古诗词

魏了翁

洪士龙以洪舜俞考功所作竹洲精舍记见问

魏了翁

考功记竹洲,所业在淇奥。kǎo gōng jì zhú zhōu,suǒ yè zài qí ào。
谓学与自修,此何取于竹。wèi xué yǔ zì xiū,cǐ hé qǔ yú zhú。
士龙来谂余,试请言其目。shì lóng lái shěn yú,shì qǐng yán qí mù。
天地之大端,松篁受命独。tiān dì zhī dà duān,sōng huáng shòu mìng dú。
阴阳迭盈虚,表里更见伏。yīn yáng dié yíng xū,biǎo lǐ gèng jiàn fú。
厥象肖坎离,厥理寓姤复。jué xiàng xiào kǎn lí,jué lǐ yù gòu fù。
榆杏柞与檀,四序所宜木。yú xìng zhà yǔ tán,sì xù suǒ yí mù。
此独贯四时,不受寒暑触。cǐ dú guàn sì shí,bù shòu hán shǔ chù。
示人人不察,但识霜更绿。shì rén rén bù chá,dàn shí shuāng gèng lǜ。
谁能淇之上,兴寓三反覆。shuí néng qí zhī shàng,xīng yù sān fǎn fù。
形气互发明,显微相贯属。xíng qì hù fā míng,xiǎn wēi xiāng guàn shǔ。
嗟余粗知方,倚枝看不足。jiē yú cū zhī fāng,yǐ zhī kàn bù zú。
安得两洪君,试同烟露宿。ān dé liǎng hóng jūn,shì tóng yān lù sù。

张永平辖作亭于渠河之右予请名以观而通守江君埙赋古诗二十有二韵以落之用韵和答

魏了翁

渠河有水清且涟,弄丸之暇游其间。qú hé yǒu shuǐ qīng qiě lián,nòng wán zhī xiá yóu qí jiān。
风轻沙暖鸥忘机,天开日烜鱼逃筌。fēng qīng shā nuǎn ōu wàng jī,tiān kāi rì xuǎn yú táo quán。
山中不知岁月改,春洲六度听绵蛮。shān zhōng bù zhī suì yuè gǎi,chūn zhōu liù dù tīng mián mán。
闻人昔游不到此,岸容山色如有冤。wén rén xī yóu bù dào cǐ,àn róng shān sè rú yǒu yuān。
永平教孚讼亦简,为我卜筑河之干。yǒng píng jiào fú sòng yì jiǎn,wèi wǒ bo zhù hé zhī gàn。
临流兴怀叹不足,因思孔圣感逝川。lín liú xīng huái tàn bù zú,yīn sī kǒng shèng gǎn shì chuān。
岂无日景自北起,亦有天运从东旋。qǐ wú rì jǐng zì běi qǐ,yì yǒu tiān yùn cóng dōng xuán。
风霆流形草木贲,星辰垂象郊原宽。fēng tíng liú xíng cǎo mù bēn,xīng chén chuí xiàng jiāo yuán kuān。
乾坤坎离更见伏,春秋代谢相回环。qián kūn kǎn lí gèng jiàn fú,chūn qiū dài xiè xiāng huí huán。
虽将此理醒群聩,更向川上观微澜。suī jiāng cǐ lǐ xǐng qún kuì,gèng xiàng chuān shàng guān wēi lán。
存神过化义亹亹,行著习察心闲闲。cún shén guò huà yì wěi wěi,xíng zhù xí chá xīn xián xián。
子思渊渊达天德,子车混混穷原泉。zi sī yuān yuān dá tiān dé,zi chē hùn hùn qióng yuán quán。
东流不休发吕氏,潺湲远望悲屈原。dōng liú bù xiū fā lǚ shì,chán yuán yuǎn wàng bēi qū yuán。
圣贤分量已差等,后来承误滋可叹。shèng xián fēn liàng yǐ chà děng,hòu lái chéng wù zī kě tàn。
或嗟年衰劝努力,或谓时逝宜游盘。huò jiē nián shuāi quàn nǔ lì,huò wèi shí shì yí yóu pán。
须看龙见水归壑,又识雨降云蒸山。xū kàn lóng jiàn shuǐ guī hè,yòu shí yǔ jiàng yún zhēng shān。
阴阳翕辟本无闲,俗儒但作死生观。yīn yáng xī pì běn wú xián,sú rú dàn zuò sǐ shēng guān。
河南挺生二程子,指示道体镌冥顽。hé nán tǐng shēng èr chéng zi,zhǐ shì dào tǐ juān míng wán。
人能于此发深省,致知格物兹其端。rén néng yú cǐ fā shēn shěng,zhì zhī gé wù zī qí duān。
神徂圣伏二千载,是心长与江弥漫。shén cú shèng fú èr qiān zài,shì xīn zhǎng yǔ jiāng mí màn。
文通为挥五色笔,大篇长句垂不刊。wén tōng wèi huī wǔ sè bǐ,dà piān zhǎng jù chuí bù kān。
春风沂泗俨在此,居人莫作渠阳看。chūn fēng yí sì yǎn zài cǐ,jū rén mò zuò qú yáng kàn。

