古诗词

黄毓祺

咏史三十一首

黄毓祺

散骑常侍辛,所闻谊至高。sàn qí cháng shì xīn,suǒ wén yì zhì gāo。
挥手谢太常,报画甚琼瑶。huī shǒu xiè tài cháng,bào huà shén qióng yáo。
物极反必然,致至危是招。wù jí fǎn bì rán,zhì zhì wēi shì zhāo。
宜乘兹大捷,归命于天朝。yí chéng zī dà jié,guī mìng yú tiān cháo。
诚廉附繇夷,上寿享松乔。chéng lián fù yáo yí,shàng shòu xiǎng sōng qiáo。
冉闵亦自道,吾属故晋髦。rǎn mǐn yì zì dào,wú shǔ gù jìn máo。
迎惊都洛阳,分任州郡劳。yíng jīng dōu luò yáng,fēn rèn zhōu jùn láo。
因势可就功,名贤或易操。yīn shì kě jiù gōng,míng xián huò yì cāo。
陇西义不食,是身等秋毫。lǒng xī yì bù shí,shì shēn děng qiū háo。
至今想其风,使人意也消。zhì jīn xiǎng qí fēng,shǐ rén yì yě xiāo。

咏史三十一首

黄毓祺

楚之谋复雠,亡命汝颍间。chǔ zhī móu fù chóu,wáng mìng rǔ yǐng jiān。
刺客未得当,深夜称疾眠。cì kè wèi dé dāng,shēn yè chēng jí mián。
果自赍药从,情意殷殷然。guǒ zì jī yào cóng,qíng yì yīn yīn rán。
客乃出匕首,以其状告焉。kè nǎi chū bǐ shǒu,yǐ qí zhuàng gào yān。
将军裕所忌,努力自保全。jiāng jūn yù suǒ jì,nǔ lì zì bǎo quán。
仍以身事之,出入相周旋。réng yǐ shēn shì zhī,chū rù xiāng zhōu xuán。
寄语涉世人,逆亿何足贤。jì yǔ shè shì rén,nì yì hé zú xián。

咏史三十一首

黄毓祺

亦知袁景倩,不敌萧道成。yì zhī yuán jǐng qiàn,bù dí xiāo dào chéng。
正如一木支,无救大厦崩。zhèng rú yī mù zhī,wú jiù dà shà bēng。
顾谓其子最,名义古所敦。gù wèi qí zi zuì,míng yì gǔ suǒ dūn。
汝不失孝子,我不失忠臣。rǔ bù shī xiào zi,wǒ bù shī zhōng chén。
尔时刘尚书,父子亦殒身。ěr shí liú shàng shū,fù zi yì yǔn shēn。
百姓为之谣,可怜石头城。bǎi xìng wèi zhī yáo,kě lián shí tóu chéng。
石头真可怜,褚渊空复生。shí tóu zhēn kě lián,chǔ yuān kōng fù shēng。
举止有如此,何面堪向人。jǔ zhǐ yǒu rú cǐ,hé miàn kān xiàng rén。
不能杀袁刘,寒士分固应。bù néng shā yuán liú,hán shì fēn gù yīng。
出语胡不避,功曹名至今。chū yǔ hú bù bì,gōng cáo míng zhì jīn。

咏史三十一首

黄毓祺

侯景陷吴兴,太守书生耳。hóu jǐng xiàn wú xīng,tài shǒu shū shēng ěr。
战败整衣坐,视死如脱屣。zhàn bài zhěng yī zuò,shì sǐ rú tuō xǐ。
吾忝任专城,朝廷危至此。wú tiǎn rèn zhuān chéng,cháo tíng wēi zhì cǐ。
不能力匡复,是则深可耻。bù néng lì kuāng fù,shì zé shēn kě chǐ。
景犹怜悯之,欲存其一子。jǐng yóu lián mǐn zhī,yù cún qí yī zi。
自分吾一门,己在鬼录里。zì fēn wú yī mén,jǐ zài guǐ lù lǐ。
安能就尔胡,乞恩以贷死。ān néng jiù ěr hú,qǐ ēn yǐ dài sǐ。
世人恶无后,苟活聊尔尔。shì rén è wú hòu,gǒu huó liáo ěr ěr。
侧闻张也风,亦可少愧矣。cè wén zhāng yě fēng,yì kě shǎo kuì yǐ。

