古诗词

耶律楚材

过金山和人韵三绝

耶律楚材

金山突兀翠霞高,清赏浑如享太牢。jīn shān tū wù cuì xiá gāo,qīng shǎng hún rú xiǎng tài láo。
半夜穹庐伏枕卧,乱云深处野猿号。bàn yè qióng lú fú zhěn wò,luàn yún shēn chù yě yuán hào。

过金山和人韵三绝

耶律楚材

金山前畔水西流,一片晴山万里秋。jīn shān qián pàn shuǐ xī liú,yī piàn qíng shān wàn lǐ qiū。
萝月团团上东嶂,翠屏高挂水晶毬。luó yuè tuán tuán shàng dōng zhàng,cuì píng gāo guà shuǐ jīng qiú。

过金山和人韵三绝

耶律楚材

金山万壑斗声清,山气空蒙弄晚晴。jīn shān wàn hè dòu shēng qīng,shān qì kōng méng nòng wǎn qíng。
我爱长天汉家月,照人依旧一轮明。wǒ ài zhǎng tiān hàn jiā yuè,zhào rén yī jiù yī lún míng。

又用韵其一

耶律楚材

不遇知音钟子期,逢人未敢理冰丝。bù yù zhī yīn zhōng zi qī,féng rén wèi gǎn lǐ bīng sī。
年来忘尽悲风操,空忆伤麟叹凤时。nián lái wàng jǐn bēi fēng cāo,kōng yì shāng lín tàn fèng shí。

和景贤七绝

耶律楚材

一曲悲风为子弹,穹庐聊复助清欢。yī qū bēi fēng wèi zi dàn,qióng lú liáo fù zhù qīng huān。
自惭未尽桐君趣,老境方知道愈难。zì cán wèi jǐn tóng jūn qù,lǎo jìng fāng zhī dào yù nán。

和景贤七绝

耶律楚材

龙庭十载典南讹,再品朱弦韵未和。lóng tíng shí zài diǎn nán é,zài pǐn zhū xián yùn wèi hé。
美湩千钟聊当酒,纯音三弄且充歌。měi dòng qiān zhōng liáo dāng jiǔ,chún yīn sān nòng qiě chōng gē。

和景贤七绝

耶律楚材

今日边城又见君,试弹流水爇梅魂。jīn rì biān chéng yòu jiàn jūn,shì dàn liú shuǐ ruò méi hún。
声和塞色金徽润,香散穹庐玉鼎温。shēng hé sāi sè jīn huī rùn,xiāng sàn qióng lú yù dǐng wēn。

和景贤七绝

耶律楚材

雅操真堪坐庙堂,积年仁义佐贤王。yǎ cāo zhēn kān zuò miào táng,jī nián rén yì zuǒ xián wáng。
鸣琴谈笑泽天下,始信斯文天不亡。míng qín tán xiào zé tiān xià,shǐ xìn sī wén tiān bù wáng。

和景贤七绝

耶律楚材

桐孙元采峄阳林,万里携来表素心。tóng sūn yuán cǎi yì yáng lín,wàn lǐ xié lái biǎo sù xīn。
聊尔赠君为土物,也教人道有知音。liáo ěr zèng jūn wèi tǔ wù,yě jiào rén dào yǒu zhī yīn。

和景贤七绝

耶律楚材

年来衰老四旬馀,愿与人间万事疏。nián lái shuāi lǎo sì xún yú,yuàn yǔ rén jiān wàn shì shū。
惟有琴魔降不得,鸣球戛玉彻清虚。wéi yǒu qín mó jiàng bù dé,míng qiú jiá yù chè qīng xū。

和景贤七绝

耶律楚材

知音重遇已忘忧,况复边山七月秋。zhī yīn zhòng yù yǐ wàng yōu,kuàng fù biān shān qī yuè qiū。
联句弦歌清夜乐,人生适意亦何忧。lián jù xián gē qīng yè lè,rén shēng shì yì yì hé yōu。

又和景贤四绝

耶律楚材

年来世事已参商,但有声尘尚未忘。nián lái shì shì yǐ cān shāng,dàn yǒu shēng chén shàng wèi wàng。
若向琴中定优劣,龙冈错认老髯郎。ruò xiàng qín zhōng dìng yōu liè,lóng gāng cuò rèn lǎo rán láng。

又和景贤四绝

耶律楚材

抚弄桐君乐自然,寥寥古意讵容传。fǔ nòng tóng jūn lè zì rán,liáo liáo gǔ yì jù róng chuán。
伯牙点检真堪笑,不遇知音便绝弦。bó yá diǎn jiǎn zhēn kān xiào,bù yù zhī yīn biàn jué xián。

又和景贤四绝

耶律楚材

幽人寥落思无穷,付与轩昂一曲终。yōu rén liáo luò sī wú qióng,fù yǔ xuān áng yī qū zhōng。
欲罢不能行且止,泣麟嗟凤鼓悲风。yù bà bù néng xíng qiě zhǐ,qì lín jiē fèng gǔ bēi fēng。

又和景贤四绝

耶律楚材

接得新诗想笑谈,奇才独步斗之南。jiē dé xīn shī xiǎng xiào tán,qí cái dú bù dòu zhī nán。
纵横风月输君手,惟有枯禅不许参。zòng héng fēng yuè shū jūn shǒu,wéi yǒu kū chán bù xǔ cān。

和景贤二绝

耶律楚材

醉时还许醒时无,谚有斯言正谓予。zuì shí hái xǔ xǐng shí wú,yàn yǒu sī yán zhèng wèi yǔ。
未得素鹅白似雪,等闲难与右军书。wèi dé sù é bái shì xuě,děng xián nán yǔ yòu jūn shū。

和景贤二绝

耶律楚材

龙冈才德古来无,敏捷新诗正起予。lóng gāng cái dé gǔ lái wú,mǐn jié xīn shī zhèng qǐ yǔ。
词翰双全妙天下,银钩深似鲁公书。cí hàn shuāng quán miào tiān xià,yín gōu shēn shì lǔ gōng shū。

题黄梅出山图

耶律楚材

佛祖不识山中主,良材可惜遭斤斧。fú zǔ bù shí shān zhōng zhǔ,liáng cái kě xī zāo jīn fǔ。
肩担明月过前峰,一时忘却曹溪语。jiān dān míng yuè guò qián fēng,yī shí wàng què cáo xī yǔ。

梦中赠圣安澄老

耶律楚材

一束三人作一团,了无前后亦无偏。yī shù sān rén zuò yī tuán,le wú qián hòu yì wú piān。
几乎笑杀庞居士,拟问如何便着拳。jǐ hū xiào shā páng jū shì,nǐ wèn rú hé biàn zhe quán。

跋定僧岩

耶律楚材

玉岩三尺碧玲珑,入定僧迷一色功。yù yán sān chǐ bì líng lóng,rù dìng sēng mí yī sè gōng。
打入无明山鬼窟,不知何日透真空。dǎ rù wú míng shān guǐ kū,bù zhī hé rì tòu zhēn kōng。