古诗词

李独携酒见访

李涉

晓斋独坐霜景寒,草堂逸士来相干。xiǎo zhāi dú zuò shuāng jǐng hán,cǎo táng yì shì lái xiāng gàn。
风神左峭心意阔。fēng shén zuǒ qiào xīn yì kuò。
自言山中新酝熟,手挈一壶兼一轴。zì yán shān zhōng xīn yùn shú,shǒu qiè yī hú jiān yī zhóu。
果然文字称仪容,已觉建安风彩俗。guǒ rán wén zì chēng yí róng,yǐ jué jiàn ān fēng cǎi sú。
嗟予潦倒身无成,偶因章句生浮名。jiē yǔ lǎo dào shēn wú chéng,ǒu yīn zhāng jù shēng fú míng。
就中怜爱李景俭,酒狂大语欺奴兵。jiù zhōng lián ài lǐ jǐng jiǎn,jiǔ kuáng dà yǔ qī nú bīng。
老夫昔逐巴江岸,唱得《竹枝》肠欲断。lǎo fū xī zhú bā jiāng àn,chàng dé zhú zhī cháng yù duàn。
为君试发一声看,九派烟霞愁漫漫。wèi jūn shì fā yī shēng kàn,jiǔ pài yān xiá chóu màn màn。

李涉

李涉(约806年前后在世),唐代诗人。字不详,自号清溪子,洛(今河南洛阳)人。早岁客梁园,逢兵乱,避地南方,与弟李渤同隐庐山香炉峰下。后出山作幕僚。宪宗时,曾任太子通事舍人。不久,贬为峡州(今湖北宜昌)司仓参军,在峡中蹭蹬十年,遇赦放还,复归洛阳,隐于少室。文宗大和(827-835)中,任国子博士,世称“李博士”。著有《李涉诗》一卷。存词六首。 李涉的作品>>

猜您喜欢

山中

李涉

无奈牧童何,放牛吃我竹。wú nài mù tóng hé,fàng niú chī wǒ zhú。
隔林呼不应,叫笑如生鹿。gé lín hū bù yīng,jiào xiào rú shēng lù。
欲报田舍翁,更深不归屋。yù bào tián shě wēng,gèng shēn bù guī wū。

