古诗词

寄河阳从事杨潜

李涉

忆昨天台寻石梁,赤城枕下看扶桑。yì zuó tiān tái xún shí liáng,chì chéng zhěn xià kàn fú sāng。
金乌欲上海如血,翠色一点蓬莱光。jīn wū yù shàng hǎi rú xuè,cuì sè yī diǎn péng lái guāng。
安期先生不可见,蓬莱目极沧海长。ān qī xiān shēng bù kě jiàn,péng lái mù jí cāng hǎi zhǎng。
回舟偶得风水便,烟帆数夕归潇湘。huí zhōu ǒu dé fēng shuǐ biàn,yān fān shù xī guī xiāo xiāng。
潇湘水清岩嶂曲,夜宿朝游常不足。xiāo xiāng shuǐ qīng yán zhàng qū,yè sù cháo yóu cháng bù zú。
一自无名身事闲,五湖云月偏相属。yī zì wú míng shēn shì xián,wǔ hú yún yuè piān xiāng shǔ。
进者恐不荣,退者恐不深。jìn zhě kǒng bù róng,tuì zhě kǒng bù shēn。
鱼游鸟逝两虽异,彼此各有遂生心。yú yóu niǎo shì liǎng suī yì,bǐ cǐ gè yǒu suì shēng xīn。
身解耕耘妾能织,岁晏饥寒免相逼。shēn jiě gēng yún qiè néng zhī,suì yàn jī hán miǎn xiāng bī。
稚子才年七岁馀,渔樵一半分渠力。zhì zi cái nián qī suì yú,yú qiáo yī bàn fēn qú lì。
吾友从军在河上,腰佩吴钩佐飞将。wú yǒu cóng jūn zài hé shàng,yāo pèi wú gōu zuǒ fēi jiāng。
偶与嵩山道士期,西寻汴水来相访。ǒu yǔ sōng shān dào shì qī,xī xún biàn shuǐ lái xiāng fǎng。
见君颜色犹憔悴,知君未展心中事。jiàn jūn yán sè yóu qiáo cuì,zhī jūn wèi zhǎn xīn zhōng shì。
落日驱车出孟津,高歌共叹伤心地。luò rì qū chē chū mèng jīn,gāo gē gòng tàn shāng xīn dì。
洛邑秦城少年别,两都陈事空闻说。luò yì qín chéng shǎo nián bié,liǎng dōu chén shì kōng wén shuō。
汉家天子不东游,古木行宫闭烟月。hàn jiā tiān zi bù dōng yóu,gǔ mù xíng gōng bì yān yuè。
洛滨老翁年八十,西望残阳临水泣。luò bīn lǎo wēng nián bā shí,xī wàng cán yáng lín shuǐ qì。
自言生长开元中,武皇恩化亲沾及。zì yán shēng zhǎng kāi yuán zhōng,wǔ huáng ēn huà qīn zhān jí。
当时天下无甲兵,虽闻赋敛毫毛轻。dāng shí tiān xià wú jiǎ bīng,suī wén fù liǎn háo máo qīng。
红车翠盖满衢路,洛中欢笑争逢迎。hóng chē cuì gài mǎn qú lù,luò zhōng huān xiào zhēng féng yíng。
一从戎马来幽蓟,山谷虎狼无捍制。yī cóng róng mǎ lái yōu jì,shān gǔ hǔ láng wú hàn zhì。
九重宫殿闭豺狼,万国生人自相噬。jiǔ zhòng gōng diàn bì chái láng,wàn guó shēng rén zì xiāng shì。
蹭蹬疮痍今不平,干戈南北常纵横。cèng dēng chuāng yí jīn bù píng,gàn gē nán běi cháng zòng héng。
中原膏血焦欲尽,四郊贪将犹凭陵。zhōng yuán gāo xuè jiāo yù jǐn,sì jiāo tān jiāng yóu píng líng。
秦中豪宠争出群,巧将言智宽明君。qín zhōng háo chǒng zhēng chū qún,qiǎo jiāng yán zhì kuān míng jūn。
南山四皓不敢语,渭上钓人何足云。nán shān sì hào bù gǎn yǔ,wèi shàng diào rén hé zú yún。
君不见昔时槐柳八百里,路傍五月清阴起。jūn bù jiàn xī shí huái liǔ bā bǎi lǐ,lù bàng wǔ yuè qīng yīn qǐ。
只今零落几株残,枯根半死黄河水。zhǐ jīn líng luò jǐ zhū cán,kū gēn bàn sǐ huáng hé shuǐ。

李涉

李涉(约806年前后在世),唐代诗人。字不详,自号清溪子,洛(今河南洛阳)人。早岁客梁园,逢兵乱,避地南方,与弟李渤同隐庐山香炉峰下。后出山作幕僚。宪宗时,曾任太子通事舍人。不久,贬为峡州(今湖北宜昌)司仓参军,在峡中蹭蹬十年,遇赦放还,复归洛阳,隐于少室。文宗大和(827-835)中,任国子博士,世称“李博士”。著有《李涉诗》一卷。存词六首。 李涉的作品>>

