古诗词

薛季宣

香棠

薛季宣

世间元有无穷恨,海外棠花宫锦烂。shì jiān yuán yǒu wú qióng hèn,hǎi wài táng huā gōng jǐn làn。
烧炙东风春未半,浓装独立情缭乱。shāo zhì dōng fēng chūn wèi bàn,nóng zhuāng dú lì qíng liáo luàn。
博山炉冷沈烟断,记语洛妃池侧畔。bó shān lú lěng shěn yān duàn,jì yǔ luò fēi chí cè pàn。
袿衣透湿飘香汗,舞罢霓裳高烛看。guī yī tòu shī piāo xiāng hàn,wǔ bà ní shang gāo zhú kàn。
吴苑散花滩彼岸,亦有当初旧游观。wú yuàn sàn huā tān bǐ àn,yì yǒu dāng chū jiù yóu guān。
棠梨古径霞光灿,蔷薇露冷衣新盥。táng lí gǔ jìng xiá guāng càn,qiáng wēi lù lěng yī xīn guàn。
袖卷燕支红入腕,喷人兰芷芳都贯。xiù juǎn yàn zhī hóng rù wàn,pēn rén lán zhǐ fāng dōu guàn。
天然种性珍奇玩,岭海诚知煎可爨。tiān rán zhǒng xìng zhēn qí wán,lǐng hǎi chéng zhī jiān kě cuàn。
拟撷柔柯燃炽炭,裛取缃巾永传玩。nǐ xié róu kē rán chì tàn,yì qǔ xiāng jīn yǒng chuán wán。
它年留得重公案。tā nián liú dé zhòng gōng àn。

孔子

薛季宣

荡荡东家丘,百世人叵识。dàng dàng dōng jiā qiū,bǎi shì rén pǒ shí。
出类只夸辞,太极无合德。chū lèi zhǐ kuā cí,tài jí wú hé dé。
尧舜未可过,远贤真货殖。yáo shùn wèi kě guò,yuǎn xián zhēn huò zhí。
我欲究遗编,言非是奇特。wǒ yù jiū yí biān,yán fēi shì qí tè。
从之如有立,卓尔既吾力。cóng zhī rú yǒu lì,zhuó ěr jì wú lì。
大哉赞乾元,一语觅不得。dà zāi zàn qián yuán,yī yǔ mì bù dé。

痁疾中元式示诗走笔次韵

薛季宣

鄙人病在床,政苦风寒侵。bǐ rén bìng zài chuáng,zhèng kǔ fēng hán qīn。
之子步池上,攀条哦柳阴。zhī zi bù chí shàng,pān tiáo ó liǔ yīn。
掷我珠玉辞,疟鬼毛发森。zhì wǒ zhū yù cí,nüè guǐ máo fā sēn。
豁尔脱沈疴,翛然洗烦襟。huō ěr tuō shěn kē,xiāo rán xǐ fán jīn。
何当漾轻舠,相与从茂林。hé dāng yàng qīng dāo,xiāng yǔ cóng mào lín。
清兴谅不浅,此情殊未禁。qīng xīng liàng bù qiǎn,cǐ qíng shū wèi jìn。
强歌下里曲,赓和白雪音。qiáng gē xià lǐ qū,gēng hé bái xuě yīn。
请问觉轩诗,何如梁父吟。qǐng wèn jué xuān shī,hé rú liáng fù yín。

江梦孙二首

薛季宣

聿修去天长,却泛宫亭水。yù xiū qù tiān zhǎng,què fàn gōng tíng shuǐ。
百世友渊明,放意匡庐趾。bǎi shì yǒu yuān míng,fàng yì kuāng lú zhǐ。
为爱千金躯,不自知臧否。wèi ài qiān jīn qū,bù zì zhī zāng fǒu。
非关走庭下,腰折惭小子。fēi guān zǒu tíng xià,yāo zhé cán xiǎo zi。
少学怆难行,富贵丘所耻。shǎo xué chuàng nán xíng,fù guì qiū suǒ chǐ。
一为田园念,归思轻脱屣。yī wèi tián yuán niàn,guī sī qīng tuō xǐ。
斗大印黄金,各各从所美。dòu dà yìn huáng jīn,gè gè cóng suǒ měi。
二士志俱得,何其尚留此。èr shì zhì jù dé,hé qí shàng liú cǐ。

