古诗词

李俊民

和筹堂述怀

李俊民

长恨周人咏黍离,不期亲到闵周时。zhǎng hèn zhōu rén yǒng shǔ lí,bù qī qīn dào mǐn zhōu shí。
一朝小雅废将尽,何处如今更有诗。yī cháo xiǎo yǎ fèi jiāng jǐn,hé chù rú jīn gèng yǒu shī。

和筹堂述怀

李俊民

白头相见话存亡,可惜漫漫夜转长。bái tóu xiāng jiàn huà cún wáng,kě xī màn màn yè zhuǎn zhǎng。
烦恼尽无安脚处,出门十步九羊肠。fán nǎo jǐn wú ān jiǎo chù,chū mén shí bù jiǔ yáng cháng。

保汉公庙

李俊民

仓惶刘氏未能安,跋扈将军力拔山。cāng huáng liú shì wèi néng ān,bá hù jiāng jūn lì bá shān。
若使楚人如却子,肯教义士不生还。ruò shǐ chǔ rén rú què zi,kěn jiào yì shì bù shēng hái。

访德老

李俊民

夜投破戒远公家,醉墨成章点不加。yè tóu pò jiè yuǎn gōng jiā,zuì mò chéng zhāng diǎn bù jiā。
堪笑颍师无手段,听琴人似听琵琶。kān xiào yǐng shī wú shǒu duàn,tīng qín rén shì tīng pí pá。

访德老

李俊民

一朝不饮柰愁何,月下敲门载酒过。yī cháo bù yǐn nài chóu hé,yuè xià qiāo mén zài jiǔ guò。
佳句晓风杨柳岸,醉时吟了醒时哦。jiā jù xiǎo fēng yáng liǔ àn,zuì shí yín le xǐng shí ó。

戏呈节使王子告

李俊民

唤取佳人舞绣筵,醉中往往爱逃禅。huàn qǔ jiā rén wǔ xiù yán,zuì zhōng wǎng wǎng ài táo chán。
我无红袖堪娱夜,翠被薰香独自眠。wǒ wú hóng xiù kān yú yè,cuì bèi xūn xiāng dú zì mián。

戏北台孙讲师仲远

李俊民

何处闲田不可耕,山头烽火水边营。hé chù xián tián bù kě gēng,shān tóu fēng huǒ shuǐ biān yíng。
道人高卧云千顷,留取南台与鹤鸣。dào rén gāo wò yún qiān qǐng,liú qǔ nán tái yǔ hè míng。

元夜与泰禅洛阳观灯

李俊民

行歌声里落梅风,烁烁华灯万盏红。xíng gē shēng lǐ luò méi fēng,shuò shuò huá dēng wàn zhǎn hóng。
何似吾师方寸地,一轮明月小参中。hé shì wú shī fāng cùn dì,yī lún míng yuè xiǎo cān zhōng。

历阳侯

李俊民

韩生去世冠军废,独望楚强心亦劳。hán shēng qù shì guān jūn fèi,dú wàng chǔ qiáng xīn yì láo。
谩向鸿门撞玉斗,岂知鹿死在金刀。mán xiàng hóng mén zhuàng yù dòu,qǐ zhī lù sǐ zài jīn dāo。

郦食其

李俊民

多少中原逐鹿人,独凭片舌下齐城。duō shǎo zhōng yuán zhú lù rén,dú píng piàn shé xià qí chéng。
淮阴不喜书生事,能免他年猎犬烹。huái yīn bù xǐ shū shēng shì,néng miǎn tā nián liè quǎn pēng。

四皓奕棋图

李俊民

坐看咸阳王气收,岂无人杰自安刘。zuò kàn xián yáng wáng qì shōu,qǐ wú rén jié zì ān liú。
都缘鸿鹄心犹在,一局闲棋不到头。dōu yuán hóng gǔ xīn yóu zài,yī jú xián qí bù dào tóu。

魏徵

李俊民

立朝谠议尽良规,谁使君王死后疑。lì cháo dǎng yì jǐn liáng guī,shuí shǐ jūn wáng sǐ hòu yí。
一旦銮舆渡辽水,即时扶起墓前碑。yī dàn luán yú dù liáo shuǐ,jí shí fú qǐ mù qián bēi。

王季文南迈怏怏不得意书此以缓之

李俊民

大家都待倚栏干,摘索幽花草棘闲。dà jiā dōu dài yǐ lán gàn,zhāi suǒ yōu huā cǎo jí xián。
方便春风无不到,忍教雪里一枝寒。fāng biàn chūn fēng wú bù dào,rěn jiào xuě lǐ yī zhī hán。

代别呼延路钤

李俊民

森森戈戟乱如麻,刚把毛锥傍史家。sēn sēn gē jǐ luàn rú má,gāng bǎ máo zhuī bàng shǐ jiā。
弹铗去年门下客,白头今日又天涯。dàn jiá qù nián mén xià kè,bái tóu jīn rì yòu tiān yá。

梅花堂小酌与河南府马师共

李俊民

往来不绝郑崇门,清浊那分北海尊。wǎng lái bù jué zhèng chóng mén,qīng zhuó nà fēn běi hǎi zūn。
今夜梅花堂上月,与人作个好黄昏。jīn yè méi huā táng shàng yuè,yǔ rén zuò gè hǎo huáng hūn。

过济源

李俊民

几年不到竹梅闲,天际归来两鬓斑。jǐ nián bù dào zhú méi xián,tiān jì guī lái liǎng bìn bān。
一片白云风扫尽,双明喜见旧青山。yī piàn bái yún fēng sǎo jǐn,shuāng míng xǐ jiàn jiù qīng shān。

秋日有感

李俊民

节气先凋一叶桐,人闲何处不秋风。jié qì xiān diāo yī yè tóng,rén xián hé chù bù qiū fēng。
梁园胜事随流水,满目愁云锁故宫。liáng yuán shèng shì suí liú shuǐ,mǎn mù chóu yún suǒ gù gōng。

壬寅九日和君玉来韵

李俊民

山城与客醉陶然,日日相陪费万钱。shān chéng yǔ kè zuì táo rán,rì rì xiāng péi fèi wàn qián。
马上行人几时去,一杯我欲助离筵。mǎ shàng xíng rén jǐ shí qù,yī bēi wǒ yù zhù lí yán。

壬寅九日和君玉来韵

李俊民

书生纸里亦枵然,欲去街头恰百钱。shū shēng zhǐ lǐ yì xiāo rán,yù qù jiē tóu qià bǎi qián。
寄语西风莫相笑,一杯便是菊花筵。jì yǔ xī fēng mò xiāng xiào,yī bēi biàn shì jú huā yán。

贾佐之以进士充军被挞

李俊民

便从宁越立威名,可信王尼长作兵。biàn cóng níng yuè lì wēi míng,kě xìn wáng ní zhǎng zuò bīng。
著甚不谈军旅事,碧油幢下尽书生。zhù shén bù tán jūn lǚ shì,bì yóu chuáng xià jǐn shū shēng。