古诗词

邵宝

送万晦之

邵宝

南阳有约欲相寻,回首清风别颍阴。nán yáng yǒu yuē yù xiāng xún,huí shǒu qīng fēng bié yǐng yīn。
鲁望江湖从故态,少陵花鸟负初心。lǔ wàng jiāng hú cóng gù tài,shǎo líng huā niǎo fù chū xīn。
诗邀佳境云随杖,梦破残更月在琴。shī yāo jiā jìng yún suí zhàng,mèng pò cán gèng yuè zài qín。
歇马烦君问诸葛,草庐无径落华深。xiē mǎ fán jūn wèn zhū gé,cǎo lú wú jìng luò huá shēn。

登九江郡城楼

邵宝

浔阳之东东城楼,秋日喜陪诸老游。xún yáng zhī dōng dōng chéng lóu,qiū rì xǐ péi zhū lǎo yóu。
水深已失江九派,云远还容山一头。shuǐ shēn yǐ shī jiāng jiǔ pài,yún yuǎn hái róng shān yī tóu。
西风爽气自荆益,南极清光当斗牛。xī fēng shuǎng qì zì jīng yì,nán jí qīng guāng dāng dòu niú。
有怀晚在莲峰下,千古美人周道州。yǒu huái wǎn zài lián fēng xià,qiān gǔ měi rén zhōu dào zhōu。

馀干东冈咏怀一首用虞邵庵韵

邵宝

东冈正在行台东,我登其巅西日红。dōng gāng zhèng zài xíng tái dōng,wǒ dēng qí diān xī rì hóng。
宋人冠冕竟谁作,吴地舟航元自通。sòng rén guān miǎn jìng shuí zuò,wú dì zhōu háng yuán zì tōng。
康山战罢蛟无穴,鄱水祷回龙有宫。kāng shān zhàn bà jiāo wú xué,pó shuǐ dǎo huí lóng yǒu gōng。
千秋莫问注骚事,宿莽洲边云接空。qiān qiū mò wèn zhù sāo shì,sù mǎng zhōu biān yún jiē kōng。

挽娄一斋

邵宝

它年曾读一斋书,梦入云山问起居。tā nián céng dú yī zhāi shū,mèng rù yún shān wèn qǐ jū。
前辈风流犹有此,古人门户竟何如。qián bèi fēng liú yóu yǒu cǐ,gǔ rén mén hù jìng hé rú。
鹅湖绝笔留真迹,洛社深衣复故袪。é hú jué bǐ liú zhēn jì,luò shè shēn yī fù gù qū。
哭罢莲塘还再恸,玉峰高冢两渠渠。kū bà lián táng hái zài tòng,yù fēng gāo zhǒng liǎng qú qú。

次杨邃庵先生留别二首

邵宝

百尺高台傍寺门,杜陵秋兴此犹存。bǎi chǐ gāo tái bàng sì mén,dù líng qiū xīng cǐ yóu cún。
赠行独愧清风句,留坐还依古树根。zèng xíng dú kuì qīng fēng jù,liú zuò hái yī gǔ shù gēn。
星共北辰双阙近,山连西岳一峰尊。xīng gòng běi chén shuāng quē jìn,shān lián xī yuè yī fēng zūn。
明朝旌节投何处,望断秦云眼欲昏。míng cháo jīng jié tóu hé chù,wàng duàn qín yún yǎn yù hūn。

次杨邃庵先生留别二首

邵宝

雨馀风叶飞长林,使君别去愁难任。yǔ yú fēng yè fēi zhǎng lín,shǐ jūn bié qù chóu nán rèn。
也知鸣铎自天意,肯谓乘轺非我心。yě zhī míng duó zì tiān yì,kěn wèi chéng yáo fēi wǒ xīn。
燕山青连北极近,渭水东入黄河深。yàn shān qīng lián běi jí jìn,wèi shuǐ dōng rù huáng hé shēn。
请看祖席半门下,它日被褐今朝簪。qǐng kàn zǔ xí bàn mén xià,tā rì bèi hè jīn cháo zān。

次王朝言

邵宝

有怀自遣坐新凉,昼漏沈沈静里长。yǒu huái zì qiǎn zuò xīn liáng,zhòu lòu shěn shěn jìng lǐ zhǎng。
千里乡关频入望,两年朝省漫随行。qiān lǐ xiāng guān pín rù wàng,liǎng nián cháo shěng màn suí xíng。
云迷晚渚花犹隐,风入秋林树亦狂。yún mí wǎn zhǔ huā yóu yǐn,fēng rù qiū lín shù yì kuáng。
我忆美人元不远,蒹葭空赋露为霜。wǒ yì měi rén yuán bù yuǎn,jiān jiā kōng fù lù wèi shuāng。

