古诗词

龚自珍

暮春以事诣圆明园趋公既罢因览西郊形胜最后过澄怀园和内直友人春晚退直诗

龚自珍

西郊富山水,天子驻青旗。xī jiāo fù shān shuǐ,tiān zi zhù qīng qí。
元气古来积,群灵咸是依。yuán qì gǔ lái jī,qún líng xián shì yī。
九重阿阁外,一脉太行飞。jiǔ zhòng ā gé wài,yī mài tài xíng fēi。
何必东南美,宸居静紫微。hé bì dōng nán měi,chén jū jìng zǐ wēi。

暮春以事诣圆明园趋公既罢因览西郊形胜最后过澄怀园和内直友人春晚退直诗

龚自珍

一翠扑人冷,空蒙溯却遥。yī cuì pū rén lěng,kōng méng sù què yáo。
湖光飞阙外,宫月澹林梢。hú guāng fēi quē wài,gōng yuè dàn lín shāo。
春暮烟霞润,天和草木骄。chūn mù yān xiá rùn,tiān hé cǎo mù jiāo。
桃花零落处,上苑亦红潮。táo huā líng luò chù,shàng yuàn yì hóng cháo。

暮春以事诣圆明园趋公既罢因览西郊形胜最后过澄怀园和内直友人春晚退直诗

龚自珍

恍惚西湖路,其如怅望何。huǎng hū xī hú lù,qí rú chàng wàng hé。
期门瞩威武,贱士感蹉跎。qī mén zhǔ wēi wǔ,jiàn shì gǎn cuō tuó。
囿沼输鱼跃,峰峦羡鸟过。yòu zhǎo shū yú yuè,fēng luán xiàn niǎo guò。
周阹新令在,不得睹卷阿。zhōu qū xīn lìng zài,bù dé dǔ juǎn ā。

暮春以事诣圆明园趋公既罢因览西郊形胜最后过澄怀园和内直友人春晚退直诗

龚自珍

掌故吾能说,雍乾溯以还。zhǎng gù wú néng shuō,yōng qián sù yǐ hái。
禅心辟初地,小幸集汪班。chán xīn pì chū dì,xiǎo xìng jí wāng bān。
遂进群藩宴,兼怡圣母颜。suì jìn qún fān yàn,jiān yí shèng mǔ yán。
升平六十载,乃大启三山。shēng píng liù shí zài,nǎi dà qǐ sān shān。

暮春以事诣圆明园趋公既罢因览西郊形胜最后过澄怀园和内直友人春晚退直诗

龚自珍

警跸闻传膳,枢廷述地方。jǐng bì wén chuán shàn,shū tíng shù dì fāng。
宸游兼武备,大典在官长。chén yóu jiān wǔ bèi,dà diǎn zài guān zhǎng。
禁额如云起,仙人隔仗望。jìn é rú yún qǐ,xiān rén gé zhàng wàng。
万重珊翠里,不数尚书郎。wàn zhòng shān cuì lǐ,bù shù shàng shū láng。

暮春以事诣圆明园趋公既罢因览西郊形胜最后过澄怀园和内直友人春晚退直诗

龚自珍

此地求沿革,当年本合并。cǐ dì qiú yán gé,dāng nián běn hé bìng。
林岚陪禁近,词庙仰勋名。lín lán péi jìn jìn,cí miào yǎng xūn míng。
水榭分还壮,云廊改更清。shuǐ xiè fēn hái zhuàng,yún láng gǎi gèng qīng。
诸公齐努力,谁得似桐城。zhū gōng qí nǔ lì,shuí dé shì tóng chéng。

东陵纪役

龚自珍

天伣徽音在,龙飞故剑亡。tiān qiàn huī yīn zài,lóng fēi gù jiàn wáng。
两宫仪裴亹,七萃泪淋浪。liǎng gōng yí péi wěi,qī cuì lèi lín làng。
郁律川原势,低徊葆吹长。yù lǜ chuān yuán shì,dī huái bǎo chuī zhǎng。
东行三百里,何处白云乡。dōng xíng sān bǎi lǐ,hé chù bái yún xiāng。

东陵纪役

龚自珍

帝子华年小,初弦宝月沈。dì zi huá nián xiǎo,chū xián bǎo yuè shěn。
端娴三肃礼,悯动六宫深。duān xián sān sù lǐ,mǐn dòng liù gōng shēn。
徒殡飞秋雪,迎神下彩禽。tú bìn fēi qiū xuě,yíng shén xià cǎi qín。
松楸依在咫,慈孝万年心。sōng qiū yī zài zhǐ,cí xiào wàn nián xīn。

东陵纪役

龚自珍

閤事疏朝请,君恩许看山。gé shì shū cháo qǐng,jūn ēn xǔ kàn shān。
日衔宿星去,神拂凤皇还。rì xián sù xīng qù,shén fú fèng huáng hái。
望眼将连海,诗声欲过关。wàng yǎn jiāng lián hǎi,shī shēng yù guò guān。
云旗风马队,旬日梦魂间。yún qí fēng mǎ duì,xún rì mèng hún jiān。

发洞庭,舟中怀钮非石树玉、叶青原昶

龚自珍

西山春昼别,两袖落梅风。xī shān chūn zhòu bié,liǎng xiù luò méi fēng。
不见小龙渚,尚闻隔渚钟。bù jiàn xiǎo lóng zhǔ,shàng wén gé zhǔ zhōng。
樽前荇叶白,舵尾茶华红。zūn qián xìng yè bái,duò wěi chá huá hóng。
仙境杳然杳,酸吟雨一篷。xiān jìng yǎo rán yǎo,suān yín yǔ yī péng。

