古诗词

孙传庭

赠冯忝生侍御

孙传庭

圣朝使节重乘骢,况复艰危满晋中。shèng cháo shǐ jié zhòng chéng cōng,kuàng fù jiān wēi mǎn jìn zhōng。
被寇遗黎仍苦旱,杀良诸将总多功。bèi kòu yí lí réng kǔ hàn,shā liáng zhū jiāng zǒng duō gōng。
此时正藉车前雨,近日谁高柱下风。cǐ shí zhèng jí chē qián yǔ,jìn rì shuí gāo zhù xià fēng。
绣斧忽来舆望洽,咸云何幸得吾公。xiù fǔ hū lái yú wàng qià,xián yún hé xìng dé wú gōng。

谒台初发

孙传庭

炎天城市畏喧豗,特觅清凉谒五台。yán tiān chéng shì wèi xuān huī,tè mì qīng liáng yè wǔ tái。
暑溽恍从兹日去,山灵应道此人来。shǔ rù huǎng cóng zī rì qù,shān líng yīng dào cǐ rén lái。
驱车翠巘排空出,卷幔新花夹路开。qū chē cuì yǎn pái kōng chū,juǎn màn xīn huā jiā lù kāi。
为语奚囊休索莫,尽教领取入诗裁。wèi yǔ xī náng xiū suǒ mò,jǐn jiào lǐng qǔ rù shī cái。

王炳藜简讨以诗刻见寄赋答

孙传庭

漫怜踪迹滞林邱,忽诵题函破我愁。màn lián zōng jì zhì lín qiū,hū sòng tí hán pò wǒ chóu。
凤阁早传新姓字,雁门遥忆旧交游。fèng gé zǎo chuán xīn xìng zì,yàn mén yáo yì jiù jiāo yóu。
曲中高调惊山鸟,局外闲情笑海鸥。qū zhōng gāo diào jīng shān niǎo,jú wài xián qíng xiào hǎi ōu。
早晚升平君可致,泽癯坐享复何求。zǎo wǎn shēng píng jūn kě zhì,zé qú zuò xiǎng fù hé qiú。

王炳藜简讨以诗刻见寄赋答

孙传庭

一壑俄惊十载过,故人且莫问蹉跎。yī hè é jīng shí zài guò,gù rén qiě mò wèn cuō tuó。
云霄北望星辰远,道路东来雨雪多。yún xiāo běi wàng xīng chén yuǎn,dào lù dōng lái yǔ xuě duō。
较猎扬雄元有赋,饭牛宁戚岂无歌。jiào liè yáng xióng yuán yǒu fù,fàn niú níng qī qǐ wú gē。
报书欲遂弹冠意,懒嫚其如近状何。bào shū yù suì dàn guān yì,lǎn mān qí rú jìn zhuàng hé。

入山

孙传庭

才到山前已绝尘,马蹄随意看嶙峋。cái dào shān qián yǐ jué chén,mǎ tí suí yì kàn lín xún。
瞻依五顶心同远,怀想十年愿始伸。zhān yī wǔ dǐng xīn tóng yuǎn,huái xiǎng shí nián yuàn shǐ shēn。
翠岫开颜如见迓,白云倾盖即相亲。cuì xiù kāi yán rú jiàn yà,bái yún qīng gài jí xiāng qīn。
不辞幽险须游遍,漫向归樵问路频。bù cí yōu xiǎn xū yóu biàn,màn xiàng guī qiáo wèn lù pín。

西溪夜泛

孙传庭

浮舟欢赏画楼西,烟树微茫夜欲迷。fú zhōu huān shǎng huà lóu xī,yān shù wēi máng yè yù mí。
辟暑堪同河朔饮,游仙漫问武陵溪。pì shǔ kān tóng hé shuò yǐn,yóu xiān màn wèn wǔ líng xī。
涧泉响逐歌声远,山月光随舞袖低。jiàn quán xiǎng zhú gē shēng yuǎn,shān yuè guāng suí wǔ xiù dī。
既醉难倾今夕意,笑余潦倒有新题。jì zuì nán qīng jīn xī yì,xiào yú lǎo dào yǒu xīn tí。

西溪夜泛

孙传庭

向夕芳樽傍水开,最怜知己共衔杯。xiàng xī fāng zūn bàng shuǐ kāi,zuì lián zhī jǐ gòng xián bēi。
诗成警处难为和,饮到酣时不用催。shī chéng jǐng chù nán wèi hé,yǐn dào hān shí bù yòng cuī。
池上凉风交翠竹,亭前新月照高槐。chí shàng liáng fēng jiāo cuì zhú,tíng qián xīn yuè zhào gāo huái。
吾生此地应闲懒,漫讶明时有弃才。wú shēng cǐ dì yīng xián lǎn,màn yà míng shí yǒu qì cái。

