古诗词

魏了翁

肩吾摘傍梅读易之句以名吾亭且为诗以发之用韵答赋

魏了翁

三时收功还朔易,百川敛盈归海㡿。sān shí shōu gōng hái shuò yì,bǎi chuān liǎn yíng guī hǎi chì。
谁将苍龙挂秋汉,宇宙中间卷无迹。shuí jiāng cāng lóng guà qiū hàn,yǔ zhòu zhōng jiān juǎn wú jì。
人情易感变中化,达者常观消处息。rén qíng yì gǎn biàn zhōng huà,dá zhě cháng guān xiāo chù xī。
向来未识梅花时,绕溪问讯巡檐索。xiàng lái wèi shí méi huā shí,rào xī wèn xùn xún yán suǒ。
绝怜玉雪倚横参,又爱青黄弄烟日。jué lián yù xuě yǐ héng cān,yòu ài qīng huáng nòng yān rì。
中年易里逢梅生,便向根心见华实。zhōng nián yì lǐ féng méi shēng,biàn xiàng gēn xīn jiàn huá shí。
候虫奋地桃李妍,野火烧原葭菼茁。hòu chóng fèn dì táo lǐ yán,yě huǒ shāo yuán jiā tǎn zhuó。
方从阳壮争门出,直待阴穷排闼入。fāng cóng yáng zhuàng zhēng mén chū,zhí dài yīn qióng pái tà rù。
随时作计何大痴,争似此君藏用密。suí shí zuò jì hé dà chī,zhēng shì cǐ jūn cáng yòng mì。
人官天地命万物,二实五殊根则一。rén guān tiān dì mìng wàn wù,èr shí wǔ shū gēn zé yī。
囿形辟阖浑不知,却把真诚作空寂。yòu xíng pì hé hún bù zhī,què bǎ zhēn chéng zuò kōng jì。
亭前拟绘九老图,付与人间子云识。tíng qián nǐ huì jiǔ lǎo tú,fù yǔ rén jiān zi yún shí。

次韵永平令江叔文鹤山书院落成诗

魏了翁

天运驱人人不觉,古道违时时不学。tiān yùn qū rén rén bù jué,gǔ dào wéi shí shí bù xué。
王相随胫回荆山,昭质依然未经琢。wáng xiāng suí jìng huí jīng shān,zhāo zhì yī rán wèi jīng zuó。
因思胥靡逢殷宗,精神动悟声气从。yīn sī xū mí féng yīn zōng,jīng shén dòng wù shēng qì cóng。
砺舟霖雨到梅糵,变化气质天同功。lì zhōu lín yǔ dào méi niè,biàn huà qì zhì tiān tóng gōng。
朝歌屠叟无与语,一日投纶见明主。cháo gē tú sǒu wú yǔ yǔ,yī rì tóu lún jiàn míng zhǔ。
大车槛槛行周道,轮辐中规箱中矩。dà chē kǎn kǎn xíng zhōu dào,lún fú zhōng guī xiāng zhōng jǔ。
人生天地同一原,自诚为圣明为贤。rén shēng tiān dì tóng yī yuán,zì chéng wèi shèng míng wèi xián。
地殊世远犹合节,矧此同宇相周旋。dì shū shì yuǎn yóu hé jié,shěn cǐ tóng yǔ xiāng zhōu xuán。
自从浇风散遗直,世不乏材无匠石。zì cóng jiāo fēng sàn yí zhí,shì bù fá cái wú jiàng shí。
未能登车习射御,人人自视邮无恤。wèi néng dēng chē xí shè yù,rén rén zì shì yóu wú xù。
出门浪战触与蛮,半生少得须臾间。chū mén làng zhàn chù yǔ mán,bàn shēng shǎo dé xū yú jiān。
不为夷甫辱汝水,即似介甫逋钟山。bù wèi yí fǔ rǔ rǔ shuǐ,jí shì jiè fǔ bū zhōng shān。
古人洒扫先庭户,岂问他人莫余顾。gǔ rén sǎ sǎo xiān tíng hù,qǐ wèn tā rén mò yú gù。
只忧原头欠渟滀,才见天根便呈露。zhǐ yōu yuán tóu qiàn tíng chù,cái jiàn tiān gēn biàn chéng lù。
人言阴浊胜阳清,阳一阴二分三亭。rén yán yīn zhuó shèng yáng qīng,yáng yī yīn èr fēn sān tíng。
谁知阳德本无间,根心枝叶长相亲。shuí zhī yáng dé běn wú jiān,gēn xīn zhī yè zhǎng xiāng qīn。
君臣大分虽有止,终不能忘乃天理。jūn chén dà fēn suī yǒu zhǐ,zhōng bù néng wàng nǎi tiān lǐ。
世无我知将自知,不待雷风问诸史。shì wú wǒ zhī jiāng zì zhī,bù dài léi fēng wèn zhū shǐ。
投沙屈贾占所归,九州博大归何之。tóu shā qū jiǎ zhàn suǒ guī,jiǔ zhōu bó dà guī hé zhī。
虽云忠愤语伤激,律以洙泗犹津迷。suī yún zhōng fèn yǔ shāng jī,lǜ yǐ zhū sì yóu jīn mí。
前村虎啸晚风起,跕鸢酸嘶雁将子。qián cūn hǔ xiào wǎn fēng qǐ,diǎn yuān suān sī yàn jiāng zi。
君恩未报臣忧深,暇把壶头较乡里。jūn ēn wèi bào chén yōu shēn,xiá bǎ hú tóu jiào xiāng lǐ。
江公劝我姑少安,新诗肉好如璧环。jiāng gōng quàn wǒ gū shǎo ān,xīn shī ròu hǎo rú bì huán。
敢输忧诚谢庆语,仍戒牍史毋抄传。gǎn shū yōu chéng xiè qìng yǔ,réng jiè dú shǐ wú chāo chuán。

