古诗词

胡曾

咏史诗夷门

胡曾

六龙冉冉骤朝昏,魏国贤才杳不存。liù lóng rǎn rǎn zhòu cháo hūn,wèi guó xián cái yǎo bù cún。
唯有侯嬴在时月,夜来空自照夷门。wéi yǒu hóu yíng zài shí yuè,yè lái kōng zì zhào yí mén。

咏史诗黄金台

胡曾

北乘羸马到燕然,此地何人复礼贤。běi chéng léi mǎ dào yàn rán,cǐ dì hé rén fù lǐ xián。
若问昭王无处所,黄金台上草连天。ruò wèn zhāo wáng wú chù suǒ,huáng jīn tái shàng cǎo lián tiān。

咏史诗夷陵

胡曾

夷陵城阙倚朝云,战败秦师纵火焚。yí líng chéng quē yǐ cháo yún,zhàn bài qín shī zòng huǒ fén。
何事三千珠履客,不能西御武安君。hé shì sān qiān zhū lǚ kè,bù néng xī yù wǔ ān jūn。

咏史诗汉江

胡曾

汉江一带碧流长,两岸春风起绿杨。hàn jiāng yī dài bì liú zhǎng,liǎng àn chūn fēng qǐ lǜ yáng。
借问胶船何处没,欲停兰棹祀昭王。jiè wèn jiāo chuán hé chù méi,yù tíng lán zhào sì zhāo wáng。

咏史诗苍梧

胡曾

有虞龙驾不西还,空委箫韶洞壑间。yǒu yú lóng jià bù xī hái,kōng wěi xiāo sháo dòng hè jiān。
无计得知陵寝处,愁云长满九疑山。wú jì dé zhī líng qǐn chù,chóu yún zhǎng mǎn jiǔ yí shān。

咏史诗陈宫

胡曾

陈国机权未可涯,如何后主恣娇奢。chén guó jī quán wèi kě yá,rú hé hòu zhǔ zì jiāo shē。
不知即入宫中井,犹自听吹玉树花。bù zhī jí rù gōng zhōng jǐng,yóu zì tīng chuī yù shù huā。

咏史诗南阳

胡曾

世乱英雄百战馀,孔明方此乐耕锄。shì luàn yīng xióng bǎi zhàn yú,kǒng míng fāng cǐ lè gēng chú。
蜀王不自垂三顾,争得先生出旧庐。shǔ wáng bù zì chuí sān gù,zhēng dé xiān shēng chū jiù lú。

咏史诗李陵台

胡曾

北入单于万里疆,五千兵败滞穷荒。běi rù dān yú wàn lǐ jiāng,wǔ qiān bīng bài zhì qióng huāng。
英雄不伏蛮夷死,更筑高台望故乡。yīng xióng bù fú mán yí sǐ,gèng zhù gāo tái wàng gù xiāng。

咏史诗河梁

胡曾

汉家英杰出皇都,携手河梁话入胡。hàn jiā yīng jié chū huáng dōu,xié shǒu hé liáng huà rù hú。
不是子卿全大节,也应低首拜单于。bù shì zi qīng quán dà jié,yě yīng dī shǒu bài dān yú。

咏史诗轵道

胡曾

汉祖西来秉白旄,子婴宗庙委波涛。hàn zǔ xī lái bǐng bái máo,zi yīng zōng miào wěi bō tāo。
谁怜君有翻身术,解向秦宫杀赵高。shuí lián jūn yǒu fān shēn shù,jiě xiàng qín gōng shā zhào gāo。

咏史诗汉宫

胡曾

明妃远嫁泣西风,玉箸双垂出汉宫。míng fēi yuǎn jià qì xī fēng,yù zhù shuāng chuí chū hàn gōng。
何事将军封万户,却令红粉为和戎。hé shì jiāng jūn fēng wàn hù,què lìng hóng fěn wèi hé róng。

咏史诗豫让桥

胡曾

豫让酬恩岁已深,高名不朽到如今。yù ràng chóu ēn suì yǐ shēn,gāo míng bù xiǔ dào rú jīn。
年年桥上行人过,谁有当时国士心。nián nián qiáo shàng xíng rén guò,shuí yǒu dāng shí guó shì xīn。

咏史诗华亭

胡曾

陆机西没洛阳城,吴国春风草又青。lù jī xī méi luò yáng chéng,wú guó chūn fēng cǎo yòu qīng。
惆怅月中千岁鹤,夜来犹为唳华亭。chóu chàng yuè zhōng qiān suì hè,yè lái yóu wèi lì huá tíng。

咏史诗东山

胡曾

五马南浮一化龙,谢安入相此山空。wǔ mǎ nán fú yī huà lóng,xiè ān rù xiāng cǐ shān kōng。
不知携妓重来日,几树莺啼谷口风。bù zhī xié jì zhòng lái rì,jǐ shù yīng tí gǔ kǒu fēng。

咏史诗杀子谷

胡曾

举国贤良尽泪垂,扶苏屈死树边时。jǔ guó xián liáng jǐn lèi chuí,fú sū qū sǐ shù biān shí。
至今谷口泉呜咽,犹似秦人恨李斯。zhì jīn gǔ kǒu quán wū yàn,yóu shì qín rén hèn lǐ sī。

咏史诗马陵

胡曾

坠叶萧萧九月天,驱兵独过马陵前。zhuì yè xiāo xiāo jiǔ yuè tiān,qū bīng dú guò mǎ líng qián。
路傍古木虫书处,记得将军破敌年。lù bàng gǔ mù chóng shū chù,jì dé jiāng jūn pò dí nián。

咏史诗玉门关

胡曾

西戎不敢过天山,定远功成白马闲。xī róng bù gǎn guò tiān shān,dìng yuǎn gōng chéng bái mǎ xián。
半夜帐中停烛坐,唯思生入玉门关。bàn yè zhàng zhōng tíng zhú zuò,wéi sī shēng rù yù mén guān。

咏史诗滹沱河

胡曾

光武经营业未兴,王郎兵革正凭陵。guāng wǔ jīng yíng yè wèi xīng,wáng láng bīng gé zhèng píng líng。
须知后汉功臣力,不及滹沱一片冰。xū zhī hòu hàn gōng chén lì,bù jí hū tuó yī piàn bīng。

咏史诗黄河

胡曾

博望沈埋不复旋,黄河依旧水茫然。bó wàng shěn mái bù fù xuán,huáng hé yī jiù shuǐ máng rán。
沿流欲共牛郎语,只得灵槎送上天。yán liú yù gòng niú láng yǔ,zhǐ dé líng chá sòng shàng tiān。

咏史诗凤皇台

胡曾

秦娥一别凤皇台,东入青冥更不回。qín é yī bié fèng huáng tái,dōng rù qīng míng gèng bù huí。
空有玉箫千载后,遗声时到世间来。kōng yǒu yù xiāo qiān zài hòu,yí shēng shí dào shì jiān lái。
1421234567»