古诗词

李俊民

寄伊阳令周文之括户

李俊民

几年客里厌驰驱,故向伊川好处居。jǐ nián kè lǐ yàn chí qū,gù xiàng yī chuān hǎo chù jū。
刚受一廛同许子,谁知四壁过相如。gāng shòu yī chán tóng xǔ zi,shuí zhī sì bì guò xiāng rú。
厥田不称中中赋,此事真堪咄咄书。jué tián bù chēng zhōng zhōng fù,cǐ shì zhēn kān duō duō shū。
疲俗脂膏今已尽,看看鞭算及舟车。pí sú zhī gāo jīn yǐ jǐn,kàn kàn biān suàn jí zhōu chē。

和子搢秋晚出郭

李俊民

陶写诗人得句忙,旧游能复忆嵩阳。táo xiě shī rén dé jù máng,jiù yóu néng fù yì sōng yáng。
山头云霁雨声歇,水面风来花信香。shān tóu yún jì yǔ shēng xiē,shuǐ miàn fēng lái huā xìn xiāng。
今日事虽非向日,故乡景自胜他乡。jīn rì shì suī fēi xiàng rì,gù xiāng jǐng zì shèng tā xiāng。
杖藜忘却寻归路,独立河桥咏晚凉。zhàng lí wàng què xún guī lù,dú lì hé qiáo yǒng wǎn liáng。

戏嘲

李俊民

江西社里几诗流,咏月嘲风未肯休。jiāng xī shè lǐ jǐ shī liú,yǒng yuè cháo fēng wèi kěn xiū。
得句不能当竞病,措辞那敢向春秋。dé jù bù néng dāng jìng bìng,cuò cí nà gǎn xiàng chūn qiū。
笑翻王氏三珠树,惊倒张家五凤楼。xiào fān wáng shì sān zhū shù,jīng dào zhāng jiā wǔ fèng lóu。
带系雪诗三十韵,胜如骑鹤上扬州。dài xì xuě shī sān shí yùn,shèng rú qí hè shàng yáng zhōu。

答子荣

李俊民

行藏事拙且乘流,游遍人闲老即休。xíng cáng shì zhuō qiě chéng liú,yóu biàn rén xián lǎo jí xiū。
多汗愈肤三伏暑,渐衰潘鬓一时秋。duō hàn yù fū sān fú shǔ,jiàn shuāi pān bìn yī shí qiū。
风高势欲欺茅屋,雨急声疑在竹楼。fēng gāo shì yù qī máo wū,yǔ jí shēng yí zài zhú lóu。
今世宦情何处好,但忧无蟹有监州。jīn shì huàn qíng hé chù hǎo,dàn yōu wú xiè yǒu jiān zhōu。

和述怀

李俊民

簪履三千气压齐,寒林那羡一枝栖。zān lǚ sān qiān qì yā qí,hán lín nà xiàn yī zhī qī。
坐中有客鵩将赋,门外何人凤欲题。zuò zhōng yǒu kè fú jiāng fù,mén wài hé rén fèng yù tí。
沽酒未尝防恶犬,著鞭宁复待荒鸡。gū jiǔ wèi cháng fáng è quǎn,zhù biān níng fù dài huāng jī。
夕阳休凭栏干望,今日长安不在西。xī yáng xiū píng lán gàn wàng,jīn rì zhǎng ān bù zài xī。

和述怀

李俊民

拟将齐物物难齐,惟有山林迹可栖。nǐ jiāng qí wù wù nán qí,wéi yǒu shān lín jì kě qī。
身望凤池惭不到,名登雁塔愧先题。shēn wàng fèng chí cán bù dào,míng dēng yàn tǎ kuì xiān tí。
未能忘旧归家鹤,长是思鸣失旦鸡。wèi néng wàng jiù guī jiā hè,zhǎng shì sī míng shī dàn jī。
天为东周道垂丧,肯生夫子在关西。tiān wèi dōng zhōu dào chuí sàng,kěn shēng fū zi zài guān xī。

送史邦直入洛

李俊民

肉山南去汗如流,了取公家事便休。ròu shān nán qù hàn rú liú,le qǔ gōng jiā shì biàn xiū。
征棹不沾瓜蔓水,归装莫待菊花秋。zhēng zhào bù zhān guā màn shuǐ,guī zhuāng mò dài jú huā qiū。
忙中暂过平嵩阁,别后频登望省楼。máng zhōng zàn guò píng sōng gé,bié hòu pín dēng wàng shěng lóu。
若问鹤鸣近消息,翅翎飞不到扬州。ruò wèn hè míng jìn xiāo xī,chì líng fēi bù dào yáng zhōu。