金阁岭

孙传庭

宝刹崔嵬俯夕阴,何人曾此布黄金。bǎo shā cuī wéi fǔ xī yīn,hé rén céng cǐ bù huáng jīn。
岭头风雨来天地,阁上浮云变古今。lǐng tóu fēng yǔ lái tiān dì,gé shàng fú yún biàn gǔ jīn。
正好凭虚生远眺,何妨揽胜入孤吟。zhèng hǎo píng xū shēng yuǎn tiào,hé fáng lǎn shèng rù gū yín。
诗成却自嫌饶舌,欲证菩提不染心。shī chéng què zì xián ráo shé,yù zhèng pú tí bù rǎn xīn。

西林寺

孙传庭

八水空怜翠欲浮,西林胜概委荒邱。bā shuǐ kōng lián cuì yù fú,xī lín shèng gài wěi huāng qiū。
鹫宫半没祥光杳,狮迹徒存猛气收。jiù gōng bàn méi xiáng guāng yǎo,shī jì tú cún měng qì shōu。
游客无缘瞻宝树,寺僧犹自说灵湫。yóu kè wú yuán zhān bǎo shù,sì sēng yóu zì shuō líng jiǎo。
岂因二圣谭锋尽,只合同归一默休。qǐ yīn èr shèng tán fēng jǐn,zhǐ hé tóng guī yī mò xiū。

清凉石僧舍同诸丈坐谈

孙传庭

落落襟期总出尘,看山况复尽闲身。luò luò jīn qī zǒng chū chén,kàn shān kuàng fù jǐn xián shēn。
世情龌龊惟儿女,我辈萧疏自主宾。shì qíng wò chuò wéi ér nǚ,wǒ bèi xiāo shū zì zhǔ bīn。
掬得青霞同作帔,藉来碧草共为茵。jū dé qīng xiá tóng zuò pèi,jí lái bì cǎo gòng wèi yīn。
相怜欲问清凉隐,孰是人生未了因。xiāng lián yù wèn qīng liáng yǐn,shú shì rén shēng wèi le yīn。

西台

孙传庭

才过八水上西台,瞻眺那堪重客哀。cái guò bā shuǐ shàng xī tái,zhān tiào nà kān zhòng kè āi。
佛解固应藏瓦砾,法身岂合委蒿莱。fú jiě gù yīng cáng wǎ lì,fǎ shēn qǐ hé wěi hāo lái。
金莲火后花弥发,宝炬燃时影自开。jīn lián huǒ hòu huā mí fā,bǎo jù rán shí yǐng zì kāi。
莫讶诸僧悲怆甚,袛馀法象未全灰。mò yà zhū sēng bēi chuàng shén,dī yú fǎ xiàng wèi quán huī。

中台

孙传庭

中峰清胜俯诸天,六月登临倍爽然。zhōng fēng qīng shèng fǔ zhū tiān,liù yuè dēng lín bèi shuǎng rán。
泉迸都从绝顶出,雷鸣还自下方传。quán bèng dōu cóng jué dǐng chū,léi míng hái zì xià fāng chuán。
经楼骋望群峰列,佛塔投诚一炬燃。jīng lóu chěng wàng qún fēng liè,fú tǎ tóu chéng yī jù rán。
衲子似怜尘梦苦,梵声彻夜醒人眠。nà zi shì lián chén mèng kǔ,fàn shēng chè yè xǐng rén mián。

北台

孙传庭

独雄五顶撼清虚,策杖登临眼界殊。dú xióng wǔ dǐng hàn qīng xū,cè zhàng dēng lín yǎn jiè shū。
五夜每惊凌斗柄,万年常见拱宸居。wǔ yè měi jīng líng dòu bǐng,wàn nián cháng jiàn gǒng chén jū。
俯环雁塞烽皆息,平倚恒峰岳可如。fǔ huán yàn sāi fēng jiē xī,píng yǐ héng fēng yuè kě rú。
指点沧溟真一勺,图南漫效化鲲鱼。zhǐ diǎn cāng míng zhēn yī sháo,tú nán màn xiào huà kūn yú。