寄荆娘写真

李涉

章华台南莎草齐,长河柳色连金堤。zhāng huá tái nán shā cǎo qí,zhǎng hé liǔ sè lián jīn dī。
青楼曈昽曙光蚤,梨花满巷莺新啼。qīng lóu tóng lóng shǔ guāng zǎo,lí huā mǎn xiàng yīng xīn tí。
章台玉颜年十六,小来能唱西梁曲。zhāng tái yù yán nián shí liù,xiǎo lái néng chàng xī liáng qū。
教坊大使久知名,郢上词人歌不足。jiào fāng dà shǐ jiǔ zhī míng,yǐng shàng cí rén gē bù zú。
少年才子心相许,夜夜高堂梦云雨。shǎo nián cái zi xīn xiāng xǔ,yè yè gāo táng mèng yún yǔ。
五铢香帔结同心,三寸红笺替传语。wǔ zhū xiāng pèi jié tóng xīn,sān cùn hóng jiān tì chuán yǔ。
缘池并戏双鸳鸯,田田翠叶红莲香。yuán chí bìng xì shuāng yuān yāng,tián tián cuì yè hóng lián xiāng。
百年恩爱两相许,一夕不见生愁肠。bǎi nián ēn ài liǎng xiāng xǔ,yī xī bù jiàn shēng chóu cháng。
上清仙女徵游伴,欲从湘灵住河汉。shàng qīng xiān nǚ zhēng yóu bàn,yù cóng xiāng líng zhù hé hàn。
只愁陵谷变人寰,空叹桑田归海岸。zhǐ chóu líng gǔ biàn rén huán,kōng tàn sāng tián guī hǎi àn。
愿分精魄定形影,永似银壶挂金井。yuàn fēn jīng pò dìng xíng yǐng,yǒng shì yín hú guà jīn jǐng。
召得丹青绝世工,写真与身真相同。zhào dé dān qīng jué shì gōng,xiě zhēn yǔ shēn zhēn xiāng tóng。
忽然相对两不语,疑是妆成来镜中。hū rán xiāng duì liǎng bù yǔ,yí shì zhuāng chéng lái jìng zhōng。
岂期人愿天不违,云軿却驻从山归。qǐ qī rén yuàn tiān bù wéi,yún píng què zhù cóng shān guī。
画图封裹寄箱箧,洞房艳艳生光辉。huà tú fēng guǒ jì xiāng qiè,dòng fáng yàn yàn shēng guāng huī。
良人翻作东飞翼,却遣江头问消息。liáng rén fān zuò dōng fēi yì,què qiǎn jiāng tóu wèn xiāo xī。
经年不得一封书,翠幕云屏绕空壁。jīng nián bù dé yī fēng shū,cuì mù yún píng rào kōng bì。
结客有少年,名总身姓江。jié kè yǒu shǎo nián,míng zǒng shēn xìng jiāng。
征帆三千里,前月发豫章。zhēng fān sān qiān lǐ,qián yuè fā yù zhāng。
知我别时言,识我马上郎。zhī wǒ bié shí yán,shí wǒ mǎ shàng láng。
恨无羽翼飞,使我徒怨沧波长。hèn wú yǔ yì fēi,shǐ wǒ tú yuàn cāng bō zhǎng。
开箧取画图,寄我形影与客将。kāi qiè qǔ huà tú,jì wǒ xíng yǐng yǔ kè jiāng。
如今憔悴不相似,恐君重见生悲伤。rú jīn qiáo cuì bù xiāng shì,kǒng jūn zhòng jiàn shēng bēi shāng。
苍梧九疑在何处,斑斑竹泪连潇湘。cāng wú jiǔ yí zài hé chù,bān bān zhú lèi lián xiāo xiāng。

与弟渤新罗剑歌

李涉

我有神剑异人与,暗中往往精灵语。wǒ yǒu shén jiàn yì rén yǔ,àn zhōng wǎng wǎng jīng líng yǔ。
识者知从东海来,来时一夜因风雨。shí zhě zhī cóng dōng hǎi lái,lái shí yī yè yīn fēng yǔ。
长河临晓北斗残,秋水露背青螭寒。zhǎng hé lín xiǎo běi dòu cán,qiū shuǐ lù bèi qīng chī hán。
昨夜大梁城下宿,不借?跌光颜看。zuó yè dà liáng chéng xià sù,bù jiè xié diē guāng yán kàn。
刃边飒飒尘沙缺,瘢痕半是蛟龙血。rèn biān sà sà chén shā quē,bān hén bàn shì jiāo lóng xuè。
雷焕张华久已无,沉冤知向何人说。léi huàn zhāng huá jiǔ yǐ wú,chén yuān zhī xiàng hé rén shuō。
我有爱弟都九江,一条直气今无双。wǒ yǒu ài dì dōu jiǔ jiāng,yī tiáo zhí qì jīn wú shuāng。
青光好去莫惆怅,必斩长鲸须少壮。qīng guāng hǎo qù mò chóu chàng,bì zhǎn zhǎng jīng xū shǎo zhuàng。

六叹

李涉

绮罗香风翡翠车,清明独傍芙蓉渠。qǐ luó xiāng fēng fěi cuì chē,qīng míng dú bàng fú róng qú。
上有云鬟洞仙女,垂罗掩縠烟中语。shàng yǒu yún huán dòng xiān nǚ,chuí luó yǎn hú yān zhōng yǔ。
风月频惊桃李时,沧波久别鸳鸿侣。fēng yuè pín jīng táo lǐ shí,cāng bō jiǔ bié yuān hóng lǚ。
欲传一札孤飞翼,山长水远无消息。yù chuán yī zhá gū fēi yì,shān zhǎng shuǐ yuǎn wú xiāo xī。
却锁重门一院深,半夜空庭明月色。què suǒ zhòng mén yī yuàn shēn,bàn yè kōng tíng míng yuè sè。

