古诗词

胡曾

咏史诗绵山

胡曾

亲在要君召不来,乱山重叠使空回。qīn zài yào jūn zhào bù lái,luàn shān zhòng dié shǐ kōng huí。
如何坚执尤人意,甘向岩前作死灰。rú hé jiān zhí yóu rén yì,gān xiàng yán qián zuò sǐ huī。

咏史诗鲁城

胡曾

鲁公城阙已丘墟,荒草无由认玉除。lǔ gōng chéng quē yǐ qiū xū,huāng cǎo wú yóu rèn yù chú。
因笑臧孙才智少,东门钟鼓祀鶢鶋。yīn xiào zāng sūn cái zhì shǎo,dōng mén zhōng gǔ sì yuán jū。

咏史诗骕骦陂

胡曾

行行西至一荒陂,因笑唐公不见机。xíng xíng xī zhì yī huāng bēi,yīn xiào táng gōng bù jiàn jī。
莫惜骕骦输令尹,汉东宫阙早时归。mò xī sù shuāng shū lìng yǐn,hàn dōng gōng quē zǎo shí guī。

咏史诗夹谷

胡曾

夹谷莺啼三月天,野花芳草整相鲜。jiā gǔ yīng tí sān yuè tiān,yě huā fāng cǎo zhěng xiāng xiān。
来时不见侏儒死,空笑齐人失措年。lái shí bù jiàn zhū rú sǐ,kōng xiào qí rén shī cuò nián。

咏史诗吴宫

胡曾

草长黄池千里馀,归来宗庙已丘墟。cǎo zhǎng huáng chí qiān lǐ yú,guī lái zōng miào yǐ qiū xū。
出师不听忠臣谏,徒耻穷泉见子胥。chū shī bù tīng zhōng chén jiàn,tú chǐ qióng quán jiàn zi xū。

咏史诗摩笄山

胡曾

春草绵绵岱日低,山边立马看摩笄。chūn cǎo mián mián dài rì dī,shān biān lì mǎ kàn mó jī。
黄莺也解追前事,来向夫人死处啼。huáng yīng yě jiě zhuī qián shì,lái xiàng fū rén sǐ chù tí。

咏史诗房陵

胡曾

赵王一旦到房陵,国破家亡百恨增。zhào wáng yī dàn dào fáng líng,guó pò jiā wáng bǎi hèn zēng。
魂断丛台归不得,夜来明月为谁升。hún duàn cóng tái guī bù dé,yè lái míng yuè wèi shuí shēng。

咏史诗濮水

胡曾

青春行役思悠悠,一曲汀蒲濮水流。qīng chūn xíng yì sī yōu yōu,yī qū tīng pú pú shuǐ liú。
正见涂中龟曳尾,令人特地感庄周。zhèng jiàn tú zhōng guī yè wěi,lìng rén tè dì gǎn zhuāng zhōu。

咏史诗柏举

胡曾

野田极目草茫茫,吴楚交兵此路傍。yě tián jí mù cǎo máng máng,wú chǔ jiāo bīng cǐ lù bàng。
谁料伍员入郢后,大开陵寝挞平王。shuí liào wǔ yuán rù yǐng hòu,dà kāi líng qǐn tà píng wáng。

咏史诗望夫山

胡曾

一上青山便化身,不知何代怨离人。yī shàng qīng shān biàn huà shēn,bù zhī hé dài yuàn lí rén。
古来节妇皆销朽,独尔不为泉下尘。gǔ lái jié fù jiē xiāo xiǔ,dú ěr bù wèi quán xià chén。

咏史诗金义岭

胡曾

凿开山岭引湘波,上去昭回不较多。záo kāi shān lǐng yǐn xiāng bō,shàng qù zhāo huí bù jiào duō。
无限鹊临桥畔立,适来天道过天河。wú xiàn què lín qiáo pàn lì,shì lái tiān dào guò tiān hé。

咏史诗云云亭

胡曾

一上高亭日正晡,青山重叠片云无。yī shàng gāo tíng rì zhèng bū,qīng shān zhòng dié piàn yún wú。
万年松树不知数,若个虬枝是大夫。wàn nián sōng shù bù zhī shù,ruò gè qiú zhī shì dà fū。

咏史诗阿房宫

胡曾

新建阿房壁未干,沛公兵已入长安。xīn jiàn ā fáng bì wèi gàn,pèi gōng bīng yǐ rù zhǎng ān。
帝王苦竭生灵力,大业沙崩固不难。dì wáng kǔ jié shēng líng lì,dà yè shā bēng gù bù nán。

咏史诗沙丘

胡曾

年年游览不曾停,天下山川欲遍经。nián nián yóu lǎn bù céng tíng,tiān xià shān chuān yù biàn jīng。
堪笑沙丘才过处,銮舆风过鲍鱼腥。kān xiào shā qiū cái guò chù,luán yú fēng guò bào yú xīng。

咏史诗咸阳

胡曾

一朝阎乐统群凶,二世朝廷扫地空。yī cháo yán lè tǒng qún xiōng,èr shì cháo tíng sǎo dì kōng。
唯有渭川流不尽,至今犹绕望夷宫。wéi yǒu wèi chuān liú bù jǐn,zhì jīn yóu rào wàng yí gōng。

咏史诗废丘山

胡曾

此水虽非禹凿开,废丘山下重萦回。cǐ shuǐ suī fēi yǔ záo kāi,fèi qiū shān xià zhòng yíng huí。
莫言只解东流去,曾使章邯自杀来。mò yán zhǐ jiě dōng liú qù,céng shǐ zhāng hán zì shā lái。

咏史诗广武山

胡曾

数罪楚师应夺气,底须多论破深艰。shù zuì chǔ shī yīng duó qì,dǐ xū duō lùn pò shēn jiān。
仓皇斗智成何语,遗笑当时广武山。cāng huáng dòu zhì chéng hé yǔ,yí xiào dāng shí guǎng wǔ shān。

咏史诗长安

胡曾

关东新破项王归,赤帜悠扬日月旗。guān dōng xīn pò xiàng wáng guī,chì zhì yōu yáng rì yuè qí。
从此汉家无敌国,争教彭越受诛夷。cóng cǐ hàn jiā wú dí guó,zhēng jiào péng yuè shòu zhū yí。

咏史诗鸿门

胡曾

项籍鹰扬六合晨,鸿门开宴贺亡秦。xiàng jí yīng yáng liù hé chén,hóng mén kāi yàn hè wáng qín。
樽前若取谋臣计,岂作阴陵失路人。zūn qián ruò qǔ móu chén jì,qǐ zuò yīn líng shī lù rén。

咏史诗汉中

胡曾

荆棘苍苍汉水湄,将坛烟草覆馀基。jīng jí cāng cāng hàn shuǐ méi,jiāng tán yān cǎo fù yú jī。
适来投石空江上,犹似龙颜纳谏时。shì lái tóu shí kōng jiāng shàng,yóu shì lóng yán nà jiàn shí。
142«2345678