送韩国器登舟至石门视洼樽逮暮乃返

薛季宣

纵步石门下,江山主意勤。zòng bù shí mén xià,jiāng shān zhǔ yì qín。
洼樽酌玄酒,未饮吾已醺。wā zūn zhuó xuán jiǔ,wèi yǐn wú yǐ xūn。
渊明得聱叟,万古真同群。yuān míng dé áo sǒu,wàn gǔ zhēn tóng qún。
杯湖有明齐,退谷今莸薰。bēi hú yǒu míng qí,tuì gǔ jīn yóu xūn。
我行到殊亭,西日沈就曛。wǒ xíng dào shū tíng,xī rì shěn jiù xūn。
阳冰著真迹,只恐生玄云。yáng bīng zhù zhēn jì,zhǐ kǒng shēng xuán yún。
回眸望西塞,惨澹波无垠。huí móu wàng xī sāi,cǎn dàn bō wú yín。
洄泛乐之子,行舟言采芹。huí fàn lè zhī zi,xíng zhōu yán cǎi qín。

我客

薛季宣

昔我客荆梁,从事清蕖幕。xī wǒ kè jīng liáng,cóng shì qīng qú mù。
太仓蠹红腐,吹竽滥东郭。tài cāng dù hóng fǔ,chuī yú làn dōng guō。
去作徒劳吏,青衫走樊鄂。qù zuò tú láo lì,qīng shān zǒu fán è。
抚字亦何心,催科厌笞掠。fǔ zì yì hé xīn,cuī kē yàn chī lüè。
借问差少愧,而今不如昨。jiè wèn chà shǎo kuì,ér jīn bù rú zuó。
天游内于于,纷至攘六凿。tiān yóu nèi yú yú,fēn zhì rǎng liù záo。
铸此一错字,为费几魏博。zhù cǐ yī cuò zì,wèi fèi jǐ wèi bó。
闲居幸从容,琴书有真乐。xián jū xìng cóng róng,qín shū yǒu zhēn lè。
胡然令闲忙,远谢乘轩鹤。hú rán lìng xián máng,yuǎn xiè chéng xuān hè。
人生百年中,藏舟固非壑。rén shēng bǎi nián zhōng,cáng zhōu gù fēi hè。
顾已习迷途,如蚕自缠缚。gù yǐ xí mí tú,rú cán zì chán fù。
作诗忏当来,聊以慰寥落。zuò shī chàn dāng lái,liáo yǐ wèi liáo luò。

欲晴又雨终夕震电

薛季宣

日昃望云气,西郊将欲开。rì zè wàng yún qì,xī jiāo jiāng yù kāi。
丹霞漾晴晖,清风有时来。dān xiá yàng qíng huī,qīng fēng yǒu shí lái。
归坐北窗下,惊霆殷轰豗。guī zuò běi chuāng xià,jīng tíng yīn hōng huī。
流电掣飞雨,疾徐鼓岩雷。liú diàn chè fēi yǔ,jí xú gǔ yán léi。
宛转颓屋头,终宵响徘徊。wǎn zhuǎn tuí wū tóu,zhōng xiāo xiǎng pái huái。
早起到城市,横流绕沿洄。zǎo qǐ dào chéng shì,héng liú rào yán huí。
伊谁补漏天,吾州与芦灰。yī shuí bǔ lòu tiān,wú zhōu yǔ lú huī。

跋分定录

薛季宣

人生红树花,一谢乃其分。rén shēng hóng shù huā,yī xiè nǎi qí fēn。
春风尽摇荡,刚恨分庭粪。chūn fēng jǐn yáo dàng,gāng hèn fēn tíng fèn。
先贤尚龙豢,缺月何灰晕。xiān xián shàng lóng huàn,quē yuè hé huī yūn。
譬如陌上尘,要是非关运。pì rú mò shàng chén,yào shì fēi guān yùn。
何丘示无朕,子路穷斯愠。hé qiū shì wú zhèn,zi lù qióng sī yùn。
此理未容言,呼儿课天问。cǐ lǐ wèi róng yán,hū ér kè tiān wèn。

