古诗词

送吉中孚校书归楚州旧山

卢纶

青袍芸阁郎,谈笑挹侯王。qīng páo yún gé láng,tán xiào yì hóu wáng。
旧箓藏云穴,新诗满帝乡。jiù lù cáng yún xué,xīn shī mǎn dì xiāng。
名高闲不得,到处人争识。míng gāo xián bù dé,dào chù rén zhēng shí。
谁知冰雪颜,已杂风尘色。shuí zhī bīng xuě yán,yǐ zá fēng chén sè。
此去复如何,东皋岐路多。cǐ qù fù rú hé,dōng gāo qí lù duō。
藉芳临紫陌,回首忆沧波。jí fāng lín zǐ mò,huí shǒu yì cāng bō。
年来倦萧索,但说淮南乐。nián lái juàn xiāo suǒ,dàn shuō huái nán lè。
并楫湖上游,连樯月中泊。bìng jí hú shàng yóu,lián qiáng yuè zhōng pō。
沿溜入阊门,千灯夜市喧。yán liū rù chāng mén,qiān dēng yè shì xuān。
喜逢邻舍伴,遥语问乡园。xǐ féng lín shě bàn,yáo yǔ wèn xiāng yuán。
下淮风自急,树杪分郊邑。xià huái fēng zì jí,shù miǎo fēn jiāo yì。
送客随岸行,离人出帆立。sòng kè suí àn xíng,lí rén chū fān lì。
渔村绕水田,澹澹隔晴烟。yú cūn rào shuǐ tián,dàn dàn gé qíng yān。
欲就林中醉,先期石上眠。yù jiù lín zhōng zuì,xiān qī shí shàng mián。
林昏天未曙,但向云边去。lín hūn tiān wèi shǔ,dàn xiàng yún biān qù。
暗入无路山,心知有花处。àn rù wú lù shān,xīn zhī yǒu huā chù。
登高日转明,下望见春城。dēng gāo rì zhuǎn míng,xià wàng jiàn chūn chéng。
洞里草空长,冢边人自耕。dòng lǐ cǎo kōng zhǎng,zhǒng biān rén zì gēng。
寥寥行异境,过尽千峰影。liáo liáo xíng yì jìng,guò jǐn qiān fēng yǐng。
露色凝古坛,泉声落寒井。lù sè níng gǔ tán,quán shēng luò hán jǐng。
仙成不可期,多别自堪悲。xiān chéng bù kě qī,duō bié zì kān bēi。
为问桃源客,何人见乱时。wèi wèn táo yuán kè,hé rén jiàn luàn shí。
卢纶

卢纶

卢纶(约737-约799),字允言,唐代诗人,大历十才子之一,汉族,河中蒲(今山西省永济县)人。天宝末举进士,遇乱不第;代宗朝又应举, 屡试不第。大历六年,宰相元载举荐,授阌乡尉;后由王缙荐为集贤学士,秘书省校书郎,升监察御史。出为陕府户曹、河南密县令。后元载、王缙获罪,遭到牵连。德宗朝复为昭应令,又任河中浑瑊元帅府判官,官至检校户部郎中。有《卢户部诗集》。 卢纶的作品>>

猜您喜欢

送万巨

卢纶

把酒留君听琴,难堪岁暮离心。bǎ jiǔ liú jūn tīng qín,nán kān suì mù lí xīn。
霜叶无风自落,秋云不雨空阴。shuāng yè wú fēng zì luò,qiū yún bù yǔ kōng yīn。
人愁荒村路细,马怯寒溪水深。rén chóu huāng cūn lù xì,mǎ qiè hán xī shuǐ shēn。
望断青山独立,更知何处相寻。wàng duàn qīng shān dú lì,gèng zhī hé chù xiāng xún。

长门怨

卢纶

空空古廊殿,寒月落斜晖。kōng kōng gǔ láng diàn,hán yuè luò xié huī。
卧听未央曲,满箱歌舞衣。wò tīng wèi yāng qū,mǎn xiāng gē wǔ yī。

杂曲歌辞妾薄命

卢纶

妾年初二八,两度嫁狂夫。qiè nián chū èr bā,liǎng dù jià kuáng fū。
薄命今犹在,坚贞扫地无。báo mìng jīn yóu zài,jiān zhēn sǎo dì wú。

杂曲歌辞其五天长地久词

卢纶

云日呈祥礼物殊,北庭生献五单于。yún rì chéng xiáng lǐ wù shū,běi tíng shēng xiàn wǔ dān yú。
塞天万里无飞鸟,可在边城用郅都。sāi tiān wàn lǐ wú fēi niǎo,kě zài biān chéng yòng zhì dōu。

杂曲歌辞皇帝感词

卢纶

提剑云雷动,垂衣日月明。tí jiàn yún léi dòng,chuí yī rì yuè míng。
禁花呈瑞色,国老见星精。jìn huā chéng ruì sè,guó lǎo jiàn xīng jīng。
发棹鱼先跃,窥巢鸟不惊。fā zhào yú xiān yuè,kuī cháo niǎo bù jīng。
山呼一万岁,直入九重城。shān hū yī wàn suì,zhí rù jiǔ zhòng chéng。

杂曲歌辞皇帝感词

卢纶

妙算干戈止,神谋宇宙清。miào suàn gàn gē zhǐ,shén móu yǔ zhòu qīng。
两阶文物盛,七德武功成。liǎng jiē wén wù shèng,qī dé wǔ gōng chéng。
校猎长杨苑,屯军细柳营。xiào liè zhǎng yáng yuàn,tún jūn xì liǔ yíng。
归来献明主,歌舞隘春城。guī lái xiàn míng zhǔ,gē wǔ ài chūn chéng。

送刘判官赴丰州

卢纶

衔杯吹急管,满眼起风砂。xián bēi chuī jí guǎn,mǎn yǎn qǐ fēng shā。
大漠山沉雪,长城草发花。dà mò shān chén xuě,zhǎng chéng cǎo fā huā。
策行须战伐,寇至莫言家。cè xíng xū zhàn fá,kòu zhì mò yán jiā。
余亦祈勋者,如何别左车。yú yì qí xūn zhě,rú hé bié zuǒ chē。

逢病军人

卢纶

行多有病住无粮,万里还乡未到乡。xíng duō yǒu bìng zhù wú liáng,wàn lǐ hái xiāng wèi dào xiāng。
蓬鬓哀吟古城下,不堪秋气入金疮。péng bìn āi yín gǔ chéng xià,bù kān qiū qì rù jīn chuāng。

题念济寺晕上人院

卢纶

泉响竹潇潇,潜公居处遥。quán xiǎng zhú xiāo xiāo,qián gōng jū chù yáo。
虚空闻偈夜,清净雨花朝。xū kōng wén jì yè,qīng jìng yǔ huā cháo。
放鹤临山阁,降龙步石桥。fàng hè lín shān gé,jiàng lóng bù shí qiáo。
世尘徒委积,劫火定焚烧。shì chén tú wěi jī,jié huǒ dìng fén shāo。
苔壁云难聚,风篁露易摇。tái bì yún nán jù,fēng huáng lù yì yáo。
浮生亦无著,况乃是芭蕉。fú shēng yì wú zhù,kuàng nǎi shì bā jiāo。