古诗词

龚诩

漫成

龚诩

侯门深锁曳长裾,相府尤惭进谒书。hóu mén shēn suǒ yè zhǎng jū,xiāng fǔ yóu cán jìn yè shū。
破瓮有齑聊当肉,直钩无饵岂图鱼。pò wèng yǒu jī liáo dāng ròu,zhí gōu wú ěr qǐ tú yú。
清风皓月终归我,紫绶金章总付渠。qīng fēng hào yuè zhōng guī wǒ,zǐ shòu jīn zhāng zǒng fù qú。
谩喜工师求大木,不曾回顾道旁樗。mán xǐ gōng shī qiú dà mù,bù céng huí gù dào páng chū。

漫成

龚诩

自爱闲居雅趣多,不容尘土涴松萝。zì ài xián jū yǎ qù duō,bù róng chén tǔ wò sōng luó。
幽深仿佛元公洞,安乐依稀邵子窝。yōu shēn fǎng fú yuán gōng dòng,ān lè yī xī shào zi wō。
或武或文烧药火,非商非徵采樵歌。huò wǔ huò wén shāo yào huǒ,fēi shāng fēi zhēng cǎi qiáo gē。
年来久息趣炎梦,冷笑飘飘赴烛蛾。nián lái jiǔ xī qù yán mèng,lěng xiào piāo piāo fù zhú é。

哭金县丞

龚诩

患难归来仅两春,少闻官长爱斯民。huàn nán guī lái jǐn liǎng chūn,shǎo wén guān zhǎng ài sī mín。
适逢被水连三岁,始见忧时只一人。shì féng bèi shuǐ lián sān suì,shǐ jiàn yōu shí zhǐ yī rén。
正是群黎交颂德,如何二竖遽亡身。zhèng shì qún lí jiāo sòng dé,rú hé èr shù jù wáng shēn。
老夫虽未沾私惠,公论难忘泪满巾。lǎo fū suī wèi zhān sī huì,gōng lùn nán wàng lèi mǎn jīn。

并渔图

龚诩

方舟何处两渔翁,满眼溪山乐趣同。fāng zhōu hé chù liǎng yú wēng,mǎn yǎn xī shān lè qù tóng。
得失总归谈笑里,功名都付等闲中。dé shī zǒng guī tán xiào lǐ,gōng míng dōu fù děng xián zhōng。
鬓毛不是缘愁白,面色常因醉酒红。bìn máo bù shì yuán chóu bái,miàn sè cháng yīn zuì jiǔ hóng。
去住问渠谁得似,行云流水任西东。qù zhù wèn qú shuí dé shì,xíng yún liú shuǐ rèn xī dōng。

溪行

龚诩

一溪沓沓通潮汐,两岸萧萧响荻芦。yī xī dá dá tōng cháo xī,liǎng àn xiāo xiāo xiǎng dí lú。
水鸟傍人来复去,山岚入座有还无。shuǐ niǎo bàng rén lái fù qù,shān lán rù zuò yǒu hái wú。
夷犹鲁望烟波棹,黯淡元晖水墨图。yí yóu lǔ wàng yān bō zhào,àn dàn yuán huī shuǐ mò tú。
对此不胜怀感慨,便宜拂袖老江湖。duì cǐ bù shèng huái gǎn kǎi,biàn yí fú xiù lǎo jiāng hú。

和屈寓庵写愁韵

龚诩

底事中宵梦不成,一身无那万愁并。dǐ shì zhōng xiāo mèng bù chéng,yī shēn wú nà wàn chóu bìng。
飘零踪迹随蓬转,澹泊生涯费舌耕。piāo líng zōng jì suí péng zhuǎn,dàn pō shēng yá fèi shé gēng。
短蜡烧残寒漏永,慈乌啼断月华明。duǎn là shāo cán hán lòu yǒng,cí wū tí duàn yuè huá míng。
年来多少伤心恨,都付梅花晓角声。nián lái duō shǎo shāng xīn hèn,dōu fù méi huā xiǎo jiǎo shēng。

屈季恒挽诗

龚诩

东吴南越久暌离,凶闻传来尚可疑。dōng wú nán yuè jiǔ kuí lí,xiōng wén chuán lái shàng kě yí。
一死果符沈海梦,此生无复到家时。yī sǐ guǒ fú shěn hǎi mèng,cǐ shēng wú fù dào jiā shí。
季方忽动元方哭,管仲空怜鲍叔知。jì fāng hū dòng yuán fāng kū,guǎn zhòng kōng lián bào shū zhī。
最是数行题壁字,一番吟咏一伤悲。zuì shì shù xíng tí bì zì,yī fān yín yǒng yī shāng bēi。