六叹

李涉

蓬莱岛边采珠客,西望人寰星汉隔。péng lái dǎo biān cǎi zhū kè,xī wàng rén huán xīng hàn gé。
千重叠浪耸云高,万里平沙连月白。qiān zhòng dié làng sǒng yún gāo,wàn lǐ píng shā lián yuè bái。
海中洞穴寻难极,水底鲛人半相识。hǎi zhōng dòng xué xún nán jí,shuǐ dǐ jiāo rén bàn xiāng shí。
玄蚌初开影暂明,骊龙欲近威难逼。xuán bàng chū kāi yǐng zàn míng,lí lóng yù jìn wēi nán bī。
辛苦风涛白首期,得珠却恨求珠时。xīn kǔ fēng tāo bái shǒu qī,dé zhū què hèn qiú zhū shí。
隋侯殁世几千载,只今薄俗空嗤嗤。suí hóu mò shì jǐ qiān zài,zhǐ jīn báo sú kōng chī chī。

六叹

李涉

燕王爱贤筑金台,四方豪俊承风来。yàn wáng ài xián zhù jīn tái,sì fāng háo jùn chéng fēng lái。
秦王烧书杀儒客,肘腋之中千里隔。qín wáng shāo shū shā rú kè,zhǒu yè zhī zhōng qiān lǐ gé。
去年八月幽并道,昭王陵边哭秋草。qù nián bā yuè yōu bìng dào,zhāo wáng líng biān kū qiū cǎo。
今年二月游函关,秦家城外悲河山。jīn nián èr yuè yóu hán guān,qín jiā chéng wài bēi hé shān。
河上山边车马路,残日青烟五陵树。hé shàng shān biān chē mǎ lù,cán rì qīng yān wǔ líng shù。

六叹

李涉

深院梧桐夹金井,上有辘轳青丝索。shēn yuàn wú tóng jiā jīn jǐng,shàng yǒu lù lú qīng sī suǒ。
美人清昼汲寒泉,寒泉欲上银瓶落。měi rén qīng zhòu jí hán quán,hán quán yù shàng yín píng luò。
迢迢碧甃千馀尺,竟日倚阑空叹息。tiáo tiáo bì zhòu qiān yú chǐ,jìng rì yǐ lán kōng tàn xī。
惆怅不来照明镜,却掩洞房抱寂寂。chóu chàng bù lái zhào míng jìng,què yǎn dòng fáng bào jì jì。

六叹

李涉

关东病儒客梁城,五岁十回逢乱兵。guān dōng bìng rú kè liáng chéng,wǔ suì shí huí féng luàn bīng。
烧人之家食人肉,狼虎炽心都未足。shāo rén zhī jiā shí rén ròu,láng hǔ chì xīn dōu wèi zú。
城里愁云不开城,城头野草春还绿。chéng lǐ chóu yún bù kāi chéng,chéng tóu yě cǎo chūn hái lǜ。
五十馀年忠烈臣,临难守节羞谋身。wǔ shí yú nián zhōng liè chén,lín nán shǒu jié xiū móu shēn。
堂上英髦沈白刃,门前舆隶乘朱轮。táng shàng yīng máo shěn bái rèn,mén qián yú lì chéng zhū lún。
千古伤心汴河水,阴天落日悲风起。qiān gǔ shāng xīn biàn hé shuǐ,yīn tiān luò rì bēi fēng qǐ。

