古诗词

黄淮

浣溪纱正旦代家人

黄淮

何事东风太薄情。hé shì dōng fēng tài báo qíng。
愁边忽忽换新正。chóu biān hū hū huàn xīn zhèng。
柳眉梅靥为谁荣。liǔ méi méi yè wèi shuí róng。
宝胜羞看肠欲断,同心暗结泪先零。bǎo shèng xiū kàn cháng yù duàn,tóng xīn àn jié lèi xiān líng。
何时重整凤鸾盟。hé shí zhòng zhěng fèng luán méng。

风入松·拟去妇词

黄淮

落红万点委苍苔。luò hóng wàn diǎn wěi cāng tái。
春事半尘埃。chūn shì bàn chén āi。
满怀愁绪知多少,思量遍、无计安排。mǎn huái chóu xù zhī duō shǎo,sī liàng biàn wú jì ān pái。
好似风中飞絮,时时拂去还来。hǎo shì fēng zhōng fēi xù,shí shí fú qù hái lái。
当年鱼水正和谐。dāng nián yú shuǐ zhèng hé xié。
两意绝嫌猜。liǎng yì jué xián cāi。
谁知命薄多乖阻,箫声远、零落天涯。shuí zhī mìng báo duō guāi zǔ,xiāo shēng yuǎn líng luò tiān yá。
破镜终期再合,梦魂长绕阳台。pò jìng zhōng qī zài hé,mèng hún zhǎng rào yáng tái。

浪淘沙·七夕遇雨

黄淮

牛女未成欢。niú nǚ wèi chéng huān。
别意相关。bié yì xiāng guān。
几回偷把泪珠弹。jǐ huí tōu bǎ lèi zhū dàn。
散作一天凉雨过,秋满人间。sàn zuò yī tiān liáng yǔ guò,qiū mǎn rén jiān。
瓜果谩堆盘。guā guǒ mán duī pán。
夜漏将阑。yè lòu jiāng lán。
佳人惆怅蹙春山。jiā rén chóu chàng cù chūn shān。
孤负穿针良会也,空倚阑干。gū fù chuān zhēn liáng huì yě,kōng yǐ lán gàn。

病暑

黄淮

负愆将一载,婴疾又经旬。fù qiān jiāng yī zài,yīng jí yòu jīng xún。
自笑相如渴,谁怜原宪贫。zì xiào xiāng rú kě,shuí lián yuán xiàn pín。
炎蒸侵瘦骨,雨湿透重裀。yán zhēng qīn shòu gǔ,yǔ shī tòu zhòng yīn。
解愠思馀泽,驰心向北宸。jiě yùn sī yú zé,chí xīn xiàng běi chén。

立秋

黄淮

久困炎蒸苦,忻闻报早秋。jiǔ kùn yán zhēng kǔ,xīn wén bào zǎo qiū。
斗杓方右指,大火已西流。dòu biāo fāng yòu zhǐ,dà huǒ yǐ xī liú。
班扇行当弃,南冠尚未投。bān shàn xíng dāng qì,nán guān shàng wèi tóu。
有怀如宋玉,搔首不胜愁。yǒu huái rú sòng yù,sāo shǒu bù shèng chóu。

自讼二首甲午秋初入狱赋

黄淮

地位天光近,君恩海水深。dì wèi tiān guāng jìn,jūn ēn hǎi shuǐ shēn。
竟无经济略,空负圣明心。jìng wú jīng jì lüè,kōng fù shèng míng xīn。
中岁时同弃,南冠雪渐侵。zhōng suì shí tóng qì,nán guān xuě jiàn qīn。
沉思时引咎,深愧玷儒林。chén sī shí yǐn jiù,shēn kuì diàn rú lín。

自讼二首甲午秋初入狱赋

黄淮

寡识蠡窥海,疲才蹇曳轮。guǎ shí lí kuī hǎi,pí cái jiǎn yè lún。
临深惟恐惧,抚已益酸辛。lín shēn wéi kǒng jù,fǔ yǐ yì suān xīn。
圣治乾坤大,仁恩雨露春。shèng zhì qián kūn dà,rén ēn yǔ lù chūn。
自新如有路,指日听丝纶。zì xīn rú yǒu lù,zhǐ rì tīng sī lún。

承友人和立秋诗韵复成一律以谢之

黄淮

新秋金气应,凉雨昼模糊。xīn qiū jīn qì yīng,liáng yǔ zhòu mó hú。
愁破诗怀好,神清肺气苏。chóu pò shī huái hǎo,shén qīng fèi qì sū。
祗惭孤圣眷,宁肯哭穷途。zhī cán gū shèng juàn,níng kěn kū qióng tú。
更喜承佳制,联篇锦绣铺。gèng xǐ chéng jiā zhì,lián piān jǐn xiù pù。

秋热

黄淮

入秋旬日后,馀热尚凭陵。rù qiū xún rì hòu,yú rè shàng píng líng。
病体何时减,愁怀此日增。bìng tǐ hé shí jiǎn,chóu huái cǐ rì zēng。
渴思金碗蔗,清爱玉壶冰。kě sī jīn wǎn zhè,qīng ài yù hú bīng。
便欲凌风去,羁留愧未能。biàn yù líng fēng qù,jī liú kuì wèi néng。

