古诗词

龚自珍

梦得“东海潮来月怒明”之句,醒,足成一诗其一

龚自珍

昙誓天人度有情,上元旌节过双成。tán shì tiān rén dù yǒu qíng,shàng yuán jīng jié guò shuāng chéng。
西池酒罢龙娇语,东海潮来月怒明。xī chí jiǔ bà lóng jiāo yǔ,dōng hǎi cháo lái yuè nù míng。
梵史竣编增楮寿,花神宣敕赦词精。fàn shǐ jùn biān zēng chǔ shòu,huā shén xuān chì shè cí jīng。
不知半夜归环佩,问是崆峒第几声。bù zhī bàn yè guī huán pèi,wèn shì kōng dòng dì jǐ shēng。

驿鼓三首

龚自珍

河灯驿鼓满天霜,小梦温黁乱客肠。hé dēng yì gǔ mǎn tiān shuāng,xiǎo mèng wēn nún luàn kè cháng。
夜久罗帱梅弄影,春寒银铫药生香。yè jiǔ luó chóu méi nòng yǐng,chūn hán yín diào yào shēng xiāng。
慈闱病减书频寄,稚子功闲日渐长。cí wéi bìng jiǎn shū pín jì,zhì zi gōng xián rì jiàn zhǎng。
欲取离愁暂抛却,奈君针线在衣裳。yù qǔ lí chóu zàn pāo què,nài jūn zhēn xiàn zài yī shang。

驿鼓三首

龚自珍

钗满高楼灯满城,风花未免态纵横。chāi mǎn gāo lóu dēng mǎn chéng,fēng huā wèi miǎn tài zòng héng。
长途借此销英气,侧调安能犯正声。zhǎng tú jiè cǐ xiāo yīng qì,cè diào ān néng fàn zhèng shēng。
绿鬓人嗤愁太早,黄金客怒散无名。lǜ bìn rén chī chóu tài zǎo,huáng jīn kè nù sàn wú míng。
吾生万事劳心意,嫁得狂奴孽已成。wú shēng wàn shì láo xīn yì,jià dé kuáng nú niè yǐ chéng。

驿鼓三首

龚自珍

书来恳款见君贤,我欲收狂渐向禅。shū lái kěn kuǎn jiàn jūn xián,wǒ yù shōu kuáng jiàn xiàng chán。
早被家常磨慧骨,莫因心病损华年。zǎo bèi jiā cháng mó huì gǔ,mò yīn xīn bìng sǔn huá nián。
花看天上祈庸福,月堕怀中听幻缘。huā kàn tiān shàng qí yōng fú,yuè duò huái zhōng tīng huàn yuán。
一卷金经香一炷,忏君自忏法无边。yī juǎn jīn jīng xiāng yī zhù,chàn jūn zì chàn fǎ wú biān。

又忏心一首

龚自珍

佛言劫火遇皆销,何物千年怒若潮。fú yán jié huǒ yù jiē xiāo,hé wù qiān nián nù ruò cháo。
经济文章磨白昼,幽光狂慧复中宵。jīng jì wén zhāng mó bái zhòu,yōu guāng kuáng huì fù zhōng xiāo。
来何汹涌须挥剑,去尚缠绵可付箫。lái hé xiōng yǒng xū huī jiàn,qù shàng chán mián kě fù xiāo。
心药心灵总心病,寓言决欲就灯烧。xīn yào xīn líng zǒng xīn bìng,yù yán jué yù jiù dēng shāo。

赵晋斋魏、顾千里广圻、钮非石树玉、吴南芗文徵、江铁君沅,同集虎邱秋宴作

龚自珍

尽道相逢日苦短,山南山北秋方腴。jǐn dào xiāng féng rì kǔ duǎn,shān nán shān běi qiū fāng yú。
儿童敢笑诗名贱,元气终须老辈扶。ér tóng gǎn xiào shī míng jiàn,yuán qì zhōng xū lǎo bèi fú。
四海典彝既旁达,两山金石谁先储。sì hǎi diǎn yí jì páng dá,liǎng shān jīn shí shuí xiān chǔ。
影形各各照秋水,渣滓全空一世无。yǐng xíng gè gè zhào qiū shuǐ,zhā zǐ quán kōng yī shì wú。

寒夜读归佩珊夫人赠诗,有“删除荩箧闲诗料,湔洗春衫旧泪痕”之语,怃然和之

龚自珍

风情减后闭闲门,襟尚馀香袖尚温。fēng qíng jiǎn hòu bì xián mén,jīn shàng yú xiāng xiù shàng wēn。
魔女不知侵戒体,天花容易陨灵根。mó nǚ bù zhī qīn jiè tǐ,tiān huā róng yì yǔn líng gēn。
蘼芜径老春无缝,薏苡谗成泪有痕。mí wú jìng lǎo chūn wú fèng,yì yǐ chán chéng lèi yǒu hén。
多谢诗仙频问讯,中年百事畏重论。duō xiè shī xiān pín wèn xùn,zhōng nián bǎi shì wèi zhòng lùn。