生朝李肩吾贻诗次韵为谢

魏了翁

肩吾作诗庆五十,矜我颠跻授之絷。jiān wú zuò shī qìng wǔ shí,jīn wǒ diān jī shòu zhī zhí。
因思五十义最精,造化机缄斯出入。yīn sī wǔ shí yì zuì jīng,zào huà jī jiān sī chū rù。
君看五位相生成,前荡后摩如授揖。jūn kàn wǔ wèi xiāng shēng chéng,qián dàng hòu mó rú shòu yī。
至于五衍宜有穷,泽火趋新承井汲。zhì yú wǔ yǎn yí yǒu qióng,zé huǒ qū xīn chéng jǐng jí。
作圣工夫方自兹,为人生活知非急。zuò shèng gōng fū fāng zì zī,wèi rén shēng huó zhī fēi jí。
昔人于此叹始衰,血气虽衰义逾集。xī rén yú cǐ tàn shǐ shuāi,xuè qì suī shuāi yì yú jí。
蹇余不学晚知非,方把斯心验存蛰。jiǎn yú bù xué wǎn zhī fēi,fāng bǎ sī xīn yàn cún zhé。
独嗟道远莫致之,愿与始终谋不及。dú jiē dào yuǎn mò zhì zhī,yuàn yǔ shǐ zhōng móu bù jí。

次韵李肩吾读易亭山茶梅

魏了翁

梅华鹤羽白,茶华鹤头红。méi huá hè yǔ bái,chá huá hè tóu hóng。
拱揖鹤山翁,始授宗人同。gǒng yī hè shān wēng,shǐ shòu zōng rén tóng。
山间两宾主,穷极造化功。shān jiān liǎng bīn zhǔ,qióng jí zào huà gōng。
易终得未济,曹末观豳风。yì zhōng dé wèi jì,cáo mò guān bīn fēng。
或嗟生处远,不近扶木东。huò jiē shēng chù yuǎn,bù jìn fú mù dōng。
谁知天然贵,正在阿堵中。shuí zhī tiān rán guì,zhèng zài ā dǔ zhōng。
喧寂四时耳,寒至窒斯穹。xuān jì sì shí ěr,hán zhì zhì sī qióng。
冷眼看千古,声色沈英熊。lěng yǎn kàn qiān gǔ,shēng sè shěn yīng xióng。

再赋

魏了翁

淘金乱川绿,发䓞烧山红。táo jīn luàn chuān lǜ,fā lì shāo shān hóng。
自为天一隅,奚翅地十同。zì wèi tiān yī yú,xī chì dì shí tóng。
米贱衣弗费,四民罕全功。mǐ jiàn yī fú fèi,sì mín hǎn quán gōng。
功夫到华卉,未至浇淳风。gōng fū dào huá huì,wèi zhì jiāo chún fēng。
老梅委林莽,洛佩遗丁东。lǎo méi wěi lín mǎng,luò pèi yí dīng dōng。
茶华新移根,脱命斤斧中。chá huá xīn yí gēn,tuō mìng jīn fǔ zhōng。
焉知贲然者,秋毫皆苍穹。yān zhī bēn rán zhě,qiū háo jiē cāng qióng。
观物弗之察,吾欲问黄熊。guān wù fú zhī chá,wú yù wèn huáng xióng。