忆昨乙未九月一日作

黄淮

忆昨离家日,今朝又一年。yì zuó lí jiā rì,jīn cháo yòu yī nián。
愁多头渐白,道在志愈坚。chóu duō tóu jiàn bái,dào zài zhì yù jiān。
别泪秋风里,乡心夕照边。bié lèi qiū fēng lǐ,xiāng xīn xī zhào biān。
何当解罗网,霄汉载腾骞。hé dāng jiě luó wǎng,xiāo hàn zài téng qiān。

秋日遣怀

黄淮

自叹罹严谴,深惭负盛时。zì tàn lí yán qiǎn,shēn cán fù shèng shí。
愁牵翻似梦,力困始知衰。chóu qiān fān shì mèng,lì kùn shǐ zhī shuāi。
逗冷霜初试,迎风叶易摧。dòu lěng shuāng chū shì,yíng fēng yè yì cuī。
亨屯元有定,安分复何疑。hēng tún yuán yǒu dìng,ān fēn fù hé yí。

咏雪

黄淮

雕刻非因巧,飞扬若有凭。diāo kè fēi yīn qiǎo,fēi yáng ruò yǒu píng。
交辉偏得月,镕液易为冰。jiāo huī piān dé yuè,róng yè yì wèi bīng。
狂絮那能拟,轻尘莫见陵。kuáng xù nà néng nǐ,qīng chén mò jiàn líng。
何须夸六出,一白已堪徵。hé xū kuā liù chū,yī bái yǐ kān zhēng。

送别

黄淮

愧我罹忧患,那堪子谪居。kuì wǒ lí yōu huàn,nà kān zi zhé jū。
相期情未已,为别意何如。xiāng qī qíng wèi yǐ,wèi bié yì hé rú。
寒雁秋风外,山城暮雨馀。hán yàn qiū fēng wài,shān chéng mù yǔ yú。
圣恩天广大,指日望还车。shèng ēn tiān guǎng dà,zhǐ rì wàng hái chē。

陶情

黄淮

虑淡心无竞,神怡物自忘。lǜ dàn xīn wú jìng,shén yí wù zì wàng。
鸢鱼关俯仰,宇宙信行藏。yuān yú guān fǔ yǎng,yǔ zhòu xìn xíng cáng。
草色年年绿,川流脉脉长。cǎo sè nián nián lǜ,chuān liú mài mài zhǎng。
陶然有馀乐,击壤颂羲皇。táo rán yǒu yú lè,jī rǎng sòng xī huáng。

丙申初度日承诸知已设酒肴相慰诗以谢之

黄淮

忽忽逢初度,南冠惨别魂。hū hū féng chū dù,nán guān cǎn bié hún。
亲庭劳远望,客计向谁论。qīn tíng láo yuǎn wàng,kè jì xiàng shuí lùn。
力疾裁诗句,攒眉对酒樽。lì jí cái shī jù,zǎn méi duì jiǔ zūn。
何时恩诏下,春意满乾坤。hé shí ēn zhào xià,chūn yì mǎn qián kūn。

对镜

黄淮

常时不对镜,对镜即伤情。cháng shí bù duì jìng,duì jìng jí shāng qíng。
自觉衰容恶,谁知白发生。zì jué shuāi róng è,shuí zhī bái fā shēng。
松筠存晚节,蒲柳谢春荣。sōng yún cún wǎn jié,pú liǔ xiè chūn róng。
喜有丹心在,常怀报圣明。xǐ yǒu dān xīn zài,cháng huái bào shèng míng。

闻鹊声偶成

黄淮

乾鹊朝群集,喧呼亦动情。qián què cháo qún jí,xuān hū yì dòng qíng。
每于愁里听,偏向客边鸣。měi yú chóu lǐ tīng,piān xiàng kè biān míng。
报喜应难准,填河岂有成。bào xǐ yīng nán zhǔn,tián hé qǐ yǒu chéng。
何如丹穴凤,仪舞际文明。hé rú dān xué fèng,yí wǔ jì wén míng。

七月中旬霖雨大作夜分卧处墙颓连榻者先觉不以闻恍惚中伤鼻出血感何杨诸友慰安情甚厚诗以谢之

黄淮

嗟余遭罪衅,历涉故多屯。jiē yú zāo zuì xìn,lì shè gù duō tún。
不戒岩墙险,宁为知命人。bù jiè yán qiáng xiǎn,níng wèi zhī mìng rén。
仓皇鱼在辙,狼狈越依秦。cāng huáng yú zài zhé,láng bèi yuè yī qín。
赖有知心友,相看意甚真。lài yǒu zhī xīn yǒu,xiāng kàn yì shén zhēn。

丙申七月离家满二期

黄淮

离家逾二载,白发尚南冠。lí jiā yú èr zài,bái fā shàng nán guān。
吉兆常多梦,穷愁岂有端。jí zhào cháng duō mèng,qióng chóu qǐ yǒu duān。
炎蒸三伏尽,风雨五更残。yán zhēng sān fú jǐn,fēng yǔ wǔ gèng cán。
点点思亲泪,何时枕上乾。diǎn diǎn sī qīn lèi,hé shí zhěn shàng qián。

六月久无雨狱中病者甚多忽霖雨大作诗以志喜

黄淮

久晴思得雨,一雨惬群情。jiǔ qíng sī dé yǔ,yī yǔ qiè qún qíng。
病逐炎蒸退,凉随喜气生。bìng zhú yán zhēng tuì,liáng suí xǐ qì shēng。
九重舒圣虑,四野望秋成。jiǔ zhòng shū shèng lǜ,sì yě wàng qiū chéng。
趍贺惭无地,裁诗继颂声。chí hè cán wú dì,cái shī jì sòng shēng。
2641234567»