次韵庐陵刘时见怀

魏了翁

夬终伏剥果,畜极逢天衢。guài zhōng fú bō guǒ,chù jí féng tiān qú。
否泰反其类,艮止与动俱。fǒu tài fǎn qí lèi,gěn zhǐ yǔ dòng jù。
此道固晓然,人情不同趋。cǐ dào gù xiǎo rán,rén qíng bù tóng qū。
两目自安障,狂童为子都。liǎng mù zì ān zhàng,kuáng tóng wèi zi dōu。
羁金络明月,骐骥旆疲驽。jī jīn luò míng yuè,qí jì pèi pí nú。
静观若有得,知非降才殊。jìng guān ruò yǒu dé,zhī fēi jiàng cái shū。
但伤此道违,独行尝寡徒。dàn shāng cǐ dào wéi,dú xíng cháng guǎ tú。
解后知我者,聊足以自娱。jiě hòu zhī wǒ zhě,liáo zú yǐ zì yú。

赠曾医

魏了翁

太极分阴阳,物物具两仪。tài jí fēn yīn yáng,wù wù jù liǎng yí。
乾坤互南北,坎离迭东西。qián kūn hù nán běi,kǎn lí dié dōng xī。
四时有见伏,昼夜有荡推。sì shí yǒu jiàn fú,zhòu yè yǒu dàng tuī。
夫人迁于物,由之而不知。fū rén qiān yú wù,yóu zhī ér bù zhī。
六淫一为沴,大命医所司。liù yín yī wèi lì,dà mìng yī suǒ sī。
或当暑而裘,或御冬而絺。huò dāng shǔ ér qiú,huò yù dōng ér chī。
或学制而伤,或助苗而萎。huò xué zhì ér shāng,huò zhù miáo ér wēi。
其间号为儒,亦以身尝医。qí jiān hào wèi rú,yì yǐ shēn cháng yī。
江西有曾君,解后荆江湄。jiāng xī yǒu céng jūn,jiě hòu jīng jiāng méi。
暇日与之语,切磋及幽微。xiá rì yǔ zhī yǔ,qiè cuō jí yōu wēi。
榜人趣行迈,欲别不忍离。bǎng rén qù xíng mài,yù bié bù rěn lí。
乃书所素讲,为诗以赠之。nǎi shū suǒ sù jiǎng,wèi shī yǐ zèng zhī。

四川茶马牛宝章

魏了翁

子云一去千馀载,惟有成都墨池在。zi yún yī qù qiān yú zài,wéi yǒu chéng dōu mò chí zài。
草玄此地是邪非,玄文今在人谁知。cǎo xuán cǐ dì shì xié fēi,xuán wén jīn zài rén shuí zhī。
虽逃刘歆酱瓿阸,鼠壤蛛窠蠹鱼宅。suī táo liú xīn jiàng bù è,shǔ rǎng zhū kē dù yú zhái。
岂无学者工探求,不讥僣圣几赘疣。qǐ wú xué zhě gōng tàn qiú,bù jī tiě shèng jǐ zhuì yóu。
自从马邵造玄域,晁氏谱之张氏翼。zì cóng mǎ shào zào xuán yù,cháo shì pǔ zhī zhāng shì yì。
亦云察矣人犹疑,试为诸老申其辞。yì yún chá yǐ rén yóu yí,shì wèi zhū lǎo shēn qí cí。
易书广大包天地,辞变象占都一致。yì shū guǎng dà bāo tiān dì,cí biàn xiàng zhàn dōu yī zhì。
世儒造入各不同,有一于此均为功。shì rú zào rù gè bù tóng,yǒu yī yú cǐ jūn wèi gōng。
况于易玄互相发,不同之同真善学。kuàng yú yì xuán hù xiāng fā,bù tóng zhī tóng zhēn shàn xué。
历家中首先黄钟,虽以坤复为初终。lì jiā zhōng shǒu xiān huáng zhōng,suī yǐ kūn fù wèi chū zhōng。
纪日天正始牛宿,又以日星分左右。jì rì tiān zhèng shǐ niú sù,yòu yǐ rì xīng fēn zuǒ yòu。
起从冬至易玄均,玄意欲取臣承君。qǐ cóng dōng zhì yì xuán jūn,xuán yì yù qǔ chén chéng jūn。
易书八八而用七,玄文九九而存一。yì shū bā bā ér yòng qī,xuán wén jiǔ jiǔ ér cún yī。
易分六位中二五,臣志上通君下取。yì fēn liù wèi zhōng èr wǔ,chén zhì shàng tōng jūn xià qǔ。
玄以一五而为中,君道君尊臣代终。xuán yǐ yī wǔ ér wèi zhōng,jūn dào jūn zūn chén dài zhōng。
玄文主日易主岁,易书为经玄为纬。xuán wén zhǔ rì yì zhǔ suì,yì shū wèi jīng xuán wèi wěi。
谓玄于易地承天,就中邵子尤知玄。wèi xuán yú yì dì chéng tiān,jiù zhōng shào zi yóu zhī xuán。
或云玄准卦气图,是图疑亦非圣书。huò yún xuán zhǔn guà qì tú,shì tú yí yì fēi shèng shū。
岂知中复与咸遇,乃是阴阳自然数。qǐ zhī zhōng fù yǔ xián yù,nǎi shì yīn yáng zì rán shù。
或云玄仿太初历,黄钟之分八十一。huò yún xuán fǎng tài chū lì,huáng zhōng zhī fēn bā shí yī。
岂知虚三与虚九,其数虽同其法否。qǐ zhī xū sān yǔ xū jiǔ,qí shù suī tóng qí fǎ fǒu。
或云玄象宗浑天,浑天方象包于圆。huò yún xuán xiàng zōng hún tiān,hún tiān fāng xiàng bāo yú yuán。
岂知兼用盖天说,盖以舆地承纯乾。qǐ zhī jiān yòng gài tiān shuō,gài yǐ yú dì chéng chún qián。
易虽无玄不为阙,易更得玄滋有发。yì suī wú xuán bù wèi quē,yì gèng dé xuán zī yǒu fā。
且如河图与洛书,发挥道数无遗馀。qiě rú hé tú yǔ luò shū,fā huī dào shù wú yí yú。
后来支干及声律,运气参同至太一。hòu lái zhī gàn jí shēng lǜ,yùn qì cān tóng zhì tài yī。
与易并行人不讥,千岐万辙同一归。yǔ yì bìng xíng rén bù jī,qiān qí wàn zhé tóng yī guī。
况玄于易同而异,何独于玄苦讥议。kuàng xuán yú yì tóng ér yì,hé dú yú xuán kǔ jī yì。
子云之师曰林闾,鹤山之下谁其徒。zi yún zhī shī yuē lín lǘ,hè shān zhī xià shuí qí tú。
自翻机杼作生活,律历图书无不合。zì fān jī zhù zuò shēng huó,lǜ lì tú shū wú bù hé。
若非马邵晁张伦,后世几无扬子云。ruò fēi mǎ shào cháo zhāng lún,hòu shì jǐ wú yáng zi yún。
后世子云今继作,而此玄文终寂寞。hòu shì zi yún jīn jì zuò,ér cǐ xuán wén zhōng jì mò。
空馀绘象与棠阴,聊与文士供嘲吟。kōng yú huì xiàng yǔ táng yīn,liáo yǔ wén shì gōng cháo yín。