鹤山书院前为荷塘三即其小屿筑亭久矣春后八日始榜曰夫容州

魏了翁

严风吹衣落南土,手批■猱藉封虎。yán fēng chuī yī luò nán tǔ,shǒu pī náo jí fēng hǔ。
缘山跨谷三里城,架竹编茆百家聚。yuán shān kuà gǔ sān lǐ chéng,jià zhú biān máo bǎi jiā jù。
天公似为羁人谋,闭藏佳境城东陬。tiān gōng shì wèi jī rén móu,bì cáng jiā jìng chéng dōng zōu。
介然用之便成圃,下视更得夫容州。jiè rán yòng zhī biàn chéng pǔ,xià shì gèng dé fū róng zhōu。
水间木末高下照,名字既同形亦肖。shuǐ jiān mù mò gāo xià zhào,míng zì jì tóng xíng yì xiào。
自从羸豕伏群龙,红白相辉转明耀。zì cóng léi shǐ fú qún lóng,hóng bái xiāng huī zhuǎn míng yào。
人怜风雪拘系之,委弃衰草蟠寒泥。rén lián fēng xuě jū xì zhī,wěi qì shuāi cǎo pán hán ní。
谁知烱烱含内美,正于槁瘁生光辉。shuí zhī jiǒng jiǒng hán nèi měi,zhèng yú gǎo cuì shēng guāng huī。
大书三字为吹送,唤起渠阳百年梦。dà shū sān zì wèi chuī sòng,huàn qǐ qú yáng bǎi nián mèng。
却疑二华痴绝人,身既隐矣名焉用。què yí èr huá chī jué rén,shēn jì yǐn yǐ míng yān yòng。

再韵

魏了翁

文华灭质甚尘土,物欲戕生剧豺虎。wén huá miè zhì shén chén tǔ,wù yù qiāng shēng jù chái hǔ。
三年挂舌坐林皋,日月往来云散聚。sān nián guà shé zuò lín gāo,rì yuè wǎng lái yún sàn jù。
夫容自与诗肠谋,虽无颜色媚涂陬。fū róng zì yǔ shī cháng móu,suī wú yán sè mèi tú zōu。
梦随春草撩客儿,手抉云锦分潮州。mèng suí chūn cǎo liāo kè ér,shǒu jué yún jǐn fēn cháo zhōu。
平生耻作山鸡照,对此忘其为不肖。píng shēng chǐ zuò shān jī zhào,duì cǐ wàng qí wèi bù xiào。
为华破戒哦七字,殆似五噫发梁耀。wèi huá pò jiè ó qī zì,dài shì wǔ yī fā liáng yào。
李君不为掩覆之,唤取奚锦披封泥。lǐ jūn bù wèi yǎn fù zhī,huàn qǔ xī jǐn pī fēng ní。
缫车引出万丝绪,衣被山谷春无辉。sāo chē yǐn chū wàn sī xù,yī bèi shān gǔ chūn wú huī。
山中华木迭宾送,人把荣枯同幻梦。shān zhōng huá mù dié bīn sòng,rén bǎ róng kū tóng huàn mèng。
卧看夫容生未生,满目天机供日用。wò kàn fū róng shēng wèi shēng,mǎn mù tiān jī gōng rì yòng。

通道朱宰求时斋字李肩吾赋诗次韵

魏了翁

朱君问时斋,为诵羲文书。zhū jūn wèn shí zhāi,wèi sòng xī wén shū。
夬终伏剥果,乾始函坤舆。guài zhōng fú bō guǒ,qián shǐ hán kūn yú。
坎离互藏宅,遇复更踦闾。kǎn lí hù cáng zhái,yù fù gèng yǐ lǘ。
物理消处息,人谋密中疏。wù lǐ xiāo chù xī,rén móu mì zhōng shū。
即兹贯千古,何所非广居。jí zī guàn qiān gǔ,hé suǒ fēi guǎng jū。
是以无妄时,不耕穫菑畬。shì yǐ wú wàng shí,bù gēng huò zāi shē。