即事

李俊民

铁马长驱汗血流,眼前戈甲几时休。tiě mǎ zhǎng qū hàn xuè liú,yǎn qián gē jiǎ jǐ shí xiū。
谁能宰似陈平社,那免悲如宋玉秋。shuí néng zǎi shì chén píng shè,nà miǎn bēi rú sòng yù qiū。
漠漠微凉风里殿,萧萧残夜水边楼。mò mò wēi liáng fēng lǐ diàn,xiāo xiāo cán yè shuǐ biān lóu。
千村万落荒荆棘,何止山东二百州。qiān cūn wàn luò huāng jīng jí,hé zhǐ shān dōng èr bǎi zhōu。

宽张文玘

李俊民

怪来久不造龙门,依旧相逢一笑温。guài lái jiǔ bù zào lóng mén,yī jiù xiāng féng yī xiào wēn。
任把锦囊嘲李贺,休将布鼓诧王尊。rèn bǎ jǐn náng cháo lǐ hè,xiū jiāng bù gǔ chà wáng zūn。
事随势过心犹骇,言与时违舌可吞。shì suí shì guò xīn yóu hài,yán yǔ shí wéi shé kě tūn。
谁为书生肯推毂,绨袍且念故人恩。shuí wèi shū shēng kěn tuī gǔ,tí páo qiě niàn gù rén ēn。

和窦君瑞

李俊民

勒石燕山后世名,子孙蝉蜕起风尘。lēi shí yàn shān hòu shì míng,zi sūn chán tuì qǐ fēng chén。
谁怜喜鹊飞来意,自叹灵椿老大身。shuí lián xǐ què fēi lái yì,zì tàn líng chūn lǎo dà shēn。
愁见灌夫杯酒过,梦惊苏蕙锦书新。chóu jiàn guàn fū bēi jiǔ guò,mèng jīng sū huì jǐn shū xīn。
几年客里无情话,一笑相逢姓麦人。jǐ nián kè lǐ wú qíng huà,yī xiào xiāng féng xìng mài rén。

窦子温宅为有力者所夺

李俊民

谩劳买宅著千万,此又卜居何□从。mán láo mǎi zhái zhù qiān wàn,cǐ yòu bo jū hé cóng。
得把茅来头可盖,但教窗下膝能容。dé bǎ máo lái tóu kě gài,dàn jiào chuāng xià xī néng róng。
尚怜相贺巢边燕,知为谁甜花底蜂。shàng lián xiāng hè cháo biān yàn,zhī wèi shuí tián huā dǐ fēng。
速向元龙问闲舍,暂将一榻过今冬。sù xiàng yuán lóng wèn xián shě,zàn jiāng yī tà guò jīn dōng。

子荣途中见忆有先生在世人中龙三十年前到月宫之句依韵谢答

李俊民

高楼日日望元龙,禾黍离离闵故宫。gāo lóu rì rì wàng yuán lóng,hé shǔ lí lí mǐn gù gōng。
两地谩看千里月,五湖能借半帆风。liǎng dì mán kàn qiān lǐ yuè,wǔ hú néng jiè bàn fān fēng。
囊锥颖脱何难出,名纸毛生未肯通。náng zhuī yǐng tuō hé nán chū,míng zhǐ máo shēng wèi kěn tōng。
好在沁阳山色里,一廛宁许寄杨雄。hǎo zài qìn yáng shān sè lǐ,yī chán níng xǔ jì yáng xióng。

吊曹庆之

李俊民

杯酒中间气沓拖,从教千丈起风波。bēi jiǔ zhōng jiān qì dá tuō,cóng jiào qiān zhàng qǐ fēng bō。
丝棼世事无一可,花落人生得几何。sī fén shì shì wú yī kě,huā luò rén shēng dé jǐ hé。
休向棘林长夜哭,试听蒿里送行歌。xiū xiàng jí lín zhǎng yè kū,shì tīng hāo lǐ sòng xíng gē。
岂容身后钟君在,阿骛如今嫁者多。qǐ róng shēn hòu zhōng jūn zài,ā wù rú jīn jià zhě duō。

