古诗词

洛中贻朝校书衡朝即日本人也

储光羲

万国朝天中,东隅道最长。wàn guó cháo tiān zhōng,dōng yú dào zuì zhǎng。
吾生美无度,高驾仕春坊。wú shēng měi wú dù,gāo jià shì chūn fāng。
出入蓬山里,逍遥伊水傍。chū rù péng shān lǐ,xiāo yáo yī shuǐ bàng。
伯鸾游太学,中夜一相望。bó luán yóu tài xué,zhōng yè yī xiāng wàng。
落日悬高殿,秋风入洞房。luò rì xuán gāo diàn,qiū fēng rù dòng fáng。
屡言相去远,不觉生朝光。lǚ yán xiāng qù yuǎn,bù jué shēng cháo guāng。
储光羲

储光羲

储光羲(约706—763)唐代官员,润州延陵人,祖籍兖州。田园山水诗派代表诗人之一。开元十四年(726年)举进士,授冯翊县尉,转汜水、安宣、下邽等地县尉。因仕途失意,遂隐居终南山。后复出任太祝,世称储太祝,官至监察御史。安史之乱中,叛军攻陷长安,被俘,迫受伪职。乱平,自归朝廷请罪,被系下狱,有《狱中贻姚张薛李郑柳诸公》诗,后贬谪岭南。江南储氏多为光羲公后裔,尊称为“江南储氏之祖”。 储光羲的作品>>

猜您喜欢

渭桥北亭作

储光羲

停车渭阳暮,望望入秦京。tíng chē wèi yáng mù,wàng wàng rù qín jīng。
不见鹓鸾道,如闻歌吹声。bù jiàn yuān luán dào,rú wén gē chuī shēng。
乡魂涉江水,客路指蒲城。xiāng hún shè jiāng shuǐ,kè lù zhǐ pú chéng。
独有故楼月,今来亭上明。dú yǒu gù lóu yuè,jīn lái tíng shàng míng。

贻韦鍊师

储光羲

精思莫知日,意静如空虚。jīng sī mò zhī rì,yì jìng rú kōng xū。
三鸟自来去,九光遥卷舒。sān niǎo zì lái qù,jiǔ guāng yáo juǎn shū。
新池近天井,玉宇停云车。xīn chí jìn tiān jǐng,yù yǔ tíng yún chē。
余亦苦山路,洗心祈道书。yú yì kǔ shān lù,xǐ xīn qí dào shū。

霁后贻马十二巽

储光羲

高天风雨散,清气在园林。gāo tiān fēng yǔ sàn,qīng qì zài yuán lín。
况我夜初静,当轩鸣绿琴。kuàng wǒ yè chū jìng,dāng xuān míng lǜ qín。
云开北堂月,庭满南山阴。yún kāi běi táng yuè,tíng mǎn nán shān yīn。
不见长裾者,空歌游子吟。bù jiàn zhǎng jū zhě,kōng gē yóu zi yín。

秦中岁晏马舍人宅宴集

储光羲

冬暮久无乐,西行至长安。dōng mù jiǔ wú lè,xī xíng zhì zhǎng ān。
故人处东第,清夜多新欢。gù rén chù dōng dì,qīng yè duō xīn huān。
广庭竹阴静,华池月色寒。guǎng tíng zhú yīn jìng,huá chí yuè sè hán。
知音尽词客,方见交情难。zhī yīn jǐn cí kè,fāng jiàn jiāo qíng nán。

题辨觉精舍

储光羲

朝随秋云阴,乃至青松林。cháo suí qiū yún yīn,nǎi zhì qīng sōng lín。
花阁空中远,方池岩下深。huā gé kōng zhōng yuǎn,fāng chí yán xià shēn。
竹风乱天语,溪响成龙吟。zhú fēng luàn tiān yǔ,xī xiǎng chéng lóng yín。
试问真君子,游山非世心。shì wèn zhēn jūn zi,yóu shān fēi shì xīn。

题慎言法师故房

储光羲

精庐不住子,自有无生乡。jīng lú bù zhù zi,zì yǒu wú shēng xiāng。
过客知何道,裴回雁子堂。guò kè zhī hé dào,péi huí yàn zi táng。
浮云归故岭,落月还西方。fú yún guī gù lǐng,luò yuè hái xī fāng。
日夕虚空里,时时闻异香。rì xī xū kōng lǐ,shí shí wén yì xiāng。