猜您喜欢

送王六觐巢县叔父二首

李涉

长忆山阴旧会时,王家兄弟尽相随。zhǎng yì shān yīn jiù huì shí,wáng jiā xiōng dì jǐn xiāng suí。
老来放逐潇湘路,泪滴秋风引献之。lǎo lái fàng zhú xiāo xiāng lù,lèi dī qiū fēng yǐn xiàn zhī。

偶怀

李涉

转知名宦是悠悠,分付空源始到头。zhuǎn zhī míng huàn shì yōu yōu,fēn fù kōng yuán shǐ dào tóu。
待送妻儿下山了,便随云水一生休。dài sòng qī ér xià shān le,biàn suí yún shuǐ yī shēng xiū。

秋夜题夷陵水馆

李涉

凝碧初高海气秋,桂轮斜落到江楼。níng bì chū gāo hǎi qì qiū,guì lún xié luò dào jiāng lóu。
三更浦上巴歌歇,山影沉沉水不流。sān gèng pǔ shàng bā gē xiē,shān yǐng chén chén shuǐ bù liú。

与梧州刘中丞

李涉

三代卢龙将相家,五分符竹到天涯。sān dài lú lóng jiāng xiāng jiā,wǔ fēn fú zhú dào tiān yá。
瘴山江上重相见,醉里同看豆蔻花。zhàng shān jiāng shàng zhòng xiāng jiàn,zuì lǐ tóng kàn dòu kòu huā。

听多美唱歌

李涉

黄莺慢转引秋蝉,冲断行云直入天。huáng yīng màn zhuǎn yǐn qiū chán,chōng duàn xíng yún zhí rù tiān。
一曲梁州听初了,为君别唱想夫怜。yī qū liáng zhōu tīng chū le,wèi jūn bié chàng xiǎng fū lián。

题涧饮寺

李涉

百年如梦竟何成,白发重来此地行。bǎi nián rú mèng jìng hé chéng,bái fā zhòng lái cǐ dì xíng。
还似萧郎许玄度,再看庭石悟前生。hái shì xiāo láng xǔ xuán dù,zài kàn tíng shí wù qián shēng。

题苏仙宅枯松

李涉

几年苍翠在仙家,一旦枝枯类海槎。jǐ nián cāng cuì zài xiān jiā,yī dàn zhī kū lèi hǎi chá。
不如酸涩棠梨树,却占高城独放花。bù rú suān sè táng lí shù,què zhàn gāo chéng dú fàng huā。

山居

李涉

一从身世两相遗,往往关门到午时。yī cóng shēn shì liǎng xiāng yí,wǎng wǎng guān mén dào wǔ shí。
想得俗流应大笑,不知年老识便宜。xiǎng dé sú liú yīng dà xiào,bù zhī nián lǎo shí biàn yí。

听邻女吟

李涉

含情遥夜几人知,闲咏风流小谢诗。hán qíng yáo yè jǐ rén zhī,xián yǒng fēng liú xiǎo xiè shī。
还似霓旌下烟露,月边吹落上清词。hái shì ní jīng xià yān lù,yuè biān chuī luò shàng qīng cí。

题宇文秀才樱桃

李涉

风光莫占少年家,白发殷勤最恋花。fēng guāng mò zhàn shǎo nián jiā,bái fā yīn qín zuì liàn huā。
今日颠狂任君笑,趁愁得醉眼麻茶。jīn rì diān kuáng rèn jūn xiào,chèn chóu dé zuì yǎn má chá。

汉上偶题

李涉

谪仙唐世游兹郡,花下听歌醉眼迷。zhé xiān táng shì yóu zī jùn,huā xià tīng gē zuì yǎn mí。
今日汉江烟树尽,更无人唱白铜鞮。jīn rì hàn jiāng yān shù jǐn,gèng wú rén chàng bái tóng dī。

送杨敬之倅湖南

李涉

久嗟尘匣掩青萍,见说除书试一听。jiǔ jiē chén xiá yǎn qīng píng,jiàn shuō chú shū shì yī tīng。
闻君却作长沙傅,便逐秋风过洞庭。wén jūn què zuò zhǎng shā fù,biàn zhú qiū fēng guò dòng tíng。

送孙尧夫赴举

李涉

自说轩皇息战威,万方无复事戎衣。zì shuō xuān huáng xī zhàn wēi,wàn fāng wú fù shì róng yī。
却教孙子藏兵法,空把文章向礼闱。què jiào sūn zi cáng bīng fǎ,kōng bǎ wén zhāng xiàng lǐ wéi。

题水月台

李涉

平流白日无人爱,桥上闲行若个知。píng liú bái rì wú rén ài,qiáo shàng xián xíng ruò gè zhī。
水似晴天天似水,两重星点碧琉璃。shuǐ shì qíng tiān tiān shì shuǐ,liǎng zhòng xīng diǎn bì liú lí。

早春霁后发头陀寺寄院中

李涉

红楼金刹倚晴冈,雨雪初收望汉阳。hóng lóu jīn shā yǐ qíng gāng,yǔ xuě chū shōu wàng hàn yáng。
草檄可中能有暇,迎春一醉也无妨。cǎo xí kě zhōng néng yǒu xiá,yíng chūn yī zuì yě wú fáng。
1021234567