鄂城篇

薛季宣

袁山野火春风吹,惊飙万马争奔驰。yuán shān yě huǒ chūn fēng chuī,jīng biāo wàn mǎ zhēng bēn chí。
乌龟阪头蕃草木,化作灰烬张天飞。wū guī bǎn tóu fān cǎo mù,huà zuò huī jìn zhāng tiān fēi。
武昌佐史皆好古,煮茗联镳访城府。wǔ chāng zuǒ shǐ jiē hǎo gǔ,zhǔ míng lián biāo fǎng chéng fǔ。
狂生此意复不浅,好事大家何尔汝。kuáng shēng cǐ yì fù bù qiǎn,hǎo shì dà jiā hé ěr rǔ。
鄂王城阙烟苍苍,鄂王宫殿波茫茫。è wáng chéng quē yān cāng cāng,è wáng gōng diàn bō máng máng。
今古都卢一饷顷,不见古人虚引领。jīn gǔ dōu lú yī xiǎng qǐng,bù jiàn gǔ rén xū yǐn lǐng。
亳殷丰镐已丘墟,蛮荆兴替将焉如。bó yīn fēng gǎo yǐ qiū xū,mán jīng xīng tì jiāng yān rú。
死生建业信徒语,石盆古渡犹多鱼。sǐ shēng jiàn yè xìn tú yǔ,shí pén gǔ dù yóu duō yú。
古人已去安足齿,近事纷纭尚如此。gǔ rén yǐ qù ān zú chǐ,jìn shì fēn yún shàng rú cǐ。
君不见淮淝去岁是丰年,如今千里无舍烟。jūn bù jiàn huái féi qù suì shì fēng nián,rú jīn qiān lǐ wú shě yān。

谢王尉见赠龙溪集

薛季宣

稔闻韵乡名,不识韵乡面。rěn wén yùn xiāng míng,bù shí yùn xiāng miàn。
班班隐豹文,窥管时一见。bān bān yǐn bào wén,kuī guǎn shí yī jiàn。
譬彼闼婆城,寻逐沧流漩。pì bǐ tà pó chéng,xún zhú cāng liú xuán。
闻韶在齐国,九奏何当变。wén sháo zài qí guó,jiǔ zòu hé dāng biàn。
王侯韵乡人,少长居乡县。wáng hóu yùn xiāng rén,shǎo zhǎng jū xiāng xiàn。
韵乡指迷涂,贻我书一卷。yùn xiāng zhǐ mí tú,yí wǒ shū yī juǎn。
森如入武库,宝璧纷交荐。sēn rú rù wǔ kù,bǎo bì fēn jiāo jiàn。
群玉屣登临,赫日吹风霰。qún yù xǐ dēng lín,hè rì chuī fēng xiàn。
家鸡将野鹜,后素诗何绚。jiā jī jiāng yě wù,hòu sù shī hé xuàn。
长安行即到,岂在临渊羡。zhǎng ān xíng jí dào,qǐ zài lín yuān xiàn。
千金端不如,变色先生馔。qiān jīn duān bù rú,biàn sè xiān shēng zhuàn。
从可狎江鸥,六籍居贯穿。cóng kě xiá jiāng ōu,liù jí jū guàn chuān。