吊王德华

李俊民

衰鬓愁添镜里丝,流年恰及梦中蓍。shuāi bìn chóu tiān jìng lǐ sī,liú nián qià jí mèng zhōng shī。
可怜白日佳城地,正值黄杨厄闰时。kě lián bái rì jiā chéng dì,zhèng zhí huáng yáng è rùn shí。
抚柩恨深元伯母,负薪情惨叔敖儿。fǔ jiù hèn shēn yuán bó mǔ,fù xīn qíng cǎn shū áo ér。
髑髅不识生前乐,枉却招魂费楚辞。dú lóu bù shí shēng qián lè,wǎng què zhāo hún fèi chǔ cí。

赠医郭显道

李俊民

小隐嵩阳种德时,智能博物物皆归。xiǎo yǐn sōng yáng zhǒng dé shí,zhì néng bó wù wù jiē guī。
笼中无愧狄仁杰,山下常逢台孝威。lóng zhōng wú kuì dí rén jié,shān xià cháng féng tái xiào wēi。
子细论来生可养,斩新卦得遁之肥。zi xì lùn lái shēng kě yǎng,zhǎn xīn guà dé dùn zhī féi。
粗疏谁似嵇中散,幽愤诗成忆采薇。cū shū shuí shì jī zhōng sàn,yōu fèn shī chéng yì cǎi wēi。

焦彦昭失中子

李俊民

相逢地下果何如,自谓情钟亦太愚。xiāng féng dì xià guǒ hé rú,zì wèi qíng zhōng yì tài yú。
未必珠能空老蚌,岂期玄不与童乌。wèi bì zhū néng kōng lǎo bàng,qǐ qī xuán bù yǔ tóng wū。
且怜商也无三罪,尚喜徐卿有二雏。qiě lián shāng yě wú sān zuì,shàng xǐ xú qīng yǒu èr chú。
万事尽归天予夺,速宜收泪谢玄夫。wàn shì jǐn guī tiān yǔ duó,sù yí shōu lèi xiè xuán fū。

读五代史

李俊民

破却千金筑一台,折冲阃外望人才。pò què qiān jīn zhù yī tái,zhé chōng kǔn wài wàng rén cái。
中原山岳河分断,塞上牛羊草引来。zhōng yuán shān yuè hé fēn duàn,sāi shàng niú yáng cǎo yǐn lái。
西海正惊天狗堕,北人忽拥帝羓回。xī hǎi zhèng jīng tiān gǒu duò,běi rén hū yōng dì bā huí。
犹怜仙掌英灵在,能把潼关闭不开。yóu lián xiān zhǎng yīng líng zài,néng bǎ tóng guān bì bù kāi。

春温轩

李俊民

三尺枯桐膝上横,一弹洗尽绮罗尘。sān chǐ kū tóng xī shàng héng,yī dàn xǐ jǐn qǐ luó chén。
芙蓉城里谁为主,姑射山前别有人。fú róng chéng lǐ shuí wèi zhǔ,gū shè shān qián bié yǒu rén。
云雨不侵行处梦,丹青难写醉时真。yún yǔ bù qīn xíng chù mèng,dān qīng nán xiě zuì shí zhēn。
早寻林下乘鸾侣,莫遣春温过却春。zǎo xún lín xià chéng luán lǚ,mò qiǎn chūn wēn guò què chūn。

任仲山谈西府事

李俊民

德音到处下情通,喜动山城百岁翁。dé yīn dào chù xià qíng tōng,xǐ dòng shān chéng bǎi suì wēng。
和气挽回中国化,威声振起外台风。hé qì wǎn huí zhōng guó huà,wēi shēng zhèn qǐ wài tái fēng。
少酬汉使澄清志,不愧周官燮理功。shǎo chóu hàn shǐ chéng qīng zhì,bù kuì zhōu guān xiè lǐ gōng。
南北封疆归一统,太平立法自河东。nán běi fēng jiāng guī yī tǒng,tài píng lì fǎ zì hé dōng。

索和长平诸诗友送行韵信笔奉呈君玉闰之资客中一笑

李俊民

汉厦非无论道毡,自惭老去鬓皤然。hàn shà fēi wú lùn dào zhān,zì cán lǎo qù bìn pó rán。
闲愁似海藏皮里,往事如风过耳边。xián chóu shì hǎi cáng pí lǐ,wǎng shì rú fēng guò ěr biān。
几度班荆谁与话,一朝倾盖□相怜。jǐ dù bān jīng shuí yǔ huà,yī cháo qīng gài xiāng lián。
柴门近日多来客,火速移床待孝先。chái mén jìn rì duō lái kè,huǒ sù yí chuáng dài xiào xiān。