古诗词

孙传庭

别山

孙传庭

看山殊慰十年盟,隐计犹怜尚未成。kàn shān shū wèi shí nián méng,yǐn jì yóu lián shàng wèi chéng。
到日云霞如有意,归时猿鹤岂无情。dào rì yún xiá rú yǒu yì,guī shí yuán hè qǐ wú qíng。
丹崖翠壁皆留咏,瑶草琪花半识名。dān yá cuì bì jiē liú yǒng,yáo cǎo qí huā bàn shí míng。
此去清凉应笑我,劳劳城市欲何营。cǐ qù qīng liáng yīng xiào wǒ,láo láo chéng shì yù hé yíng。

别山

孙传庭

又驱匹马向风尘,回首名山漫怆神。yòu qū pǐ mǎ xiàng fēng chén,huí shǒu míng shān màn chuàng shén。
身类向平终有属,宅如谢脁久为邻。shēn lèi xiàng píng zhōng yǒu shǔ,zhái rú xiè tiǎo jiǔ wèi lín。
林峦此会成知己,杖履重来是故人。lín luán cǐ huì chéng zhī jǐ,zhàng lǚ zhòng lái shì gù rén。
蹑磴探萝仍有日,攒峰列巘莫相嗔。niè dèng tàn luó réng yǒu rì,zǎn fēng liè yǎn mò xiāng chēn。

风雅堂菊为从人髡去田御宿大参以诗见慰次答

孙传庭

忻分玉蕊带霜来,清艳元宜曲径栽。xīn fēn yù ruǐ dài shuāng lái,qīng yàn yuán yí qū jìng zāi。
色映图书堪寂寞,香生几席足徘徊。sè yìng tú shū kān jì mò,xiāng shēng jǐ xí zú pái huái。
披心有客频邀赏,摩顶何人苦见催。pī xīn yǒu kè pín yāo shǎng,mó dǐng hé rén kǔ jiàn cuī。
岂是使君一顾后,漫将花事等闲开。qǐ shì shǐ jūn yī gù hòu,màn jiāng huā shì děng xián kāi。

闰中秋夜田御宿大参携樽饮余映碧园

孙传庭

又见长空好月来,明河如洗净无埃。yòu jiàn zhǎng kōng hǎo yuè lái,míng hé rú xǐ jìng wú āi。
天开霁景重飞镜,人聚芳筵再举杯。tiān kāi jì jǐng zhòng fēi jìng,rén jù fāng yán zài jǔ bēi。
铁骑销氛清朔漠,银蟾泻影静楼台。tiě qí xiāo fēn qīng shuò mò,yín chán xiè yǐng jìng lóu tái。
扳留未尽登临意,明日还应醉一回。bān liú wèi jǐn dēng lín yì,míng rì hái yīng zuì yī huí。

闰中秋夜田御宿大参携樽饮余映碧园

孙传庭

瑶台此夕望弥新,漫欲高飞问玉轮。yáo tái cǐ xī wàng mí xīn,màn yù gāo fēi wèn yù lún。
天与山园留飒爽,月随好客振精神。tiān yǔ shān yuán liú sà shuǎng,yuè suí hǎo kè zhèn jīng shén。
衣沾桂气香逾远,盏落蟾光影更真。yī zhān guì qì xiāng yú yuǎn,zhǎn luò chán guāng yǐng gèng zhēn。
忽忆前朝登眺处,边云满目正愁人。hū yì qián cháo dēng tiào chù,biān yún mǎn mù zhèng chóu rén。

樊淑鲁以九日灯下作见示次答

孙传庭

冷署栖迟意不违,更逢佳节与诗宜。lěng shǔ qī chí yì bù wéi,gèng féng jiā jié yǔ shī yí。
斗星错落惊新赋,风雨萧疏忆故篱。dòu xīng cuò luò jīng xīn fù,fēng yǔ xiāo shū yì gù lí。
吟罢襟怀还自放,狂来鬓发岂羞吹。yín bà jīn huái hái zì fàng,kuáng lái bìn fā qǐ xiū chuī。
登高有约成虚负,独傍孤灯却语谁。dēng gāo yǒu yuē chéng xū fù,dú bàng gū dēng què yǔ shuí。

樊淑鲁以九日灯下作见示次答

孙传庭

九日偏怜得句奇,诗情惟许素秋知。jiǔ rì piān lián dé jù qí,shī qíng wéi xǔ sù qiū zhī。
风尘落落谁青眼,文采翩翩尔白眉。fēng chén luò luò shuí qīng yǎn,wén cǎi piān piān ěr bái méi。
闲品霜枝飞玉屑,清分露气倒琼饴。xián pǐn shuāng zhī fēi yù xiè,qīng fēn lù qì dào qióng yí。
遥惊夜半挥毫处,笔阵犹嫌刻漏迟。yáo jīng yè bàn huī háo chù,bǐ zhèn yóu xián kè lòu chí。