过屈大夫清烈庙下

魏了翁

鸾皇栖高梧,那能顾鸱枭。luán huáng qī gāo wú,nà néng gù chī xiāo。
椒兰自昭质,不肯化艾萧。jiāo lán zì zhāo zhì,bù kěn huà ài xiāo。
人生同一初,气有善不善。rén shēng tóng yī chū,qì yǒu shàn bù shàn。
一为君子归,宁受流俗变。yī wèi jūn zi guī,níng shòu liú sú biàn。
云何屈大夫,属意椒兰芳。yún hé qū dà fū,shǔ yì jiāo lán fāng。
兰皋并椒丘,兰藉荐椒浆。lán gāo bìng jiāo qiū,lán jí jiàn jiāo jiāng。
骚中与歌首,兰必以椒对。sāo zhōng yǔ gē shǒu,lán bì yǐ jiāo duì。
谓椒其不芳,谓兰不可佩。wèi jiāo qí bù fāng,wèi lán bù kě pèi。
此言混凡草,臭味自尔殊。cǐ yán hùn fán cǎo,chòu wèi zì ěr shū。
亡何岁时改,二物亦变初。wáng hé suì shí gǎi,èr wù yì biàn chū。
以兰为可恃,委美而从俗。yǐ lán wèi kě shì,wěi měi ér cóng sú。
椒亦佞且慆,干进而务入。jiāo yì nìng qiě tāo,gàn jìn ér wù rù。
椒兰信芳草,气质自坚好。jiāo lán xìn fāng cǎo,qì zhì zì jiān hǎo。
胡为坏于廷,晚节不可保。hú wèi huài yú tíng,wǎn jié bù kě bǎo。
意者王子兰,与夫大夫椒。yì zhě wáng zi lán,yǔ fū dà fū jiāo。
始亦稍自异,久之竟萧条。shǐ yì shāo zì yì,jiǔ zhī jìng xiāo tiáo。
迨其习成性,甘心受芜秽。dài qí xí chéng xìng,gān xīn shòu wú huì。
不肯容一原,宁以宗国毙。bù kěn róng yī yuán,níng yǐ zōng guó bì。
禹皋于共鲧,旦封与鲜度。yǔ gāo yú gòng gǔn,dàn fēng yǔ xiān dù。
同根复并生,何尝改其故。tóng gēn fù bìng shēng,hé cháng gǎi qí gù。
原非不知人,观人亦多涂。yuán fēi bù zhī rén,guān rén yì duō tú。
治朝中可上,乱世贤亦愚。zhì cháo zhōng kě shàng,luàn shì xián yì yú。
况原同姓卿,义有不可去。kuàng yuán tóng xìng qīng,yì yǒu bù kě qù。
所望于兄弟,谓其犹可据。suǒ wàng yú xiōng dì,wèi qí yóu kě jù。
我本兄弟女,孰知胡越予。wǒ běn xiōng dì nǚ,shú zhī hú yuè yǔ。
以是观离骚,庶几原心乎。yǐ shì guān lí sāo,shù jǐ yuán xīn hū。
或云芷蕙等,岂必皆名氏。huò yún zhǐ huì děng,qǐ bì jiē míng shì。
骚者诗之馀,毋以词害意。sāo zhě shī zhī yú,wú yǐ cí hài yì。
仲尼作春秋,定哀多微词。zhòng ní zuò chūn qiū,dìng āi duō wēi cí。
楚之嬖小臣,况亦有不知。chǔ zhī bì xiǎo chén,kuàng yì yǒu bù zhī。