六叹

李涉

汉臣一没丁零塞,牧羊西过阴沙外。hàn chén yī méi dīng líng sāi,mù yáng xī guò yīn shā wài。
朝凭南雁信难回,夜望北辰心独在。cháo píng nán yàn xìn nán huí,yè wàng běi chén xīn dú zài。
汉家茅土横九州,高门长戟封王侯。hàn jiā máo tǔ héng jiǔ zhōu,gāo mén zhǎng jǐ fēng wáng hóu。
但将钟鼓悦私爱,肯以犬羊为国羞。dàn jiāng zhōng gǔ yuè sī ài,kěn yǐ quǎn yáng wèi guó xiū。
夜宿寒云卧冰雪,严风触刃垂旌节。yè sù hán yún wò bīng xuě,yán fēng chù rèn chuí jīng jié。
丁年奉使白头归,泣尽李陵衣上血。dīng nián fèng shǐ bái tóu guī,qì jǐn lǐ líng yī shàng xuè。

春山三朅来

李涉

钓鱼朅来春日暖,沿溪不厌舟行缓。diào yú qiè lái chūn rì nuǎn,yán xī bù yàn zhōu xíng huǎn。
野竹初栽碧玉长,澄潭欲下青丝短。yě zhú chū zāi bì yù zhǎng,chéng tán yù xià qīng sī duǎn。
昔人避世兼避雠,暮栖云外朝悠悠。xī rén bì shì jiān bì chóu,mù qī yún wài cháo yōu yōu。
我今无事亦如此,赤鲤忽到长竿头。wǒ jīn wú shì yì rú cǐ,chì lǐ hū dào zhǎng gān tóu。
泛泛随波凡几里,碧莎如烟沙似砥。fàn fàn suí bō fán jǐ lǐ,bì shā rú yān shā shì dǐ。
瘦壁横空怪石危,山花斗日禽争水。shòu bì héng kōng guài shí wēi,shān huā dòu rì qín zhēng shuǐ。
有时带月归扣舷,身闲自是渔家仙。yǒu shí dài yuè guī kòu xián,shēn xián zì shì yú jiā xiān。

春山三朅来

李涉

山上朅来采新茗,新花乱发前山顶。shān shàng qiè lái cǎi xīn míng,xīn huā luàn fā qián shān dǐng。
琼英动摇钟乳碧,丛丛高下随崖岭。qióng yīng dòng yáo zhōng rǔ bì,cóng cóng gāo xià suí yá lǐng。
未必蓬莱有仙药,能向鼎中云漠漠。wèi bì péng lái yǒu xiān yào,néng xiàng dǐng zhōng yún mò mò。
越瓯遥见裂鼻香,欲觉身轻骑白鹤。yuè ōu yáo jiàn liè bí xiāng,yù jué shēn qīng qí bái hè。

春山三朅来

李涉

采药朅来药苗盛,药生只傍行人径。cǎi yào qiè lái yào miáo shèng,yào shēng zhǐ bàng xíng rén jìng。
世人重耳不重目,指似药苗心不足。shì rén zhòng ěr bù zhòng mù,zhǐ shì yào miáo xīn bù zú。
野客住山三十载,妻儿共寄浮云外。yě kè zhù shān sān shí zài,qī ér gòng jì fú yún wài。
小男学语便分别,已辩君臣知匹配。xiǎo nán xué yǔ biàn fēn bié,yǐ biàn jūn chén zhī pǐ pèi。
都市广长开大铺,疾来求者多相误。dōu shì guǎng zhǎng kāi dà pù,jí lái qiú zhě duō xiāng wù。
见说韩康旧姓名,识之不识先相怒。jiàn shuō hán kāng jiù xìng míng,shí zhī bù shí xiān xiāng nù。

牧童词

李涉

朝牧牛,牧牛下江曲。cháo mù niú,mù niú xià jiāng qū。
夜牧牛,牧牛度村谷。yè mù niú,mù niú dù cūn gǔ。
荷蓑出林春雨细,芦管卧吹莎草绿。hé suō chū lín chūn yǔ xì,lú guǎn wò chuī shā cǎo lǜ。
乱插蓬蒿箭满腰,不怕猛虎欺黄犊。luàn chā péng hāo jiàn mǎn yāo,bù pà měng hǔ qī huáng dú。