武宁分司次见素公韵

邵宝

万山旌节破风烟,细草承舆软似绵。wàn shān jīng jié pò fēng yān,xì cǎo chéng yú ruǎn shì mián。
莳稻有歌春鸟和,采桑无侣晚蚕眠。shí dào yǒu gē chūn niǎo hé,cǎi sāng wú lǚ wǎn cán mián。
两旬庐岳仍回眼,百里洪厓漫拍肩。liǎng xún lú yuè réng huí yǎn,bǎi lǐ hóng yá màn pāi jiān。
读罢妙词清不寐,夜深犹忆对莆田。dú bà miào cí qīng bù mèi,yè shēn yóu yì duì pú tián。

闻李兵备讣

邵宝

郁孤台下鸮夜啼,白日惨惨愁云低。yù gū tái xià xiāo yè tí,bái rì cǎn cǎn chóu yún dī。
三年戎幕庾岭北,万里旅榇巫峰西。sān nián róng mù yǔ lǐng běi,wàn lǐ lǚ chèn wū fēng xī。
江湖落落岁复月,风雨萧萧山更溪。jiāng hú luò luò suì fù yuè,fēng yǔ xiāo xiāo shān gèng xī。
平生勤事数行墨,回首教场秋草迷。píng shēng qín shì shù xíng mò,huí shǒu jiào chǎng qiū cǎo mí。

阻风用杜韵

邵宝

画舫乘春满载书,阻风聊傍野洲居。huà fǎng chéng chūn mǎn zài shū,zǔ fēng liáo bàng yě zhōu jū。
此时独坐爱骑鹤,何处老翁来卖鱼。cǐ shí dú zuò ài qí hè,hé chù lǎo wēng lái mài yú。
飞云漫逐海鸥远,鸣雨渐敲江树疏。fēi yún màn zhú hǎi ōu yuǎn,míng yǔ jiàn qiāo jiāng shù shū。
莫言散局有底急,湖上草深方待锄。mò yán sàn jú yǒu dǐ jí,hú shàng cǎo shēn fāng dài chú。

次韵答万晦之

邵宝

逢君在许复京师,几向天涯叹别离。féng jūn zài xǔ fù jīng shī,jǐ xiàng tiān yá tàn bié lí。
南客讵无庄鴳适,北人那有召棠思。nán kè jù wú zhuāng yàn shì,běi rén nà yǒu zhào táng sī。
江湖兴远新居定,风月情多旧榻知。jiāng hú xīng yuǎn xīn jū dìng,fēng yuè qíng duō jiù tà zhī。
野寺梅花堪折未,欲凭尊酒侑临岐。yě sì méi huā kān zhé wèi,yù píng zūn jiǔ yòu lín qí。

别白鹿

邵宝

五老峰前双涧流,洞门草长鹿呦呦。wǔ lǎo fēng qián shuāng jiàn liú,dòng mén cǎo zhǎng lù yōu yōu。
深云似与春长住,细雨何妨午未收。shēn yún shì yǔ chūn zhǎng zhù,xì yǔ hé fáng wǔ wèi shōu。
千里客怀频出使,数年吏事半藏修。qiān lǐ kè huái pín chū shǐ,shù nián lì shì bàn cáng xiū。
明朝我放东风棹,分付山灵管素秋。míng cháo wǒ fàng dōng fēng zhào,fēn fù shān líng guǎn sù qiū。

通州相城呈同事诸公二首

邵宝

眼中形势尽登临,前辈经营亦苦心。yǎn zhōng xíng shì jǐn dēng lín,qián bèi jīng yíng yì kǔ xīn。
一道星河天廪近,千年风气水门深。yī dào xīng hé tiān lǐn jìn,qiān nián fēng qì shuǐ mén shēn。
驿亭东去多辽使,商舶南来半越吟。yì tíng dōng qù duō liáo shǐ,shāng bó nán lái bàn yuè yín。
漕计经春定何似,长安三月米如金。cáo jì jīng chūn dìng hé shì,zhǎng ān sān yuè mǐ rú jīn。