题冯当之茂才春雪斋次御宿韵

孙传庭

春满高齐雪未阑,萧然一榻此中安。chūn mǎn gāo qí xuě wèi lán,xiāo rán yī tà cǐ zhōng ān。
吴钩拂拭分朝霁,邺架抽翻映夜寒。wú gōu fú shì fēn cháo jì,yè jià chōu fān yìng yè hán。
人是瑶林呈积素,诗成玉涧涌飞湍。rén shì yáo lín chéng jī sù,shī chéng yù jiàn yǒng fēi tuān。
漫因郢曲怜孤调,并奏于今有二难。màn yīn yǐng qū lián gū diào,bìng zòu yú jīn yǒu èr nán。

题冯当之茂才春雪斋次御宿韵

孙传庭

春雪霏霏覆画阑,美人幽况足相安。chūn xuě fēi fēi fù huà lán,měi rén yōu kuàng zú xiāng ān。
文章堪与春争丽,气韵原同雪并寒。wén zhāng kān yǔ chūn zhēng lì,qì yùn yuán tóng xuě bìng hán。
太液池边浮瑞霭,峨眉山半落清湍。tài yè chí biān fú ruì ǎi,é méi shān bàn luò qīng tuān。
冯君收入空斋里,愧我留题得句难。féng jūn shōu rù kōng zhāi lǐ,kuì wǒ liú tí dé jù nán。

挽杨斗玉少参

孙传庭

蒿里幽沉掩夕阳,陇云愁抱海天长。hāo lǐ yōu chén yǎn xī yáng,lǒng yún chóu bào hǎi tiān zhǎng。
赐帷自切明君惠,裹革徒深义士伤。cì wéi zì qiè míng jūn huì,guǒ gé tú shēn yì shì shāng。
血洒江氛终化碧,骨埋冀野旧飞黄。xuè sǎ jiāng fēn zhōng huà bì,gǔ mái jì yě jiù fēi huáng。
招魂欲赋重搔首,风雨潇潇下白杨。zhāo hún yù fù zhòng sāo shǒu,fēng yǔ xiāo xiāo xià bái yáng。

挽杨斗玉少参

孙传庭

一柱天南正倚君,俄惊地下促修文。yī zhù tiān nán zhèng yǐ jūn,é jīng dì xià cù xiū wén。
无人不欲歌黄鸟,有母那堪舍白云。wú rén bù yù gē huáng niǎo,yǒu mǔ nà kān shě bái yún。
历尽艰辛惟远道,到来愁惨独孤坟。lì jǐn jiān xīn wéi yuǎn dào,dào lái chóu cǎn dú gū fén。
关河摇落逢秋暮,满目松楸对夕曛。guān hé yáo luò féng qiū mù,mǎn mù sōng qiū duì xī xūn。

挽杨斗玉少参

孙传庭

寻常死别已难禁,况复知交感倍深。xún cháng sǐ bié yǐ nán jìn,kuàng fù zhī jiāo gǎn bèi shēn。
郢曲昔曾先我赋,楚词今为吊君吟。yǐng qū xī céng xiān wǒ fù,chǔ cí jīn wèi diào jūn yín。
春风共啖红绫饼,流水谁听绿绮琴。chūn fēng gòng dàn hóng líng bǐng,liú shuǐ shuí tīng lǜ qǐ qín。
一往顿成千载恨,几回清泪欲沾襟。yī wǎng dùn chéng qiān zài hèn,jǐ huí qīng lèi yù zhān jīn。

挽杨斗玉少参

孙传庭

愁瞻素旐下荒原,执绋伤心不可言。chóu zhān sù zhào xià huāng yuán,zhí fú shāng xīn bù kě yán。
梁狱上书应有恨,楚臣作赋本多冤。liáng yù shàng shū yīng yǒu hèn,chǔ chén zuò fù běn duō yuān。
河山斗北千年气,风雨滇南万里魂。hé shān dòu běi qiān nián qì,fēng yǔ diān nán wàn lǐ hún。
有友如余殊任侠,安能为尔叫天阍。yǒu yǒu rú yú shū rèn xiá,ān néng wèi ěr jiào tiān hūn。