舟中有作

龚诩

杨城湖口暂经过,沽酒无钱可奈何。yáng chéng hú kǒu zàn jīng guò,gū jiǔ wú qián kě nài hé。
白水煮鱼嫌味淡,湿薪炊饭苦烟多。bái shuǐ zhǔ yú xián wèi dàn,shī xīn chuī fàn kǔ yān duō。
落帆且入三叉港,脱险方离万顷波。luò fān qiě rù sān chā gǎng,tuō xiǎn fāng lí wàn qǐng bō。
东望小桥烟柳外,喜闻渔父一声歌。dōng wàng xiǎo qiáo yān liǔ wài,xǐ wén yú fù yī shēng gē。

过顾玉山旧宅二首

龚诩

阿瑛旧宅绰山前,父老犹能话昔年。ā yīng jiù zhái chuò shān qián,fù lǎo yóu néng huà xī nián。
楼阁俨如真洞府,主宾浑似小神仙。lóu gé yǎn rú zhēn dòng fǔ,zhǔ bīn hún shì xiǎo shén xiān。
花时不绝笙歌宴,门柳常维书画船。huā shí bù jué shēng gē yàn,mén liǔ cháng wéi shū huà chuán。
肯信只今无片瓦,平芜漠漠锁寒烟。kěn xìn zhǐ jīn wú piàn wǎ,píng wú mò mò suǒ hán yān。

过顾玉山旧宅二首

龚诩

当时富贵号无前,屈指繇来未百年。dāng shí fù guì hào wú qián,qū zhǐ yáo lái wèi bǎi nián。
好事主人金粟老,能文馆客铁龙仙。hǎo shì zhǔ rén jīn sù lǎo,néng wén guǎn kè tiě lóng xiān。
歌儿舞女花间席,茶灶笔床湖上船。gē ér wǔ nǚ huā jiān xí,chá zào bǐ chuáng hú shàng chuán。
今日我来都不见,数家田舍起炊烟。jīn rì wǒ lái dōu bù jiàn,shù jiā tián shě qǐ chuī yān。

寄沈诚学

龚诩

黄童白叟真吾徒,田园荒芜身自锄。huáng tóng bái sǒu zhēn wú tú,tián yuán huāng wú shēn zì chú。
不知黑发变华发,谁问今吾非故吾。bù zhī hēi fā biàn huá fā,shuí wèn jīn wú fēi gù wú。
时逢知己话半日,每对好山倾一壶。shí féng zhī jǐ huà bàn rì,měi duì hǎo shān qīng yī hú。
世间万事不足道,醉乡即是神仙都。shì jiān wàn shì bù zú dào,zuì xiāng jí shì shén xiān dōu。

登虞山寄朱孟祺

龚诩

此日虞山试一登,四观佳致翠层层。cǐ rì yú shān shì yī dēng,sì guān jiā zhì cuì céng céng。
近城市店多沽酒,傍水人家半下罾。jìn chéng shì diàn duō gū jiǔ,bàng shuǐ rén jiā bàn xià zēng。
红叶几村秋老树,白头何处晚归僧。hóng yè jǐ cūn qiū lǎo shù,bái tóu hé chù wǎn guī sēng。
分明一段江南意,借问王维画未曾。fēn míng yī duàn jiāng nán yì,jiè wèn wáng wéi huà wèi céng。

亡内女兄徐氏哀挽

龚诩

一从夫死誓终天,甘守贫寒八十年。yī cóng fū sǐ shì zhōng tiān,gān shǒu pín hán bā shí nián。
名姓自期书太史,风声未肯让前贤。míng xìng zì qī shū tài shǐ,fēng shēng wèi kěn ràng qián xián。
苦心只有孤灯识,清梦惟凭独鹤怜。kǔ xīn zhǐ yǒu gū dēng shí,qīng mèng wéi píng dú hè lián。
如此正宜为世表,不蒙旌异为无钱。rú cǐ zhèng yí wèi shì biǎo,bù méng jīng yì wèi wú qián。