通州相城呈同事诸公二首

邵宝

肩舆南浦复西邱,尽日淹留为此州。jiān yú nán pǔ fù xī qiū,jǐn rì yān liú wèi cǐ zhōu。
云隐层城才见塔,水漫孤渡偶逢舟。yún yǐn céng chéng cái jiàn tǎ,shuǐ màn gū dù ǒu féng zhōu。
林风力浅花能晚,山雨声迟麦未秋。lín fēng lì qiǎn huā néng wǎn,shān yǔ shēng chí mài wèi qiū。
最是中丞忧国计,几回独立向东流。zuì shì zhōng chéng yōu guó jì,jǐ huí dú lì xiàng dōng liú。

乞终养未许

邵宝

乞归未许奈亲何,帝里风光梦里过。qǐ guī wèi xǔ nài qīn hé,dì lǐ fēng guāng mèng lǐ guò。
三月春寒青草短,五湖天远白云多。sān yuè chūn hán qīng cǎo duǎn,wǔ hú tiān yuǎn bái yún duō。
客囊衣在缝犹密,驿骑书来字欲磨。kè náng yī zài fèng yóu mì,yì qí shū lái zì yù mó。
圣主恩深臣分浅,百年心事两蹉跎。shèng zhǔ ēn shēn chén fēn qiǎn,bǎi nián xīn shì liǎng cuō tuó。

吊林和靖墓

邵宝

赋得梅花万古传,水滨孤冢却萧然。fù dé méi huā wàn gǔ chuán,shuǐ bīn gū zhǒng què xiāo rán。
闲云于我心俱隐,老鹤如人骨半仙。xián yún yú wǒ xīn jù yǐn,lǎo hè rú rén gǔ bàn xiān。
朝市尚馀观物地,儿童不省入城年。cháo shì shàng yú guān wù dì,ér tóng bù shěng rù chéng nián。
小桥东去今成路,回首中洲但暮烟。xiǎo qiáo dōng qù jīn chéng lù,huí shǒu zhōng zhōu dàn mù yān。

谒于肃悯祠

邵宝

祠前春雾隐绯袍,隔岭松声应海涛。cí qián chūn wù yǐn fēi páo,gé lǐng sōng shēng yīng hǎi tāo。
伯纪空勤恢复计,子仪还重廓清劳。bó jì kōng qín huī fù jì,zi yí hái zhòng kuò qīng láo。
我将薄奠成三献,谁作长歌寄一号。wǒ jiāng báo diàn chéng sān xiàn,shuí zuò zhǎng gē jì yī hào。
西望岳坟才数里,白云湖上两峰高。xī wàng yuè fén cái shù lǐ,bái yún hú shàng liǎng fēng gāo。

五老峰

邵宝

匡庐山头五老人,晚岁才见羲皇民。kuāng lú shān tóu wǔ lǎo rén,wǎn suì cái jiàn xī huáng mín。
雪蒙绿发不改色,云映苍颜真入神。xuě méng lǜ fā bù gǎi sè,yún yìng cāng yán zhēn rù shén。
岂无北海未须避,自有南极堪为邻。qǐ wú běi hǎi wèi xū bì,zì yǒu nán jí kān wèi lín。
吾亭拟结白鹿上,独对一杯公莫嗔。wú tíng nǐ jié bái lù shàng,dú duì yī bēi gōng mò chēn。

闻侍养命喜而有述

邵宝

五疏才蒙一语俞,拜扶老母望天除。wǔ shū cái méng yī yǔ yú,bài fú lǎo mǔ wàng tiān chú。
孤孀节操劬劳外,独苦心情喜惧馀。gū shuāng jié cāo qú láo wài,dú kǔ xīn qíng xǐ jù yú。
宽处栽花占月令,静中检药印方书。kuān chù zāi huā zhàn yuè lìng,jìng zhōng jiǎn yào yìn fāng shū。
东风吹绿长春径,不羡潘家有板舆。dōng fēng chuī lǜ zhǎng chūn jìng,bù xiàn pān jiā yǒu bǎn yú。

重阳答钱户部

邵宝

晴日重阳冗里过,百年佳节几蹉跎。qíng rì zhòng yáng rǒng lǐ guò,bǎi nián jiā jié jǐ cuō tuó。
山当对面愁登远,客有知心恨别多。shān dāng duì miàn chóu dēng yuǎn,kè yǒu zhī xīn hèn bié duō。
白发此僧聊尔耳,黄花明日又如何。bái fā cǐ sēng liáo ěr ěr,huáng huā míng rì yòu rú hé。
沧浪濯足非吾敢,敢谓春湖胜王珂。cāng làng zhuó zú fēi wú gǎn,gǎn wèi chūn hú shèng wáng kē。