古诗词

胡曾

咏史诗上蔡

胡曾

上蔡东门狡兔肥,李斯何事忘南归。shàng cài dōng mén jiǎo tù féi,lǐ sī hé shì wàng nán guī。
功成不解谋身退,直待云阳血染衣。gōng chéng bù jiě móu shēn tuì,zhí dài yún yáng xuè rǎn yī。

咏史诗武昌

胡曾

王浚戈鋋发上流,武昌鸿业土崩秋。wáng jùn gē chán fā shàng liú,wǔ chāng hóng yè tǔ bēng qiū。
思量铁锁真儿戏,谁为吴王画此筹。sī liàng tiě suǒ zhēn ér xì,shuí wèi wú wáng huà cǐ chóu。

咏史诗鸿沟

胡曾

虎倦龙疲白刃秋,两分天下指鸿沟。hǔ juàn lóng pí bái rèn qiū,liǎng fēn tiān xià zhǐ hóng gōu。
项王不觉英雄挫,欲向彭门醉玉楼。xiàng wáng bù jué yīng xióng cuò,yù xiàng péng mén zuì yù lóu。

咏史诗褒城

胡曾

恃宠娇多得自由,骊山举火戏诸侯。shì chǒng jiāo duō dé zì yóu,lí shān jǔ huǒ xì zhū hóu。
只知一笑倾人国,不觉胡尘满玉楼。zhǐ zhī yī xiào qīng rén guó,bù jué hú chén mǎn yù lóu。

咏史诗金陵

胡曾

侯景长驱十万人,可怜梁武坐蒙尘。hóu jǐng zhǎng qū shí wàn rén,kě lián liáng wǔ zuò méng chén。
生前不得空王力,徒向金田自舍身。shēng qián bù dé kōng wáng lì,tú xiàng jīn tián zì shě shēn。

咏史诗番禺

胡曾

重冈复岭势崔巍,一卒当关万卒回。zhòng gāng fù lǐng shì cuī wēi,yī zú dāng guān wàn zú huí。
不是大夫多辨说,尉他争肯筑朝台。bù shì dà fū duō biàn shuō,wèi tā zhēng kěn zhù cháo tái。

咏史诗汨罗

胡曾

襄王不用直臣筹,放逐南来泽国秋。xiāng wáng bù yòng zhí chén chóu,fàng zhú nán lái zé guó qiū。
自向波间葬鱼腹,楚人徒倚济川舟。zì xiàng bō jiān zàng yú fù,chǔ rén tú yǐ jì chuān zhōu。

咏史诗彭泽

胡曾

英杰那堪屈下僚,便栽门柳事萧条。yīng jié nà kān qū xià liáo,biàn zāi mén liǔ shì xiāo tiáo。
凤皇不共鸡争食,莫怪先生懒折腰。fèng huáng bù gòng jī zhēng shí,mò guài xiān shēng lǎn zhé yāo。

咏史诗涿鹿

胡曾

涿鹿茫茫白草秋,轩辕曾此破蚩尤。zhuō lù máng máng bái cǎo qiū,xuān yuán céng cǐ pò chī yóu。
丹霞遥映祠前水,疑是成川血尚流。dān xiá yáo yìng cí qián shuǐ,yí shì chéng chuān xuè shàng liú。

咏史诗洞庭

胡曾

五月扁舟过洞庭,鱼龙吹浪水云腥。wǔ yuè biǎn zhōu guò dòng tíng,yú lóng chuī làng shuǐ yún xīng。
轩辕黄帝今何在,回首巴山芦叶青。xuān yuán huáng dì jīn hé zài,huí shǒu bā shān lú yè qīng。

咏史诗嶓冢

胡曾

夏禹崩来一万秋,水从嶓冢至今流。xià yǔ bēng lái yī wàn qiū,shuǐ cóng bō zhǒng zhì jīn liú。
当时若诉胼胝苦,更使何人别九州。dāng shí ruò sù pián zhī kǔ,gèng shǐ hé rén bié jiǔ zhōu。

咏史诗涂山

胡曾

大禹涂山御座开,诸侯玉帛走如雷。dà yǔ tú shān yù zuò kāi,zhū hóu yù bó zǒu rú léi。
防风谩有专车骨,何事兹辰最后来。fáng fēng mán yǒu zhuān chē gǔ,hé shì zī chén zuì hòu lái。

咏史诗商郊

胡曾

莺啭商郊百草新,殷汤遗迹在荒榛。yīng zhuàn shāng jiāo bǎi cǎo xīn,yīn tāng yí jì zài huāng zhēn。
谁知继桀为天子,便是当初祝网人。shuí zhī jì jié wèi tiān zi,biàn shì dāng chū zhù wǎng rén。

咏史诗傅岩

胡曾

岩前版筑不求伸,方寸那希据要津。yán qián bǎn zhù bù qiú shēn,fāng cùn nà xī jù yào jīn。
自是武丁安寝夜,一宵宫里梦贤人。zì shì wǔ dīng ān qǐn yè,yī xiāo gōng lǐ mèng xián rén。

咏史诗钜桥

胡曾

积粟成尘竟不开,谁知拒谏剖贤才。jī sù chéng chén jìng bù kāi,shuí zhī jù jiàn pōu xián cái。
武王兵起无人敌,遂作商郊一聚灰。wǔ wáng bīng qǐ wú rén dí,suì zuò shāng jiāo yī jù huī。

咏史诗首阳山

胡曾

孤竹夷齐耻战争,望尘遮道请休兵。gū zhú yí qí chǐ zhàn zhēng,wàng chén zhē dào qǐng xiū bīng。
首阳山倒为平地,应始无人说姓名。shǒu yáng shān dào wèi píng dì,yīng shǐ wú rén shuō xìng míng。

咏史诗孟津

胡曾

秋风飒飒孟津头,立马沙边看水流。qiū fēng sà sà mèng jīn tóu,lì mǎ shā biān kàn shuǐ liú。
见说武王东渡日,戎衣曾此叱阳侯。jiàn shuō wǔ wáng dōng dù rì,róng yī céng cǐ chì yáng hóu。

咏史诗流沙

胡曾

七雄戈戟乱如麻,四海无人得坐家。qī xióng gē jǐ luàn rú má,sì hǎi wú rén dé zuò jiā。
老氏却思天竺住,便将徐甲去流沙。lǎo shì què sī tiān zhú zhù,biàn jiāng xú jiǎ qù liú shā。

咏史诗邓城

胡曾

邓侯城垒汉江干,自谓深根百世安。dèng hóu chéng lěi hàn jiāng gàn,zì wèi shēn gēn bǎi shì ān。
不用三甥谋楚计,临危方觉噬脐难。bù yòng sān shēng móu chǔ jì,lín wēi fāng jué shì qí nán。

咏史诗召陵

胡曾

小白匡周入楚郊,楚王雄霸亦咆哮。xiǎo bái kuāng zhōu rù chǔ jiāo,chǔ wáng xióng bà yì páo xiāo。
不思管仲为谋主,争取言徵缩酒茅。bù sī guǎn zhòng wèi móu zhǔ,zhēng qǔ yán zhēng suō jiǔ máo。
142«2345678