至左绵书怀呈荣州绵州二兄

魏了翁

岁行析木予去国,鹑尾之年才返室。suì xíng xī mù yǔ qù guó,chún wěi zhī nián cái fǎn shì。
东西南北著此身,水陆二千三百日。dōng xī nán běi zhù cǐ shēn,shuǐ lù èr qiān sān bǎi rì。
或云子非善谋身,幸生斯世同斯人。huò yún zi fēi shàn móu shēn,xìng shēng sī shì tóng sī rén。
胡为嘐嘐苦自好,轻辞富贵重绝贫。hú wèi xiāo xiāo kǔ zì hǎo,qīng cí fù guì zhòng jué pín。
五溪之滨有何好,兀坐六年不知老。wǔ xī zhī bīn yǒu hé hǎo,wù zuò liù nián bù zhī lǎo。
夔门待汝有何恶,要把山林易旌纛。kuí mén dài rǔ yǒu hé è,yào bǎ shān lín yì jīng dào。
予闻其言心自语,吾非斯人而谁与。yǔ wén qí yán xīn zì yǔ,wú fēi sī rén ér shuí yǔ。
独嗟行止各有时,龙蛰鸿归亦其所。dú jiē xíng zhǐ gè yǒu shí,lóng zhé hóng guī yì qí suǒ。
洋州拔将鸠馀民,仰空待救人不闻。yáng zhōu bá jiāng jiū yú mín,yǎng kōng dài jiù rén bù wén。
黎州边丁戍内郡,空养赤子防西门。lí zhōu biān dīng shù nèi jùn,kōng yǎng chì zi fáng xī mén。
绵州近阸剑龙路,列雉惊奔渠不顾。mián zhōu jìn è jiàn lóng lù,liè zhì jīng bēn qú bù gù。
叙州平蛮亦良苦,卒以忧劳弃予去。xù zhōu píng mán yì liáng kǔ,zú yǐ yōu láo qì yǔ qù。
见危授命理之常,苟得死所庸何伤。jiàn wēi shòu mìng lǐ zhī cháng,gǒu dé sǐ suǒ yōng hé shāng。
所忧人己两无益,燕蝠晨暝徒皇皇。suǒ yōu rén jǐ liǎng wú yì,yàn fú chén míng tú huáng huáng。
鹤山之颠一亩宫,我名吾亭日愿丰。hè shān zhī diān yī mǔ gōng,wǒ míng wú tíng rì yuàn fēng。
只祈天心速悔祸,雨禾雨麦苏民穷。zhǐ qí tiān xīn sù huǐ huò,yǔ hé yǔ mài sū mín qióng。
有粮饷士可卫民,有民给耕可供军。yǒu liáng xiǎng shì kě wèi mín,yǒu mín gěi gēng kě gōng jūn。
民相资护关塞,又须监牧长得人。mín xiāng zī hù guān sāi,yòu xū jiān mù zhǎng dé rén。
规摹便立久安势,不作目前苟偷计。guī mó biàn lì jiǔ ān shì,bù zuò mù qián gǒu tōu jì。
弟兄归与里父师,长对春风赋常棣。dì xiōng guī yǔ lǐ fù shī,zhǎng duì chūn fēng fù cháng dì。

寿四川制置李侍郎

魏了翁

嵩高二王德,丰水数世仁。sōng gāo èr wáng dé,fēng shuǐ shù shì rén。
一心千古脉,一气三才根。yī xīn qiān gǔ mài,yī qì sān cái gēn。
人言通德门,封培知几春。rén yán tōng dé mén,fēng péi zhī jǐ chūn。
陵州不尽用,雍国非全神。líng zhōu bù jǐn yòng,yōng guó fēi quán shén。
厥美钟在季,鲁殿岿然存。jué měi zhōng zài jì,lǔ diàn kuī rán cún。
谁知中兴主,流泽被子孙。shuí zhī zhōng xīng zhǔ,liú zé bèi zi sūn。
是用遗一老,为社稷万人。shì yòng yí yī lǎo,wèi shè jì wàn rén。
三朝典刑旧,四海观听新。sān cháo diǎn xíng jiù,sì hǎi guān tīng xīn。
自公镇西南,威声憺胡虏。zì gōng zhèn xī nán,wēi shēng dàn hú lǔ。
弃地遄归疆,馀民亦安土。qì dì chuán guī jiāng,yú mín yì ān tǔ。
便当度双剑,建大将旗鼓。biàn dāng dù shuāng jiàn,jiàn dà jiāng qí gǔ。
进贤黜不衷,讨贰诛失伍。jìn xián chù bù zhōng,tǎo èr zhū shī wǔ。
增屯御骄卒,募耕实边圄。zēng tún yù jiāo zú,mù gēng shí biān yǔ。
堂堂当道卧,一勇销百侮。táng táng dāng dào wò,yī yǒng xiāo bǎi wǔ。
愿公排群议,释我分外虑。yuàn gōng pái qún yì,shì wǒ fēn wài lǜ。
上流屹长城,却归辅明主。shàng liú yì zhǎng chéng,què guī fǔ míng zhǔ。

