古诗词

邵宝

观诚意伯像于处州

邵宝

一代元功百世豪,遗容瞻处丽阳高。yī dài yuán gōng bǎi shì háo,yí róng zhān chù lì yáng gāo。
天留汤沐田无税,人效明禋涧有毛。tiān liú tāng mù tián wú shuì,rén xiào míng yīn jiàn yǒu máo。
莘野不妨初就桀,草庐犹恨未诛曹。shēn yě bù fáng chū jiù jié,cǎo lú yóu hèn wèi zhū cáo。
万峰指点青田路,断石枯松望眼劳。wàn fēng zhǐ diǎn qīng tián lù,duàn shí kū sōng wàng yǎn láo。

山中梦希翁

邵宝

江涛夜寒公不来,公来入梦亦奇哉。jiāng tāo yè hán gōng bù lái,gōng lái rù mèng yì qí zāi。
百年知己惟心在,万事随人可力回。bǎi nián zhī jǐ wéi xīn zài,wàn shì suí rén kě lì huí。
望久更无谁下榻,兴多惟有独登台。wàng jiǔ gèng wú shuí xià tà,xīng duō wéi yǒu dú dēng tái。
欲将五老峰头树,移向西湖崦里栽。yù jiāng wǔ lǎo fēng tóu shù,yí xiàng xī hú yān lǐ zāi。

山中怀杨仪部

邵宝

未得登君野兴堂,两年清梦独难忘。wèi dé dēng jūn yě xīng táng,liǎng nián qīng mèng dú nán wàng。
笑谈每怪逢僧健,文字犹嫌应客忙。xiào tán měi guài féng sēng jiàn,wén zì yóu xián yīng kè máng。
山月挂松真洒落,海云迎鹤更昂藏。shān yuè guà sōng zhēn sǎ luò,hǎi yún yíng hè gèng áng cáng。
吴天楚地同秋水,老尽蒹葭一夜霜。wú tiān chǔ dì tóng qiū shuǐ,lǎo jǐn jiān jiā yī yè shuāng。

读钓台集用陈白沙韵二首

邵宝

莫将身世较行藏,钓石能增处士光。mò jiāng shēn shì jiào xíng cáng,diào shí néng zēng chù shì guāng。
青眼屡烦真主顾,白头端为故人昂。qīng yǎn lǚ fán zhēn zhǔ gù,bái tóu duān wèi gù rén áng。
云归故䫈龙应懒,蘋委空江水亦香。yún guī gù chěn lóng yīng lǎn,píng wěi kōng jiāng shuǐ yì xiāng。
九鼎一丝形迹外,尽教俗客笑荒唐。jiǔ dǐng yī sī xíng jì wài,jǐn jiào sú kè xiào huāng táng。

读钓台集用陈白沙韵二首

邵宝

从来自信任人疑,一寸丹心付所知。cóng lái zì xìn rèn rén yí,yī cùn dān xīn fù suǒ zhī。
白石有情依古庙,青苔无赖上残碑。bái shí yǒu qíng yī gǔ miào,qīng tái wú lài shàng cán bēi。
芝从商䫈犹知主,鱼向磻溪已得师。zhī cóng shāng chěn yóu zhī zhǔ,yú xiàng pán xī yǐ dé shī。
未到桐江空仰止,数章新和白沙诗。wèi dào tóng jiāng kōng yǎng zhǐ,shù zhāng xīn hé bái shā shī。

石钟山

邵宝

九江怒逼蠡涛东,独受舂撞万窍空。jiǔ jiāng nù bī lí tāo dōng,dú shòu chōng zhuàng wàn qiào kōng。
人籁总输天与地,石声还藉水兼风。rén lài zǒng shū tiān yǔ dì,shí shēng hái jí shuǐ jiān fēng。
数椽僧结云厓上,一舸仙乘夜月中。shù chuán sēng jié yún yá shàng,yī gě xiān chéng yè yuè zhōng。
何处别寻吴季子,只留馀地待铭功。hé chù bié xún wú jì zi,zhǐ liú yú dì dài míng gōng。

九江靖忠书院

邵宝

岁时江郡荐江蘋,异代衣冠略近真。suì shí jiāng jùn jiàn jiāng píng,yì dài yī guān lüè jìn zhēn。
九死竟还唐社稷,一生惟识晋君臣。jiǔ sǐ jìng hái táng shè jì,yī shēng wéi shí jìn jūn chén。
菊松尚拟它年晚,桃李聊增此地春。jú sōng shàng nǐ tā nián wǎn,táo lǐ liáo zēng cǐ dì chūn。
莫道近来公论少,庙门题额是何人。mò dào jìn lái gōng lùn shǎo,miào mén tí é shì hé rén。