二同舍赋鄂城篇见和文高格古端不可及而仙尉王文措辞侈甚可以参诸台符羽檄间复次元韵戏酬

薛季宣

生春暖律谁能吹,寸心万里何当驰。shēng chūn nuǎn lǜ shuí néng chuī,cùn xīn wàn lǐ hé dāng chí。
威加海内念方国,也思猛士歌云飞。wēi jiā hǎi nèi niàn fāng guó,yě sī měng shì gē yún fēi。
狂游不识今与古,闉阇便作潭潭府。kuáng yóu bù shí jīn yǔ gǔ,yīn dū biàn zuò tán tán fǔ。
试凭野叟问吴婆,赐不如回吾与汝。shì píng yě sǒu wèn wú pó,cì bù rú huí wú yǔ rǔ。
高高无事幕穹苍,湖天无云湖水茫。gāo gāo wú shì mù qióng cāng,hú tiān wú yún hú shuǐ máng。
吴楚争桑如有顷,东鄂几人全首领。wú chǔ zhēng sāng rú yǒu qǐng,dōng è jǐ rén quán shǒu lǐng。
古时封国今为墟,此心观古应焚如。gǔ shí fēng guó jīn wèi xū,cǐ xīn guān gǔ yīng fén rú。
归欤衲被盖头卧,何妨沸鼎游如鱼。guī yú nà bèi gài tóu wò,hé fáng fèi dǐng yóu rú yú。
舌柔长在强于齿,人间万事浑如此。shé róu zhǎng zài qiáng yú chǐ,rén jiān wàn shì hún rú cǐ。
君不见老聃彭祖俱长年,火化仙乘□□烟。jūn bù jiàn lǎo dān péng zǔ jù zhǎng nián,huǒ huà xiān chéng yān。

次韵李浩然喜晴

薛季宣

我愧子康之治密,其雨其雨而出日。wǒ kuì zi kāng zhī zhì mì,qí yǔ qí yǔ ér chū rì。
靡神不宗始滂霈,将为有年吾事毕。mí shén bù zōng shǐ pāng pèi,jiāng wèi yǒu nián wú shì bì。
岂其霢霂澍霖霪,霮䨴又为心首疾。qǐ qí mài mù shù lín yín,dàn duì yòu wèi xīn shǒu jí。
视将圭璧走群望,祈社禜门勤屈膝。shì jiāng guī bì zǒu qún wàng,qí shè yǒng mén qín qū xī。
诚知恶积怒神天,流毒匪缘寒自慄。chéng zhī è jī nù shén tiān,liú dú fěi yuán hán zì lì。
甫田千亩垂有秋,刈穫败之方秀实。fǔ tián qiān mǔ chuí yǒu qiū,yì huò bài zhī fāng xiù shí。
横流场圃浇洋洋,茁茁禾头多耳出。héng liú chǎng pǔ jiāo yáng yáng,zhuó zhuó hé tóu duō ěr chū。
仰天何怨俯何尤,退省过愆知自失。yǎng tiān hé yuàn fǔ hé yóu,tuì shěng guò qiān zhī zì shī。
牢愁仆仆事吁嗟,风雨敢辞频沐栉。láo chóu pū pū shì xū jiē,fēng yǔ gǎn cí pín mù zhì。
忱诚虽至虮虱微,舒惨苍穹焉可必。chén chéng suī zhì jǐ shī wēi,shū cǎn cāng qióng yān kě bì。
都缘民困不聊生,重以凶荒神以恤。dōu yuán mín kùn bù liáo shēng,zhòng yǐ xiōng huāng shén yǐ xù。
羲和叱驭黑龙僇,倏忽清明开万室。xī hé chì yù hēi lóng lù,shū hū qīng míng kāi wàn shì。
不知帝力固全真,谓我贪天宁直笔。bù zhī dì lì gù quán zhēn,wèi wǒ tān tiān níng zhí bǐ。