咏史三十一首

黄毓祺

晋阳初起甲,适从犹未决。jìn yáng chū qǐ jiǎ,shì cóng yóu wèi jué。
欲鼓行而西,仍恐进不克。yù gǔ xíng ér xī,réng kǒng jìn bù kè。
屈突凭坚城,退则为所蹑。qū tū píng jiān chéng,tuì zé wèi suǒ niè。
此策乃危道,腹背须受敌。cǐ cè nǎi wēi dào,fù bèi xū shòu dí。
莫若攻河东,主之自裴寂。mò ruò gōng hé dōng,zhǔ zhī zì péi jì。
公子曰不然,兵贵风雨疾。gōng zi yuē bù rán,bīng guì fēng yǔ jí。
吾席累胜威,西人望风匿。wú xí lèi shèng wēi,xī rén wàng fēng nì。
智勇不及措,取同振槁叶。zhì yǒng bù jí cuò,qǔ tóng zhèn gǎo yè。
倘顿坚城下,安坐糜日月。tǎng dùn jiān chéng xià,ān zuò mí rì yuè。
众心既以离,大事去可惜。zhòng xīn jì yǐ lí,dà shì qù kě xī。
济河定关中,约法十二则。jì hé dìng guān zhōng,yuē fǎ shí èr zé。
何哉隰城尉,一见如旧识。hé zāi xí chéng wèi,yī jiàn rú jiù shí。
何哉马邑丞,一呼忘旧隙。hé zāi mǎ yì chéng,yī hū wàng jiù xì。
壮士置幕府,参军置记室。zhuàng shì zhì mù fǔ,cān jūn zhì jì shì。
羲声布遐迩,文武焕然集。xī shēng bù xiá ěr,wén wǔ huàn rán jí。
而顾立幼君,盖其心欲得。ér gù lì yòu jūn,gài qí xīn yù dé。
自为大丞相,总揆加九锡。zì wèi dà chéng xiāng,zǒng kuí jiā jiǔ xī。
然后攘取焉,掩耳盗铃习。rán hòu rǎng qǔ yān,yǎn ěr dào líng xí。
前恭与后恭,两帝寻一辙。qián gōng yǔ hòu gōng,liǎng dì xún yī zhé。
神尧视世充,亦复何差别。shén yáo shì shì chōng,yì fù hé chà bié。
盖于起兵初,声罪讨弑逆。gài yú qǐ bīng chū,shēng zuì tǎo shì nì。
吊民数淫虐,遍移四方檄。diào mín shù yín nüè,biàn yí sì fāng xí。
庶几踵汤武,不循魏晋述。shù jǐ zhǒng tāng wǔ,bù xún wèi jìn shù。
尔时诸君子,惜哉见未及。ěr shí zhū jūn zi,xī zāi jiàn wèi jí。
泰山有道士,献书魏公密。tài shān yǒu dào shì,xiàn shū wèi gōng mì。
当乘士马锐,直指江都邑。dāng chéng shì mǎ ruì,zhí zhǐ jiāng dōu yì。
执取独夫广,号令天下一。zhí qǔ dú fū guǎng,hào lìng tiān xià yī。
斯谋奇而正,安往无俊物。sī móu qí ér zhèng,ān wǎng wú jùn wù。
或隐于屠贩,或寄于盗贼。huò yǐn yú tú fàn,huò jì yú dào zéi。
优游黄冠中,乃见徐洪客。yōu yóu huáng guān zhōng,nǎi jiàn xú hóng kè。
郑公发迹等,出处故殊绝。zhèng gōng fā jì děng,chū chù gù shū jué。
言可得而闻,招之不可得。yán kě dé ér wén,zhāo zhī bù kě dé。
翩翩失所往,岂蹈烟雾窟。piān piān shī suǒ wǎng,qǐ dǎo yān wù kū。
不然縠城隅,全身化为石。bù rán hú chéng yú,quán shēn huà wèi shí。

咏史三十一首

黄毓祺

贞观二年诏,谋反岂独为。zhēn guān èr nián zhào,móu fǎn qǐ dú wèi。
何患事不发,告密亦有宜。hé huàn shì bù fā,gào mì yì yǒu yí。
自今奴告主,勿受仍斩之。zì jīn nú gào zhǔ,wù shòu réng zhǎn zhī。
君臣逃两然,可以此理推。jūn chén táo liǎng rán,kě yǐ cǐ lǐ tuī。
笑杀不义侯,受封建武时。xiào shā bù yì hóu,shòu fēng jiàn wǔ shí。

咏史三十一首

黄毓祺

武氏窃神器,祸心久包藏。wǔ shì qiè shén qì,huò xīn jiǔ bāo cáng。
爱子幽别宫,他族称天潢。ài zi yōu bié gōng,tā zú chēng tiān huáng。
神功闰十月,国老同平章。shén gōng rùn shí yuè,guó lǎo tóng píng zhāng。
次年三月间,召还卢陵王。cì nián sān yuè jiān,zhào hái lú líng wáng。
史官所纪载,从容仍慨慷。shǐ guān suǒ jì zài,cóng róng réng kǎi kāng。
栉风沐雨劳,定鼎繇文皇。zhì fēng mù yǔ láo,dìng dǐng yáo wén huáng。
遽移而之他,毋乃天意伤。jù yí ér zhī tā,wú nǎi tiān yì shāng。
姑侄与母子,孰亲须揣量。gū zhí yǔ mǔ zi,shú qīn xū chuāi liàng。
千秋传子孙,庙食垂无疆。qiān qiū chuán zi sūn,miào shí chuí wú jiāng。
未闻侄天子,为姑立蒸尝。wèi wén zhí tiān zi,wèi gū lì zhēng cháng。
至性相感悟,反周复为唐。zhì xìng xiāng gǎn wù,fǎn zhōu fù wèi táng。
取日于虞渊,咸池洗其光。qǔ rì yú yú yuān,xián chí xǐ qí guāng。
潜授与五龙,夹之以飞翔。qián shòu yǔ wǔ lóng,jiā zhī yǐ fēi xiáng。
时贤意我公,委蛇别有长。shí xián yì wǒ gōng,wěi shé bié yǒu zhǎng。
淫奴可比肩,北面妩媚娘。yín nú kě bǐ jiān,běi miàn wǔ mèi niáng。
浴兰莫振衣,弹冠毋沐芳。yù lán mò zhèn yī,dàn guān wú mù fāng。
至人贵同尘,绕指百鍊刚。zhì rén guì tóng chén,rào zhǐ bǎi liàn gāng。
君子曰不然,论世可得详。jūn zi yuē bù rán,lùn shì kě dé xiáng。
先是被罗告,考掠神扬扬。xiān shì bèi luó gào,kǎo lüè shén yáng yáng。
大周革命初,万物新锋铓。dà zhōu gé mìng chū,wàn wù xīn fēng máng。
旧臣反是寔,诛戮分所当。jiù chén fǎn shì shí,zhū lù fēn suǒ dāng。
皇天后土临,牵引何肺肠。huáng tiān hòu tǔ lín,qiān yǐn hé fèi cháng。
被面血淋漓,触柱头颅强。bèi miàn xuè lín lí,chù zhù tóu lú qiáng。
廷诤守丹陛,屡试于危亡。tíng zhèng shǒu dān bì,lǚ shì yú wēi wáng。
纡徐浊河中,清济流不妨。yū xú zhuó hé zhōng,qīng jì liú bù fáng。
奋起北斗南,独步谁颉颃。fèn qǐ běi dòu nán,dú bù shuí jié háng。
曷当任术数,破觚刓其方。hé dāng rèn shù shù,pò gū wán qí fāng。
权者衡重轻,道非反经常。quán zhě héng zhòng qīng,dào fēi fǎn jīng cháng。
与其凫泛泛,吾宁驹昂昂。yǔ qí fú fàn fàn,wú níng jū áng áng。

