古诗词

龚诩

自述和沈诚学壮游诗意

龚诩

先生卜筑江之皋,屋庐岁久浑无茅。xiān shēng bo zhù jiāng zhī gāo,wū lú suì jiǔ hún wú máo。
薄田数亩书一束,耕耘诵读忘疲劳。báo tián shù mǔ shū yī shù,gēng yún sòng dú wàng pí láo。
旁人笑我谋生拙,不道胸中蕴奇绝。páng rén xiào wǒ móu shēng zhuō,bù dào xiōng zhōng yùn qí jué。
几多明月与清风,一一难将向渠说。jǐ duō míng yuè yǔ qīng fēng,yī yī nán jiāng xiàng qú shuō。
年去年来春复秋,随宜无喜亦无忧。nián qù nián lái chūn fù qiū,suí yí wú xǐ yì wú yōu。
眼中富贵等蝼蚁,一点不使灵台留。yǎn zhōng fù guì děng lóu yǐ,yī diǎn bù shǐ líng tái liú。
风雪行看岁寒至,破褐从教露双髀。fēng xuě xíng kàn suì hán zhì,pò hè cóng jiào lù shuāng bì。
待得春来生意回,还我一身和暖气。dài dé chūn lái shēng yì huí,hái wǒ yī shēn hé nuǎn qì。

为彦中题画

龚诩

青山之青如佛头,白云化作寒泉流。qīng shān zhī qīng rú fú tóu,bái yún huà zuò hán quán liú。
世间尘土飞不到,眼中景物俱清幽。shì jiān chén tǔ fēi bù dào,yǎn zhōng jǐng wù jù qīng yōu。
若人自是好静者,岂非五柳先生俦。ruò rén zì shì hǎo jìng zhě,qǐ fēi wǔ liǔ xiān shēng chóu。
每托琴书写高兴,脱屣乐从鱼鸟游。měi tuō qín shū xiě gāo xīng,tuō xǐ lè cóng yú niǎo yóu。
却笑时人苦不达,但知声利孜孜求。què xiào shí rén kǔ bù dá,dàn zhī shēng lì zī zī qiú。
无异贪程夜行客,漏尽鸣钟犹未休。wú yì tān chéng yè xíng kè,lòu jǐn míng zhōng yóu wèi xiū。
君不见小虞塘西玉峰下,一庵已遂吾菟裘。jūn bù jiàn xiǎo yú táng xī yù fēng xià,yī ān yǐ suì wú tú qiú。
共论心事肯相过,斗酒当为山妻谋。gòng lùn xīn shì kěn xiāng guò,dòu jiǔ dāng wèi shān qī móu。

采桑曲

龚诩

桑柘雨晴如绿云,谁家女儿茜红裙。sāng zhè yǔ qíng rú lǜ yún,shuí jiā nǚ ér qiàn hóng qún。
采桑纤纤露玉笋,低首不肯观使君。cǎi sāng xiān xiān lù yù sǔn,dī shǒu bù kěn guān shǐ jūn。
采之采之弗容缓,争柰筐深未能满。cǎi zhī cǎi zhī fú róng huǎn,zhēng nài kuāng shēn wèi néng mǎn。
只愁归晚正蚕饥,不道使君欲肠断。zhǐ chóu guī wǎn zhèng cán jī,bù dào shǐ jūn yù cháng duàn。

偶题逸老庵

龚诩

居临流水萦纡,门对青山突兀。jū lín liú shuǐ yíng yū,mén duì qīng shān tū wù。
四时风月云烟,总是吾家旧物。sì shí fēng yuè yún yān,zǒng shì wú jiā jiù wù。
但知安分休休,不作书空咄咄。dàn zhī ān fēn xiū xiū,bù zuò shū kōng duō duō。
且喜盈樽有酒,何羡满床堆笏。qiě xǐ yíng zūn yǒu jiǔ,hé xiàn mǎn chuáng duī hù。
君不见朝来檐日暖融融,笑看梅花坐扪虱。jūn bù jiàn cháo lái yán rì nuǎn róng róng,xiào kàn méi huā zuò mén shī。

