古诗词

龚诩

咏菊

龚诩

曾见陶公拂袖归,晚香佳色傲霜威。céng jiàn táo gōng fú xiù guī,wǎn xiāng jiā sè ào shuāng wēi。
过时只抱枝头老,不学狂花到处飞。guò shí zhǐ bào zhī tóu lǎo,bù xué kuáng huā dào chù fēi。

林和靖观梅图

龚诩

颓然醉貌古衣冠,酷爱梅花冒雪看。tuí rán zuì mào gǔ yī guān,kù ài méi huā mào xuě kàn。
疏影暗香吟已就,但知诗好不知寒。shū yǐng àn xiāng yín yǐ jiù,dàn zhī shī hǎo bù zhī hán。

暮春有感

龚诩

客边情绪苦多违,光景那堪过眼非。kè biān qíng xù kǔ duō wéi,guāng jǐng nà kān guò yǎn fēi。
不觉此身忙里老,忍看春色雨中归。bù jué cǐ shēn máng lǐ lǎo,rěn kàn chūn sè yǔ zhōng guī。

归庄图为俞景明赋

龚诩

青山绿树映波光,有客归来趁野航。qīng shān lǜ shù yìng bō guāng,yǒu kè guī lái chèn yě háng。
柔橹数声歌一阕,知君应是和沧浪。róu lǔ shù shēng gē yī què,zhī jūn yīng shì hé cāng làng。

永思亭为宗善赋

龚诩

源发岷峨可滥觞,滔滔东注接扶桑。yuán fā mín é kě làn shāng,tāo tāo dōng zhù jiē fú sāng。
最怜之子思亲念,个样渊深个样长。zuì lián zhī zi sī qīn niàn,gè yàng yuān shēn gè yàng zhǎng。

周廷悦以画梅二幅求题将勉其义子马纲

龚诩

玉妃曾服丹霞酿,冰雪虽寒晕自红。yù fēi céng fú dān xiá niàng,bīng xuě suī hán yūn zì hóng。
不似陌头桃与杏,强夸颜色媚春风。bù shì mò tóu táo yǔ xìng,qiáng kuā yán sè mèi chūn fēng。

题时苗留犊图

龚诩

去官留犊记当年,争道沽廉未足贤。qù guān liú dú jì dāng nián,zhēng dào gū lián wèi zú xián。
自已不能嫌胜已,几人归去泛空船。zì yǐ bù néng xián shèng yǐ,jǐ rén guī qù fàn kōng chuán。

风浪渔舟图为族孙以行赋

龚诩

巨浪打翻高岸石,狂风吹折古松枝。jù làng dǎ fān gāo àn shí,kuáng fēng chuī zhé gǔ sōng zhī。
渔郎要整丝纶钓,好待风恬浪息时。yú láng yào zhěng sī lún diào,hǎo dài fēng tián làng xī shí。

题周豫怡园

龚诩

摇曳春风绿万丝,笙簧朝暮语莺儿。yáo yè chūn fēng lǜ wàn sī,shēng huáng cháo mù yǔ yīng ér。
谁知孝子伤心处,不见停杯侧耳时。shuí zhī xiào zi shāng xīn chù,bù jiàn tíng bēi cè ěr shí。

题周豫怡园

龚诩

对客围棋万玉中,子声剥啄度春风。duì kè wéi qí wàn yù zhōng,zi shēng bō zhuó dù chūn fēng。
仙翁久出巴山橘,遗迹难忘手泽工。xiān wēng jiǔ chū bā shān jú,yí jì nán wàng shǒu zé gōng。

陈允德湄溪新咏

龚诩

湄溪新水碧如苔,溪上垂杨夹岸栽。méi xī xīn shuǐ bì rú tái,xī shàng chuí yáng jiā àn zāi。
诗酒画船来住惯,眼明鸥鹭不相猜。shī jiǔ huà chuán lái zhù guàn,yǎn míng ōu lù bù xiāng cāi。

陈允德湄溪新咏

龚诩

过雨溪山古木齐,亭台清閟绿阴迷。guò yǔ xī shān gǔ mù qí,tíng tái qīng bì lǜ yīn mí。
黄莺亦似怜佳境,飞去飞来不惜啼。huáng yīng yì shì lián jiā jìng,fēi qù fēi lái bù xī tí。

记会稽周士翔先生遗语二绝句

龚诩

不知天数为何物,忠孝唯求死即休。bù zhī tiān shù wèi hé wù,zhōng xiào wéi qiú sǐ jí xiū。
只此一言才出口,遂令乱贼永含羞。zhǐ cǐ yī yán cái chū kǒu,suì lìng luàn zéi yǒng hán xiū。

记会稽周士翔先生遗语二绝句

龚诩

父雠不报活何为,乐府曾闻太白词。fù chóu bù bào huó hé wèi,lè fǔ céng wén tài bái cí。
人子不从天子赦,片言千载有馀师。rén zi bù cóng tiān zi shè,piàn yán qiān zài yǒu yú shī。

秋江待渡图琴川朱孟祺过余逸老庵为作此画

龚诩

爱尔草堂清可怜,常因溪隔造无缘。ài ěr cǎo táng qīng kě lián,cháng yīn xī gé zào wú yuán。
如今略彴通舟道,不用高声唤渡船。rú jīn lüè zhuó tōng zhōu dào,bù yòng gāo shēng huàn dù chuán。

民风绝句寄叶给事

龚诩

昨见城闉未死人,青蝇千万已周身。zuó jiàn chéng yīn wèi sǐ rén,qīng yíng qiān wàn yǐ zhōu shēn。
怜渠父母初生日,忧暑忧寒几许仁。lián qú fù mǔ chū shēng rì,yōu shǔ yōu hán jǐ xǔ rén。

民风绝句寄叶给事

龚诩

涂松市上漆溪滨,多少嗷嗷丐乞人。tú sōng shì shàng qī xī bīn,duō shǎo áo áo gài qǐ rén。
不道孤舟风雪里,老夫亦是一饥民。bù dào gū zhōu fēng xuě lǐ,lǎo fū yì shì yī jī mín。

民风绝句寄叶给事

龚诩

锅无粒粟灶无薪,只有松楸可济贫。guō wú lì sù zào wú xīn,zhǐ yǒu sōng qiū kě jì pín。
半卖半烧俱伐尽,可怜流毒到亡人。bàn mài bàn shāo jù fá jǐn,kě lián liú dú dào wáng rén。

民风绝句寄叶给事

龚诩

年年村鼓响鼕鼕,知是田家乐社公。nián nián cūn gǔ xiǎng dōng dōng,zhī shì tián jiā lè shè gōng。
不道今年逢社日,但闻人哭水声中。bù dào jīn nián féng shè rì,dàn wén rén kū shuǐ shēng zhōng。

民风绝句寄叶给事

龚诩

乡村疫疠肆流行,死者如麻实可惊。xiāng cūn yì lì sì liú xíng,sǐ zhě rú má shí kě jīng。
天独憖遗应有意,要令操笔写民情。tiān dú yìn yí yīng yǒu yì,yào lìng cāo bǐ xiě mín qíng。