河豚

薛季宣

岂其食鱼河之鲂,河豚自羡江吴乡。qǐ qí shí yú hé zhī fáng,hé tún zì xiàn jiāng wú xiāng。
瞋蛙豕腹被文豹,刖如无趾黥而王。chēn wā shǐ fù bèi wén bào,yuè rú wú zhǐ qíng ér wáng。
我生瓯东到闽方,规鱼贯见梅花装。wǒ shēng ōu dōng dào mǐn fāng,guī yú guàn jiàn méi huā zhuāng。
梅青不肯候春雪,荻芽静笑垂飞杨。méi qīng bù kěn hòu chūn xuě,dí yá jìng xiào chuí fēi yáng。
古来多鱼吴武昌,薄游三月新初尝。gǔ lái duō yú wú wǔ chāng,báo yóu sān yuè xīn chū cháng。
西施乳嫩可奴酪,马肝得酒尤珍良。xī shī rǔ nèn kě nú lào,mǎ gān dé jiǔ yóu zhēn liáng。
无愁缕缕结中肠,丰美肥腯如切肪。wú chóu lǚ lǚ jié zhōng cháng,fēng měi féi tú rú qiè fáng。
外皮甘滑里皮厚,令人忘却美乌郎。wài pí gān huá lǐ pí hòu,lìng rén wàng què měi wū láng。
举之东海来三江,会闻清浊期沧浪。jǔ zhī dōng hǎi lái sān jiāng,huì wén qīng zhuó qī cāng làng。
白龙未免豫且困,膨脝唯唯浮鱼梁。bái lóng wèi miǎn yù qiě kùn,péng hēng wéi wéi fú yú liáng。
气冲毬鞠何彭彭,地远都无橄榄香。qì chōng qiú jū hé péng péng,dì yuǎn dōu wú gǎn lǎn xiāng。
不知深入恣游泳,极情性命徒为戕。bù zhī shēn rù zì yóu yǒng,jí qíng xìng mìng tú wèi qiāng。
腊毒厚味能人亡,何须西子齐文姜。là dú hòu wèi néng rén wáng,hé xū xī zi qí wén jiāng。
甚美由来必甚恶,直它一死言为长。shén měi yóu lái bì shén è,zhí tā yī sǐ yán wèi zhǎng。
鮰鱼俗物休相妨,良药相传海上方。huí yú sú wù xiū xiāng fáng,liáng yào xiāng chuán hǎi shàng fāng。
芦根槐子岂足贵,生凤之脑黄龙汤。lú gēn huái zi qǐ zú guì,shēng fèng zhī nǎo huáng lóng tāng。

东坡在齐安赋海棠诗为天下绝唱年来绝无此种许仲蟠取之武昌作诗寄示

薛季宣

武昌三月春草生,搀红斗白皆群英。wǔ chāng sān yuè chūn cǎo shēng,chān hóng dòu bái jiē qún yīng。
就中一种信奇绝,芳菲压尽吴王城。jiù zhōng yī zhǒng xìn qí jué,fāng fēi yā jǐn wú wáng chéng。
侈非丹芍明非玉,艳阳天日擎高烛。chǐ fēi dān sháo míng fēi yù,yàn yáng tiān rì qíng gāo zhú。
从教深浅色相形,不以冰清为不俗。cóng jiào shēn qiǎn sè xiāng xíng,bù yǐ bīng qīng wèi bù sú。
文王自昔基灵囿,绿绶朱裳燕朋友。wén wáng zì xī jī líng yòu,lǜ shòu zhū shang yàn péng yǒu。
醺醲心醉鄂裳裳,痛饮醇醪不关酒。xūn nóng xīn zuì è shang shang,tòng yǐn chún láo bù guān jiǔ。
流乌一下新王舟,飐从火御乘丹丘。liú wū yī xià xīn wáng zhōu,zhǎn cóng huǒ yù chéng dān qiū。
传得飞霞在海外,千龄只自生炎洲。chuán dé fēi xiá zài hǎi wài,qiān líng zhǐ zì shēng yán zhōu。
灵砂不到姮娥窃,几时赤凤来丹穴。líng shā bù dào héng é qiè,jǐ shí chì fèng lái dān xué。
赵垒新张汉帜时,闉阇满望猩猩血。zhào lěi xīn zhāng hàn zhì shí,yīn dū mǎn wàng xīng xīng xuè。
少陵昔漫称诗豪,忘言跨鲤输琴高。shǎo líng xī màn chēng shī háo,wàng yán kuà lǐ shū qín gāo。
刚被东山兴妖女,竹菰未可称蟠桃。gāng bèi dōng shān xīng yāo nǚ,zhú gū wèi kě chēng pán táo。
灵根不分生赤壁,远在水南呈赫奕。líng gēn bù fēn shēng chì bì,yuǎn zài shuǐ nán chéng hè yì。
朱鸟凭将寄德邻,告言莫看同巾帼。zhū niǎo píng jiāng jì dé lín,gào yán mò kàn tóng jīn guó。

