古诗词

哭马文忠公

黄毓祺

恭惟甲申岁,三月十九日。gōng wéi jiǎ shēn suì,sān yuè shí jiǔ rì。
思宗烈皇帝,圣躬殉社稷。sī zōng liè huáng dì,shèng gōng xùn shè jì。
侍臣谁死之,马文忠谕德。shì chén shuí sǐ zhī,mǎ wén zhōng yù dé。
呜呼此一时,天崩厚地裂。wū hū cǐ yī shí,tiān bēng hòu dì liè。
群盗胡为者,末微同虮虱。qún dào hú wèi zhě,mò wēi tóng jǐ shī。
出没不可常,随风恣飘忽。chū méi bù kě cháng,suí fēng zì piāo hū。
兵法故茫昧,所长惟间谍。bīng fǎ gù máng mèi,suǒ zhǎng wéi jiān dié。
诡称仁义师,黔首为诳惑。guǐ chēng rén yì shī,qián shǒu wèi kuáng huò。
守土乃倡逃,甚者或从贼。shǒu tǔ nǎi chàng táo,shén zhě huò cóng zéi。
秦关天下险,鸟鼠于焉穴。qín guān tiān xià xiǎn,niǎo shǔ yú yān xué。
尘沙暗汾晋,澒洞连王室。chén shā àn fén jìn,hòng dòng lián wáng shì。
翠华耻蒙尘,蓬跣诚激烈。cuì huá chǐ méng chén,péng xiǎn chéng jī liè。
煌煌念百姓,千古悽以恻。huáng huáng niàn bǎi xìng,qiān gǔ qī yǐ cè。
未是无心人,谁能不沾臆。wèi shì wú xīn rén,shuí néng bù zhān yì。
有躯皆可捐,况乃蒙禄秩。yǒu qū jiē kě juān,kuàng nǎi méng lù zhì。
人伦靡今古,天道有顺逆。rén lún mí jīn gǔ,tiān dào yǒu shùn nì。
生者牛毛繁,死者麟角特。shēng zhě niú máo fán,sǐ zhě lín jiǎo tè。
腼颜人间世,多至千三百。miǎn yán rén jiān shì,duō zhì qiān sān bǎi。
殉君十数公,文忠盖其一。xùn jūn shí shù gōng,wén zhōng gài qí yī。
自伤忝侍从,群盗至此极。zì shāng tiǎn shì cóng,qún dào zhì cǐ jí。
主辱臣罪死,主死臣敢活。zhǔ rǔ chén zuì sǐ,zhǔ sǐ chén gǎn huó。
五拜十号叫,一叫再流血。wǔ bài shí hào jiào,yī jiào zài liú xuè。
平生简书畏,毕命犹捧敕。píng shēng jiǎn shū wèi,bì mìng yóu pěng chì。
不获把天衣,生与尧舜诀。bù huò bǎ tiān yī,shēng yǔ yáo shùn jué。
庶几帝左右,仍载螭头笔。shù jǐ dì zuǒ yòu,réng zài chī tóu bǐ。
转身南向拜,哀哀孺子泣。zhuǎn shēn nán xiàng bài,āi āi rú zi qì。
岂不怀老母,王事有仓卒。qǐ bù huái lǎo mǔ,wáng shì yǒu cāng zú。
累月书信稀,世梗道途涩。lèi yuè shū xìn xī,shì gěng dào tú sè。
从今游子魂,遄归长绕膝。cóng jīn yóu zi hún,chuán guī zhǎng rào xī。
老仆牵衣谏,忍忘倚门夕。lǎo pū qiān yī jiàn,rěn wàng yǐ mén xī。
慷慨语之故,忠孝本一辙。kāng kǎi yǔ zhī gù,zhōng xiào běn yī zhé。
臣节既已亏,子道亦云缺。chén jié jì yǐ kuī,zi dào yì yún quē。
别我太夫人,匪伊常情测。bié wǒ tài fū rén,fěi yī cháng qíng cè。
愿为滂也母,轼母常教轼。yuàn wèi pāng yě mǔ,shì mǔ cháng jiào shì。
去去勿复言,吾从朱丝直。qù qù wù fù yán,wú cóng zhū sī zhí。
侍妾羞瓦全,片时碎双璧。shì qiè xiū wǎ quán,piàn shí suì shuāng bì。
圣母偕圣君,争光日与月。shèng mǔ xié shèng jūn,zhēng guāng rì yǔ yuè。
烈女殉烈士,比洁冰与雪。liè nǚ xùn liè shì,bǐ jié bīng yǔ xuě。
人生无百年,均化为异物。rén shēng wú bǎi nián,jūn huà wèi yì wù。
流芳与遗臭,愿所自树立。liú fāng yǔ yí chòu,yuàn suǒ zì shù lì。
宁无切云冠,俯焉愧巾帼。níng wú qiè yún guān,fǔ yān kuì jīn guó。
昨者妖氛炽,神京遽陷没。zuó zhě yāo fēn chì,shén jīng jù xiàn méi。