送高才卿出守嘉定

魏了翁

十年谁遣不宁侯,麇奔鸟散十七州。shí nián shuí qiǎn bù níng hóu,jūn bēn niǎo sàn shí qī zhōu。
馀州蹙蹙能几许,史君今作载酒游。yú zhōu cù cù néng jǐ xǔ,shǐ jūn jīn zuò zài jiǔ yóu。
诸公饮俊已濡首,眼前百事不挂口。zhū gōng yǐn jùn yǐ rú shǒu,yǎn qián bǎi shì bù guà kǒu。
震风凌雨揭却屋,左蟹右杯犹在手。zhèn fēng líng yǔ jiē què wū,zuǒ xiè yòu bēi yóu zài shǒu。
史君千骑行清秋,岂为杯酒馋涎流。shǐ jūn qiān qí xíng qīng qiū,qǐ wèi bēi jiǔ chán xián liú。
绸缪牖户既云晚,梦魂不到花绕楼。chóu móu yǒu hù jì yún wǎn,mèng hún bù dào huā rào lóu。
乖逢聚散古来有,而我此时持此酒。guāi féng jù sàn gǔ lái yǒu,ér wǒ cǐ shí chí cǐ jiǔ。
河梁伫立不知还,插颔青丝半成叟。hé liáng zhù lì bù zhī hái,chā hàn qīng sī bàn chéng sǒu。

次韵苏和父自郫见寄

魏了翁

敬共事明德,懔如盘水持。jìng gòng shì míng dé,lǐn rú pán shuǐ chí。
岂惟将弗胜,抑恐浊且兹。qǐ wéi jiāng fú shèng,yì kǒng zhuó qiě zī。
结发齿名官,几被末俗移。jié fā chǐ míng guān,jǐ bèi mò sú yí。
学睎迁商博,文慕庄骚为。xué xī qiān shāng bó,wén mù zhuāng sāo wèi。
书不记痴龙,诂不通雌霓。shū bù jì chī lóng,gǔ bù tōng cí ní。
耻于市朝挞,甚于沟壑挤。chǐ yú shì cháo tà,shén yú gōu hè jǐ。
大道砥如平,阽身蹈艰危。dà dào dǐ rú píng,diàn shēn dǎo jiān wēi。
迨其阅世久,始识真闻知。dài qí yuè shì jiǔ,shǐ shí zhēn wén zhī。
天命贲草木,生意长萋萋。tiān mìng bēn cǎo mù,shēng yì zhǎng qī qī。
蕃鲜固云乐,槁瘁安足悲。fān xiān gù yún lè,gǎo cuì ān zú bēi。
阴阳孰信诎,日月谁荡推。yīn yáng shú xìn qū,rì yuè shuí dàng tuī。
乾坤奠中极,雷泽周四陲。qián kūn diàn zhōng jí,léi zé zhōu sì chuí。
夫人命于诚,地生而天施。fū rén mìng yú chéng,dì shēng ér tiān shī。
五行根五事,位育谁司之。wǔ xíng gēn wǔ shì,wèi yù shuí sī zhī。
嬛浮溺于词,躁轻乱于仪。huán fú nì yú cí,zào qīng luàn yú yí。
山鸡炫清影,祇以速颠跻。shān jī xuàn qīng yǐng,qí yǐ sù diān jī。
况彼膜外荣,皇皇复滋滋。kuàng bǐ mó wài róng,huáng huáng fù zī zī。
此于我何加,寒暑自四时。cǐ yú wǒ hé jiā,hán shǔ zì sì shí。
苏公西南彦,仪鸿渐于逵。sū gōng xī nán yàn,yí hóng jiàn yú kuí。
而我坐远屏,七年堕蛮夷。ér wǒ zuò yuǎn píng,qī nián duò mán yí。
梦思岷山阳,枯筇伴庞眉。mèng sī mín shān yáng,kū qióng bàn páng méi。
人才日零落,憔悴西南维。rén cái rì líng luò,qiáo cuì xī nán wéi。
大篇忽开予,炯炯晨星垂。dà piān hū kāi yǔ,jiǒng jiǒng chén xīng chuí。
公来何勇迈,我往何栖迟。gōng lái hé yǒng mài,wǒ wǎng hé qī chí。
敢睎会温潞,窃愿商濂伊。gǎn xī huì wēn lù,qiè yuàn shāng lián yī。
默嗟气相求,范喧蜜成脾。mò jiē qì xiāng qiú,fàn xuān mì chéng pí。
梅边立踟蹰,正待阳春归。méi biān lì chí chú,zhèng dài yáng chūn guī。