芝塘道中即事

龚诩

北望宝芝三十里,村墟六月雨馀天。běi wàng bǎo zhī sān shí lǐ,cūn xū liù yuè yǔ yú tiān。
一湾流水一湾竹,两岸垂杨两岸蝉。yī wān liú shuǐ yī wān zhú,liǎng àn chuí yáng liǎng àn chán。
谢老久荒先世宅,平章犹记古时田。xiè lǎo jiǔ huāng xiān shì zhái,píng zhāng yóu jì gǔ shí tián。
浮生始悟真如梦,一度经过一怆然。fú shēng shǐ wù zhēn rú mèng,yī dù jīng guò yī chuàng rán。

王氏玉立亭诗

龚诩

爱君玉立亭子好,三世传来今百年。ài jūn yù lì tíng zi hǎo,sān shì chuán lái jīn bǎi nián。
挺挺尚存先气概,依依不改旧云烟。tǐng tǐng shàng cún xiān qì gài,yī yī bù gǎi jiù yún yān。
并当恭敬三槐树,独任文章老铁仙。bìng dāng gōng jìng sān huái shù,dú rèn wén zhāng lǎo tiě xiān。
今日我来重醉酒,不胜瞻仰叹前贤。jīn rì wǒ lái zhòng zuì jiǔ,bù shèng zhān yǎng tàn qián xián。

送冯翼夫广文先生分题得鲁桥瞻岱

龚诩

一肩行李惟书剑,北上神州道路长。yī jiān xíng lǐ wéi shū jiàn,běi shàng shén zhōu dào lù zhǎng。
迤?渡沂遵鲁望,迢遥仰岳辨齐疆。yí lǐ dù yí zūn lǔ wàng,tiáo yáo yǎng yuè biàn qí jiāng。
蒙蒙欲雨春云重,郁郁凌霄晚岱苍。méng méng yù yǔ chūn yún zhòng,yù yù líng xiāo wǎn dài cāng。
便好举身登绝顶,晓看红日浴扶桑。biàn hǎo jǔ shēn dēng jué dǐng,xiǎo kàn hóng rì yù fú sāng。

马鞍山下陈氏故园

龚诩

主翁久作黄泉客,后事无闻继者谁。zhǔ wēng jiǔ zuò huáng quán kè,hòu shì wú wén jì zhě shuí。
奇石总为他有物,翠萍空涸旧存池。qí shí zǒng wèi tā yǒu wù,cuì píng kōng hé jiù cún chí。
野花蜂蝶春游处,荒草牛羊晓牧时。yě huā fēng dié chūn yóu chù,huāng cǎo niú yáng xiǎo mù shí。
念昔经营良不易,山灵应笑世人痴。niàn xī jīng yíng liáng bù yì,shān líng yīng xiào shì rén chī。

归自娄东寄张文翔

龚诩

忆昨访君娄水曲,轻风寒食小桃开。yì zuó fǎng jūn lóu shuǐ qū,qīng fēng hán shí xiǎo táo kāi。
形容客况凭诗句,消遣春愁藉酒杯。xíng róng kè kuàng píng shī jù,xiāo qiǎn chūn chóu jí jiǔ bēi。
白发千茎虽似雪,丹心一寸未成灰。bái fā qiān jīng suī shì xuě,dān xīn yī cùn wèi chéng huī。
交游独有君知我,都付无言一笑回。jiāo yóu dú yǒu jūn zhī wǒ,dōu fù wú yán yī xiào huí。

寒家况味诗三首

龚诩

迷途役役可哀怜,谁悟膏明取自煎。mí tú yì yì kě āi lián,shuí wù gāo míng qǔ zì jiān。
花为可簪遭屈折,草因无用得新鲜。huā wèi kě zān zāo qū zhé,cǎo yīn wú yòng dé xīn xiān。
分无求外时时乐,物不贪奇种种便。fēn wú qiú wài shí shí lè,wù bù tān qí zhǒng zhǒng biàn。
从此闭门甘寂寞,一囊羞涩任无钱。cóng cǐ bì mén gān jì mò,yī náng xiū sè rèn wú qián。

寒家况味诗三首

龚诩

人道先生贫可怜,先生自幸省忧煎。rén dào xiān shēng pín kě lián,xiān shēng zì xìng shěng yōu jiān。
诗无俗气篇篇好,菊有清香朵朵鲜。shī wú sú qì piān piān hǎo,jú yǒu qīng xiāng duǒ duǒ xiān。
尚友古人诚我志,折腰儿辈岂吾便。shàng yǒu gǔ rén chéng wǒ zhì,zhé yāo ér bèi qǐ wú biàn。
老妻莫管瓶无粟,自有韩康卖药钱。lǎo qī mò guǎn píng wú sù,zì yǒu hán kāng mài yào qián。
2301234567»