题王朴庵隐居图

龚诩

王君隐居临漆浦,物雅风淳真乐土。wáng jūn yǐn jū lín qī pǔ,wù yǎ fēng chún zhēn lè tǔ。
杖履时来看故人,沧浪日听歌渔父。zhàng lǚ shí lái kàn gù rén,cāng làng rì tīng gē yú fù。
尽力耕桑事衣食,饱阅诗书验今古。jǐn lì gēng sāng shì yī shí,bǎo yuè shī shū yàn jīn gǔ。
老夫平日荷知己,放棹频过竹梅所。lǎo fū píng rì hé zhī jǐ,fàng zhào pín guò zhú méi suǒ。
琴樽动辄数日留,忘却人间有官府。qín zūn dòng zhé shù rì liú,wàng què rén jiān yǒu guān fǔ。
忆昨别君沧浪边,东西魂梦劳相牵。yì zuó bié jūn cāng làng biān,dōng xī hún mèng láo xiāng qiān。
时驰岁去已堪惜,物在人亡犹可怜。shí chí suì qù yǐ kān xī,wù zài rén wáng yóu kě lián。
贤郎孝友出天性,对此遗泽号苍天。xián láng xiào yǒu chū tiān xìng,duì cǐ yí zé hào cāng tiān。
点随泪落树梢雨,声助呜咽山中泉。diǎn suí lèi luò shù shāo yǔ,shēng zhù wū yàn shān zhōng quán。
我今看画题一篇,含愁阁笔增悽然。wǒ jīn kàn huà tí yī piān,hán chóu gé bǐ zēng qī rán。
无繇得与同游赏,鹤归华表知何年。wú yáo dé yǔ tóng yóu shǎng,hè guī huá biǎo zhī hé nián。

续铁心行

龚诩

男儿心肠硬如铁,妇人谗言如火烈。nán ér xīn cháng yìng rú tiě,fù rén chán yán rú huǒ liè。
置之垆冶鼓风扇,须臾硬铁柔如线。zhì zhī lú yě gǔ fēng shàn,xū yú yìng tiě róu rú xiàn。
长针持出砧玞上,火星四出谁能向。zhǎng zhēn chí chū zhēn fū shàng,huǒ xīng sì chū shuí néng xiàng。
一椎重兮一椎轻,声闻远近铮铮鸣。yī chuí zhòng xī yī chuí qīng,shēng wén yuǎn jìn zhēng zhēng míng。
椎后复烧烧复椎,或锄或钁随手成。chuí hòu fù shāo shāo fù chuí,huò chú huò jué suí shǒu chéng。
乃知男儿有欲心易软,岂能不惑常保骨。nǎi zhī nán ér yǒu yù xīn yì ruǎn,qǐ néng bù huò cháng bǎo gǔ。
肉之深情我愿丈,夫心如金莫如铁。ròu zhī shēn qíng wǒ yuàn zhàng,fū xīn rú jīn mò rú tiě。
一回锻鍊一回坚,彼火灰寒自当灭。yī huí duàn liàn yī huí jiān,bǐ huǒ huī hán zì dāng miè。

寓意

龚诩

天上双星有常处,夫为牛郎妇为女。tiān shàng shuāng xīng yǒu cháng chù,fū wèi niú láng fù wèi nǚ。
东西相望自年年,只隔天津一泓许。dōng xī xiāng wàng zì nián nián,zhǐ gé tiān jīn yī hóng xǔ。
耕田匪易织亦劳,不得从容相慰语。gēng tián fěi yì zhī yì láo,bù dé cóng róng xiāng wèi yǔ。
伤心一掬泪如珠,洒向人间作秋雨。shāng xīn yī jū lèi rú zhū,sǎ xiàng rén jiān zuò qiū yǔ。

题双松图

龚诩

豫章楩楠中梁欐,未免匠石斤斧寻。yù zhāng pián nán zhōng liáng lì,wèi miǎn jiàng shí jīn fǔ xún。
峄阳桐梓作琴瑟,尘匣空恨无知音。yì yáng tóng zǐ zuò qín sè,chén xiá kōng hèn wú zhī yīn。
何如君家两松树,饱含风露垂清阴。hé rú jūn jiā liǎng sōng shù,bǎo hán fēng lù chuí qīng yīn。
轮囷虽不获世用,老气自足雄山林。lún qūn suī bù huò shì yòng,lǎo qì zì zú xióng shān lín。
长空六月洒苍雪,清绝不受尘埃侵。zhǎng kōng liù yuè sǎ cāng xuě,qīng jué bù shòu chén āi qīn。
夜来月出东山岑,影落万丈寒潭深。yè lái yuè chū dōng shān cén,yǐng luò wàn zhàng hán tán shēn。
道人大醉发长啸,直疑惊起双龙吟。dào rén dà zuì fā zhǎng xiào,zhí yí jīng qǐ shuāng lóng yín。

归自琴川哀义孙

龚诩

谁信八旬之老,反哀十岁之孙。shuí xìn bā xún zhī lǎo,fǎn āi shí suì zhī sūn。
最苦归来元亮,稚子无人候门。zuì kǔ guī lái yuán liàng,zhì zi wú rén hòu mén。

题画

龚诩

千尺虬形矫矫,四时翠色苍苍。qiān chǐ qiú xíng jiǎo jiǎo,sì shí cuì sè cāng cāng。
但见气雄林壑,不知饱阅风霜。dàn jiàn qì xióng lín hè,bù zhī bǎo yuè fēng shuāng。
230«6789101112