咏史三十一首

黄毓祺

上帝有时醉,忠孝无古今。shàng dì yǒu shí zuì,zhōng xiào wú gǔ jīn。
是故晓天道,不若敦人伦。shì gù xiǎo tiān dào,bù ruò dūn rén lún。
寄谢令狐潮,天人匪条分。jì xiè lìng hú cháo,tiān rén fěi tiáo fēn。
人伦君未识,安知天地心。rén lún jūn wèi shí,ān zhī tiān dì xīn。
寂寥军令严,试看雷将军。jì liáo jūn lìng yán,shì kàn léi jiāng jūn。
面门矢猬集,屹然如木人。miàn mén shǐ wèi jí,yì rán rú mù rén。
先是玄元庙,痛哭率吏民。xiān shì xuán yuán miào,tòng kū lǜ lì mín。
束蒿灌以脂,投之绝攀登。shù hāo guàn yǐ zhī,tóu zhī jué pān dēng。
大小三百战,带甲馀六旬。dà xiǎo sān bǎi zhàn,dài jiǎ yú liù xún。
矢尽随取携,稿人夜缒城。shǐ jǐn suí qǔ xié,gǎo rén yè zhuì chéng。
贼笑不设备,死士斫其营。zéi xiào bù shè bèi,sǐ shì zhuó qí yíng。
雍邱既已全,睢阳虚左迎。yōng qiū jì yǐ quán,suī yáng xū zuǒ yíng。
远请为公守,公为远将兵。yuǎn qǐng wèi gōng shǒu,gōng wèi yuǎn jiāng bīng。
合围月晕然,战苦云何深。hé wéi yuè yūn rán,zhàn kǔ yún hé shēn。
饮血复裹疮,不鸣卷旆钲。yǐn xuè fù guǒ chuāng,bù míng juǎn pèi zhēng。
兵自识将意,将亦识士情。bīng zì shí jiāng yì,jiāng yì shí shì qíng。
茶纸聊同餐,枵腹无脱巾。chá zhǐ liáo tóng cān,xiāo fù wú tuō jīn。
壮哉鼠与雀,微躯酬国恩。zhuàng zāi shǔ yǔ què,wēi qū chóu guó ēn。
爱马雷电姿,爱妾冰雪魂。ài mǎ léi diàn zī,ài qiè bīng xuě hún。
愿解壮士饥,化为一杯羹。yuàn jiě zhuàng shì jī,huà wèi yī bēi gēng。
城陷辄死之,不负八尺身。chéng xiàn zhé sǐ zhī,bù fù bā chǐ shēn。
阳阳等平常,须髯磔如神。yáng yáng děng píng cháng,xū rán zhé rú shén。
当其苦守时,尺寸殊斤斤。dāng qí kǔ shǒu shí,chǐ cùn shū jīn jīn。
蚍蜉蚁子微,援绝谁见存。pí fú yǐ zi wēi,yuán jué shuí jiàn cún。
犬胡日以滋,奚啻百万群。quǎn hú rì yǐ zī,xī chì bǎi wàn qún。
鲠其喉与牙,搏食无繇因。gěng qí hóu yǔ yá,bó shí wú yáo yīn。
蔽遮江淮间,转运资中兴。bì zhē jiāng huái jiān,zhuǎn yùn zī zhōng xīng。
三日相公至,十日陈留平。sān rì xiāng gōng zhì,shí rì chén liú píng。
天畀完节焉,生死何足云。tiān bì wán jié yān,shēng sǐ hé zú yún。
尔时颜太保,又一张中丞。ěr shí yán tài bǎo,yòu yī zhāng zhōng chéng。
生骂牧羊奴,如狗狗不狺。shēng mà mù yáng nú,rú gǒu gǒu bù yín。
死当为厉鬼,杀贼报圣明。sǐ dāng wèi lì guǐ,shā zéi bào shèng míng。
握拳直透爪,啮齿几穿龈。wò quán zhí tòu zhǎo,niè chǐ jǐ chuān kěn。
常山暨我公,千古犹并称。cháng shān jì wǒ gōng,qiān gǔ yóu bìng chēng。
何物王承业,亦复同进明。hé wù wáng chéng yè,yì fù tóng jìn míng。
拥兵利城陷,觊窃其功名。yōng bīng lì chéng xiàn,jì qiè qí gōng míng。
此辈抑何多,豺痕被冠缨。cǐ bèi yì hé duō,chái hén bèi guān yīng。
告急于临淮,漠然置罔闻。gào jí yú lín huái,mò rán zhì wǎng wén。
围城饿月馀,独食义不能。wéi chéng è yuè yú,dú shí yì bù néng。
因拔所佩刀,断指鲜血淋。yīn bá suǒ pèi dāo,duàn zhǐ xiān xuè lín。
一座皆感激,泣下纷沾襟。yī zuò jiē gǎn jī,qì xià fēn zhān jīn。
贼破誓移师,矢著浮图层。zéi pò shì yí shī,shǐ zhù fú tú céng。
慷慨好男儿,呜呼南霁云。kāng kǎi hǎo nán ér,wū hū nán jì yún。

