古诗词

寄河阳从事杨潜

李涉

忆昨天台寻石梁,赤城枕下看扶桑。yì zuó tiān tái xún shí liáng,chì chéng zhěn xià kàn fú sāng。
金乌欲上海如血,翠色一点蓬莱光。jīn wū yù shàng hǎi rú xuè,cuì sè yī diǎn péng lái guāng。
安期先生不可见,蓬莱目极沧海长。ān qī xiān shēng bù kě jiàn,péng lái mù jí cāng hǎi zhǎng。
回舟偶得风水便,烟帆数夕归潇湘。huí zhōu ǒu dé fēng shuǐ biàn,yān fān shù xī guī xiāo xiāng。
潇湘水清岩嶂曲,夜宿朝游常不足。xiāo xiāng shuǐ qīng yán zhàng qū,yè sù cháo yóu cháng bù zú。
一自无名身事闲,五湖云月偏相属。yī zì wú míng shēn shì xián,wǔ hú yún yuè piān xiāng shǔ。
进者恐不荣,退者恐不深。jìn zhě kǒng bù róng,tuì zhě kǒng bù shēn。
鱼游鸟逝两虽异,彼此各有遂生心。yú yóu niǎo shì liǎng suī yì,bǐ cǐ gè yǒu suì shēng xīn。
身解耕耘妾能织,岁晏饥寒免相逼。shēn jiě gēng yún qiè néng zhī,suì yàn jī hán miǎn xiāng bī。
稚子才年七岁馀,渔樵一半分渠力。zhì zi cái nián qī suì yú,yú qiáo yī bàn fēn qú lì。
吾友从军在河上,腰佩吴钩佐飞将。wú yǒu cóng jūn zài hé shàng,yāo pèi wú gōu zuǒ fēi jiāng。
偶与嵩山道士期,西寻汴水来相访。ǒu yǔ sōng shān dào shì qī,xī xún biàn shuǐ lái xiāng fǎng。
见君颜色犹憔悴,知君未展心中事。jiàn jūn yán sè yóu qiáo cuì,zhī jūn wèi zhǎn xīn zhōng shì。
落日驱车出孟津,高歌共叹伤心地。luò rì qū chē chū mèng jīn,gāo gē gòng tàn shāng xīn dì。
洛邑秦城少年别,两都陈事空闻说。luò yì qín chéng shǎo nián bié,liǎng dōu chén shì kōng wén shuō。
汉家天子不东游,古木行宫闭烟月。hàn jiā tiān zi bù dōng yóu,gǔ mù xíng gōng bì yān yuè。
洛滨老翁年八十,西望残阳临水泣。luò bīn lǎo wēng nián bā shí,xī wàng cán yáng lín shuǐ qì。
自言生长开元中,武皇恩化亲沾及。zì yán shēng zhǎng kāi yuán zhōng,wǔ huáng ēn huà qīn zhān jí。
当时天下无甲兵,虽闻赋敛毫毛轻。dāng shí tiān xià wú jiǎ bīng,suī wén fù liǎn háo máo qīng。
红车翠盖满衢路,洛中欢笑争逢迎。hóng chē cuì gài mǎn qú lù,luò zhōng huān xiào zhēng féng yíng。
一从戎马来幽蓟,山谷虎狼无捍制。yī cóng róng mǎ lái yōu jì,shān gǔ hǔ láng wú hàn zhì。
九重宫殿闭豺狼,万国生人自相噬。jiǔ zhòng gōng diàn bì chái láng,wàn guó shēng rén zì xiāng shì。
蹭蹬疮痍今不平,干戈南北常纵横。cèng dēng chuāng yí jīn bù píng,gàn gē nán běi cháng zòng héng。
中原膏血焦欲尽,四郊贪将犹凭陵。zhōng yuán gāo xuè jiāo yù jǐn,sì jiāo tān jiāng yóu píng líng。
秦中豪宠争出群,巧将言智宽明君。qín zhōng háo chǒng zhēng chū qún,qiǎo jiāng yán zhì kuān míng jūn。
南山四皓不敢语,渭上钓人何足云。nán shān sì hào bù gǎn yǔ,wèi shàng diào rén hé zú yún。
君不见昔时槐柳八百里,路傍五月清阴起。jūn bù jiàn xī shí huái liǔ bā bǎi lǐ,lù bàng wǔ yuè qīng yīn qǐ。
只今零落几株残,枯根半死黄河水。zhǐ jīn líng luò jǐ zhū cán,kū gēn bàn sǐ huáng hé shuǐ。

李涉

李涉(约806年前后在世),唐代诗人。字不详,自号清溪子,洛(今河南洛阳)人。早岁客梁园,逢兵乱,避地南方,与弟李渤同隐庐山香炉峰下。后出山作幕僚。宪宗时,曾任太子通事舍人。不久,贬为峡州(今湖北宜昌)司仓参军,在峡中蹭蹬十年,遇赦放还,复归洛阳,隐于少室。文宗大和(827-835)中,任国子博士,世称“李博士”。著有《李涉诗》一卷。存词六首。 李涉的作品>>