七夕南定楼饮同官

魏了翁

谁将明星贴天宇,州国宫垣象官府。shuí jiāng míng xīng tiē tiān yǔ,zhōu guó gōng yuán xiàng guān fǔ。
更将四七随天旋,常以昏中殷四序。gèng jiāng sì qī suí tiān xuán,cháng yǐ hūn zhōng yīn sì xù。
迢迢河汉冲秋旻,前有苍龙履玄武。tiáo tiáo hé hàn chōng qiū mín,qián yǒu cāng lóng lǚ xuán wǔ。
牵牛正向西南来,左右两旗北河鼓。qiān niú zhèng xiàng xī nán lái,zuǒ yòu liǎng qí běi hé gǔ。
鼓星之侧为天桴,鼓上三星为织女。gǔ xīng zhī cè wèi tiān fú,gǔ shàng sān xīng wèi zhī nǚ。
何年人号天女孙,便把牛郎拟夫妇。hé nián rén hào tiān nǚ sūn,biàn bǎ niú láng nǐ fū fù。
不知此是天关梁,河汉之津有常度。bù zhī cǐ shì tiān guān liáng,hé hàn zhī jīn yǒu cháng dù。
晦明伏见莫非教,肯为文人给嘲侮。huì míng fú jiàn mò fēi jiào,kěn wèi wén rén gěi cháo wǔ。
班曹庾谢犹讆言,世上儿曹更堪数。bān cáo yǔ xiè yóu wèi yán,shì shàng ér cáo gèng kān shù。
临风三诵大东诗,须信词章有今古。lín fēng sān sòng dà dōng shī,xū xìn cí zhāng yǒu jīn gǔ。

中秋领客

魏了翁

秋中无常期,月望无常历。qiū zhōng wú cháng qī,yuè wàng wú cháng lì。
况于月之房,岁十有二集。kuàng yú yuè zhī fáng,suì shí yǒu èr jí。
云胡三五夜,赏玩著今昔。yún hú sān wǔ yè,shǎng wán zhù jīn xī。
我观魏晋前,未有娱此夕。wǒ guān wèi jìn qián,wèi yǒu yú cǐ xī。
岂由夕月礼,承讹变淫液。qǐ yóu xī yuè lǐ,chéng é biàn yín yè。
天行至东北,阳升乃朝日。tiān xíng zhì dōng běi,yáng shēng nǎi cháo rì。
日月向南来,三务趋朔易。rì yuè xiàng nán lái,sān wù qū shuò yì。
则于阴之反,顺时报阴魄。zé yú yīn zhī fǎn,shùn shí bào yīn pò。
古人敬天运,随处察消息。gǔ rén jìng tiān yùn,suí chù chá xiāo xī。
俗学踵谬迷,更以儗科级。sú xué zhǒng miù mí,gèng yǐ nǐ kē jí。
广寒八万户,桂树五千尺。guǎng hán bā wàn hù,guì shù wǔ qiān chǐ。
文人同一辞,祇以惊俗客。wén rén tóng yī cí,qí yǐ jīng sú kè。
墨墨数百年,月如有冤色。mò mò shù bǎi nián,yuè rú yǒu yuān sè。
为作反骚吟,聊以补载籍。wèi zuò fǎn sāo yín,liáo yǐ bǔ zài jí。

重阳领客以老杜旧日重阳日诗分韵凡宾主十八人得不字

魏了翁

天根敛秋阳,雨毕水归薮。tiān gēn liǎn qiū yáng,yǔ bì shuǐ guī sǒu。
胡为爽常度,白昼变昏黝。hú wèi shuǎng cháng dù,bái zhòu biàn hūn yǒu。
农功将纳场,馀秉尚栖亩。nóng gōng jiāng nà chǎng,yú bǐng shàng qī mǔ。
昨朝告方社,卷去日中蔀。zuó cháo gào fāng shè,juǎn qù rì zhōng bù。
羲和鞭六龙,为我作重九。xī hé biān liù lóng,wèi wǒ zuò zhòng jiǔ。
云顽驱复来,浑未识臧不。yún wán qū fù lái,hún wèi shí zāng bù。
终然划劙之,金鎞发蒙瞍。zhōng rán huà lí zhī,jīn bī fā méng sǒu。
所忻阳德竞,吾岂为杯酒。suǒ xīn yáng dé jìng,wú qǐ wèi bēi jiǔ。
悠然见南山,陶公意何厚。yōu rán jiàn nán shān,táo gōng yì hé hòu。
况今祠太宫,群公正奔走。kuàng jīn cí tài gōng,qún gōng zhèng bēn zǒu。

游北岩之畴昔梦作二诗觉而仅记一联云鬓发丝丝半已华犹将文字少年夸明日为客诵之客十三人请以是为韵予分鬓字

魏了翁

时事雕壮心,词华误双鬓。shí shì diāo zhuàng xīn,cí huá wù shuāng bìn。
昨梦忽儆予,觉来起孤愤。zuó mèng hū jǐng yǔ,jué lái qǐ gū fèn。
五官予所司,此梦乃予训。wǔ guān yǔ suǒ sī,cǐ mèng nǎi yǔ xùn。
是心协蓍龟,是气通祲辉。shì xīn xié shī guī,shì qì tōng jìn huī。
形骸且不察,理性抑难尽。xíng hái qiě bù chá,lǐ xìng yì nán jǐn。
晓筇度云壑,疏林露鹰隼。xiǎo qióng dù yún hè,shū lín lù yīng sǔn。
暮归踏江声,寒流烛蛟蜃。mù guī tà jiāng shēng,hán liú zhú jiāo shèn。
惕思怀襄日,气势如项陈。tì sī huái xiāng rì,qì shì rú xiàng chén。
天根忽晨见,卷去不盈瞬。tiān gēn hū chén jiàn,juǎn qù bù yíng shùn。
犹然玩文采,吾果不知分。yóu rán wán wén cǎi,wú guǒ bù zhī fēn。
饮俊习未忘,依前赋分韵。yǐn jùn xí wèi wàng,yī qián fù fēn yùn。