寒溪送客时李花盛开山谷弥望

薛季宣

寒溪送客荒径迂,玉华璀璨晨光虚。hán xī sòng kè huāng jìng yū,yù huá cuǐ càn chén guāng xū。
仙游在处见李白,山远无地寻陶朱。xiān yóu zài chù jiàn lǐ bái,shān yuǎn wú dì xún táo zhū。
雪霜天色际江岸,琼瑶世界连廷除。xuě shuāng tiān sè jì jiāng àn,qióng yáo shì jiè lián tíng chú。
飘然几许认姑射,恍若一梦惊华胥。piāo rán jǐ xǔ rèn gū shè,huǎng ruò yī mèng jīng huá xū。
宝圭环璧会王路,铁衣锋刃交兵车。bǎo guī huán bì huì wáng lù,tiě yī fēng rèn jiāo bīng chē。
三王纯素未云已,百姓浑茫方皞如。sān wáng chún sù wèi yún yǐ,bǎi xìng hún máng fāng hào rú。
神清洞古世缘在,梁园只是空遗书。shén qīng dòng gǔ shì yuán zài,liáng yuán zhǐ shì kōng yí shū。

蚁■

薛季宣

啄■玄驹子,当缘一食耳。zhuó xuán jū zi,dāng yuán yī shí ěr。
雪猫与■俱咽之,玄驹乃与■俱靡。xuě māo yǔ jù yàn zhī,xuán jū nǎi yǔ jù mí。
古人防未然,精意本如此。gǔ rén fáng wèi rán,jīng yì běn rú cǐ。
相教各自慎,岂有失身理。xiāng jiào gè zì shèn,qǐ yǒu shī shēn lǐ。
■子轻此蚁,终焉食于彼。zi qīng cǐ yǐ,zhōng yān shí yú bǐ。
蚁亦甘啄■,但知■之美。yǐ yì gān zhuó,dàn zhī zhī měi。
宁知腊毒生厚味,大小相吞不摇齿。níng zhī là dú shēng hòu wèi,dà xiǎo xiāng tūn bù yáo chǐ。
蚁微不足食,反以食■死。yǐ wēi bù zú shí,fǎn yǐ shí sǐ。
不如夏虫独饮露,寿不知冬亦良是。bù rú xià chóng dú yǐn lù,shòu bù zhī dōng yì liáng shì。
君不见慕容赫连攘臂起,楚汉存亡竟何似。jūn bù jiàn mù róng hè lián rǎng bì qǐ,chǔ hàn cún wáng jìng hé shì。