挽杨斗玉少参

孙传庭

归来魂梦久相恬,困倚孤帏漫自嫌。guī lái hún mèng jiǔ xiāng tián,kùn yǐ gū wéi màn zì xián。
颈厌鹤长难学短,味谙荼苦反疑甜。jǐng yàn hè zhǎng nán xué duǎn,wèi ān tú kǔ fǎn yí tián。
人情冷与秋风并,世路蒙如夜色兼。rén qíng lěng yǔ qiū fēng bìng,shì lù méng rú yè sè jiān。
怪杀屈原原未醒,卜居何用拂龟占。guài shā qū yuán yuán wèi xǐng,bo jū hé yòng fú guī zhàn。

秋兴四首用田御宿大参韵

孙传庭

落木萧萧叶渐稀,客闲犹厌岫云飞。luò mù xiāo xiāo yè jiàn xī,kè xián yóu yàn xiù yún fēi。
三秋卧病逢迎少,十载为郎踪迹微。sān qiū wò bìng féng yíng shǎo,shí zài wèi láng zōng jì wēi。
兵火自馀松菊径,风霜不碍薜萝衣。bīng huǒ zì yú sōng jú jìng,fēng shuāng bù ài bì luó yī。
故人漫切弹冠望,为语西山蕨正肥。gù rén màn qiè dàn guān wàng,wèi yǔ xī shān jué zhèng féi。

秋兴四首用田御宿大参韵

孙传庭

塞下悲风九月来,乱馀天地不胜哀。sāi xià bēi fēng jiǔ yuè lái,luàn yú tiān dì bù shèng āi。
桑田漫讶成沧海,池水曾闻是劫灰。sāng tián màn yà chéng cāng hǎi,chí shuǐ céng wén shì jié huī。
感奋有人应击楫,疏慵如我合衔杯。gǎn fèn yǒu rén yīng jī jí,shū yōng rú wǒ hé xián bēi。
只怜病骨逢多难,蒲柳那禁秋又催。zhǐ lián bìng gǔ féng duō nán,pú liǔ nà jìn qiū yòu cuī。

秋兴四首用田御宿大参韵

孙传庭

伏枕频听秋漏残,转思长夜正漫漫。fú zhěn pín tīng qiū lòu cán,zhuǎn sī zhǎng yè zhèng màn màn。
风雷未合飞龙剑,烟雨何妨滞鹖冠。fēng léi wèi hé fēi lóng jiàn,yān yǔ hé fáng zhì hé guān。
纵酒剧怜三径寂,探诗清爱五峰寒。zòng jiǔ jù lián sān jìng jì,tàn shī qīng ài wǔ fēng hán。
即今高卧仍多感,一似崎岖世路难。jí jīn gāo wò réng duō gǎn,yī shì qí qū shì lù nán。

秋兴四首用田御宿大参韵

孙传庭

清闲深荷主恩遗,况是东篱菊绽时。qīng xián shēn hé zhǔ ēn yí,kuàng shì dōng lí jú zhàn shí。
最喜陶君能任侠,翻疑楚客独多悲。zuì xǐ táo jūn néng rèn xiá,fān yí chǔ kè dú duō bēi。
一邱久擅情堪放,十亩粗安命未畸。yī qiū jiǔ shàn qíng kān fàng,shí mǔ cū ān mìng wèi jī。
因忆承明趋侍者,绯衣博得鬓丝丝。yīn yì chéng míng qū shì zhě,fēi yī bó dé bìn sī sī。

冯忝生侍御还朝有赠

孙传庭

绣衣使者有殊庸,揽辔今看报九重。xiù yī shǐ zhě yǒu shū yōng,lǎn pèi jīn kàn bào jiǔ zhòng。
骢出吴门非众马,剑来丰狱是真龙。cōng chū wú mén fēi zhòng mǎ,jiàn lái fēng yù shì zhēn lóng。
皂囊已吐台中气,白羽还销塞上烽。zào náng yǐ tǔ tái zhōng qì,bái yǔ hái xiāo sāi shàng fēng。
开府伫应承宠渥,还将雨露洒尧封。kāi fǔ zhù yīng chéng chǒng wò,hái jiāng yǔ lù sǎ yáo fēng。

秋夜不寐

孙传庭

劳攘凭将一枕休,却惊长夜转多忧。láo rǎng píng jiāng yī zhěn xiū,què jīng zhǎng yè zhuǎn duō yōu。
微霜鬓里秋先到,大火心头晓尚流。wēi shuāng bìn lǐ qiū xiān dào,dà huǒ xīn tóu xiǎo shàng liú。
有我楚臣非独醒,何人天姥与同游。yǒu wǒ chǔ chén fēi dú xǐng,hé rén tiān lǎo yǔ tóng yóu。
谩言世事如蕉鹿,好梦怜今无处求。mán yán shì shì rú jiāo lù,hǎo mèng lián jīn wú chù qiú。