古诗词

邵宝

甲戌正月三日山行次史敏甫

邵宝

万壑春姿一夜还,画船载酒共看山。wàn hè chūn zī yī yè hái,huà chuán zài jiǔ gòng kàn shān。
泉经古寺自双涧,亭倚危峰还几间。quán jīng gǔ sì zì shuāng jiàn,tíng yǐ wēi fēng hái jǐ jiān。
真乐竟须同客醉,浮生何必羡僧闲。zhēn lè jìng xū tóng kè zuì,fú shēng hé bì xiàn sēng xián。
南岩更得和风早,笑索梅花不作悭。nán yán gèng dé hé fēng zǎo,xiào suǒ méi huā bù zuò qiān。

徐用中寓松风阁诗以为问

邵宝

舞雩何处问高坛,松阁春风晚带寒。wǔ yú hé chù wèn gāo tán,sōng gé chūn fēng wǎn dài hán。
病起不须操几杖,诗成刚在凭阑干。bìng qǐ bù xū cāo jǐ zhàng,shī chéng gāng zài píng lán gàn。
榻缘徐孺初教下,垆为王郎试索看。tà yuán xú rú chū jiào xià,lú wèi wáng láng shì suǒ kàn。
我欲坐君听古调,隔墙还有玉千竿。wǒ yù zuò jūn tīng gǔ diào,gé qiáng hái yǒu yù qiān gān。

雨中漫成

邵宝

阳春门外水田田,野老歌声远近连。yáng chūn mén wài shuǐ tián tián,yě lǎo gē shēng yuǎn jìn lián。
雨应雪来曾计日,月从星在故占天。yǔ yīng xuě lái céng jì rì,yuè cóng xīng zài gù zhàn tiān。
漫看东渚横孤艇,久拟南风振五弦。màn kàn dōng zhǔ héng gū tǐng,jiǔ nǐ nán fēng zhèn wǔ xián。
更爱亭前新种竹,一番沾洒一森然。gèng ài tíng qián xīn zhǒng zhú,yī fān zhān sǎ yī sēn rán。

寄许东庐

邵宝

老去诗篇兴若何,一春城郭少经过。lǎo qù shī piān xīng ruò hé,yī chūn chéng guō shǎo jīng guò。
阴怜绿树风偏好,湿怪黄梅雨太多。yīn lián lǜ shù fēng piān hǎo,shī guài huáng méi yǔ tài duō。
静力更凭闲打整,狂心都逐病消磨。jìng lì gèng píng xián dǎ zhěng,kuáng xīn dōu zhú bìng xiāo mó。
劳君问讯无堪报,微醉亭前独放歌。láo jūn wèn xùn wú kān bào,wēi zuì tíng qián dú fàng gē。

答桂子朴

邵宝

南行将母底须悲,浙水滩高恐到迟。nán xíng jiāng mǔ dǐ xū bēi,zhè shuǐ tān gāo kǒng dào chí。
秋月春花皆我梦,海风江雨此何时。qiū yuè chūn huā jiē wǒ mèng,hǎi fēng jiāng yǔ cǐ hé shí。
孟郊心苦吟游子,韩老情多赋别知。mèng jiāo xīn kǔ yín yóu zi,hán lǎo qíng duō fù bié zhī。
尽把新怀对难弟,玉峰回首思冥迷。jǐn bǎ xīn huái duì nán dì,yù fēng huí shǒu sī míng mí。

闻李四顺讣

邵宝

百年家学有箕裘,晚擢高科仕亦优。bǎi nián jiā xué yǒu jī qiú,wǎn zhuó gāo kē shì yì yōu。
北斗望中心凤阙,西山归处首狐丘。běi dòu wàng zhōng xīn fèng quē,xī shān guī chù shǒu hú qiū。
一封诰尚虚新墓,万卷书还满旧楼。yī fēng gào shàng xū xīn mù,wàn juǎn shū hái mǎn jiù lóu。
最是渠南亭子在,黄梅细雨不胜秋。zuì shì qú nán tíng zi zài,huáng méi xì yǔ bù shèng qiū。

次杨淡成

邵宝

去年雁早曾闻赋,今赋还闻雁晚来。qù nián yàn zǎo céng wén fù,jīn fù hái wén yàn wǎn lái。
信入上林云有路,居空彭蠡水无陔。xìn rù shàng lín yún yǒu lù,jū kōng péng lí shuǐ wú gāi。
独看黄菊疑秦令,未猎长杨愧汉才。dú kàn huáng jú yí qín lìng,wèi liè zhǎng yáng kuì hàn cái。
莫道喘牛非我问,饭牛歌罢自生哀。mò dào chuǎn niú fēi wǒ wèn,fàn niú gē bà zì shēng āi。