咏史三十一首

黄毓祺

二十四郡中,无一义士肝。èr shí sì jùn zhōng,wú yī yì shì gān。
颜某作何状,乃能砥波澜。yán mǒu zuò hé zhuàng,nǎi néng dǐ bō lán。
奉表诣灵武,途梗待蜡丸。fèng biǎo yì líng wǔ,tú gěng dài là wán。
遣人颁赦书,诸道扬旌竿。qiǎn rén bān shè shū,zhū dào yáng jīng gān。
然则李郭功,首倡繇平原。rán zé lǐ guō gōng,shǒu chàng yáo píng yuán。
衣黄与衣白,布衣相周旋。yī huáng yǔ yī bái,bù yī xiāng zhōu xuán。
风雨夜对床,清旭联征鞍。fēng yǔ yè duì chuáng,qīng xù lián zhēng ān。
咄嗟收两京,大小咨长源。duō jiē shōu liǎng jīng,dà xiǎo zī zhǎng yuán。
论功范蠡上,绝胜齐鲁连。lùn gōng fàn lí shàng,jué shèng qí lǔ lián。
惜也北伐谋,弗获邀转环。xī yě běi fá móu,fú huò yāo zhuǎn huán。
在昔曾南丰,祠记金石镌。zài xī céng nán fēng,cí jì jīn shí juān。
势穷义必死,中材或勉焉。shì qióng yì bì sǐ,zhōng cái huò miǎn yān。
颠跌至七八,历忤诸巨奸。diān diē zhì qī bā,lì wǔ zhū jù jiān。
顾虑绝秋毫,其大斯足观。gù lǜ jué qiū háo,qí dà sī zú guān。
在昔宋子京,传赞垂简编。zài xī sòng zi jīng,chuán zàn chuí jiǎn biān。
详计近忠悃,轻去几高骞。xiáng jì jìn zhōng kǔn,qīng qù jǐ gāo qiān。
素为权幸猜,自免智可言。sù wèi quán xìng cāi,zì miǎn zhì kě yán。
有唐之异人,一代谁比肩。yǒu táng zhī yì rén,yī dài shuí bǐ jiān。
世称二老者,亦玄亦复禅。shì chēng èr lǎo zhě,yì xuán yì fù chán。
愚谓出世姿,盖繇天性然。yú wèi chū shì zī,gài yáo tiān xìng rán。
鲁公寄托深,不系麻姑坛。lǔ gōng jì tuō shēn,bù xì má gū tán。
一剑岂不快,掘坎徒多端。yī jiàn qǐ bù kuài,jué kǎn tú duō duān。
积薪灌以油,趋赴甘熬煎。jī xīn guàn yǐ yóu,qū fù gān áo jiān。
老臣罪当死,大梁匪长安。lǎo chén zuì dāng sǐ,dà liáng fěi zhǎng ān。
贼耳何敕为,谈笑归重泉。zéi ěr hé chì wèi,tán xiào guī zhòng quán。
君臣有至性,顶踵非所怜。jūn chén yǒu zhì xìng,dǐng zhǒng fēi suǒ lián。
邺侯奇特事,不系参懒残。yè hóu qí tè shì,bù xì cān lǎn cán。
朗诵黄台瓜,岂鸣既往冤。lǎng sòng huáng tái guā,qǐ míng jì wǎng yuān。
一摘无再摘,广平赖以全。yī zhāi wú zài zhāi,guǎng píng lài yǐ quán。
既知肃宗急,聊为卿迁延。jì zhī sù zōng jí,liáo wèi qīng qiān yán。
慈孝卒如初,乞骸愿还山。cí xiào zú rú chū,qǐ hái yuàn hái shān。
至性相感悟,处人父子闲。zhì xìng xiāng gǎn wù,chù rén fù zi xián。
是乃活浮屠,是乃真神仙。shì nǎi huó fú tú,shì nǎi zhēn shén xiān。
奉天困经月,粝米亦告罄。fèng tiān kùn jīng yuè,lì mǐ yì gào qìng。
缒人于城下,夜采芜菁进。zhuì rén yú chéng xià,yè cǎi wú jīng jìn。
西平倍道援,围解贼兵遁。xī píng bèi dào yuán,wéi jiě zéi bīng dùn。
杞逼怀光反,车驾复蹭蹬。qǐ bī huái guāng fǎn,chē jià fù cèng dēng。
长安宗庙在,扫洒固臣分。zhǎng ān zōng miào zài,sǎo sǎ gù chén fēn。
诸将皆从行,灭贼谁与任。zhū jiāng jiē cóng xíng,miè zéi shuí yǔ rèn。
人情方扰扰,徒以忠义奋。rén qíng fāng rǎo rǎo,tú yǐ zhōng yì fèn。
处二强寇间,孤军气逾竞。chù èr qiáng kòu jiān,gū jūn qì yú jìng。
百口时陷贼,所亲寄闻问。bǎi kǒu shí xiàn zéi,suǒ qīn jì wén wèn。
尔敢为贼间,立刻斩之徇。ěr gǎn wèi zéi jiān,lì kè zhǎn zhī xùn。
盛夏衣裘褐,击如鹰隼俊。shèng xià yī qiú hè,jī rú yīng sǔn jùn。
先声走怀光,泚血模糊喷。xiān shēng zǒu huái guāng,cǐ xuè mó hú pēn。
进屯含元殿,旋下军中令。jìn tún hán yuán diàn,xuán xià jūn zhōng lìng。
某幸与公等,室家相见近。mǒu xìng yǔ gōng děng,shì jiā xiāng jiàn jìn。
请约五日内,无得通家信。qǐng yuē wǔ rì nèi,wú dé tōng jiā xìn。
公私各安堵,一洗甲兵净。gōng sī gè ān dǔ,yī xǐ jiǎ bīng jìng。
露布上行在,臣巳清宫禁。lù bù shàng xíng zài,chén sì qīng gōng jìn。
寝园尚如昨,钟篪曾不震。qǐn yuán shàng rú zuó,zhōng chí céng bù zhèn。
天心爱社稷,是故生李晟。tiān xīn ài shè jì,shì gù shēng lǐ chéng。
朕何德以堪,潸然泪交迸。zhèn hé dé yǐ kān,shān rán lèi jiāo bèng。
道傍拜稽首,贼平贺主圣。dào bàng bài jī shǒu,zéi píng hè zhǔ shèng。
所愧收复晚,迄今始报命。suǒ kuì shōu fù wǎn,qì jīn shǐ bào mìng。
皇帝文高古,太子书瘦硬。huáng dì wén gāo gǔ,tài zi shū shòu yìng。
立碑东渭桥,岂非一时盛。lì bēi dōng wèi qiáo,qǐ fēi yī shí shèng。
未几反闲入,延赏工设阱。wèi jǐ fǎn xián rù,yán shǎng gōng shè jǐng。
痛哭目为肿,恳恻解方镇。tòng kū mù wèi zhǒng,kěn cè jiě fāng zhèn。
乃至请为僧,谮人亦巳甚。nǎi zhì qǐng wèi sēng,zèn rén yì sì shén。
功名多忧畏,君子宜谛听。gōng míng duō yōu wèi,jūn zi yí dì tīng。