抚州崇仁县玉清观道士黄石老工古篆以李公父书来问字

魏了翁

圣学不嗣千馀年,并与小学遗其传。shèng xué bù sì qiān yú nián,bìng yǔ xiǎo xué yí qí chuán。
其间明道宁乏贤,谓书小伎姑舍旃。qí jiān míng dào níng fá xián,wèi shū xiǎo jì gū shě zhān。
十字九舛不可镌,楮生墨墨色有冤。shí zì jiǔ chuǎn bù kě juān,chǔ shēng mò mò sè yǒu yuān。
动以经史为执言,岂知魏晋几变迁。dòng yǐ jīng shǐ wèi zhí yán,qǐ zhī wèi jìn jǐ biàn qiān。
况今经字宗开元,请观未有韵书前。kuàng jīn jīng zì zōng kāi yuán,qǐng guān wèi yǒu yùn shū qián。
训纂字林形相沿,形声迭推义乃全。xùn zuǎn zì lín xíng xiāng yán,xíng shēng dié tuī yì nǎi quán。
韵书既作人趋便,未能书法穷根原。yùn shū jì zuò rén qū biàn,wèi néng shū fǎ qióng gēn yuán。
但以声韵求诸篇,形存声亡韵亦牵。dàn yǐ shēng yùn qiú zhū piān,xíng cún shēng wáng yùn yì qiān。
叔重少温工磨研,二徐郑郭相后先。shū zhòng shǎo wēn gōng mó yán,èr xú zhèng guō xiāng hòu xiān。
书法赖此差绵延,许李焉得无谬愆。shū fǎ lài cǐ chà mián yán,xǔ lǐ yān dé wú miù qiān。
楚金分韵犹拘挛,若更舍此徇俗妍。chǔ jīn fēn yùn yóu jū luán,ruò gèng shě cǐ xùn sú yán。
不学操缦求安弦,玉清道士来临川。bù xué cāo màn qiú ān xián,yù qīng dào shì lái lín chuān。
用意周鼓兼泰山,携书过我渠江边。yòng yì zhōu gǔ jiān tài shān,xié shū guò wǒ qú jiāng biān。
试令立柱与画卷,椳闑畿础杗桷椽。shì lìng lì zhù yǔ huà juǎn,wēi niè jī chǔ máng jué chuán。
已能谐世而取怜,犹欲度外求方圜。yǐ néng xié shì ér qǔ lián,yóu yù dù wài qiú fāng huán。
眉山夫子思涌泉,相与共讲扶其偏。méi shān fū zi sī yǒng quán,xiāng yǔ gòng jiǎng fú qí piān。
道士稛载明当还,更以一语申卷卷。dào shì kǔn zài míng dāng hái,gèng yǐ yī yǔ shēn juǎn juǎn。
能于此处知其端,事事物物谁非天。néng yú cǐ chù zhī qí duān,shì shì wù wù shuí fēi tiān。
九章八卦莫不然,一毫人力无加焉。jiǔ zhāng bā guà mò bù rán,yī háo rén lì wú jiā yān。

兄子高

魏了翁

九十九峰矗天起,家在前峰夕阳里。jiǔ shí jiǔ fēng chù tiān qǐ,jiā zài qián fēng xī yáng lǐ。
蛮徭虎豹断行人,小市寒城净如水。mán yáo hǔ bào duàn xíng rén,xiǎo shì hán chéng jìng rú shuǐ。
驩传有客闯然来,㩜衣视之吾兄子。huān chuán yǒu kè chuǎng rán lái,lǎn yī shì zhī wú xiōng zi。
云从诸侯贡,往备天子使。yún cóng zhū hóu gòng,wǎng bèi tiān zi shǐ。
来时吾父为我言,女之靖州问安否。lái shí wú fù wèi wǒ yán,nǚ zhī jìng zhōu wèn ān fǒu。
靖州苦好修,女从得师友。jìng zhōu kǔ hǎo xiū,nǚ cóng dé shī yǒu。
世方白首声利场,父诏子承乃如此。shì fāng bái shǒu shēng lì chǎng,fù zhào zi chéng nǎi rú cǐ。
柳阴花影春风香,喜极无言澹相对。liǔ yīn huā yǐng chūn fēng xiāng,xǐ jí wú yán dàn xiāng duì。
家学既尔殊,天资亦云美。jiā xué jì ěr shū,tiān zī yì yún měi。
自庵寂寥无可赠,赠以庵中一个自。zì ān jì liáo wú kě zèng,zèng yǐ ān zhōng yī gè zì。
吾闻古之人,仕学皆为己。wú wén gǔ zhī rén,shì xué jiē wèi jǐ。
上不可欺其君,下不忍虐其类。shàng bù kě qī qí jūn,xià bù rěn nüè qí lèi。
此岂有为然,凡以自靖耳。cǐ qǐ yǒu wèi rán,fán yǐ zì jìng ěr。
我之行止命于天,上下四方难豫拟。wǒ zhī xíng zhǐ mìng yú tiān,shàng xià sì fāng nán yù nǐ。
旦将自靖献于君,无限功夫归语尔。dàn jiāng zì jìng xiàn yú jūn,wú xiàn gōng fū guī yǔ ěr。