咏史二首

龚自珍

宣室今年起故侯,衔兼中外辖黄流。xuān shì jīn nián qǐ gù hóu,xián jiān zhōng wài xiá huáng liú。
金銮午夜闻乾惕,银汉千寻泻豫州。jīn luán wǔ yè wén qián tì,yín hàn qiān xún xiè yù zhōu。
猿鹤惊心悲皓月,鱼龙得意舞高秋。yuán hè jīng xīn bēi hào yuè,yú lóng dé yì wǔ gāo qiū。
云梯关外茫茫路,一夜吟魂万里愁。yún tī guān wài máng máng lù,yī yè yín hún wàn lǐ chóu。

咏史二首

龚自珍

一样苍生系庙廊,南风愁绝北风狂。yī yàng cāng shēng xì miào láng,nán fēng chóu jué běi fēng kuáng。
羽书颠倒司农印,幕府纵横急就章。yǔ shū diān dào sī nóng yìn,mù fǔ zòng héng jí jiù zhāng。
奇计定无宾客献,冤氛可顾子孙殃。qí jì dìng wú bīn kè xiàn,yuān fēn kě gù zi sūn yāng。
何年秘客搜诗史,输与山东客话长。hé nián mì kè sōu shī shǐ,shū yǔ shān dōng kè huà zhǎng。

逆旅题壁,次周伯恬原韵

龚自珍

名场阅历莽无涯,心史纵横自一家。míng chǎng yuè lì mǎng wú yá,xīn shǐ zòng héng zì yī jiā。
秋气不惊堂内燕,夕阳还恋路旁鸦。qiū qì bù jīng táng nèi yàn,xī yáng hái liàn lù páng yā。
东邻嫠老难为妾,古木根深不似花。dōng lín lí lǎo nán wèi qiè,gǔ mù gēn shēn bù shì huā。
何日冥鸿踪迹遂,美人经卷葬年华。hé rì míng hóng zōng jì suì,měi rén jīng juǎn zàng nián huá。

暮雨谣三叠

龚自珍

不雨怜生草,曾亲撷翠人。bù yǔ lián shēng cǎo,céng qīn xié cuì rén。
林塘三百步,车去竟无尘。lín táng sān bǎi bù,chē qù jìng wú chén。

暮雨谣三叠

龚自珍

雨气侵罗袜,泥痕黦画裳。yǔ qì qīn luó wà,ní hén yuè huà shang。
春阴太萧瑟,归费夕炉香。chūn yīn tài xiāo sè,guī fèi xī lú xiāng。

暮雨谣三叠

龚自珍

想见明镫下,帘衣一桁单。xiǎng jiàn míng dèng xià,lián yī yī héng dān。
相思无十里,同此凤城寒。xiāng sī wú shí lǐ,tóng cǐ fèng chéng hán。

漫感

龚自珍

绝域从军计惘然,东南幽恨满词笺。jué yù cóng jūn jì wǎng rán,dōng nán yōu hèn mǎn cí jiān。
一箫一剑平生意,负尽狂名十五年。yī xiāo yī jiàn píng shēng yì,fù jǐn kuáng míng shí wǔ nián。

吴山人文徵、沈书记锡东饯之虎邱

龚自珍

一天幽怨欲谁谙,词客如云气正酣。yī tiān yōu yuàn yù shuí ān,cí kè rú yún qì zhèng hān。
我有箫心吹不得,落花风里别江南。wǒ yǒu xiāo xīn chuī bù dé,luò huā fēng lǐ bié jiāng nán。

梦得“东海潮来月怒明”之句,醒,足成一诗又成一诗其二

龚自珍

东海潮来月上弦,崆峒抚罢静诸天。dōng hǎi cháo lái yuè shàng xián,kōng dòng fǔ bà jìng zhū tiān。
西池一宴无消息,替管桃花五百年。xī chí yī yàn wú xiāo xī,tì guǎn táo huā wǔ bǎi nián。

杂诗,己卯自春徂夏,在京师作,得十四首

龚自珍

少小无端爱令名,也无学术误苍生。shǎo xiǎo wú duān ài lìng míng,yě wú xué shù wù cāng shēng。
白云一笑懒如此,忽遇天风吹便行。bái yún yī xiào lǎn rú cǐ,hū yù tiān fēng chuī biàn xíng。

杂诗,己卯自春徂夏,在京师作,得十四首

龚自珍

文格渐卑庸福近,不知庸福究何如。wén gé jiàn bēi yōng fú jìn,bù zhī yōng fú jiū hé rú。
常州庄四能怜我,劝我狂删乙丙书。cháng zhōu zhuāng sì néng lián wǒ,quàn wǒ kuáng shān yǐ bǐng shū。

杂诗,己卯自春徂夏,在京师作,得十四首

龚自珍

情多处处有悲欢,何必沧桑始浩叹。qíng duō chù chù yǒu bēi huān,hé bì cāng sāng shǐ hào tàn。
昨过城西晒书地,蠹鱼无数讯平安。zuó guò chéng xī shài shū dì,dù yú wú shù xùn píng ān。

杂诗,己卯自春徂夏,在京师作,得十四首

龚自珍

手种江山千树花,今年负杀武陵霞。shǒu zhǒng jiāng shān qiān shù huā,jīn nián fù shā wǔ líng xiá。
梦中自怯才情减,醒又缠绵感岁华。mèng zhōng zì qiè cái qíng jiǎn,xǐng yòu chán mián gǎn suì huá。