古诗词

与弟渤新罗剑歌

李涉

我有神剑异人与,暗中往往精灵语。wǒ yǒu shén jiàn yì rén yǔ,àn zhōng wǎng wǎng jīng líng yǔ。
识者知从东海来,来时一夜因风雨。shí zhě zhī cóng dōng hǎi lái,lái shí yī yè yīn fēng yǔ。
长河临晓北斗残,秋水露背青螭寒。zhǎng hé lín xiǎo běi dòu cán,qiū shuǐ lù bèi qīng chī hán。
昨夜大梁城下宿,不借?跌光颜看。zuó yè dà liáng chéng xià sù,bù jiè xié diē guāng yán kàn。
刃边飒飒尘沙缺,瘢痕半是蛟龙血。rèn biān sà sà chén shā quē,bān hén bàn shì jiāo lóng xuè。
雷焕张华久已无,沉冤知向何人说。léi huàn zhāng huá jiǔ yǐ wú,chén yuān zhī xiàng hé rén shuō。
我有爱弟都九江,一条直气今无双。wǒ yǒu ài dì dōu jiǔ jiāng,yī tiáo zhí qì jīn wú shuāng。
青光好去莫惆怅,必斩长鲸须少壮。qīng guāng hǎo qù mò chóu chàng,bì zhǎn zhǎng jīng xū shǎo zhuàng。

李涉

李涉(约806年前后在世),唐代诗人。字不详,自号清溪子,洛(今河南洛阳)人。早岁客梁园,逢兵乱,避地南方,与弟李渤同隐庐山香炉峰下。后出山作幕僚。宪宗时,曾任太子通事舍人。不久,贬为峡州(今湖北宜昌)司仓参军,在峡中蹭蹬十年,遇赦放还,复归洛阳,隐于少室。文宗大和(827-835)中,任国子博士,世称“李博士”。著有《李涉诗》一卷。存词六首。 李涉的作品>>

猜您喜欢

竹枝词

李涉

荆门滩急水潺潺,两岸猿啼烟满山。jīng mén tān jí shuǐ chán chán,liǎng àn yuán tí yān mǎn shān。
渡头少年应官去,月落西陵望不还。dù tóu shǎo nián yīng guān qù,yuè luò xī líng wàng bù hái。

竹枝词

李涉

巫峡云开神女祠,绿潭红树影参差。wū xiá yún kāi shén nǚ cí,lǜ tán hóng shù yǐng cān chà。
不劳戍口初相问,无义滩头剩别离。bù láo shù kǒu chū xiāng wèn,wú yì tān tóu shèng bié lí。

竹枝词

李涉

石壁千重树万重,白云斜掩碧芙蓉。shí bì qiān zhòng shù wàn zhòng,bái yún xié yǎn bì fú róng。
昭君溪上年年月,偏照婵娟色最浓。zhāo jūn xī shàng nián nián yuè,piān zhào chán juān sè zuì nóng。

竹枝词

李涉

十二峰头月欲低,空聆滩上子规啼。shí èr fēng tóu yuè yù dī,kōng líng tān shàng zi guī tí。
孤舟一夜东归客,泣向东风忆建溪。gū zhōu yī yè dōng guī kè,qì xiàng dōng fēng yì jiàn xī。

柳枝词

李涉

锦池江上柳垂桥,风引蝉声送寂寥。jǐn chí jiāng shàng liǔ chuí qiáo,fēng yǐn chán shēng sòng jì liáo。
不必如丝千万缕,只禁离恨两三条。bù bì rú sī qiān wàn lǚ,zhǐ jìn lí hèn liǎng sān tiáo。

商州

李涉

宫址蔓生草,洞门低枕泉。gōng zhǐ màn shēng cǎo,dòng mén dī zhěn quán。
废兴人目击,何处是神仙?fèi xīng rén mù jī,hé chù shì shén xiān?

重登滕王阁

李涉

滕王阁上唱伊州,二十年前向此游。téng wáng gé shàng chàng yī zhōu,èr shí nián qián xiàng cǐ yóu。
半是半非君莫问,好山长在水长流。bàn shì bàn fēi jūn mò wèn,hǎo shān zhǎng zài shuǐ zhǎng liú。

再至长安

李涉

十年谪宦鬼方人,三遇鸿恩始到秦。shí nián zhé huàn guǐ fāng rén,sān yù hóng ēn shǐ dào qín。
今日九衢骑马望,却疑浑是刹那身。jīn rì jiǔ qú qí mǎ wàng,què yí hún shì shā nà shēn。

赠道器法师

李涉

冰作形容雪作眉,早知谈论两川知。bīng zuò xíng róng xuě zuò méi,zǎo zhī tán lùn liǎng chuān zhī。
如今不用空求佛,但把令狐宰相诗。rú jīn bù yòng kōng qiú fú,dàn bǎ lìng hú zǎi xiāng shī。

庐山得元侍御书

李涉

惭君知我命龙钟,一纸书来意万重。cán jūn zhī wǒ mìng lóng zhōng,yī zhǐ shū lái yì wàn zhòng。
正著白衣寻古寺,忽然邮递到云峰。zhèng zhù bái yī xún gǔ sì,hū rán yóu dì dào yún fēng。

京口送朱昼之淮南

李涉

两行客泪愁中落,万树山花雨后残。liǎng xíng kè lèi chóu zhōng luò,wàn shù shān huā yǔ hòu cán。
君到扬州见桃叶,为传风水渡江难。jūn dào yáng zhōu jiàn táo yè,wèi chuán fēng shuǐ dù jiāng nán。

题鹤林寺僧舍

李涉

终日昏昏醉梦间,忽闻春尽强登山。zhōng rì hūn hūn zuì mèng jiān,hū wén chūn jǐn qiáng dēng shān。
因过竹院逢僧话,又得浮生半日闲。yīn guò zhú yuàn féng sēng huà,yòu dé fú shēng bàn rì xián。

重过文上人院

李涉

南随越鸟北燕鸿,松月三年别远公。nán suí yuè niǎo běi yàn hóng,sōng yuè sān nián bié yuǎn gōng。
无限心中不平事,一宵清话又成空。wú xiàn xīn zhōng bù píng shì,yī xiāo qīng huà yòu chéng kōng。

双峰寺得舍弟书

李涉

暂入松门拜祖师,殷勤再读塔前碑。zàn rù sōng mén bài zǔ shī,yīn qín zài dú tǎ qián bēi。
回头忽向寻阳使,太守如今是惠持。huí tóu hū xiàng xún yáng shǐ,tài shǒu rú jīn shì huì chí。

木兰花

李涉

碧落真人著紫衣,始堪相并木兰枝。bì luò zhēn rén zhù zǐ yī,shǐ kān xiāng bìng mù lán zhī。
今朝绕郭花看遍,尽是深村田舍儿。jīn cháo rào guō huā kàn biàn,jǐn shì shēn cūn tián shě ér。
1021234567