咏史三十一首

黄毓祺

是非最易明,莫甚乎维州。shì fēi zuì yì míng,mò shén hū wéi zhōu。
胡为司马公,古李左袒牛。hú wèi sī mǎ gōng,gǔ lǐ zuǒ tǎn niú。
信大维州小,要盟乃神羞。xìn dà wéi zhōu xiǎo,yào méng nǎi shén xiū。
平凉血未唇,万骑声啁啾。píng liáng xuè wèi chún,wàn qí shēng zhāo jiū。
求信于吐蕃,失诸悉怛谋。qiú xìn yú tǔ fān,shī zhū xī dá móu。
且也唐故壤,受降非外求。qiě yě táng gù rǎng,shòu jiàng fēi wài qiú。
维缓关中急,时势尤不侔。wéi huǎn guān zhōng jí,shí shì yóu bù móu。
南诏暨回鹘,扼其背与喉。nán zhào jì huí gǔ,è qí bèi yǔ hóu。
匪真爱臣唐,悉兵事伛偻。fěi zhēn ài chén táng,xī bīng shì yǔ lóu。
力能缀回中,岂必维为繇。lì néng zhuì huí zhōng,qǐ bì wéi wèi yáo。
即以相业言,卫公固较优。jí yǐ xiāng yè yán,wèi gōng gù jiào yōu。
上党拾芥平,太原反掌收。shàng dǎng shí jiè píng,tài yuán fǎn zhǎng shōu。
独是对策初,奇章骨亦遒。dú shì duì cè chū,qí zhāng gǔ yì qiú。
嗣兹水火分,遂历四十秋。sì zī shuǐ huǒ fēn,suì lì sì shí qiū。
汉党尚风节,其人争好修。hàn dǎng shàng fēng jié,qí rén zhēng hǎo xiū。
唐党趋势利,其俗胥沈浮。táng dǎng qū shì lì,qí sú xū shěn fú。
繇宋以迄今,党益纷相樛。yáo sòng yǐ qì jīn,dǎng yì fēn xiāng jiū。
声气苟不同,梦寐横戈矛。shēng qì gǒu bù tóng,mèng mèi héng gē máo。
门户一以别,骨肉成仇雠。mén hù yī yǐ bié,gǔ ròu chéng chóu chóu。
吞刀割汝肠,缠绵仍未休。tūn dāo gē rǔ cháng,chán mián réng wèi xiū。
饮灰洗汝胃,渣滓仍复留。yǐn huī xǐ rǔ wèi,zhā zǐ réng fù liú。
公然遗至尊,独抱社稷忧。gōng rán yí zhì zūn,dú bào shè jì yōu。
自古空人国,朋党真其尤。zì gǔ kōng rén guó,péng dǎng zhēn qí yóu。
野臣偶念及,血泪纵横流。yě chén ǒu niàn jí,xuè lèi zòng héng liú。