此游其二

龚自珍

舟到西山岸,寻幽迤逦斜。zhōu dào xī shān àn,xún yōu yí lǐ xié。
居然六七里,无境不烟霞。jū rán liù qī lǐ,wú jìng bù yān xiá。
遂发石公寺,定过神女家。suì fā shí gōng sì,dìng guò shén nǚ jiā。
云和风静里,已度万梅花。yún hé fēng jìng lǐ,yǐ dù wàn méi huā。

此游其二

龚自珍

风意中流引,香烟在屿迟。fēng yì zhōng liú yǐn,xiāng yān zài yǔ chí。
悠扬闻杜若,仿佛邀蛾眉。yōu yáng wén dù ruò,fǎng fú yāo é méi。
白日憺明镜,春空飘彩旗。bái rì dàn míng jìng,chūn kōng piāo cǎi qí。
湖东一回首,万古长相思。hú dōng yī huí shǒu,wàn gǔ zhǎng xiāng sī。

观心

龚自珍

结习真难尽,观心屏见闻。jié xí zhēn nán jǐn,guān xīn píng jiàn wén。
烧香僧出定,哗梦鬼论文。shāo xiāng sēng chū dìng,huā mèng guǐ lùn wén。
幽绪不可食,新诗如乱云。yōu xù bù kě shí,xīn shī rú luàn yún。
鲁阳戈纵挽,万虑亦纷纷。lǔ yáng gē zòng wǎn,wàn lǜ yì fēn fēn。

因忆两首

龚自珍

因忆横街宅,槐花五丈青。yīn yì héng jiē zhái,huái huā wǔ zhàng qīng。
文章酸辣早,《知觉》鬼神灵。wén zhāng suān là zǎo,zhī jué guǐ shén líng。
大挠支干始,中年记忆荧。dà náo zhī gàn shǐ,zhōng nián jì yì yíng。
东墙凉月下,何客又横经。dōng qiáng liáng yuè xià,hé kè yòu héng jīng。

因忆两首

龚自珍

因忆斜街宅,情苗茁一丝。yīn yì xié jiē zhái,qíng miáo zhuó yī sī。
银缸吟小别,书本画相思。yín gāng yín xiǎo bié,shū běn huà xiāng sī。
亦具看花眼,难忘授《选》时。yì jù kàn huā yǎn,nán wàng shòu xuǎn shí。
泥牛入沧海,执笔向空追。ní niú rù cāng hǎi,zhí bǐ xiàng kōng zhuī。

才尽

龚自珍

才尽不吟诗,非关象喙危。cái jǐn bù yín shī,fēi guān xiàng huì wēi。
青山有隐处,白日无还期。qīng shān yǒu yǐn chù,bái rì wú hái qī。
病骨时流恕,春愁古佛知。bìng gǔ shí liú shù,chūn chóu gǔ fú zhī。
观河吾见在,莫畏镜中丝。guān hé wú jiàn zài,mò wèi jìng zhōng sī。

咏史

龚自珍

金粉东南十五州,万重恩怨属名流。jīn fěn dōng nán shí wǔ zhōu,wàn zhòng ēn yuàn shǔ míng liú。
牢盆狎客操全算,团扇才人踞上游。láo pén xiá kè cāo quán suàn,tuán shàn cái rén jù shàng yóu。
避席畏闻文字狱,著书都为稻粱谋。bì xí wèi wén wén zì yù,zhù shū dōu wèi dào liáng móu。
田横五百人安在,难道归来尽列侯。tián héng wǔ bǎi rén ān zài,nán dào guī lái jǐn liè hóu。

夜坐其一

龚自珍

春夜伤心坐画屏,不如放眼入青冥。chūn yè shāng xīn zuò huà píng,bù rú fàng yǎn rù qīng míng。
一山突起丘陵妒,万籁无言帝座灵。yī shān tū qǐ qiū líng dù,wàn lài wú yán dì zuò líng。
塞上似腾奇女气,江东久陨少微星。sāi shàng shì téng qí nǚ qì,jiāng dōng jiǔ yǔn shǎo wēi xīng。
从来不蓄湘累问,唤出嫦娥诗与听。cóng lái bù xù xiāng lèi wèn,huàn chū cháng é shī yǔ tīng。

夜坐其二

龚自珍

沉沉心事北南东,一睨人材海内空。chén chén xīn shì běi nán dōng,yī nì rén cái hǎi nèi kōng。
壮岁始参周史席,髫年惜堕晋贤风。zhuàng suì shǐ cān zhōu shǐ xí,tiáo nián xī duò jìn xián fēng。
功高拜将成仙外,才尽回肠荡气中。gōng gāo bài jiāng chéng xiān wài,cái jǐn huí cháng dàng qì zhōng。
万一禅关砉然破,美人如玉剑如虹。wàn yī chán guān huò rán pò,měi rén rú yù jiàn rú hóng。

秋心

龚自珍

秋心如海复如潮,惟有秋魂不可招。qiū xīn rú hǎi fù rú cháo,wéi yǒu qiū hún bù kě zhāo。
漠漠郁金香在臂,亭亭古玉佩当腰。mò mò yù jīn xiāng zài bì,tíng tíng gǔ yù pèi dāng yāo。
气寒西北何人剑,声满东南几处箫。qì hán xī běi hé rén jiàn,shēng mǎn dōng nán jǐ chù xiāo。
一川星斗烂无数,长天一月坠林梢。yī chuān xīng dòu làn wú shù,zhǎng tiān yī yuè zhuì lín shāo。