赠边伯山教授

邵宝

看尽长安一日花,还从八月返星槎。kàn jǐn zhǎng ān yī rì huā,hái cóng bā yuè fǎn xīng chá。
儒官故冷师模重,宦路虽迂国体华。rú guān gù lěng shī mó zhòng,huàn lù suī yū guó tǐ huá。
地接苏湖风有自,天空蓬阆海无涯。dì jiē sū hú fēng yǒu zì,tiān kōng péng láng hǎi wú yá。
栋梁榱桷皆时用,歌向先生不是夸。dòng liáng cuī jué jiē shí yòng,gē xiàng xiān shēng bù shì kuā。

送费鹅湖先生归铅山

邵宝

归兴乘秋度玉山,始知佳境在人间。guī xīng chéng qiū dù yù shān,shǐ zhī jiā jìng zài rén jiān。
云鸿影外江湖远,皋鹤声中日月间。yún hóng yǐng wài jiāng hú yuǎn,gāo hè shēng zhōng rì yuè jiān。
秘阁文章天下手,都门图画老臣颜。mì gé wén zhāng tiān xià shǒu,dōu mén tú huà lǎo chén yán。
感公相问无能答,病客江南正掩关。gǎn gōng xiāng wèn wú néng dá,bìng kè jiāng nán zhèng yǎn guān。

寿贾封君

邵宝

上寿人膺太史封,白头林下庆遭逢。shàng shòu rén yīng tài shǐ fēng,bái tóu lín xià qìng zāo féng。
清时恩典隆冠冕,令子文章重鼎钟。qīng shí ēn diǎn lóng guān miǎn,lìng zi wén zhāng zhòng dǐng zhōng。
鸠杖晚扶闲处立,兕觥春映醉时容。jiū zhàng wǎn fú xián chù lì,sì gōng chūn yìng zuì shí róng。
仁源不在南阳水,莫问今生菊几丛。rén yuán bù zài nán yáng shuǐ,mò wèn jīn shēng jú jǐ cóng。

屋舟为京口钱宗玉赋

邵宝

风波懒逐世浮沉,小阁凭虚敞素襟。fēng bō lǎn zhú shì fú chén,xiǎo gé píng xū chǎng sù jīn。
采药每牵浮海梦,乘槎聊遣济川心。cǎi yào měi qiān fú hǎi mèng,chéng chá liáo qiǎn jì chuān xīn。
水能载覆旁观久,天与周旋独坐深。shuǐ néng zài fù páng guān jiǔ,tiān yǔ zhōu xuán dú zuò shēn。
闻道江南船似屋,中泠何地觅帆阴。wén dào jiāng nán chuán shì wū,zhōng líng hé dì mì fān yīn。

幽居四咏树色

邵宝

乍浓还淡弄朝晖,树色依稀定是非。zhà nóng hái dàn nòng cháo huī,shù sè yī xī dìng shì fēi。
楼上望回川历历,城阴遮断路微微。lóu shàng wàng huí chuān lì lì,chéng yīn zhē duàn lù wēi wēi。
晓云有影团倾盖,春水无波渌染衣。xiǎo yún yǒu yǐng tuán qīng gài,chūn shuǐ wú bō lù rǎn yī。
独坐怀人心正远,天空渭北雁初归。dú zuò huái rén xīn zhèng yuǎn,tiān kōng wèi běi yàn chū guī。

幽居四咏树色

邵宝

花气絪缊共暖风,谁从起处问西东。huā qì yīn yūn gòng nuǎn fēng,shuí cóng qǐ chù wèn xī dōng。
偶来似与游丝下,却散还随梦蝶空。ǒu lái shì yǔ yóu sī xià,què sàn hái suí mèng dié kōng。
曲槛有时应独驻,幽居何地不相通。qū kǎn yǒu shí yīng dú zhù,yōu jū hé dì bù xiāng tōng。
等闲拟得涯翁句,已落人间色相中。děng xián nǐ dé yá wēng jù,yǐ luò rén jiān sè xiāng zhōng。