哭马文忠公

黄毓祺

恭惟甲申岁,三月十九日。gōng wéi jiǎ shēn suì,sān yuè shí jiǔ rì。
思宗烈皇帝,圣躬殉社稷。sī zōng liè huáng dì,shèng gōng xùn shè jì。
侍臣谁死之,马文忠谕德。shì chén shuí sǐ zhī,mǎ wén zhōng yù dé。
呜呼此一时,天崩厚地裂。wū hū cǐ yī shí,tiān bēng hòu dì liè。
群盗胡为者,末微同虮虱。qún dào hú wèi zhě,mò wēi tóng jǐ shī。
出没不可常,随风恣飘忽。chū méi bù kě cháng,suí fēng zì piāo hū。
兵法故茫昧,所长惟间谍。bīng fǎ gù máng mèi,suǒ zhǎng wéi jiān dié。
诡称仁义师,黔首为诳惑。guǐ chēng rén yì shī,qián shǒu wèi kuáng huò。
守土乃倡逃,甚者或从贼。shǒu tǔ nǎi chàng táo,shén zhě huò cóng zéi。
秦关天下险,鸟鼠于焉穴。qín guān tiān xià xiǎn,niǎo shǔ yú yān xué。
尘沙暗汾晋,澒洞连王室。chén shā àn fén jìn,hòng dòng lián wáng shì。
翠华耻蒙尘,蓬跣诚激烈。cuì huá chǐ méng chén,péng xiǎn chéng jī liè。
煌煌念百姓,千古悽以恻。huáng huáng niàn bǎi xìng,qiān gǔ qī yǐ cè。
未是无心人,谁能不沾臆。wèi shì wú xīn rén,shuí néng bù zhān yì。
有躯皆可捐,况乃蒙禄秩。yǒu qū jiē kě juān,kuàng nǎi méng lù zhì。
人伦靡今古,天道有顺逆。rén lún mí jīn gǔ,tiān dào yǒu shùn nì。
生者牛毛繁,死者麟角特。shēng zhě niú máo fán,sǐ zhě lín jiǎo tè。
腼颜人间世,多至千三百。miǎn yán rén jiān shì,duō zhì qiān sān bǎi。
殉君十数公,文忠盖其一。xùn jūn shí shù gōng,wén zhōng gài qí yī。
自伤忝侍从,群盗至此极。zì shāng tiǎn shì cóng,qún dào zhì cǐ jí。
主辱臣罪死,主死臣敢活。zhǔ rǔ chén zuì sǐ,zhǔ sǐ chén gǎn huó。
五拜十号叫,一叫再流血。wǔ bài shí hào jiào,yī jiào zài liú xuè。
平生简书畏,毕命犹捧敕。píng shēng jiǎn shū wèi,bì mìng yóu pěng chì。
不获把天衣,生与尧舜诀。bù huò bǎ tiān yī,shēng yǔ yáo shùn jué。
庶几帝左右,仍载螭头笔。shù jǐ dì zuǒ yòu,réng zài chī tóu bǐ。
转身南向拜,哀哀孺子泣。zhuǎn shēn nán xiàng bài,āi āi rú zi qì。
岂不怀老母,王事有仓卒。qǐ bù huái lǎo mǔ,wáng shì yǒu cāng zú。
累月书信稀,世梗道途涩。lèi yuè shū xìn xī,shì gěng dào tú sè。
从今游子魂,遄归长绕膝。cóng jīn yóu zi hún,chuán guī zhǎng rào xī。
老仆牵衣谏,忍忘倚门夕。lǎo pū qiān yī jiàn,rěn wàng yǐ mén xī。
慷慨语之故,忠孝本一辙。kāng kǎi yǔ zhī gù,zhōng xiào běn yī zhé。
臣节既已亏,子道亦云缺。chén jié jì yǐ kuī,zi dào yì yún quē。
别我太夫人,匪伊常情测。bié wǒ tài fū rén,fěi yī cháng qíng cè。
愿为滂也母,轼母常教轼。yuàn wèi pāng yě mǔ,shì mǔ cháng jiào shì。
去去勿复言,吾从朱丝直。qù qù wù fù yán,wú cóng zhū sī zhí。
侍妾羞瓦全,片时碎双璧。shì qiè xiū wǎ quán,piàn shí suì shuāng bì。
圣母偕圣君,争光日与月。shèng mǔ xié shèng jūn,zhēng guāng rì yǔ yuè。
烈女殉烈士,比洁冰与雪。liè nǚ xùn liè shì,bǐ jié bīng yǔ xuě。
人生无百年,均化为异物。rén shēng wú bǎi nián,jūn huà wèi yì wù。
流芳与遗臭,愿所自树立。liú fāng yǔ yí chòu,yuàn suǒ zì shù lì。
宁无切云冠,俯焉愧巾帼。níng wú qiè yún guān,fǔ yān kuì jīn guó。
昨者妖氛炽,神京遽陷没。zuó zhě yāo fēn chì,shén jīng jù xiàn méi。