上巳领客

魏了翁

流觞元巳奚所因,更指三日为良辰。liú shāng yuán sì xī suǒ yīn,gèng zhǐ sān rì wèi liáng chén。
山阴坐上皆豪逸,长安水边多丽人。shān yīn zuò shàng jiē háo yì,zhǎng ān shuǐ biān duō lì rén。
临流有许豪与丽,元无一个能知津。lín liú yǒu xǔ háo yǔ lì,yuán wú yī gè néng zhī jīn。
韩婴何凭指溱洧,束晰胡据诬周秦。hán yīng hé píng zhǐ qín wěi,shù xī hú jù wū zhōu qín。
千年混混同一波,竞言此日天气新。qiān nián hùn hùn tóng yī bō,jìng yán cǐ rì tiān qì xīn。
其间号曰该洽者,或言鳦降祠高辛。qí jiān hào yuē gāi qià zhě,huò yán yǐ jiàng cí gāo xīn。
春分以后弗无子,往往援引诗生民。chūn fēn yǐ hòu fú wú zi,wǎng wǎng yuán yǐn shī shēng mín。
说虽有稽义犹凿,况复除日经无文。shuō suī yǒu jī yì yóu záo,kuàng fù chú rì jīng wú wén。
予尝妄意巳为火,季春火见疑乘寅。yǔ cháng wàng yì sì wèi huǒ,jì chūn huǒ jiàn yí chéng yín。
寅居汉津火所畏,故以元巳祓水滨。yín jū hàn jīn huǒ suǒ wèi,gù yǐ yuán sì fú shuǐ bīn。
一年奇月必用重,三三欲解阳德屯。yī nián qí yuè bì yòng zhòng,sān sān yù jiě yáng dé tún。
较之前说已云近,终愧俚俗疵吾醇。jiào zhī qián shuō yǐ yún jìn,zhōng kuì lǐ sú cī wú chún。
要须挈我沂泗上,回瓢点瑟看长春。yào xū qiè wǒ yí sì shàng,huí piáo diǎn sè kàn zhǎng chūn。

永嘉林君谊父得英石名其室曰矸

魏了翁

柳侯谓楚南,多石而少人。liǔ hóu wèi chǔ nán,duō shí ér shǎo rén。
至今英道闲,异石何嶙峋。zhì jīn yīng dào xián,yì shí hé lín xún。
乃知五行气,中土为秀民。nǎi zhī wǔ xíng qì,zhōng tǔ wèi xiù mín。
降才既匪易,自弃奚不仁。jiàng cái jì fěi yì,zì qì xī bù rén。
伾文一日炎,乃以焚其身。pī wén yī rì yán,nǎi yǐ fén qí shēn。
林君若知此,是石当书绅。lín jūn ruò zhī cǐ,shì shí dāng shū shēn。

罗五星善奕棋干诗

魏了翁

少年不识棋,但见剥剥琢琢更相围。shǎo nián bù shí qí,dàn jiàn bō bō zuó zuó gèng xiāng wéi。
有人指授予,冲关夺角劫复持。yǒu rén zhǐ shòu yǔ,chōng guān duó jiǎo jié fù chí。
少年不识星,但见腷腷膊膊还如棋。shǎo nián bù shí xīng,dàn jiàn bì bì bó bó hái rú qí。
亦有告予者,缩赢伏见元有期。yì yǒu gào yǔ zhě,suō yíng fú jiàn yuán yǒu qī。
七年五溪读书暇,时把二事相悦怡。qī nián wǔ xī dú shū xiá,shí bǎ èr shì xiāng yuè yí。
久之剨然悟,是闲有数人不知。jiǔ zhī huō rán wù,shì xián yǒu shù rén bù zhī。
三百六十一棋子,此是乾策藏其奇。sān bǎi liù shí yī qí zi,cǐ shì qián cè cáng qí qí。
万有一千五百二十星,若以三十六乘之。wàn yǒu yī qiān wǔ bǎi èr shí xīng,ruò yǐ sān shí liù chéng zhī。
乘之既尽除坤策,恰与棋数无参差。chéng zhī jì jǐn chú kūn cè,qià yǔ qí shù wú cān chà。
此理极精密,归后不复思。cǐ lǐ jí jīng mì,guī hòu bù fù sī。
罗生挟二长,过我泸之湄。luó shēng xié èr zhǎng,guò wǒ lú zhī méi。
恍如著我五溪上,欲与之语无闲时。huǎng rú zhù wǒ wǔ xī shàng,yù yǔ zhī yǔ wú xián shí。
此须静观乃有得,而我家住西山西。cǐ xū jìng guān nǎi yǒu dé,ér wǒ jiā zhù xī shān xī。
生揣我,何时归。shēng chuāi wǒ,hé shí guī。

