古诗词

释函可

题去雁送寒还二首

释函可

孤飞尔自可,回首念同群。gū fēi ěr zì kě,huí shǒu niàn tóng qún。
欲向青冥诉,惟愁总不闻。yù xiàng qīng míng sù,wéi chóu zǒng bù wén。

柬苏筑

释函可

一日不相见,新诗又几篇。yī rì bù xiāng jiàn,xīn shī yòu jǐ piān。
急携来共读,午后老僧眠。jí xié lái gòng dú,wǔ hòu lǎo sēng mián。

雪十二首

释函可

岁岁易相思,五月六月时。suì suì yì xiāng sī,wǔ yuè liù yuè shí。
莫愁久离别,亦有霜飞飞。mò chóu jiǔ lí bié,yì yǒu shuāng fēi fēi。

雪十二首

释函可

古瓦疏不完,白雪飞满床。gǔ wǎ shū bù wán,bái xuě fēi mǎn chuáng。
抖擞一片衲,犹疑是月光。dǒu sǒu yī piàn nà,yóu yí shì yuè guāng。

雪十二首

释函可

半夜披衣起,宛在梅花村。bàn yè pī yī qǐ,wǎn zài méi huā cūn。
梅花开易落,白雪长到门。méi huā kāi yì luò,bái xuě zhǎng dào mén。

雪十二首

释函可

昔日赵师雄,月明林下卧。xī rì zhào shī xióng,yuè míng lín xià wò。
美人寒不来,花落空朵朵。měi rén hán bù lái,huā luò kōng duǒ duǒ。

雪十二首

释函可

寒月照野雪,一片老僧魂。hán yuè zhào yě xuě,yī piàn lǎo sēng hún。
夜深招不得,时来白板门。yè shēn zhāo bù dé,shí lái bái bǎn mén。

雪十二首

释函可

天地正高寒,白月来相佐。tiān dì zhèng gāo hán,bái yuè lái xiāng zuǒ。
匪特肝肠如,渠今即是我。fěi tè gān cháng rú,qú jīn jí shì wǒ。

雪十二首

释函可

销金帐不知,此中有至味。xiāo jīn zhàng bù zhī,cǐ zhōng yǒu zhì wèi。
俯仰天地间,飘飘吾与尔。fǔ yǎng tiān dì jiān,piāo piāo wú yǔ ěr。

雪十二首

释函可

相对寂无言,怀人一万里。xiāng duì jì wú yán,huái rén yī wàn lǐ。
只在庾岭头,欲折不堪寄。zhǐ zài yǔ lǐng tóu,yù zhé bù kān jì。

雪十二首

释函可

尔从天上来,天上寒更多。ěr cóng tiān shàng lái,tiān shàng hán gèng duō。
年年见飞下,欲上苦如何。nián nián jiàn fēi xià,yù shàng kǔ rú hé。

雪十二首

释函可

一啮齿牙清,再啮心髓化。yī niè chǐ yá qīng,zài niè xīn suǐ huà。
只合深山中,大石长松下。zhǐ hé shēn shān zhōng,dà shí zhǎng sōng xià。

雪十二首

释函可

入世随方圆,净秽亦无别。rù shì suí fāng yuán,jìng huì yì wú bié。
只有一点心,不肯因人热。zhǐ yǒu yī diǎn xīn,bù kěn yīn rén rè。

雪十二首

释函可

人世一火宅,那堪作久居。rén shì yī huǒ zhái,nà kān zuò jiǔ jū。
六载雪山中,苦业犹未除。liù zài xuě shān zhōng,kǔ yè yóu wèi chú。

释函可

泪非还魂香,空流亦何益。lèi fēi hái hún xiāng,kōng liú yì hé yì。
只愁只眼枯,还留看天日。zhǐ chóu zhǐ yǎn kū,hái liú kàn tiān rì。

寄戴三

释函可

农事今何若,秋风舞袖单。nóng shì jīn hé ruò,qiū fēng wǔ xiù dān。
新诗迟汝读,直可柰饥寒。xīn shī chí rǔ dú,zhí kě nài jī hán。

落叶二首

释函可

萧萧泪独零,落叶逐风轻。xiāo xiāo lèi dú líng,luò yè zhú fēng qīng。
秋草甘同死,真惭树上荣。qiū cǎo gān tóng sǐ,zhēn cán shù shàng róng。

落叶二首

释函可

岂不恋本枝,秋霜不可耐。qǐ bù liàn běn zhī,qiū shuāng bù kě nài。
明知春必来,摇落安能待。míng zhī chūn bì lái,yáo luò ān néng dài。

秋风引

释函可

秋风满天地,塞上最悲凉。qiū fēng mǎn tiān dì,sāi shàng zuì bēi liáng。
树声和暮角,尽卷入离肠。shù shēng hé mù jiǎo,jǐn juǎn rù lí cháng。

古歌

释函可

白日去不息,松风柰尔何。bái rì qù bù xī,sōng fēng nài ěr hé。
为问市朝客,何如山上多。wèi wèn shì cháo kè,hé rú shān shàng duō。