古诗词

释函可

留别余澹心二首

释函可

春风犹滞秣陵关,晓梦先飞黄木湾。chūn fēng yóu zhì mò líng guān,xiǎo mèng xiān fēi huáng mù wān。
弟妹可能存世上,笑啼徒自向人间。dì mèi kě néng cún shì shàng,xiào tí tú zì xiàng rén jiān。
三年不见云中信,一钵终归何处山。sān nián bù jiàn yún zhōng xìn,yī bō zhōng guī hé chù shān。
最是与君情不薄,悠悠去住两难删。zuì shì yǔ jūn qíng bù báo,yōu yōu qù zhù liǎng nán shān。

留别余澹心二首

释函可

敷天处处谷为陵,剩水残山见老僧。fū tiān chù chù gǔ wèi líng,shèng shuǐ cán shān jiàn lǎo sēng。
乞得一餐常自足,饶他百事总无能。qǐ dé yī cān cháng zì zú,ráo tā bǎi shì zǒng wú néng。
关心独有池生草,白首何堪鼠啮藤。guān xīn dú yǒu chí shēng cǎo,bái shǒu hé kān shǔ niè téng。
归去把茅诗卷在,思君常剔佛前灯。guī qù bǎ máo shī juǎn zài,sī jūn cháng tī fú qián dēng。

留别白门诸公

释函可

不因行乐亦蹉跎,几度柴门石易过。bù yīn xíng lè yì cuō tuó,jǐ dù chái mén shí yì guò。
岂有文章逢运使,屡将香饭乞维摩。qǐ yǒu wén zhāng féng yùn shǐ,lǚ jiāng xiāng fàn qǐ wéi mó。
三山花落催行棹,五岭云飞返旧柯。sān shān huā luò cuī xíng zhào,wǔ lǐng yún fēi fǎn jiù kē。
莫叹江流千万里,莺啼无限夕阳多。mò tàn jiāng liú qiān wàn lǐ,yīng tí wú xiàn xī yáng duō。

次郑元白韵

释函可

烟缕城头日未斜,曾来乞食到君家。yān lǚ chéng tóu rì wèi xié,céng lái qǐ shí dào jūn jiā。
于今年代非当日,始信人间有落花。yú jīn nián dài fēi dāng rì,shǐ xìn rén jiān yǒu luò huā。
雨后每寻黄叶寺,春残惟听白门笳。yǔ hòu měi xún huáng yè sì,chūn cán wéi tīng bái mén jiā。
临岐无住悲鸿渐,为数庭前树上鸦。lín qí wú zhù bēi hóng jiàn,wèi shù tíng qián shù shàng yā。

次余澹心韵二首

释函可

家本飞云白石龛,偶言来去亦优昙。jiā běn fēi yún bái shí kān,ǒu yán lái qù yì yōu tán。
遗篇青简千年事,山月蒲团一杖担。yí piān qīng jiǎn qiān nián shì,shān yuè pú tuán yī zhàng dān。
此日晓风歌柳岸,他时高阁坐江南。cǐ rì xiǎo fēng gē liǔ àn,tā shí gāo gé zuò jiāng nán。
摩腾翻译浑多故,身外累累贝叶函。mó téng fān yì hún duō gù,shēn wài lèi lèi bèi yè hán。

次余澹心韵二首

释函可

摘叶烧泉处士斋,几翻相向写幽怀。zhāi yè shāo quán chù shì zhāi,jǐ fān xiāng xiàng xiě yōu huái。
看残今古无天眼,踏破青山有草鞋。kàn cán jīn gǔ wú tiān yǎn,tà pò qīng shān yǒu cǎo xié。
雁去休教虚只字,猿归应已共层崖。yàn qù xiū jiào xū zhǐ zì,yuán guī yīng yǐ gòng céng yá。
世间定乱非裴度,雪夜何人更度淮。shì jiān dìng luàn fēi péi dù,xuě yè hé rén gèng dù huái。

次林茂之韵二首

释函可

数间茅屋水东涯,四海为家不当家。shù jiān máo wū shuǐ dōng yá,sì hǎi wèi jiā bù dāng jiā。
钵底已无兼宿食,篱边犹忆隔年花。bō dǐ yǐ wú jiān sù shí,lí biān yóu yì gé nián huā。
典型独喜先生在,风雅徒令异代夸。diǎn xíng dú xǐ xiān shēng zài,fēng yǎ tú lìng yì dài kuā。
自笑僧贫远行脚,担头犹有旧袈裟。zì xiào sēng pín yuǎn xíng jiǎo,dān tóu yóu yǒu jiù jiā shā。