丁大监文伯得余近作读之疾愈以诗见贻

魏了翁

黔巫之南溪水兹,山粗石恶不可治。qián wū zhī nán xī shuǐ zī,shān cū shí è bù kě zhì。
崇宁边臣务广地,山刊石断林木斯。chóng níng biān chén wù guǎng dì,shān kān shí duàn lín mù sī。
其间掌许号为郡,如以土偶安须眉。qí jiān zhǎng xǔ hào wèi jùn,rú yǐ tǔ ǒu ān xū méi。
中州人物犹此任,累臣舍是夫何词。zhōng zhōu rén wù yóu cǐ rèn,lèi chén shě shì fū hé cí。
况于风气少疵疠,且幸习俗无浇漓。kuàng yú fēng qì shǎo cī lì,qiě xìng xí sú wú jiāo lí。
饱餐贱米温旧读,书味隽永忘其疲。bǎo cān jiàn mǐ wēn jiù dú,shū wèi juàn yǒng wàng qí pí。
坐看岁龙度丑戌,几见秋月弦虚危。zuò kàn suì lóng dù chǒu xū,jǐ jiàn qiū yuè xián xū wēi。
都梁有吏云端来,持书火急如符移。dōu liáng yǒu lì yún duān lái,chí shū huǒ jí rú fú yí。
美人家在九芙蓉,门墙突兀那可窥。měi rén jiā zài jiǔ fú róng,mén qiáng tū wù nà kě kuī。
联缄累牍梦邪非,一年两度划见之。lián jiān lèi dú mèng xié fēi,yī nián liǎng dù huà jiàn zhī。
我诗但能愈君疾,君解与世医狂痴。wǒ shī dàn néng yù jūn jí,jūn jiě yǔ shì yī kuáng chī。
乖逢休戚信有命,叹上不使非知医。guāi féng xiū qī xìn yǒu mìng,tàn shàng bù shǐ fēi zhī yī。

先立春一日电雷雪交作程叔运赋诗次韵

魏了翁

自从日驭行牵牛,四十五日为春朝。zì cóng rì yù xíng qiān niú,sì shí wǔ rì wèi chūn cháo。
谁驱阿香送劈历,更遣玉女来姑瑶。shuí qū ā xiāng sòng pī lì,gèng qiǎn yù nǚ lái gū yáo。
从来雷雪不两立,有如皋禹于驩苗。cóng lái léi xuě bù liǎng lì,yǒu rú gāo yǔ yú huān miáo。
闯然方驾朝正月,是反常性皆为妖。chuǎng rán fāng jià cháo zhèng yuè,shì fǎn cháng xìng jiē wèi yāo。
阳孳于子达于寅,蛰虫欲动寒鱼跳。yáng zī yú zi dá yú yín,zhé chóng yù dòng hán yú tiào。
苍龙久移旧岁次,朱鸟亦向新年杓。cāng lóng jiǔ yí jiù suì cì,zhū niǎo yì xiàng xīn nián biāo。
如何阳伏不能出,阴气所沴如沃焦。rú hé yáng fú bù néng chū,yīn qì suǒ lì rú wò jiāo。
相摩为电搏为震,始初隐隐如迢遥。xiāng mó wèi diàn bó wèi zhèn,shǐ chū yǐn yǐn rú tiáo yáo。
剨然一声到匕箸,惊魂忽忽不可招。huō rán yī shēng dào bǐ zhù,jīng hún hū hū bù kě zhāo。
须臾为雹又为雪,寒威挟胜尤宣骄。xū yú wèi báo yòu wèi xuě,hán wēi xié shèng yóu xuān jiāo。
春秋已事且云远,绍兴狄难几难调。chūn qiū yǐ shì qiě yún yuǎn,shào xīng dí nán jǐ nán diào。
乃今此异已累岁,卧制四海由衾裯。nǎi jīn cǐ yì yǐ lèi suì,wò zhì sì hǎi yóu qīn chóu。
徒令志士歌且谣,无人采寄观风轺。tú lìng zhì shì gē qiě yáo,wú rén cǎi jì guān fēng yáo。

