古诗词

李俊民

过龙门

李俊民

流水潺潺漱石根,又还怀古过龙门。liú shuǐ chán chán shù shí gēn,yòu hái huái gǔ guò lóng mén。
行人但礼龛中像,谁识当年禹作痕。xíng rén dàn lǐ kān zhōng xiàng,shuí shí dāng nián yǔ zuò hén。

夜梦月下与数仙子酌酒仍各赋诗

李俊民

天风一扫暮云开,收拾群仙共酒杯。tiān fēng yī sǎo mù yún kāi,shōu shí qún xiān gòng jiǔ bēi。
但指今宵是新月,不知曾照古人来。dàn zhǐ jīn xiāo shì xīn yuè,bù zhī céng zhào gǔ rén lái。

七夕

李俊民

云汉双星聚散频,一年一度事还新。yún hàn shuāng xīng jù sàn pín,yī nián yī dù shì hái xīn。
民闲送巧浑闲事,不见长生殿里人。mín xián sòng qiǎo hún xián shì,bù jiàn zhǎng shēng diàn lǐ rén。

母师圣醉归夜溺伊河抱桥柱而死

李俊民

日日贪杯醉不醒,待将风味学刘伶。rì rì tān bēi zuì bù xǐng,dài jiāng fēng wèi xué liú líng。
可怜王子龛前水,夜半寒光落酒星。kě lián wáng zi kān qián shuǐ,yè bàn hán guāng luò jiǔ xīng。

侄谦甫任长安回

李俊民

归去连昌忆旧游,长安回望使人愁。guī qù lián chāng yì jiù yóu,zhǎng ān huí wàng shǐ rén chóu。
只夸杨氏锦绣谷,曾上李家花萼楼。zhǐ kuā yáng shì jǐn xiù gǔ,céng shàng lǐ jiā huā è lóu。

侄谦甫任长安回

李俊民

枝连叶附本同气,骨亲肉疏今几家。zhī lián yè fù běn tóng qì,gǔ qīn ròu shū jīn jǐ jiā。
但留济叔易一卷,与送蒋兄麻两车。dàn liú jì shū yì yī juǎn,yǔ sòng jiǎng xiōng má liǎng chē。

和张文玘

李俊民

景物秋来件件佳,江山都助与诗家。jǐng wù qiū lái jiàn jiàn jiā,jiāng shān dōu zhù yǔ shī jiā。
我怜五鬼俱难送,先为文穷结柳车。wǒ lián wǔ guǐ jù nán sòng,xiān wèi wén qióng jié liǔ chē。

和张文玘

李俊民

白发诗人喜诞夸,词源倾倒少陵家。bái fā shī rén xǐ dàn kuā,cí yuán qīng dào shǎo líng jiā。
问君读后书多少,得满当年惠子车。wèn jūn dú hòu shū duō shǎo,dé mǎn dāng nián huì zi chē。

和张文玘

李俊民

书生幢下布衣多,尽是嘲风咏月家。shū shēng chuáng xià bù yī duō,jǐn shì cháo fēng yǒng yuè jiā。
若使乌台不弹后,看看欲载十牛车。ruò shǐ wū tái bù dàn hòu,kàn kàn yù zài shí niú chē。

和张文玘

李俊民

数闲茆舍老生涯,篱落相依四五家。shù xián máo shě lǎo shēng yá,lí luò xiāng yī sì wǔ jiā。
不见近来门外辙,故人应驾肉轮车。bù jiàn jìn lái mén wài zhé,gù rén yīng jià ròu lún chē。

和君瑞月下闻砧

李俊民

夜凉枕上梦频惊,有底秋天不肯明。yè liáng zhěn shàng mèng pín jīng,yǒu dǐ qiū tiān bù kěn míng。
老眼近来闲泪少,那禁月下捣衣声。lǎo yǎn jìn lái xián lèi shǎo,nà jìn yuè xià dǎo yī shēng。

和筹堂送迎偶得

李俊民

怀抱秋来强自宽,相逢赖有旧青山。huái bào qiū lái qiáng zì kuān,xiāng féng lài yǒu jiù qīng shān。
郊原雨后堪图画,句引诗人兴不闲。jiāo yuán yǔ hòu kān tú huà,jù yǐn shī rén xīng bù xián。

和筹堂送迎偶得

李俊民

出门天地望中宽,马首浓迎著色山。chū mén tiān dì wàng zhōng kuān,mǎ shǒu nóng yíng zhù sè shān。
诗句满前无可道,恨今不复见闲闲。shī jù mǎn qián wú kě dào,hèn jīn bù fù jiàn xián xián。

和筹堂送迎偶得

李俊民

画手从来说范宽,何如着眼看真山。huà shǒu cóng lái shuō fàn kuān,hé rú zhe yǎn kàn zhēn shān。
天公不欲山无主,分付筹堂好处闲。tiān gōng bù yù shān wú zhǔ,fēn fù chóu táng hǎo chù xián。

和筹堂送迎偶得

李俊民

诗愁谁道酒能宽,得句多于饭颗山。shī chóu shuí dào jiǔ néng kuān,dé jù duō yú fàn kē shān。
莫使移文诮长往,工夫那取片时闲。mò shǐ yí wén qiào zhǎng wǎng,gōng fū nà qǔ piàn shí xián。

和平太行路韵

李俊民

六丁驱役鬼神奔,一夜开山掌样平。liù dīng qū yì guǐ shén bēn,yī yè kāi shān zhǎng yàng píng。
多少往来车马客,尚忧行路涩难行。duō shǎo wǎng lái chē mǎ kè,shàng yōu xíng lù sè nán xíng。

和平太行路韵

李俊民

凿开险阻若天成,暂使时闲眼界平。záo kāi xiǎn zǔ ruò tiān chéng,zàn shǐ shí xián yǎn jiè píng。
却羡长安西去路,青山不管送人行。què xiàn zhǎng ān xī qù lù,qīng shān bù guǎn sòng rén xíng。

和平太行路韵

李俊民

千年古道跨山城,可笑人心自不平。qiān nián gǔ dào kuà shān chéng,kě xiào rén xīn zì bù píng。
容易莫将天险坏,须防闲客此闲行。róng yì mò jiāng tiān xiǎn huài,xū fáng xián kè cǐ xián xíng。

和平太行路韵

李俊民

自古太行天下险,纵令禹凿不能平。zì gǔ tài xíng tiān xià xiǎn,zòng lìng yǔ záo bù néng píng。
寻常著脚无安处,何况羊肠路上行。xún cháng zhù jiǎo wú ān chù,hé kuàng yáng cháng lù shàng xíng。

老杜醉归图

李俊民

花下骑驴不踏泥,花闲醉后复何之。huā xià qí lǘ bù tà ní,huā xián zuì hòu fù hé zhī。
殷勤骥子扶归去,明日重来别有诗。yīn qín jì zi fú guī qù,míng rì zhòng lái bié yǒu shī。