宫殿高峨峨,荡为饮马窟。gōng diàn gāo é é,dàng wèi yǐn mǎ kū。
空帘翡翠闭,老□鸳鸯坼。kōng lián fěi cuì bì,lǎo yuān yāng chè。
九庙木主灰,百里乾坤赤。jiǔ miào mù zhǔ huī,bǎi lǐ qián kūn chì。
谁哉著柘黄,群然舞袍笏。shuí zāi zhù zhè huáng,qún rán wǔ páo hù。
或出自西门,低头气塞默。huò chū zì xī mén,dī tóu qì sāi mò。
耳畔笙竽吹,眼前杻械列。ěr pàn shēng yú chuī,yǎn qián chǒu xiè liè。
出其东门者,扬扬甚自得。chū qí dōng mén zhě,yáng yáng shén zì dé。
骑马类夸官,逢人即嗔喝。qí mǎ lèi kuā guān,féng rén jí chēn hē。
明徵理浩荡,高旻昼昏黑。míng zhēng lǐ hào dàng,gāo mín zhòu hūn hēi。
识字徒美新,翻笑死者拙。shí zì tú měi xīn,fān xiào sǐ zhě zhuō。
一朝事势异,神器正南国。yī cháo shì shì yì,shén qì zhèng nán guó。
至尊念公等,涕泗衮衣湿。zhì zūn niàn gōng děng,tì sì gǔn yī shī。
易名不须臾,千秋许庙食。yì míng bù xū yú,qiān qiū xǔ miào shí。
当时反侧子,翻若猿猱捷。dāng shí fǎn cè zi,fān ruò yuán náo jié。
身鲜完肌肤,重足草间匿。shēn xiān wán jī fū,zhòng zú cǎo jiān nì。
惊魂飞不定,悲风谓鸣镝。jīng hún fēi bù dìng,bēi fēng wèi míng dī。
辛苦赋归来,疏网复见及。xīn kǔ fù guī lái,shū wǎng fù jiàn jí。
乃知物性异,贞脆莫淩辱。nǎi zhī wù xìng yì,zhēn cuì mò líng rǔ。
君亲值两难,壮公临事决。jūn qīn zhí liǎng nán,zhuàng gōng lín shì jué。
天柱未应坠,地维未应绝。tiān zhù wèi yīng zhuì,dì wéi wèi yīng jué。
安得不生公,砥柱此荡潏。ān dé bù shēng gōng,dǐ zhù cǐ dàng yù。
浮萍郑广文,茂松苏司业。fú píng zhèng guǎng wén,mào sōng sū sī yè。
天宝旧齐名,灵武遂区别。tiān bǎo jiù qí míng,líng wǔ suì qū bié。
宿士磷且淄,使人疑翰墨。sù shì lín qiě zī,shǐ rén yí hàn mò。
自公骑列星,斯文耻湔祓。zì gōng qí liè xīng,sī wén chǐ jiān fú。
侧闻旅榇还,愿言与执绋。cè wén lǚ chèn hái,yuàn yán yǔ zhí fú。
并执孝子手,少逭抚孤责。bìng zhí xiào zi shǒu,shǎo huàn fǔ gū zé。
其如衰病身,伏枕艰难历。qí rú shuāi bìng shēn,fú zhěn jiān nán lì。
上感先帝逝,遗弓委荆棘。shàng gǎn xiān dì shì,yí gōng wěi jīng jí。
下悯万姓冤,莓苔生白骨。xià mǐn wàn xìng yuān,méi tái shēng bái gǔ。
中痛吾友朋,尸冷肠内热。zhōng tòng wú yǒu péng,shī lěng cháng nèi rè。
大憝尚戴天,夜台未交睫。dà duì shàng dài tiān,yè tái wèi jiāo jié。
商雒行人少,青徐去鸟疾。shāng luò xíng rén shǎo,qīng xú qù niǎo jí。
遥传幽冀间,胡尘暗天阙。yáo chuán yōu jì jiān,hú chén àn tiān quē。
盗贼鼎中鱼,咸秦犹假息。dào zéi dǐng zhōng yú,xián qín yóu jiǎ xī。
愿言行荷戈,介马夜驰突。yuàn yán xíng hé gē,jiè mǎ yè chí tū。
力每与愿违,飘云惭管葛。lì měi yǔ yuàn wéi,piāo yún cán guǎn gé。
徙猗日云暮,惨淡云墨色。xǐ yī rì yún mù,cǎn dàn yún mò sè。
霓旌间翠羽,快剑森长戟。ní jīng jiān cuì yǔ,kuài jiàn sēn zhǎng jǐ。
倘是先帝游,我公扈清跃。tǎng shì xiān dì yóu,wǒ gōng hù qīng yuè。
乱领纷如毛,手提向空掷。luàn lǐng fēn rú máo,shǒu tí xiàng kōng zhì。
贼臣同所归,亦复褫其魄。zéi chén tóng suǒ guī,yì fù chǐ qí pò。
不见阆守头,轻如陨霜叶。bù jiàn láng shǒu tóu,qīng rú yǔn shuāng yè。