朝字韵诗诸丈倡酬未已再次韵

魏了翁

风挟重阴牛戴牛,电雷雹雪来终朝。fēng xié zhòng yīn niú dài niú,diàn léi báo xuě lái zhōng cháo。
诗人隐忧寓酬倡,清辉错落欺琨瑶。shī rén yǐn yōu yù chóu chàng,qīng huī cuò luò qī kūn yáo。
似惊一日四变异,须省二气同根苗。shì jīng yī rì sì biàn yì,xū shěng èr qì tóng gēn miáo。
非阴能胜阳不竞,非物能眚人先妖。fēi yīn néng shèng yáng bù jìng,fēi wù néng shěng rén xiān yāo。
炎精未振刚受畜,睢水昼遁成皋跳。yán jīng wèi zhèn gāng shòu chù,suī shuǐ zhòu dùn chéng gāo tiào。
一从愤悱刚浸长,斡握地轴旋天杓。yī cóng fèn fěi gāng jìn zhǎng,wò wò dì zhóu xuán tiān biāo。
山中不知此何时,祇睹此象心为焦。shān zhōng bù zhī cǐ hé shí,qí dǔ cǐ xiàng xīn wèi jiāo。
累臣九死何足恤,顽云苍惨天关遥。lèi chén jiǔ sǐ hé zú xù,wán yún cāng cǎn tiān guān yáo。
泽中但知赋鸿雁,天上无复歌祈招。zé zhōng dàn zhī fù hóng yàn,tiān shàng wú fù gē qí zhāo。
榨头新酒空似清,墙根新荠花如骄。zhà tóu xīn jiǔ kōng shì qīng,qiáng gēn xīn jì huā rú jiāo。
便思倾罍芼鲜鲫,不妄为取琴徽调。biàn sī qīng léi mào xiān jì,bù wàng wèi qǔ qín huī diào。
江张程子同一醉,芳草为藉天为裯。jiāng zhāng chéng zi tóng yī zuì,fāng cǎo wèi jí tiān wèi chóu。
干戈满地不忍见,恐调老弱征商轺。gàn gē mǎn dì bù rěn jiàn,kǒng diào lǎo ruò zhēng shāng yáo。

送程叔运高不妄西归

魏了翁

平生为人谋,必以正学进。píng shēng wèi rén móu,bì yǐ zhèng xué jìn。
必以直道行,闻者或相靳。bì yǐ zhí dào xíng,wén zhě huò xiāng jìn。
子以正教我,而子坐排摈。zi yǐ zhèng jiào wǒ,ér zi zuò pái bìn。
跕鸢伴羁酸,再见渠阳闰。diǎn yuān bàn jī suān,zài jiàn qú yáng rùn。
吾心固晓然,其柰无以训。wú xīn gù xiǎo rán,qí nài wú yǐ xùn。
绍定二年夏,临轩策群俊。shào dìng èr nián xià,lín xuān cè qún jùn。
似闻甲乙选,参错吐忠荩。shì wén jiǎ yǐ xuǎn,cān cuò tǔ zhōng jìn。
其间亲与友,斯得及叔运。qí jiān qīn yǔ yǒu,sī dé jí shū yùn。
俱负康时略,耻为谐俗韵。jù fù kāng shí lüè,chǐ wèi xié sú yùn。
后先来过我,双璧堕清峻。hòu xiān lái guò wǒ,shuāng bì duò qīng jùn。
从容扣所言,何以承大问。cóng róng kòu suǒ yán,hé yǐ chéng dà wèn。
听之不尽篇,胠口复缩颈。tīng zhī bù jǐn piān,qū kǒu fù suō jǐng。
予方以是黜,子乃以是奋。yǔ fāng yǐ shì chù,zi nǎi yǐ shì fèn。
靳者姑勿道,而予益自信。jìn zhě gū wù dào,ér yǔ yì zì xìn。
人能位天地,人可为尧舜。rén néng wèi tiān dì,rén kě wèi yáo shùn。
气合如涂涂,道同如印印。qì hé rú tú tú,dào tóng rú yìn yìn。
勿忧人不知,长恐己难尽。wù yōu rén bù zhī,zhǎng kǒng jǐ nán jǐn。
春情撩客梦,归思不可忍。chūn qíng liāo kè mèng,guī sī bù kě rěn。
各趋青油幕,新发苍梧轫。gè qū qīng yóu mù,xīn fā cāng wú rèn。
正学予所知,申言以为赆。zhèng xué yǔ suǒ zhī,shēn yán yǐ wèi jìn。