醉中赠崔膺

李涉

与君兄弟匡岭故,与君相逢扬子渡。yǔ jūn xiōng dì kuāng lǐng gù,yǔ jūn xiāng féng yáng zi dù。
白浪南分吴塞云,绿杨深入隋宫路。bái làng nán fēn wú sāi yún,lǜ yáng shēn rù suí gōng lù。
隋家文物今虽改,舞馆歌台基尚在。suí jiā wén wù jīn suī gǎi,wǔ guǎn gē tái jī shàng zài。
炀帝陵边草木深,汴河流水空归海。yáng dì líng biān cǎo mù shēn,biàn hé liú shuǐ kōng guī hǎi。
古今悠悠人自别,此地繁华终未歇。gǔ jīn yōu yōu rén zì bié,cǐ dì fán huá zhōng wèi xiē。
大道青楼夹翠烟,琼墀绣帐开明月。dà dào qīng lóu jiā cuì yān,qióng chí xiù zhàng kāi míng yuè。
与君一言两相许,外舍形骸中尔女。yǔ jūn yī yán liǎng xiāng xǔ,wài shě xíng hái zhōng ěr nǚ。
扬州歌酒不可追,洛神映箔湘妃语。yáng zhōu gē jiǔ bù kě zhuī,luò shén yìng bó xiāng fēi yǔ。
白马黄金为身置,谁能独羡他人醉。bái mǎ huáng jīn wèi shēn zhì,shuí néng dú xiàn tā rén zuì。
暂到香炉一夕间,能展愁眉百世事。zàn dào xiāng lú yī xī jiān,néng zhǎn chóu méi bǎi shì shì。
君看白日光如箭,一度别来颜色变。jūn kàn bái rì guāng rú jiàn,yī dù bié lái yán sè biàn。
早谋侯印佩腰间,莫遣看花鬓如霰。zǎo móu hóu yìn pèi yāo jiān,mò qiǎn kàn huā bìn rú xiàn。

岳阳别张祜

李涉

十年蹭蹬为逐臣,鬓毛白尽巴江春。shí nián cèng dēng wèi zhú chén,bìn máo bái jǐn bā jiāng chūn。
鹿鸣猿啸虽寂寞,水蛟山魅多精神。lù míng yuán xiào suī jì mò,shuǐ jiāo shān mèi duō jīng shén。
山疟困中闻有赦,死灰不望光阴借。shān nüè kùn zhōng wén yǒu shè,sǐ huī bù wàng guāng yīn jiè。
半夜州符唤牧童,虚教衰病生惊怕。bàn yè zhōu fú huàn mù tóng,xū jiào shuāi bìng shēng jīng pà。
巫峡洞庭千里馀,蛮陬水国何亲疏。wū xiá dòng tíng qiān lǐ yú,mán zōu shuǐ guó hé qīn shū。
由来真宰不宰我,徒劳叹者怀吹嘘。yóu lái zhēn zǎi bù zǎi wǒ,tú láo tàn zhě huái chuī xū。
霸桥昔与张生别,万变桑田何处说。bà qiáo xī yǔ zhāng shēng bié,wàn biàn sāng tián hé chù shuō。
龙蛇纵在没泥涂,长衢却为驽骀设。lóng shé zòng zài méi ní tú,zhǎng qú què wèi nú dài shè。
爱君气坚风骨峭,文章真把江淹笑。ài jūn qì jiān fēng gǔ qiào,wén zhāng zhēn bǎ jiāng yān xiào。
洛下诸生惧刺先,乌鸢不得齐鹰鹞。luò xià zhū shēng jù cì xiān,wū yuān bù dé qí yīng yào。
岳阳西南湖上寺,水阁松房遍文字。yuè yáng xī nán hú shàng sì,shuǐ gé sōng fáng biàn wén zì。
新钉张生一首诗,自馀吟著皆无味。xīn dīng zhāng shēng yī shǒu shī,zì yú yín zhù jiē wú wèi。
策马前途须努力,莫学龙钟虚叹息。cè mǎ qián tú xū nǔ lì,mò xué lóng zhōng xū tàn xī。
1021234567