广信遇庞大参元化

邵宝

两省分司偶此同,不堪信宿又西东。liǎng shěng fēn sī ǒu cǐ tóng,bù kān xìn sù yòu xī dōng。
衣冠元重藩臣体,议论犹多国士风。yī guān yuán zhòng fān chén tǐ,yì lùn yóu duō guó shì fēng。
春殿香烟趋北阙,夜堂灯火坐南宫。chūn diàn xiāng yān qū běi quē,yè táng dēng huǒ zuò nán gōng。
它年更有相逢地,又引鹅湖入话中。tā nián gèng yǒu xiāng féng dì,yòu yǐn é hú rù huà zhōng。

送马参议公御之陜西

邵宝

外省元兼内六曹,使君西去更贤劳。wài shěng yuán jiān nèi liù cáo,shǐ jūn xī qù gèng xián láo。
迎舟风助黄流急,随马云分华岳高。yíng zhōu fēng zhù huáng liú jí,suí mǎ yún fēn huá yuè gāo。
远道谁教歌憩茇,丰年独遣问啼号。yuǎn dào shuí jiào gē qì bá,fēng nián dú qiǎn wèn tí hào。
一尊未尽临岐思,寒日荒荒满节旄。yī zūn wèi jǐn lín qí sī,hán rì huāng huāng mǎn jié máo。

夜坐怀刘用熙

邵宝

芦泉本是神仙骨,误落人间识者稀。lú quán běn shì shén xiān gǔ,wù luò rén jiān shí zhě xī。
听竹每联风雨榻,涉江曾制芰荷衣。tīng zhú měi lián fēng yǔ tà,shè jiāng céng zhì jì hé yī。
台荒蓟北千金筑,帆远吴西一鹤飞。tái huāng jì běi qiān jīn zhù,fān yuǎn wú xī yī hè fēi。
寒日萧萧那可度,凭君预拂钓鱼矶。hán rì xiāo xiāo nà kě dù,píng jūn yù fú diào yú jī。

送工侍徐公致政南还途中有作

邵宝

祖帐东门久不陈,古人高致又今人。zǔ zhàng dōng mén jiǔ bù chén,gǔ rén gāo zhì yòu jīn rén。
阙庭回首风光远,岐路关心雨色新。quē tíng huí shǒu fēng guāng yuǎn,qí lù guān xīn yǔ sè xīn。
图画应传千万本,经纶方倚二三臣。tú huà yīng chuán qiān wàn běn,jīng lún fāng yǐ èr sān chén。
送君濯发沧溟水,晚节堂前戴角巾。sòng jūn zhuó fā cāng míng shuǐ,wǎn jié táng qián dài jiǎo jīn。

吉水遇王敬止用送盛斯徵韵

邵宝

江声初静晚风轻,千里关山可计程。jiāng shēng chū jìng wǎn fēng qīng,qiān lǐ guān shān kě jì chéng。
独立已为它日重,相逢真使故人荣。dú lì yǐ wèi tā rì zhòng,xiāng féng zhēn shǐ gù rén róng。
望穷螮蝀云犹密,歌罢沧浪水正清。wàng qióng dì dōng yún yóu mì,gē bà cāng làng shuǐ zhèng qīng。
笑折梅花对摇落,不须杨柳管离情。xiào zhé méi huā duì yáo luò,bù xū yáng liǔ guǎn lí qíng。

送喻祁阳时

邵宝

永州南隔洞庭深,令尹之官动楚吟。yǒng zhōu nán gé dòng tíng shēn,lìng yǐn zhī guān dòng chǔ yín。
展骥谁怜庞氏足,捕蛇偏感柳侯心。zhǎn jì shuí lián páng shì zú,bǔ shé piān gǎn liǔ hóu xīn。
行春驾远歌盈路,帘昼庭闲政在琴。xíng chūn jià yuǎn gē yíng lù,lián zhòu tíng xián zhèng zài qín。
何日徵书君莫问,东风郊野看棠阴。hé rì zhēng shū jūn mò wèn,dōng fēng jiāo yě kàn táng yīn。