湖北提刑林寺丞

魏了翁

鏦金伐鼓催行舟,拦街祖帐云如稠。cōng jīn fá gǔ cuī xíng zhōu,lán jiē zǔ zhàng yún rú chóu。
祥刑使者入奏事,诏书趣发不可留。xiáng xíng shǐ zhě rù zòu shì,zhào shū qù fā bù kě liú。
居人争门挽衣住,行人十步九回顾。jū rén zhēng mén wǎn yī zhù,xíng rén shí bù jiǔ huí gù。
公言为汝五年留,便是数旬终一去。gōng yán wèi rǔ wǔ nián liú,biàn shì shù xún zhōng yī qù。
居人向前为公语,情知不是留公处。jū rén xiàng qián wèi gōng yǔ,qíng zhī bù shì liú gōng chù。
一春风雨寒凄凄,牛羊满地鸿酸嘶。yī chūn fēng yǔ hán qī qī,niú yáng mǎn dì hóng suān sī。
乾坤尔阔无处著,惟有此地恬不知。qián kūn ěr kuò wú chù zhù,wéi yǒu cǐ dì tián bù zhī。
桑麻鸡犬桃溪曲,身住主家数椽屋。sāng má jī quǎn táo xī qū,shēn zhù zhǔ jiā shù chuán wū。
卧听前江风雨声,自嗟身是如天福。wò tīng qián jiāng fēng yǔ shēng,zì jiē shēn shì rú tiān fú。
公今归去作大官,连云广厦千万间。gōng jīn guī qù zuò dà guān,lián yún guǎng shà qiān wàn jiān。
我时岂不被公赐,天高卒卒难为攀。wǒ shí qǐ bù bèi gōng cì,tiān gāo zú zú nán wèi pān。
吾侪小人腹,不惮再公祝。wú chái xiǎo rén fù,bù dàn zài gōng zhù。
公今揽辔行原隰,泽地相临看不足。gōng jīn lǎn pèi xíng yuán xí,zé dì xiāng lín kàn bù zú。
明朝归坐京师宅,深院重门壅休戚。míng cháo guī zuò jīng shī zhái,shēn yuàn zhòng mén yōng xiū qī。
愿公莫为一身惜,须念同胞头戢戢。yuàn gōng mò wèi yī shēn xī,xū niàn tóng bāo tóu jí jí。
春风湔泪情转恻,道旁过者声唶唶。chūn fēng jiān lèi qíng zhuǎn cè,dào páng guò zhě shēng zé zé。
我时困卧五溪东,十日八九阴蒙蒙。wǒ shí kùn wò wǔ xī dōng,shí rì bā jiǔ yīn méng méng。
有来道前事,耳目为惺愡。yǒu lái dào qián shì,ěr mù wèi xīng zǒng。
更将百壶扶醉胆,喜馀鼻息陵烟虹。gèng jiāng bǎi hú fú zuì dǎn,xǐ yú bí xī líng yān hóng。
欲输一言不能措,以公所闻还赠公。yù shū yī yán bù néng cuò,yǐ gōng suǒ wén hái zèng gōng。

中秋无月分韵得狂字

魏了翁

金低辟老火,月琯行仲商。jīn dī pì lǎo huǒ,yuè guǎn xíng zhòng shāng。
是为阴之中,正与日相望。shì wèi yīn zhī zhōng,zhèng yǔ rì xiāng wàng。
浮云横相掩,人谓妒且狂。fú yún héng xiāng yǎn,rén wèi dù qiě kuáng。
彼云初无心,此月亦何伤。bǐ yún chū wú xīn,cǐ yuè yì hé shāng。
水月本同体,其中根于阳。shuǐ yuè běn tóng tǐ,qí zhōng gēn yú yáng。
炯炯含内景,随时发辉光。jiǒng jiǒng hán nèi jǐng,suí shí fā huī guāng。
天机之浅者,为人作闲忙。tiān jī zhī qiǎn zhě,wèi rén zuò xián máng。

九日分韵得寒字

魏了翁

奇月必用重,谁与开其端。qí yuè bì yòng zhòng,shuí yǔ kāi qí duān。
贵阳而贱阴,于此亦可观。guì yáng ér jiàn yīn,yú cǐ yì kě guān。
况于五阴后,苍龙挂高寒。kuàng yú wǔ yīn hòu,cāng lóng guà gāo hán。
林疏山骨瘦,宇静天容宽。lín shū shān gǔ shòu,yǔ jìng tiān róng kuān。
砉然遇九九,黄菊纷阑斑。huò rán yù jiǔ jiǔ,huáng jú fēn lán bān。
且开五言城,聊寄一夕欢。qiě kāi wǔ yán chéng,liáo jì yī xī huān。
凄其义熙后,甚矣天宝间。qī qí yì xī hòu,shén yǐ tiān bǎo jiān。
陶社千古心,知者良独难。táo shè qiān gǔ xīn,zhī zhě liáng dú nán。