次林茂之韵二首

释函可

忆昔相逢未是僧,青山处处总堪登。yì xī xiāng féng wèi shì sēng,qīng shān chù chù zǒng kān dēng。
斑斓子舍终天恨,花草吴宫百感兴。bān lán zi shě zhōng tiān hèn,huā cǎo wú gōng bǎi gǎn xīng。
周粟价高思义士,羊裘典尽笑严陵。zhōu sù jià gāo sī yì shì,yáng qiú diǎn jǐn xiào yán líng。
莫言我去知心少,但过墙东有好朋。mò yán wǒ qù zhī xīn shǎo,dàn guò qiáng dōng yǒu hǎo péng。

陈伯玑和余留别与治诗见赠复次原韵答之

释函可

曰归曰归我心忧,野草荒烟失旧游。yuē guī yuē guī wǒ xīn yōu,yě cǎo huāng yān shī jiù yóu。
幸是天涯逢有道,相投杖策上高楼。xìng shì tiān yá féng yǒu dào,xiāng tóu zhàng cè shàng gāo lóu。
西山遗老留云卧,赣水新魂带月愁。xī shān yí lǎo liú yún wò,gàn shuǐ xīn hún dài yuè chóu。
话至伤心窗又雨,何年重约虎溪头。huà zhì shāng xīn chuāng yòu yǔ,hé nián zhòng yuē hǔ xī tóu。

系中生日二首

释函可

稽首牟尼古佛图,今朝犹剩旧头颅。jī shǒu móu ní gǔ fú tú,jīn cháo yóu shèng jiù tóu lú。
纵经万死知何恨,欲尽馀生亦是虚。zòng jīng wàn sǐ zhī hé hèn,yù jǐn yú shēng yì shì xū。
破寺独松撑日月,短床闲梦到江湖。pò sì dú sōng chēng rì yuè,duǎn chuáng xián mèng dào jiāng hú。
从他知罪浑无涉,纳纳乾坤一病夫。cóng tā zhī zuì hún wú shè,nà nà qián kūn yī bìng fū。

系中生日二首

释函可

三十七年事事非,两行新泪点田衣。sān shí qī nián shì shì fēi,liǎng xíng xīn lèi diǎn tián yī。
世间白日还容我,海上青山未许归。shì jiān bái rì hái róng wǒ,hǎi shàng qīng shān wèi xǔ guī。
天意每于穷极见,故人不为病多稀。tiān yì měi yú qióng jí jiàn,gù rén bù wèi bìng duō xī。
明朝好恶休须论,且共团圞话日晖。míng cháo hǎo è xiū xū lùn,qiě gòng tuán luán huà rì huī。

枝上雪二首

释函可

鸟宿寒枝动,晴天雪更飞。niǎo sù hán zhī dòng,qíng tiān xuě gèng fēi。
既沾台石冷,复上老僧衣。jì zhān tái shí lěng,fù shàng lǎo sēng yī。

枝上雪二首

释函可

叶尽枝方满,时时飘素埃。yè jǐn zhī fāng mǎn,shí shí piāo sù āi。
晚风吹未了,疑是野梅开。wǎn fēng chuī wèi le,yí shì yě méi kāi。

残叶

释函可

已被晚风促,复受晓霜侵。yǐ bèi wǎn fēng cù,fù shòu xiǎo shuāng qīn。
亦知终不久,珍重片时心。yì zhī zhōng bù jiǔ,zhēn zhòng piàn shí xīn。

题范宽真迹

释函可

岩壑层层古,全非近日山。yán hè céng céng gǔ,quán fēi jìn rì shān。
山中最深处,置我于其间。shān zhōng zuì shēn chù,zhì wǒ yú qí jiān。

同大翁看古帖

释函可

一笔笔模楷,一叶叶精神。yī bǐ bǐ mó kǎi,yī yè yè jīng shén。
骤喜多酬接,徐思晋代人。zhòu xǐ duō chóu jiē,xú sī jìn dài rén。

题大士像

释函可

终不得自在,即此苦何穷。zhōng bù dé zì zài,jí cǐ kǔ hé qióng。
愿取杨枝水,一洒朔庭空。yuàn qǔ yáng zhī shuǐ,yī sǎ shuò tíng kōng。

残菊二首

释函可

残菊深秋里,无人雪一堆。cán jú shēn qiū lǐ,wú rén xuě yī duī。
莫嫌憔悴甚,曾见十分开。mò xián qiáo cuì shén,céng jiàn shí fēn kāi。

残菊二首

释函可

世情偏爱菊,吾意独怜残。shì qíng piān ài jú,wú yì dú lián cán。
暂收无限泪,权作片时看。zàn shōu wú xiàn lèi,quán zuò piàn shí kàn。

题去雁送寒还二首

释函可

数载同樊系,秋来尔欲飞。shù zài tóng fán xì,qiū lái ěr yù fēi。
只疑天路阔,烟雨尚霏微。zhǐ yí tiān lù kuò,yān yǔ shàng fēi wēi。