宫殿高峨峨,荡为饮马窟。gōng diàn gāo é é,dàng wèi yǐn mǎ kū。
空帘翡翠闭,老□鸳鸯坼。kōng lián fěi cuì bì,lǎo yuān yāng chè。
九庙木主灰,百里乾坤赤。jiǔ miào mù zhǔ huī,bǎi lǐ qián kūn chì。
谁哉著柘黄,群然舞袍笏。shuí zāi zhù zhè huáng,qún rán wǔ páo hù。
或出自西门,低头气塞默。huò chū zì xī mén,dī tóu qì sāi mò。
耳畔笙竽吹,眼前杻械列。ěr pàn shēng yú chuī,yǎn qián chǒu xiè liè。
出其东门者,扬扬甚自得。chū qí dōng mén zhě,yáng yáng shén zì dé。
骑马类夸官,逢人即嗔喝。qí mǎ lèi kuā guān,féng rén jí chēn hē。
明徵理浩荡,高旻昼昏黑。míng zhēng lǐ hào dàng,gāo mín zhòu hūn hēi。
识字徒美新,翻笑死者拙。shí zì tú měi xīn,fān xiào sǐ zhě zhuō。
一朝事势异,神器正南国。yī cháo shì shì yì,shén qì zhèng nán guó。
至尊念公等,涕泗衮衣湿。zhì zūn niàn gōng děng,tì sì gǔn yī shī。
易名不须臾,千秋许庙食。yì míng bù xū yú,qiān qiū xǔ miào shí。
当时反侧子,翻若猿猱捷。dāng shí fǎn cè zi,fān ruò yuán náo jié。
身鲜完肌肤,重足草间匿。shēn xiān wán jī fū,zhòng zú cǎo jiān nì。
惊魂飞不定,悲风谓鸣镝。jīng hún fēi bù dìng,bēi fēng wèi míng dī。
辛苦赋归来,疏网复见及。xīn kǔ fù guī lái,shū wǎng fù jiàn jí。
乃知物性异,贞脆莫淩辱。nǎi zhī wù xìng yì,zhēn cuì mò líng rǔ。
君亲值两难,壮公临事决。jūn qīn zhí liǎng nán,zhuàng gōng lín shì jué。
天柱未应坠,地维未应绝。tiān zhù wèi yīng zhuì,dì wéi wèi yīng jué。
安得不生公,砥柱此荡潏。ān dé bù shēng gōng,dǐ zhù cǐ dàng yù。
浮萍郑广文,茂松苏司业。fú píng zhèng guǎng wén,mào sōng sū sī yè。
天宝旧齐名,灵武遂区别。tiān bǎo jiù qí míng,líng wǔ suì qū bié。
宿士磷且淄,使人疑翰墨。sù shì lín qiě zī,shǐ rén yí hàn mò。
自公骑列星,斯文耻湔祓。zì gōng qí liè xīng,sī wén chǐ jiān fú。
侧闻旅榇还,愿言与执绋。cè wén lǚ chèn hái,yuàn yán yǔ zhí fú。
并执孝子手,少逭抚孤责。bìng zhí xiào zi shǒu,shǎo huàn fǔ gū zé。
其如衰病身,伏枕艰难历。qí rú shuāi bìng shēn,fú zhěn jiān nán lì。
上感先帝逝,遗弓委荆棘。shàng gǎn xiān dì shì,yí gōng wěi jīng jí。
下悯万姓冤,莓苔生白骨。xià mǐn wàn xìng yuān,méi tái shēng bái gǔ。
中痛吾友朋,尸冷肠内热。zhōng tòng wú yǒu péng,shī lěng cháng nèi rè。
大憝尚戴天,夜台未交睫。dà duì shàng dài tiān,yè tái wèi jiāo jié。
商雒行人少,青徐去鸟疾。shāng luò xíng rén shǎo,qīng xú qù niǎo jí。
遥传幽冀间,胡尘暗天阙。yáo chuán yōu jì jiān,hú chén àn tiān quē。
盗贼鼎中鱼,咸秦犹假息。dào zéi dǐng zhōng yú,xián qín yóu jiǎ xī。
愿言行荷戈,介马夜驰突。yuàn yán xíng hé gē,jiè mǎ yè chí tū。
力每与愿违,飘云惭管葛。lì měi yǔ yuàn wéi,piāo yún cán guǎn gé。
徙猗日云暮,惨淡云墨色。xǐ yī rì yún mù,cǎn dàn yún mò sè。
霓旌间翠羽,快剑森长戟。ní jīng jiān cuì yǔ,kuài jiàn sēn zhǎng jǐ。
倘是先帝游,我公扈清跃。tǎng shì xiān dì yóu,wǒ gōng hù qīng yuè。
乱领纷如毛,手提向空掷。luàn lǐng fēn rú máo,shǒu tí xiàng kōng zhì。
贼臣同所归,亦复褫其魄。zéi chén tóng suǒ guī,yì fù chǐ qí pò。
不见阆守头,轻如陨霜叶。bù jiàn láng shǒu tóu,qīng rú yǔn shuāng yè。