幽居四咏树色

邵宝

一鸟不鸣山可怜,更怜鸣鸟过檐前。yī niǎo bù míng shān kě lián,gèng lián míng niǎo guò yán qián。
友声信有如莺语,喜报曾闻是鹊传。yǒu shēng xìn yǒu rú yīng yǔ,xǐ bào céng wén shì què chuán。
南国音成非别调,北窗梦醒正闲眠。nán guó yīn chéng fēi bié diào,běi chuāng mèng xǐng zhèng xián mián。
近来习静心初定,独把无声寄五弦。jìn lái xí jìng xīn chū dìng,dú bǎ wú shēng jì wǔ xián。

幽居四咏树色

邵宝

误向丹邱共羽流,多情今得此亭幽。wù xiàng dān qiū gòng yǔ liú,duō qíng jīn dé cǐ tíng yōu。
长鸣似与高人语,屡舞谁于醉客求。zhǎng míng shì yǔ gāo rén yǔ,lǚ wǔ shuí yú zuì kè qiú。
风羽九逵能抗晚,野心万里欲横秋。fēng yǔ jiǔ kuí néng kàng wǎn,yě xīn wàn lǐ yù héng qiū。
试将衣袖闲招引,转尽花阴意未休。shì jiāng yī xiù xián zhāo yǐn,zhuǎn jǐn huā yīn yì wèi xiū。

自和幽居四咏

邵宝

晚晴无物不含晖,此树天将悦我非。wǎn qíng wú wù bù hán huī,cǐ shù tiān jiāng yuè wǒ fēi。
一碧故涵秋水净,半黄初着晓霜微。yī bì gù hán qiū shuǐ jìng,bàn huáng chū zhe xiǎo shuāng wēi。
吟随望远长凭几,情忆阴多坐解衣。yín suí wàng yuǎn zhǎng píng jǐ,qíng yì yīn duō zuò jiě yī。
莫道寂寥谁与共,天风时引白云归。mò dào jì liáo shuí yǔ gòng,tiān fēng shí yǐn bái yún guī。

自和幽居四咏

邵宝

忽有幽香共午风,小春庭院菊篱东。hū yǒu yōu xiāng gòng wǔ fēng,xiǎo chūn tíng yuàn jú lí dōng。
一丝何处来应远,百和无端界本空。yī sī hé chù lái yīng yuǎn,bǎi hé wú duān jiè běn kōng。
漫道芝兰随物化,真闻黍稷与神通。màn dào zhī lán suí wù huà,zhēn wén shǔ jì yǔ shén tōng。
麓堂地隔四千里,三叹馀情数纸中。lù táng dì gé sì qiān lǐ,sān tàn yú qíng shù zhǐ zhōng。

自和幽居四咏

邵宝

绿树春声正自怜,秋深幽鸟复庭前。lǜ shù chūn shēng zhèng zì lián,qiū shēn yōu niǎo fù tíng qián。
谷中音似闻人语,池上书应为客传。gǔ zhōng yīn shì wén rén yǔ,chí shàng shū yīng wèi kè chuán。
短调自须风静听,多情谁起日高眠。duǎn diào zì xū fēng jìng tīng,duō qíng shuí qǐ rì gāo mián。
闲来漫拟成新曲,长啸临流付一弦。xián lái màn nǐ chéng xīn qū,zhǎng xiào lín liú fù yī xián。

自和幽居四咏

邵宝

饶州遣鹤剩风流,小圃新开竹径幽。ráo zhōu qiǎn hè shèng fēng liú,xiǎo pǔ xīn kāi zhú jìng yōu。
见影浅将于水监,闻声高欲自天求。jiàn yǐng qiǎn jiāng yú shuǐ jiān,wén shēng gāo yù zì tiān qiú。
图中恨识青田晚,梦里疑看赤壁秋。tú zhōng hèn shí qīng tián wǎn,mèng lǐ yí kàn chì bì qiū。
莫向主人撩醉眼,病馀如我且须休。mò xiàng zhǔ rén liāo zuì yǎn,bìng yú rú wǒ qiě xū xiū。

寄吴宪使

邵宝

濂泾草堂清可怜,幽期已在立秋前。lián jīng cǎo táng qīng kě lián,yōu qī yǐ zài lì qiū qián。
社中诗自无新什,方外书应有别传。shè zhōng shī zì wú xīn shén,fāng wài shū yīng yǒu bié chuán。
野旷正堪乘月步,日高犹为避风眠。yě kuàng zhèng kān chéng yuè bù,rì gāo yóu wèi bì fēng mián。
伯牙山水钟期耳,万古知音不在弦。bó yá shān shuǐ zhōng qī ěr,wàn gǔ zhī yīn bù zài xián。