七夕有赋

魏了翁

经星不动随天旋,枉被嘲谑千余年。jīng xīng bù dòng suí tiān xuán,wǎng bèi cháo xuè qiān yú nián。
无情文象岂此较,独嗟陋习轻相沿。wú qíng wén xiàng qǐ cǐ jiào,dú jiē lòu xí qīng xiāng yán。
我尝作诗抵排之,尚有遗恨污陈编。wǒ cháng zuò shī dǐ pái zhī,shàng yǒu yí hèn wū chén biān。
人于万物为至灵,聪明照彻天地先。rén yú wàn wù wèi zhì líng,cōng míng zhào chè tiān dì xiān。
其如形气之所囿,则以学问开蒙颛。qí rú xíng qì zhī suǒ yòu,zé yǐ xué wèn kāi méng zhuān。
不知谁为乞巧者,乃谓天孙执其权。bù zhī shuí wèi qǐ qiǎo zhě,nǎi wèi tiān sūn zhí qí quán。
天孙能襄不能报,世闲之拙无加焉。tiān sūn néng xiāng bù néng bào,shì xián zhī zhuō wú jiā yān。
痴儿騃女竞针缕,高楼大第迷管弦。chī ér ái nǚ jìng zhēn lǚ,gāo lóu dà dì mí guǎn xián。
汉魏以来用一律,无人出语扶其颠。hàn wèi yǐ lái yòng yī lǜ,wú rén chū yǔ fú qí diān。
其间假拙济巧者,又欲托此文奸言。qí jiān jiǎ zhuō jì qiǎo zhě,yòu yù tuō cǐ wén jiān yán。
敢因良会追往事,更发此义声余冤。gǎn yīn liáng huì zhuī wǎng shì,gèng fā cǐ yì shēng yú yuān。

黄成之

魏了翁

黄君求我古诚州,求之不得还西游。huáng jūn qiú wǒ gǔ chéng zhōu,qiú zhī bù dé hái xī yóu。
所求易予胡不予,渠家自弄庄生舟。suǒ qiú yì yǔ hú bù yǔ,qú jiā zì nòng zhuāng shēng zhōu。
庄生传之贾太傅,便将死生同浮休。zhuāng shēng chuán zhī jiǎ tài fù,biàn jiāng sǐ shēng tóng fú xiū。
我家舟子与渠别,中孚之象刚包柔。wǒ jiā zhōu zi yǔ qú bié,zhōng fú zhī xiàng gāng bāo róu。
仰山俯泽乘巽木,藏离伏坎含坤牛。yǎng shān fǔ zé chéng xùn mù,cáng lí fú kǎn hán kūn niú。
中间至虚若无物,实理备具非空浮。zhōng jiān zhì xū ruò wú wù,shí lǐ bèi jù fēi kōng fú。
此在太玄首黄宫,其于参同居中洲。cǐ zài tài xuán shǒu huáng gōng,qí yú cān tóng jū zhōng zhōu。
会通古今贯微显,上下天地同周流。huì tōng gǔ jīn guàn wēi xiǎn,shàng xià tiān dì tóng zhōu liú。
人将百年等浮沤,我以千载为春秋。rén jiāng bǎi nián děng fú ōu,wǒ yǐ qiān zài wèi chūn qiū。
我言似大而非夸,人人皆有不自求。wǒ yán shì dà ér fēi kuā,rén rén jiē yǒu bù zì qiú。
黄君不信谓予赫,我自姬孔君庄周。huáng jūn bù xìn wèi yǔ hè,wǒ zì jī kǒng jūn zhuāng zhōu。

中秋有赋

魏了翁

望舒与日元非敌,震受阳光巽成魄。wàng shū yǔ rì yuán fēi dí,zhèn shòu yáng guāng xùn chéng pò。
六十四象不言月,三百五篇讥月出。liù shí sì xiàng bù yán yuè,sān bǎi wǔ piān jī yuè chū。
古道贵阳不贵阴,宾礼卜昼不卜夕。gǔ dào guì yáng bù guì yīn,bīn lǐ bo zhòu bù bo xī。
世间赏玩起何年,误却千年醉狂客。shì jiān shǎng wán qǐ hé nián,wù què qiān nián zuì kuáng kè。
不知客有肺肠无,更把荒诬作真实。bù zhī kè yǒu fèi cháng wú,gèng bǎ huāng wū zuò zhēn shí。
我因时序尝作诗,洗尽兔窟蟾宫迷。wǒ yīn shí xù cháng zuò shī,xǐ jǐn tù kū chán gōng mí。
今年新作东楼成,胡为尚此穷攀跻。jīn nián xīn zuò dōng lóu chéng,hú wèi shàng cǐ qióng pān jī。
人心和平民气乐,日月昭明天宇豁。rén xīn hé píng mín qì lè,rì yuè zhāo míng tiān yǔ huō。
须知此事与政通,不是词人闲赏月。xū zhī cǐ shì yǔ zhèng tōng,bù shì cí rén xián shǎng yuè。