武夷九曲棹歌

黄毓祺

一曲倚棹歌,却忆慢亭事。yī qū yǐ zhào gē,què yì màn tíng shì。
天上会合稀,哀被人间世。tiān shàng huì hé xī,āi bèi rén jiān shì。
风雨送曾孙,神仙亦情至。fēng yǔ sòng céng sūn,shén xiān yì qíng zhì。
何如默无言,此峰有禅意。hé rú mò wú yán,cǐ fēng yǒu chán yì。
试问老赵州,大王来也未。shì wèn lǎo zhào zhōu,dà wáng lái yě wèi。

武夷九曲棹歌

黄毓祺

二曲倚棹歌,玉女化为石。èr qū yǐ zhào gē,yù nǚ huà wèi shí。
天然不画眉,空有镜台列。tiān rán bù huà méi,kōng yǒu jìng tái liè。
云雾作衣裳,灭尽针线迹。yún wù zuò yī shang,miè jǐn zhēn xiàn jì。
濯魄清且涟,愿影在明月。zhuó pò qīng qiě lián,yuàn yǐng zài míng yuè。
问女何所思,止止不须说。wèn nǚ hé suǒ sī,zhǐ zhǐ bù xū shuō。

武夷九曲棹歌

黄毓祺

三曲倚棹歌,遗蜕今不朽。sān qū yǐ zhào gē,yí tuì jīn bù xiǔ。
其人在何处,还来礼骨否。qí rén zài hé chù,hái lái lǐ gǔ fǒu。
绝壁架虚舟,有谁负之走。jué bì jià xū zhōu,yǒu shuí fù zhī zǒu。
乃悟少年仙,狡狯何不有。nǎi wù shǎo nián xiān,jiǎo kuài hé bù yǒu。
岩前石虎吟,将无遭一口。yán qián shí hǔ yín,jiāng wú zāo yī kǒu。

武夷九曲棹歌

黄毓祺

四曲倚棹歌,古洞一何旷。sì qū yǐ zhào gē,gǔ dòng yī hé kuàng。
空中有天鸡,飞来此中唱。kōng zhōng yǒu tiān jī,fēi lái cǐ zhōng chàng。
其下苍龙蟠,深碧不可量。qí xià cāng lóng pán,shēn bì bù kě liàng。
惟有晚峰青,兀然无舌相。wéi yǒu wǎn fēng qīng,wù rán wú shé xiāng。
奇特事如何,演出一大藏。qí tè shì rú hé,yǎn chū yī dà cáng。

武夷九曲棹歌

黄毓祺

五曲倚棹歌,大隐此山住。wǔ qū yǐ zhào gē,dà yǐn cǐ shān zhù。
石笋断续三,危梯半空踞。shí sǔn duàn xù sān,wēi tī bàn kōng jù。
絙度百千盘,却如猱在树。huán dù bǎi qiān pán,què rú náo zài shù。
脚下可怜生,但须蓦直去。jiǎo xià kě lián shēng,dàn xū mò zhí qù。
仙掌几条痕,触著我痒处。xiān zhǎng jǐ tiáo hén,chù zhù wǒ yǎng chù。

武夷九曲棹歌

黄毓祺

六曲倚棹歌,陡绝天游观。liù qū yǐ zhào gē,dǒu jué tiān yóu guān。
一湾三四峰,到此全身现。yī wān sān sì fēng,dào cǐ quán shēn xiàn。
远近有高低,性情无背面。yuǎn jìn yǒu gāo dī,xìng qíng wú bèi miàn。
我欲共天语,天人恐河汉。wǒ yù gòng tiān yǔ,tiān rén kǒng hé hàn。
击碎太虚空,举头天外看。jī suì tài xū kōng,jǔ tóu tiān wài kàn。

武夷九曲棹歌

黄毓祺

七曲倚棹歌,古寺风雷陷。qī qū yǐ zhào gē,gǔ sì fēng léi xiàn。
陷石垂为洞,洞门为石扇。xiàn shí chuí wèi dòng,dòng mén wèi shí shàn。
坠者为石梁,梁下水为涧。zhuì zhě wèi shí liáng,liáng xià shuǐ wèi jiàn。
小口才通人,中有田园便。xiǎo kǒu cái tōng rén,zhōng yǒu tián yuán biàn。
千载空桃花,止许灵云见。qiān zài kōng táo huā,zhǐ xǔ líng yún jiàn。

武夷九曲棹歌

黄毓祺

八曲倚棹歌,窗虚石楼古。bā qū yǐ zhào gē,chuāng xū shí lóu gǔ。
周遭尽石头,路滑无寸土。zhōu zāo jǐn shí tóu,lù huá wú cùn tǔ。
石鼓悬其傍,涂毒难吞吐。shí gǔ xuán qí bàng,tú dú nán tūn tǔ。
老我弄琵琶,相逢殊莽卤。lǎo wǒ nòng pí pá,xiāng féng shū mǎng lǔ。
禾山今不在,阿谁解打鼓。hé shān jīn bù zài,ā shuí jiě dǎ gǔ。

武夷九曲棹歌

黄毓祺

九曲倚棹歌,三教森然立。jiǔ qū yǐ zhào gē,sān jiào sēn rán lì。
西去与西来,东家处其一。xī qù yǔ xī lái,dōng jiā chù qí yī。
三峰笑点头,我体即汝质。sān fēng xiào diǎn tóu,wǒ tǐ jí rǔ zhì。
世人见有三,歧路百千亿。shì rén jiàn yǒu sān,qí lù bǎi qiān yì。
空翠难强名,与汝安名毕。kōng cuì nán qiáng míng,yǔ rǔ ān míng bì。
1291234567