钓台阻风去得风便

薛季宣

先生非钓名,鱼钓清泠水。xiān shēng fēi diào míng,yú diào qīng líng shuǐ。
太空长廓然,浪迹秋光涘。tài kōng zhǎng kuò rán,làng jì qiū guāng sì。
人忧我何忧,忘怒亦忘喜。rén yōu wǒ hé yōu,wàng nù yì wàng xǐ。
建武非汉元,讵有留侯起。jiàn wǔ fēi hàn yuán,jù yǒu liú hóu qǐ。
神明旋地轴,姓字更七里。shén míng xuán dì zhóu,xìng zì gèng qī lǐ。
云台已埋没,严濑殊清泚。yún tái yǐ mái méi,yán lài shū qīng cǐ。
峨峨二钓台,高插烟霞里。é é èr diào tái,gāo chā yān xiá lǐ。
首阳远相比,万祀恒不圮。shǒu yáng yuǎn xiāng bǐ,wàn sì héng bù pǐ。
我来经旧庐,敢卜瞻遗几。wǒ lái jīng jiù lú,gǎn bo zhān yí jǐ。
东风回我舟,江步时须舣。dōng fēng huí wǒ zhōu,jiāng bù shí xū yǐ。
仰观严象设,敬拜豁烦鄙。yǎng guān yán xiàng shè,jìng bài huō fán bǐ。
曾台畅登临,无复徒仰止。céng tái chàng dēng lín,wú fù tú yǎng zhǐ。
萦迂古道屈,望望扳萝藟。yíng yū gǔ dào qū,wàng wàng bān luó lěi。
崇基介岩石,特立端不倚。chóng jī jiè yán shí,tè lì duān bù yǐ。
削成二山碧,平正章如砥。xuē chéng èr shān bì,píng zhèng zhāng rú dǐ。
众山郁青葱,环合纷碨礧。zhòng shān yù qīng cōng,huán hé fēn wèi léi。
清尘森万象,触睫同一视。qīng chén sēn wàn xiàng,chù jié tóng yī shì。
古人不可见,可见安仁美。gǔ rén bù kě jiàn,kě jiàn ān rén měi。
旅情殆忘返,回棹西风驶。lǚ qíng dài wàng fǎn,huí zhào xī fēng shǐ。
青蒲挂一席,入望俄城市。qīng pú guà yī xí,rù wàng é chéng shì。
瞥如周变秦,物物非古始。piē rú zhōu biàn qín,wù wù fēi gǔ shǐ。
乃知主人意,待我非朱紫。nǎi zhī zhǔ rén yì,dài wǒ fēi zhū zǐ。
送迎因下风,忙遽均倒屣。sòng yíng yīn xià fēng,máng jù jūn dào xǐ。
烹茶出清泉,盘馔罗双鲤。pēng chá chū qīng quán,pán zhuàn luó shuāng lǐ。
饫之以珍馐,浣濯予尘滓。yù zhī yǐ zhēn xiū,huàn zhuó yǔ chén zǐ。
相忘语默间,不假谈名理。xiāng wàng yǔ mò jiān,bù jiǎ tán míng lǐ。
去留唯我意,今昔交汝尔。qù liú wéi wǒ yì,jīn xī jiāo rǔ ěr。
此情固冥契,何必亲之子。cǐ qíng gù míng qì,hé bì qīn zhī zi。

乙亥岁东游会稽谒禹陵过马臻祠下询所谓鉴湖者则已堙塞为民田因赋

薛季宣

登会稽,瞰长湖,漪涟万顷皆平芜。dēng huì jī,kàn zhǎng hú,yī lián wàn qǐng jiē píng wú。
桑田变改唯闻说,岂信古今人事殊。sāng tián biàn gǎi wéi wén shuō,qǐ xìn gǔ jīn rén shì shū。
往时夏后禹,道川治水劳驰驱。wǎng shí xià hòu yǔ,dào chuān zhì shuǐ láo chí qū。
四支疲弊跛其足,过门弗视儿呱呱。sì zhī pí bì bǒ qí zú,guò mén fú shì ér gū gū。
众流宗海出平陆,滋人巨浸因卑洿。zhòng liú zōng hǎi chū píng lù,zī rén jù jìn yīn bēi wū。
百神效职来大计,勤民远狩崩于嵞。bǎi shén xiào zhí lái dà jì,qín mín yuǎn shòu bēng yú tú。
名山立郡此焉始,明明功与日月俱。míng shān lì jùn cǐ yān shǐ,míng míng gōng yǔ rì yuè jù。
马侯有汉二千石,施仁复古苏燋枯。mǎ hóu yǒu hàn èr qiān shí,shī rén fù gǔ sū jiāo kū。
浚深倍薄拂古镜,还使硗埆成膏腴。jùn shēn bèi báo fú gǔ jìng,hái shǐ qiāo què chéng gāo yú。
阴邪丑正富权戚,居肓如鬼捐其躯。yīn xié chǒu zhèng fù quán qī,jū huāng rú guǐ juān qí qū。
大君良吏不复见,茫茫陈迹日就无。dà jūn liáng lì bù fù jiàn,máng máng chén jì rì jiù wú。
玻璃湛湛长芳草,蛟龙窟宅生菰蒲。bō lí zhàn zhàn zhǎng fāng cǎo,jiāo lóng kū zhái shēng gū pú。
前功不录倚隳弃,谁何聚敛浮穿窬。qián gōng bù lù yǐ huī qì,shuí hé jù liǎn fú chuān yú。
庸情非圣决陂泽,迁移膏润为官租。yōng qíng fēi shèng jué bēi zé,qiān yí gāo rùn wèi guān zū。
昔人旧事已无在,犹有水则■长途。xī rén jiù shì yǐ wú zài,yóu yǒu shuǐ zé zhǎng tú。
高田燥仰下沮洳,雨晹无岁均沾濡。gāo tián zào yǎng xià jǔ rù,yǔ yì wú suì jūn zhān rú。
咄哉荣利归乃室,是邦黔首其何辜。duō zāi róng lì guī nǎi shì,shì bāng qián shǒu qí hé gū。
反令二主神,淫祀烦此都。fǎn lìng èr zhǔ shén,yín sì fán cǐ dōu。
王陵委积蠹明币,守祠浇酹倾清酤。wáng líng wěi jī dù míng bì,shǒu cí jiāo lèi qīng qīng gū。
禳祷两无已,跳梁饱妖巫。ráng dǎo liǎng wú yǐ,tiào liáng bǎo yāo wū。
享祭缘报诚,嘉猷委泥涂。xiǎng jì yuán bào chéng,jiā yóu wěi ní tú。
神灵血食已非分,无为耗黩令人吁。shén líng xuè shí yǐ fēi fēn,wú wèi hào dú lìng rén xū。
复绩怅何从,我心徒自㥚。fù jì chàng hé cóng,wǒ xīn tú zì yú。