送张淳安羽

邵宝

清才往往爱君诗,百里为郎奈别离。qīng cái wǎng wǎng ài jūn shī,bǎi lǐ wèi láng nài bié lí。
州县未为吾道屈,江湖真见此行宜。zhōu xiàn wèi wèi wú dào qū,jiāng hú zhēn jiàn cǐ xíng yí。
水连晚渡宁辞远,春入山城却恨迟。shuǐ lián wǎn dù níng cí yuǎn,chūn rù shān chéng què hèn chí。
更爱公馀多古意,蛟峰高处读遗碑。gèng ài gōng yú duō gǔ yì,jiāo fēng gāo chù dú yí bēi。

高梁寺次赵栗夫韵

邵宝

春晴方喜入山深,古寺高梁故故寻。chūn qíng fāng xǐ rù shān shēn,gǔ sì gāo liáng gù gù xún。
江上诗囊连日兴,雨中禅榻隔年心。jiāng shàng shī náng lián rì xīng,yǔ zhōng chán tà gé nián xīn。
竹藏幽径云初合,松倚高坛月正临。zhú cáng yōu jìng yún chū hé,sōng yǐ gāo tán yuè zhèng lín。
指点匡庐何处是,万峰回首问东林。zhǐ diǎn kuāng lú hé chù shì,wàn fēng huí shǒu wèn dōng lín。

谒关公庙

邵宝

本来报效非心事,死后英魂肯再游。běn lái bào xiào fēi xīn shì,sǐ hòu yīng hún kěn zài yóu。
白日在天书一纸,清风如水庙千秋。bái rì zài tiān shū yī zhǐ,qīng fēng rú shuǐ miào qiān qiū。
伏桥有志宁臣赵,左袒无期独为刘。fú qiáo yǒu zhì níng chén zhào,zuǒ tǎn wú qī dú wèi liú。
半部邱明真得力,儿曹空解颂君侯。bàn bù qiū míng zhēn dé lì,ér cáo kōng jiě sòng jūn hóu。

谒子产祠

邵宝

一上高台万古情,相君何在但留名。yī shàng gāo tái wàn gǔ qíng,xiāng jūn hé zài dàn liú míng。
论经孔孟真褒贬,世到春秋有战争。lùn jīng kǒng mèng zhēn bāo biǎn,shì dào chūn qiū yǒu zhàn zhēng。
西北封疆犹接晋,东南形势直吞荆。xī běi fēng jiāng yóu jiē jìn,dōng nán xíng shì zhí tūn jīng。
如今想像驰词地,庐井荒茫画不成。rú jīn xiǎng xiàng chí cí dì,lú jǐng huāng máng huà bù chéng。

大忠祠

邵宝

慈元殿上朔风侵,讲罢孤臣泪雨深。cí yuán diàn shàng shuò fēng qīn,jiǎng bà gū chén lèi yǔ shēn。
行在更无南去路,中兴犹有北来心。xíng zài gèng wú nán qù lù,zhōng xīng yóu yǒu běi lái xīn。
一言竟免青衣辱,万古终悲白壁沈。yī yán jìng miǎn qīng yī rǔ,wàn gǔ zhōng bēi bái bì shěn。
世乱经纶亦何济,大忠祠下柏森森。shì luàn jīng lún yì hé jì,dà zhōng cí xià bǎi sēn sēn。

赠李天瑞

邵宝

坐听寒漏二更馀,一榻全胜两地书。zuò tīng hán lòu èr gèng yú,yī tà quán shèng liǎng dì shū。
愁到几时凭我解,病从今日为君除。chóu dào jǐ shí píng wǒ jiě,bìng cóng jīn rì wèi jūn chú。
雪泥满地淹行李,云岛如天阻卜居。xuě ní mǎn dì yān xíng lǐ,yún dǎo rú tiān zǔ bo jū。
莫怪明朝欲投辖,江湖回首雁应疏。mò guài míng cháo yù tóu xiá,jiāng hú huí shǒu yàn yīng shū。

哭天瑞

邵宝

百年豪气未消磨,北骑南航苦更多。bǎi nián háo qì wèi xiāo mó,běi qí nán háng kǔ gèng duō。
恋阙有怀随口是,乞祠无计奈身何。liàn quē yǒu huái suí kǒu shì,qǐ cí wú jì nài shēn hé。
山连巴蜀云层瘴,春入潇湘水漫波。shān lián bā shǔ yún céng zhàng,chūn rù xiāo xiāng shuǐ màn bō。
最是游魂招不得,隔江愁听楚人歌。zuì shì yóu hún zhāo bù dé,gé jiāng chóu tīng chǔ rén gē。