石瓮寺

储光羲

遥山起真宇,西向尽花林。yáo shān qǐ zhēn yǔ,xī xiàng jǐn huā lín。
下见宫殿小,上看廊庑深。xià jiàn gōng diàn xiǎo,shàng kàn láng wǔ shēn。
苑花落池水,天语闻松音。yuàn huā luò chí shuǐ,tiān yǔ wén sōng yīn。
君子又知我,焚香期化心。jūn zi yòu zhī wǒ,fén xiāng qī huà xīn。

送周十一

储光羲

秋风陨群木,众草下严霜。qiū fēng yǔn qún mù,zhòng cǎo xià yán shuāng。
复问子何如?fù wèn zi hé rú?
自言之帝乡。zì yán zhī dì xiāng。
岂无亲所爱,将欲济时康。qǐ wú qīn suǒ ài,jiāng yù jì shí kāng。
握手别征驾,返悲岐路长。wò shǒu bié zhēng jià,fǎn bēi qí lù zhǎng。

临江亭五咏

储光羲

晋家南作帝,京镇北为关。jìn jiā nán zuò dì,jīng zhèn běi wèi guān。
江水中分地,城楼下带山。jiāng shuǐ zhōng fēn dì,chéng lóu xià dài shān。
金陵事已往,青盖理无还。jīn líng shì yǐ wǎng,qīng gài lǐ wú hái。
落日空亭上,愁看龙尾湾。luò rì kōng tíng shàng,chóu kàn lóng wěi wān。

临江亭五咏

储光羲

山横小苑前,路尽大江边。shān héng xiǎo yuàn qián,lù jǐn dà jiāng biān。
此地兴王业,无如宋主贤。cǐ dì xīng wáng yè,wú rú sòng zhǔ xián。
潮生建业水,风散广陵烟。cháo shēng jiàn yè shuǐ,fēng sàn guǎng líng yān。
直望清波里,只言别有天。zhí wàng qīng bō lǐ,zhǐ yán bié yǒu tiān。

临江亭五咏

储光羲

城头落暮晖,城外捣秋衣。chéng tóu luò mù huī,chéng wài dǎo qiū yī。
江水青云挹,芦花白雪飞。jiāng shuǐ qīng yún yì,lú huā bái xuě fēi。
南州王气疾,东国海风微。nán zhōu wáng qì jí,dōng guó hǎi fēng wēi。
借问商歌客,年年何处归。jiè wèn shāng gē kè,nián nián hé chù guī。

临江亭五咏

储光羲

古木啸寒禽,层城带夕阴。gǔ mù xiào hán qín,céng chéng dài xī yīn。
梁园多绿柳,楚岸尽枫林。liáng yuán duō lǜ liǔ,chǔ àn jǐn fēng lín。
山际空为险,江流长自深。shān jì kōng wèi xiǎn,jiāng liú zhǎng zì shēn。
平生何以恨,天地本无心。píng shēng hé yǐ hèn,tiān dì běn wú xīn。

临江亭五咏

储光羲

京山千里过,孤愤望中来。jīng shān qiān lǐ guò,gū fèn wàng zhōng lái。
江势将天合,城门向水开。jiāng shì jiāng tiān hé,chéng mén xiàng shuǐ kāi。
落霞明楚岸,夕露湿吴台。luò xiá míng chǔ àn,xī lù shī wú tái。
去去无相识,陈皇安在哉。qù qù wú xiāng shí,chén huáng ān zài zāi。

饯张七琚任宗城即环之季也同产八人俱以才名知

储光羲

他日曾游魏,魏家馀趾存。tā rì céng yóu wèi,wèi jiā yú zhǐ cún。
可怜宫殿所,但见桑榆繁。kě lián gōng diàn suǒ,dàn jiàn sāng yú fán。
此去拜新职,为荣近故园。cǐ qù bài xīn zhí,wèi róng jìn gù yuán。
高阳八才子,况复在君门。gāo yáng bā cái zi,kuàng fù zài jūn mén。

留别安庆李太守

储光羲

明牧念行子,又言悲解携。míng mù niàn xíng zi,yòu yán bēi jiě xié。
初筵方落日,醉止到鸣鸡。chū yán fāng luò rì,zuì zhǐ dào míng jī。
过客来自北,大军居在西。guò kè lái zì běi,dà jūn jū zài xī。
兵家如讨逆,敢以庶盘溪。bīng jiā rú tǎo nì,gǎn yǐ shù pán xī。
1561234567»