猜您喜欢

过招隐寺

李涉

每忆中林访惠持,今来正遇早春时。měi yì zhōng lín fǎng huì chí,jīn lái zhèng yù zǎo chūn shí。
自从休去无心事,唯向高僧说便知。zì cóng xiū qù wú xīn shì,wéi xiàng gāo sēng shuō biàn zhī。

酬举生许遇山居

李涉

琉璃潭上新秋月,清净泉中智惠珠。liú lí tán shàng xīn qiū yuè,qīng jìng quán zhōng zhì huì zhū。
不似本宗疏二教,许过云壑访潜夫。bù shì běn zōng shū èr jiào,xǔ guò yún hè fǎng qián fū。

春晚游鹤林寺寄使府诸公

李涉

野寺寻花春已迟,背岩唯有两三枝。yě sì xún huā chūn yǐ chí,bèi yán wéi yǒu liǎng sān zhī。
明朝携酒犹堪赏,为报春风且莫吹。míng cháo xié jiǔ yóu kān shǎng,wèi bào chūn fēng qiě mò chuī。

题开圣寺

李涉

宿雨初收草木浓,群鸦飞散下堂钟。sù yǔ chū shōu cǎo mù nóng,qún yā fēi sàn xià táng zhōng。
长廊无事僧归院,尽日门前独看松。zhǎng láng wú shì sēng guī yuàn,jǐn rì mén qián dú kàn sōng。

奉使淮南

李涉

汉使徵兵诏未休,两行旌旆接扬州。hàn shǐ zhēng bīng zhào wèi xiū,liǎng xíng jīng pèi jiē yáng zhōu。
试上高楼望春色,一年风景尽堪愁。shì shàng gāo lóu wàng chūn sè,yī nián fēng jǐng jǐn kān chóu。

登北固山亭

李涉

海绕重山江抱城,隋家宫苑此分明。hǎi rào zhòng shān jiāng bào chéng,suí jiā gōng yuàn cǐ fēn míng。
居人不觉三吴恨,却笑关河又战争。jū rén bù jué sān wú hèn,què xiào guān hé yòu zhàn zhēng。

秋日过员太祝林园

李涉

望水寻山二里馀,竹林斜到地仙居。wàng shuǐ xún shān èr lǐ yú,zhú lín xié dào dì xiān jū。
秋光何处堪消日,玄晏先生满架书。qiū guāng hé chù kān xiāo rì,xuán yàn xiān shēng mǎn jià shū。

题武关

李涉

来往悲欢万里心,多从此路计浮沉。lái wǎng bēi huān wàn lǐ xīn,duō cóng cǐ lù jì fú chén。
皆缘不得空门要,舜葬苍梧直至今。jiē yuán bù dé kōng mén yào,shùn zàng cāng wú zhí zhì jīn。

题温泉

李涉

能使时平四十春,开元圣主得贤臣。néng shǐ shí píng sì shí chūn,kāi yuán shèng zhǔ dé xián chén。
当时姚宋并燕许,尽是骊山从驾人。dāng shí yáo sòng bìng yàn xǔ,jǐn shì lí shān cóng jià rén。

经涢川馆寄使府群公

李涉

涢川水竹十家馀,渔艇蓬门对岸居。yún chuān shuǐ zhú shí jiā yú,yú tǐng péng mén duì àn jū。
大胜尘中走鞍马,与他军府判文书。dà shèng chén zhōng zǒu ān mǎ,yǔ tā jūn fǔ pàn wén shū。

题连云堡

李涉

由来天地有关扃,断壑连山接杳冥。yóu lái tiān dì yǒu guān jiōng,duàn hè lián shān jiē yǎo míng。
一出纵知边上事,满朝谁信语堪听。yī chū zòng zhī biān shàng shì,mǎn cháo shuí xìn yǔ kān tīng。

再宿武关

李涉

远别秦城万里游,乱山高下出商州。yuǎn bié qín chéng wàn lǐ yóu,luàn shān gāo xià chū shāng zhōu。
关门不锁寒溪水,一夜潺湲送客愁。guān mén bù suǒ hán xī shuǐ,yī yè chán yuán sòng kè chóu。

长安闷作

李涉

宵分独坐到天明,又策羸骖信脚行。xiāo fēn dú zuò dào tiān míng,yòu cè léi cān xìn jiǎo xíng。
每日除书空满纸,不曾闻有介推名。měi rì chú shū kōng mǎn zhǐ,bù céng wén yǒu jiè tuī míng。

和尚书舅见寄

李涉

欲随流水去幽栖,喜伴归云入虎溪。yù suí liú shuǐ qù yōu qī,xǐ bàn guī yún rù hǔ xī。
深谢陈蕃怜寂寞,远飞芳字警沉迷。shēn xiè chén fān lián jì mò,yuǎn fēi fāng zì jǐng chén mí。

送王六觐巢县叔父二首

李涉

巢岸南分战鸟山,水云程尽到东关。cháo àn nán fēn zhàn niǎo shān,shuǐ yún chéng jǐn dào dōng guān。
弦歌自是君家事,莫怪今来一邑闲。xián gē zì shì jūn jiā shì,mò guài jīn lái yī yì xián。
1021234567