古诗词

李俊民

临清台

李俊民

忽惊平地一声雷,烁烁骄阳气欲回。hū jīng píng dì yī shēng léi,shuò shuò jiāo yáng qì yù huí。
安得滂?片时雨,临清台是望云台。ān dé pāng tuó piàn shí yǔ,lín qīng tái shì wàng yún tái。

临清台

李俊民

登山兴尽早宜归,况是东风送客时。dēng shān xīng jǐn zǎo yí guī,kuàng shì dōng fēng sòng kè shí。
只有临清台下水,怪人来此不留诗。zhǐ yǒu lín qīng tái xià shuǐ,guài rén lái cǐ bù liú shī。

过二圣王氏故居感战死者

李俊民

数仞墙围石作基,几年风雨长苔衣。shù rèn qiáng wéi shí zuò jī,jǐ nián fēng yǔ zhǎng tái yī。
英雄地迫难为计,血汗游魂不得归。yīng xióng dì pò nán wèi jì,xuè hàn yóu hún bù dé guī。

东山道中

李俊民

采遍山城草木芽,百年老树尽枯槎。cǎi biàn shān chéng cǎo mù yá,bǎi nián lǎo shù jǐn kū chá。
眼前多少闲田地,雨后春耕有几家。yǎn qián duō shǎo xián tián dì,yǔ hòu chūn gēng yǒu jǐ jiā。

掷笔台

李俊民

空山老却涅槃师,掷笔台前旦过稀。kōng shān lǎo què niè pán shī,zhì bǐ tái qián dàn guò xī。
雉子岂知身后事,至今犹傍法堂飞。zhì zi qǐ zhī shēn hòu shì,zhì jīn yóu bàng fǎ táng fēi。

十七日送行

李俊民

匆匆又别故园春,花落犹随马后尘。cōng cōng yòu bié gù yuán chūn,huā luò yóu suí mǎ hòu chén。
相对离筵莫惆怅,送行人是欲行人。xiāng duì lí yán mò chóu chàng,sòng xíng rén shì yù xíng rén。

太平泉

李俊民

试从涧底觅根源,剔藓剜苔得旧泉。shì cóng jiàn dǐ mì gēn yuán,tī xiǎn wān tái dé jiù quán。
人事尽随流水去,几时复见太平年。rén shì jǐn suí liú shuǐ qù,jǐ shí fù jiàn tài píng nián。

太平泉

李俊民

水边堪赋濯缨歌,来往游人分外多。shuǐ biān kān fù zhuó yīng gē,lái wǎng yóu rén fēn wài duō。
为问太平何处是,等闲不识起风波。wèi wèn tài píng hé chù shì,děng xián bù shí qǐ fēng bō。

送颍阳史正之之邓州

李俊民

风俗相邻鴂舌蛮,杖藜南去早宜还。fēng sú xiāng lín jué shé mán,zhàng lí nán qù zǎo yí hái。
年今已近强而仕,捷径休离少室山。nián jīn yǐ jìn qiáng ér shì,jié jìng xiū lí shǎo shì shān。

子荣过家上冢

李俊民

班超万里归无期,张翰虽归如不归。bān chāo wàn lǐ guī wú qī,zhāng hàn suī guī rú bù guī。
君看昼锦堂中相,十五年前一布衣。jūn kàn zhòu jǐn táng zhōng xiāng,shí wǔ nián qián yī bù yī。

子荣过家上冢

李俊民

名遂功成不肯闲,故乡曾见几人还。míng suì gōng chéng bù kěn xián,gù xiāng céng jiàn jǐ rén hái。
百年扶杖华颠老,争看钱家锦绣山。bǎi nián fú zhàng huá diān lǎo,zhēng kàn qián jiā jǐn xiù shān。

赠陈仲和

李俊民

百年浮世落花风,漆水荣华一梦空。bǎi nián fú shì luò huā fēng,qī shuǐ róng huá yī mèng kōng。
拈起数珠都忘却,大千沙界入圆融。niān qǐ shù zhū dōu wàng què,dà qiān shā jiè rù yuán róng。

勉和筹堂来韵

李俊民

往古来今秋复春,嬴颠刘蹶总成尘。wǎng gǔ lái jīn qiū fù chūn,yíng diān liú jué zǒng chéng chén。
蜗牛角上争闲气,笑倒南华梦蝶人。wō niú jiǎo shàng zhēng xián qì,xiào dào nán huá mèng dié rén。

勉和筹堂来韵

李俊民

气似阳和处处春,但随流俗混光尘。qì shì yáng hé chù chù chūn,dàn suí liú sú hùn guāng chén。
须知舌在为身累,非是是非何等人。xū zhī shé zài wèi shēn lèi,fēi shì shì fēi hé děng rén。

勉和筹堂来韵

李俊民

四海男儿得志时,归来一段话新奇。sì hǎi nán ér dé zhì shí,guī lái yī duàn huà xīn qí。
野人不管兴亡事,饮恨闲看老杜诗。yě rén bù guǎn xīng wáng shì,yǐn hèn xián kàn lǎo dù shī。

勉和筹堂来韵

李俊民

汉祖龙兴自有时,未应六出计皆奇。hàn zǔ lóng xīng zì yǒu shí,wèi yīng liù chū jì jiē qí。
采芝人向山中老,不见功名一首诗。cǎi zhī rén xiàng shān zhōng lǎo,bù jiàn gōng míng yī shǒu shī。

和秦彦容韵

李俊民

花信风传阆苑香,腾空鹤驾望仙郎。huā xìn fēng chuán láng yuàn xiāng,téng kōng hè jià wàng xiān láng。
当年谁为看炉鼎,曾得丹砂入药囊。dāng nián shuí wèi kàn lú dǐng,céng dé dān shā rù yào náng。

碧落途中遇雪

李俊民

出郭山行十里馀,据鞍拥鼻一臞儒。chū guō shān xíng shí lǐ yú,jù ān yōng bí yī qú rú。
飞花落在吟肩上,便是蓝关遇雪图。fēi huā luò zài yín jiān shàng,biàn shì lán guān yù xuě tú。

大阳值雪

李俊民

扫地阴云拨不开,北风吹落豆楷灰。sǎo dì yīn yún bō bù kāi,běi fēng chuī luò dòu kǎi huī。
相逢父老应相笑,直待山头白后来。xiāng féng fù lǎo yīng xiāng xiào,zhí dài shān tóu bái hòu lái。

呈济之

李俊民

朝醒暮醉几时休,鸡黍人家见客留。cháo xǐng mù zuì jǐ shí xiū,jī shǔ rén jiā jiàn kè liú。
闻道曲生行处有,西村明日趁扶头。wén dào qū shēng xíng chù yǒu,xī cūn míng rì chèn fú tóu。