古诗词

释函可

同傅陈二子送北里之堡中

释函可

只有两旬别,浑如送远心。zhǐ yǒu liǎng xún bié,hún rú sòng yuǎn xīn。
把持不忍去,直到日西沉。bǎ chí bù rěn qù,zhí dào rì xī chén。

答育侍者

释函可

松枝有东日,飘云无返期。sōng zhī yǒu dōng rì,piāo yún wú fǎn qī。
边霜寒彻骨,亲到始应知。biān shuāng hán chè gǔ,qīn dào shǐ yīng zhī。

寄淡仙

释函可

我昔访君日,君来见我时。wǒ xī fǎng jūn rì,jūn lái jiàn wǒ shí。
一般真意味,不许别人知。yī bān zhēn yì wèi,bù xǔ bié rén zhī。

寄介子

释函可

风雨隋堤上,相逢泪尽弹。fēng yǔ suí dī shàng,xiāng féng lèi jǐn dàn。
只今桥畔柳,应念老僧寒。zhǐ jīn qiáo pàn liǔ,yīng niàn lǎo sēng hán。

寄仙裳

释函可

执斧一长揖,白门雨雪深。zhí fǔ yī zhǎng yī,bái mén yǔ xuě shēn。
十年曾有约,珍重昔时心。shí nián céng yǒu yuē,zhēn zhòng xī shí xīn。

寄寤明

释函可

贫极心无改,所欢惟友朋。pín jí xīn wú gǎi,suǒ huān wéi yǒu péng。
平生一片意,大半在孤僧。píng shēng yī piàn yì,dà bàn zài gū sēng。

寒风

释函可

寒风一点泪,我自昧其繇。hán fēng yī diǎn lèi,wǒ zì mèi qí yáo。
久厌丈夫气,何况女子愁。jiǔ yàn zhàng fū qì,hé kuàng nǚ zi chóu。

送大来先生葬六首

释函可

全躯违夙心,无灰庶速朽。quán qū wéi sù xīn,wú huī shù sù xiǔ。
山前萝石翁,相待亦已久。shān qián luó shí wēng,xiāng dài yì yǐ jiǔ。

送大来先生葬六首

释函可

覆土勿使厚,种树勿使密。fù tǔ wù shǐ hòu,zhǒng shù wù shǐ mì。
万古与千秋,长令见天日。wàn gǔ yǔ qiān qiū,zhǎng lìng jiàn tiān rì。

送大来先生葬六首

释函可

当年吏部公,四海多金石。dāng nián lì bù gōng,sì hǎi duō jīn shí。
今日素车来,曾否旧相识。jīn rì sù chē lái,céng fǒu jiù xiāng shí。

送大来先生葬六首

释函可

悲风吹不歇,孤月近为邻。bēi fēng chuī bù xiē,gū yuè jìn wèi lín。
世上亦寥落,何如山鬼亲。shì shàng yì liáo luò,hé rú shān guǐ qīn。

送大来先生葬六首

释函可

生卧冰雪中,死埋冰雪下。shēng wò bīng xuě zhōng,sǐ mái bīng xuě xià。
藉此省见闻,天地为长夜。jí cǐ shěng jiàn wén,tiān dì wèi zhǎng yè。

送大来先生葬六首

释函可

斩却坟前松,远山青历历。zhǎn què fén qián sōng,yuǎn shān qīng lì lì。
毋令后世人,系马长太息。wú lìng hòu shì rén,xì mǎ zhǎng tài xī。

接乡书二首

释函可

乡国久无望,仍存劫火馀。xiāng guó jiǔ wú wàng,réng cún jié huǒ yú。
泪流双眼尽,得见故人书。lèi liú shuāng yǎn jǐn,dé jiàn gù rén shū。

接乡书二首

释函可

片纸来天外,封题自广州。piàn zhǐ lái tiān wài,fēng tí zì guǎng zhōu。
开函不敢读,一字一生愁。kāi hán bù gǎn dú,yī zì yī shēng chóu。

还山忆旧十首

释函可

言笑不可觅,暗风吹庭隅。yán xiào bù kě mì,àn fēng chuī tíng yú。
开门见萝月,恍惚照髭须。kāi mén jiàn luó yuè,huǎng hū zhào zī xū。

还山忆旧十首

释函可

相见必破颜,来往永无期。xiāng jiàn bì pò yán,lái wǎng yǒng wú qī。
出塞将十年,始如初逐时。chū sāi jiāng shí nián,shǐ rú chū zhú shí。

还山忆旧十首

释函可

挟卷出相寻,往往偕风雨。xié juǎn chū xiāng xún,wǎng wǎng xié fēng yǔ。
从此得新题,但向松间语。cóng cǐ dé xīn tí,dàn xiàng sōng jiān yǔ。

还山忆旧十首

释函可

大音易销沉,天地终何有。dà yīn yì xiāo chén,tiān dì zhōng hé yǒu。
茫茫东海沙,斯人岂长久。máng máng dōng hǎi shā,sī rén qǐ zhǎng jiǔ。

还山忆旧十首

释函可

枕中百十篇,暗室生霹雳。zhěn zhōng bǎi shí piān,àn shì shēng pī lì。
梦里长把持,只恐蛟龙攫。mèng lǐ zhǎng bǎ chí,zhǐ kǒng jiāo lóng jué。