东台

孙传庭

东顶嵯峨不易攀,平看渤澥漫惊颜。dōng dǐng cuó é bù yì pān,píng kàn bó xiè màn jīng yán。
须知观海难为水,乃信登台始是山。xū zhī guān hǎi nán wèi shuǐ,nǎi xìn dēng tái shǐ shì shān。
蜃市楼台缥缈外,蓬莱宫阙有无间。shèn shì lóu tái piāo miǎo wài,péng lái gōng quē yǒu wú jiān。
奋飞欲塞双丸窟,莫遣居诸速往还。fèn fēi yù sāi shuāng wán kū,mò qiǎn jū zhū sù wǎng hái。

南台

孙传庭

离方孤峙郁巑岏,森秀真如锦绣攒。lí fāng gū zhì yù cuán wán,sēn xiù zhēn rú jǐn xiù zǎn。
金阁晓霞环翡翠,竹林晴日拥琅玕。jīn gé xiǎo xiá huán fěi cuì,zhú lín qíng rì yōng láng gān。
老人星近堪齐寿,大士潮邻足纵观。lǎo rén xīng jìn kān qí shòu,dà shì cháo lín zú zòng guān。
欲与山灵争巨丽,漫将好句挂林峦。yù yǔ shān líng zhēng jù lì,màn jiāng hǎo jù guà lín luán。

塔院寺

孙传庭

名蓝薄暮挹新晴,云搆天开象外清。míng lán báo mù yì xīn qíng,yún gòu tiān kāi xiàng wài qīng。
月色半空浮塔影,松涛满谷带钟声。yuè sè bàn kōng fú tǎ yǐng,sōng tāo mǎn gǔ dài zhōng shēng。
千年功德扬先后,万圣庄严佑我明。qiān nián gōng dé yáng xiān hòu,wàn shèng zhuāng yán yòu wǒ míng。
瞻礼不禁心地肃,欲从檀越悟三生。zhān lǐ bù jìn xīn dì sù,yù cóng tán yuè wù sān shēng。

闰八月初十夜酌樊淑鲁为余诵田御宿邀赏望夜之作口占次韵

孙传庭

天涯知己共清时,济胜招携喜未迟。tiān yá zhī jǐ gòng qīng shí,jì shèng zhāo xié xǐ wèi chí。
三五况当明月夜,寻常已是菊花期。sān wǔ kuàng dāng míng yuè yè,xún cháng yǐ shì jú huā qī。
尘销北塞偏宜酒,兴续南楼倍可诗。chén xiāo běi sāi piān yí jiǔ,xīng xù nán lóu bèi kě shī。
雅会几能逢此夕,须教尽醉莫轻辞。yǎ huì jǐ néng féng cǐ xī,xū jiào jǐn zuì mò qīng cí。

永明寺同诸友夜酌不坏广莫二上人啜茗在坐

孙传庭

此日真堪号最闲,忻随暝色扣禅关。cǐ rì zhēn kān hào zuì xián,xīn suí míng sè kòu chán guān。
祗园宫阙凌霄搆,鹫岭烟峦入夜攀。zhī yuán gōng quē líng xiāo gòu,jiù lǐng yān luán rù yè pān。
僧为谈深偕看月,客因游倦拒登山。sēng wèi tán shēn xié kàn yuè,kè yīn yóu juàn jù dēng shān。
坐来我倍饶清兴,一路新诗取次删。zuò lái wǒ bèi ráo qīng xīng,yī lù xīn shī qǔ cì shān。

永明寺同诸友夜酌不坏广莫二上人啜茗在坐

孙传庭

闲心元与白云亲,此际尤疑失幻身。xián xīn yuán yǔ bái yún qīn,cǐ jì yóu yí shī huàn shēn。
月满琳宫晴若洗,风清玉宇净无尘。yuè mǎn lín gōng qíng ruò xǐ,fēng qīng yù yǔ jìng wú chén。
偶逢禅侣知诗妄,忽悟玄宗觉酒真。ǒu féng chán lǚ zhī shī wàng,hū wù xuán zōng jué jiǔ zhēn。
我欲醉中窥秘密,传言护法莫深嗔。wǒ yù zuì zhōng kuī mì mì,chuán yán hù fǎ mò shēn chēn。

又月下口占用韵

孙传庭

绮席重临玉鉴开,良宵宁厌此徘徊。qǐ xí zhòng lín yù jiàn kāi,liáng xiāo níng yàn cǐ pái huái。
桂枝不共黄杨缩,菊令仍分皓魄来。guì zhī bù gòng huáng yáng suō,jú lìng réng fēn hào pò lái。
赋月客应重授简,问天我合更停杯。fù yuè kè yīng zhòng shòu jiǎn,wèn tiān wǒ hé gèng tíng bēi。
为怜前夕成虚度,枕藉空庭醉不回。wèi lián qián xī chéng xū dù,zhěn jí kōng tíng zuì bù huí。