张村

薛季宣

皇羲寂已久,浇俗无还淳。huáng xī jì yǐ jiǔ,jiāo sú wú hái chún。
如何张村氓,杳杳全其真。rú hé zhāng cūn máng,yǎo yǎo quán qí zhēn。
岂不有妻孥,茅茨甘贱贫。qǐ bù yǒu qī nú,máo cí gān jiàn pín。
岂不惮疲劳,务时勤耔耘。qǐ bù dàn pí láo,wù shí qín zǐ yún。
脱俗未为贵,而今焉辟秦。tuō sú wèi wèi guì,ér jīn yān pì qín。
青城足跻攀,那染龟城尘。qīng chéng zú jī pān,nà rǎn guī chéng chén。
枸杞荐盘蔬,殊非关养身。gǒu qǐ jiàn pán shū,shū fēi guān yǎng shēn。
安常乐有馀,熙然阜长春。ān cháng lè yǒu yú,xī rán fù zhǎng chūn。
奚其寿而康,无知斯体仁。xī qí shòu ér kāng,wú zhī sī tǐ rén。
静言逐臭夫,迷途少知津。jìng yán zhú chòu fū,mí tú shǎo zhī jīn。
猥云老人村,郊荒绝酸辛。wěi yún lǎo rén cūn,jiāo huāng jué suān xīn。
筋骨由坚强,谁谓存其神。jīn gǔ yóu jiān qiáng,shuí wèi cún qí shén。
井蛙议沧溟,夫岂窥崖垠。jǐng wā yì cāng míng,fū qǐ kuī yá yín。
作诗赋张村,逝将同野人。zuò shī fù zhāng cūn,shì jiāng tóng yě rén。

舟行樊港望竹间石上李花盛开

薛季宣

天下清且奇,无过竹与石。tiān xià qīng qiě qí,wú guò zhú yǔ shí。
安得皎然者,素质照人白。ān dé jiǎo rán zhě,sù zhì zhào rén bái。
静立笑东风,篁冈蟠罅隙。jìng lì xiào dōng fēng,huáng gāng pán xià xì。
望之轻以明,俨似雪初积。wàng zhī qīng yǐ míng,yǎn shì xuě chū jī。
青草斗欣欣,不比梅花坼。qīng cǎo dòu xīn xīn,bù bǐ méi huā chè。
矫首不可到,独自凭空碧。jiǎo shǒu bù kě dào,dú zì píng kōng bì。
翠帷筱青青,岩崿正虚席。cuì wéi xiǎo qīng qīng,yán è zhèng xū xí。
我疑辟俗翁,方外友三益。wǒ yí pì sú wēng,fāng wài yǒu sān yì。
又是秦帝宫,传视相如璧。yòu shì qín dì gōng,chuán shì xiāng rú bì。
人情不易知,幽致矧可射。rén qíng bù yì zhī,yōu zhì shěn kě shè。
相从知未能,灰心从此画。xiāng cóng zhī wèi néng,huī xīn cóng cǐ huà。