶

庐山道士夜携琴,映月相逢辨语音。lú shān dào shì yè xié qín,yìng yuè xiāng féng biàn yǔ yīn。
引坐霜中弹一弄,满船商客有归心。yǐn zuò shuāng zhōng dàn yī nòng,mǎn chuán shāng kè yǒu guī xīn。

中书舍人李座上送颍阳徐少府

卢纶

颍阳春色似河阳,一望繁花一县香。yǐng yáng chūn sè shì hé yáng,yī wàng fán huā yī xiàn xiāng。
今日送官君最恨,可怜才子白须长。jīn rì sòng guān jūn zuì hèn,kě lián cái zi bái xū zhǎng。

与从弟瑾同下第后出关言别

卢纶

同作金门献赋人,二年悲见故园春。tóng zuò jīn mén xiàn fù rén,èr nián bēi jiàn gù yuán chūn。
到阙不沾新雨露,还家空带旧风尘。dào quē bù zhān xīn yǔ lù,hái jiā kōng dài jiù fēng chén。

与从弟瑾同下第后出关言别

卢纶

杂花飞尽柳阴阴,官路逶迤绿草深。zá huā fēi jǐn liǔ yīn yīn,guān lù wēi yí lǜ cǎo shēn。
对酒已成千里客,望山空寄两乡心。duì jiǔ yǐ chéng qiān lǐ kè,wàng shān kōng jì liǎng xiāng xīn。

与从弟瑾同下第后出关言别

卢纶

出关愁暮一沾裳,满野蓬生古战场。chū guān chóu mù yī zhān shang,mǎn yě péng shēng gǔ zhàn chǎng。
孤村树色昏残雨,远寺钟声带夕阳。gū cūn shù sè hūn cán yǔ,yuǎn sì zhōng shēng dài xī yáng。

与从弟瑾同下第后出关言别

卢纶

谁怜苦志已三冬,却欲躬耕学老农。shuí lián kǔ zhì yǐ sān dōng,què yù gōng gēng xué lǎo nóng。
流水白云寻不尽,期君何处得相逢。liú shuǐ bái yún xún bù jǐn,qī jūn hé chù dé xiāng féng。

赴虢州留别故人

卢纶

世故相逢各未闲,百年多在别离间。shì gù xiāng féng gè wèi xián,bǎi nián duō zài bié lí jiān。
昨夜秋风今夜雨,不知何处入空山。zuó yè qiū fēng jīn yè yǔ,bù zhī hé chù rù kōng shān。

送畅当还旧山

卢纶

常逢明月马尘间,是夜照君归处山。cháng féng míng yuè mǎ chén jiān,shì yè zhào jūn guī chù shān。
山中松桂花尽发,头白属君如等闲。shān zhōng sōng guì huā jǐn fā,tóu bái shǔ jūn rú děng xián。

送昙延法师讲罢赴上都

卢纶

金缕袈裟国大师,能销坏宅火烧时。jīn lǚ jiā shā guó dà shī,néng xiāo huài zhái huǒ shāo shí。
复来拥膝说无住,知向人天何处期。fù lái yōng xī shuō wú zhù,zhī xiàng rén tiān hé chù qī。