送吴门叶元老归浮光

魏了翁

龙标之南路穷绝,峨峨群峰倚天胁。lóng biāo zhī nán lù qióng jué,é é qún fēng yǐ tiān xié。
顽云压溪鸢跕翅,很石横空马沟血。wán yún yā xī yuān diǎn chì,hěn shí héng kōng mǎ gōu xuè。
叶君尺棰度崔嵬,朱霞白鹤云端来。yè jūn chǐ chuí dù cuī wéi,zhū xiá bái hè yún duān lái。
蛮邦自昔少此客,问此胡为乎来哉。mán bāng zì xī shǎo cǐ kè,wèn cǐ hú wèi hū lái zāi。
晓窗共话羲文易,千古圣贤心历历。xiǎo chuāng gòng huà xī wén yì,qiān gǔ shèng xián xīn lì lì。
有时旧习未全忘,闲倚银河弄诗笔。yǒu shí jiù xí wèi quán wàng,xián yǐ yín hé nòng shī bǐ。
银河化作霜霰飞,苍龙移入天之西。yín hé huà zuò shuāng xiàn fēi,cāng lóng yí rù tiān zhī xī。
彭城风雨撩客梦,君起谓我吾其归。péng chéng fēng yǔ liāo kè mèng,jūn qǐ wèi wǒ wú qí guī。
牛羊冻卧鸿酸嘶,九州博大君安之。niú yáng dòng wò hóng suān sī,jiǔ zhōu bó dà jūn ān zhī。
人生行止各有时,愿崇明德慰远思。rén shēng xíng zhǐ gè yǒu shí,yuàn chóng míng dé wèi yuǎn sī。

题东瓯王友直尚友堂

魏了翁

士恨生世晚,不为三代民。shì hèn shēng shì wǎn,bù wèi sān dài mín。
谁知伊傅至孔孟,亦学古道嗤时人。shuí zhī yī fù zhì kǒng mèng,yì xué gǔ dào chī shí rén。
岂惟三代时,尧舜万古师。qǐ wéi sān dài shí,yáo shùn wàn gǔ shī。
犹云若稽古,不知古为谁。yóu yún ruò jī gǔ,bù zhī gǔ wèi shuí。
气数有诎信,义理无终穷。qì shù yǒu qū xìn,yì lǐ wú zhōng qióng。
虽居尧舜地,常有一篑功。suī jū yáo shùn dì,cháng yǒu yī kuì gōng。
嗟哉秦汉后,去圣益以久。jiē zāi qín hàn hòu,qù shèng yì yǐ jiǔ。
纵有间代英,仅为时儒首。zòng yǒu jiān dài yīng,jǐn wèi shí rú shǒu。
况于随世就功名,甚者谐俗攫宠荣。kuàng yú suí shì jiù gōng míng,shén zhě xié sú jué chǒng róng。
此于圣门直蛙蠛,已谓斯世无与朋。cǐ yú shèng mén zhí wā miè,yǐ wèi sī shì wú yǔ péng。
多知正多惧,不知转矜负。duō zhī zhèng duō jù,bù zhī zhuǎn jīn fù。
亦云知矣恐未然,须验此心之权度。yì yún zhī yǐ kǒng wèi rán,xū yàn cǐ xīn zhī quán dù。
有师舜文学周孔,有拟管乐明申韩。yǒu shī shùn wén xué zhōu kǒng,yǒu nǐ guǎn lè míng shēn hán。
亦有是商鞅,亦有趋异端。yì yǒu shì shāng yāng,yì yǒu qū yì duān。
若言气合即为善,是中更要分明看。ruò yán qì hé jí wèi shàn,shì zhōng gèng yào fēn míng kàn。

赠造琴道士刘发云刘亦解致雷

魏了翁

刘师携琴来,自言有术驱雷霆。liú shī xié qín lái,zì yán yǒu shù qū léi tíng。
闻之冁然笑,人心未动谁为声。wén zhī chǎn rán xiào,rén xīn wèi dòng shuí wèi shēng。
阳居阴位阳行逆,日循阳度日数赢。yáng jū yīn wèi yáng xíng nì,rì xún yáng dù rì shù yíng。
必尝凝聚乃奋击,不有降施谁升腾。bì cháng níng jù nǎi fèn jī,bù yǒu jiàng shī shuí shēng téng。
刘师携琴来,为我鼓,一再行。liú shī xié qín lái,wèi wǒ gǔ,yī zài xíng。
若知雷霆起处起,便知音是人心生。ruò zhī léi tíng qǐ chù qǐ,biàn zhī yīn shì rén xīn shēng。