黄毓祺

字介子,天启元年恩贡,性孝友,慷慨负奇气,于学无所不窥,忧时感事发于诗。与弟毓礽知名于里。乙酉之变,投笔勇赴,城破卒于狱中,年六十一岁,邑志忠义传,著有古杏堂集、大愚老人集。 黄毓祺的作品>>

猜您喜欢

秋怀

黄毓祺

尽教车马入邻扉,肯使风尘点素衣。jǐn jiào chē mǎ rù lín fēi,kěn shǐ fēng chén diǎn sù yī。
萧索鬓边残叶落,苍茫眼底杂花飞。xiāo suǒ bìn biān cán yè luò,cāng máng yǎn dǐ zá huā fēi。
人生岂可逃饥饱,天道何从问是非。rén shēng qǐ kě táo jī bǎo,tiān dào hé cóng wèn shì fēi。
日夕荷锄吾事毕,但愁草盛稻苗稀。rì xī hé chú wú shì bì,dàn chóu cǎo shèng dào miáo xī。

不寐次子返韵

黄毓祺

凉夜翛然睡欲成,蛩声故故枕边鸣。liáng yè xiāo rán shuì yù chéng,qióng shēng gù gù zhěn biān míng。
儒冠潦倒蓬双鬓,佛殿蒙茸草数茎。rú guān lǎo dào péng shuāng bìn,fú diàn méng rōng cǎo shù jīng。
止酒久闲深浅盏,抛书空冷短长檠。zhǐ jiǔ jiǔ xián shēn qiǎn zhǎn,pāo shū kōng lěng duǎn zhǎng qíng。
月斜照影真堪笑,枯木巉岩太瘦生。yuè xié zhào yǐng zhēn kān xiào,kū mù chán yán tài shòu shēng。

不寐忆元兄南行三首

黄毓祺

暗风吹雨夜萧森,布被支吾冷不禁。àn fēng chuī yǔ yè xiāo sēn,bù bèi zhī wú lěng bù jìn。
老别匪徒三日恶,淡交奚止十年深。lǎo bié fěi tú sān rì è,dàn jiāo xī zhǐ shí nián shēn。
床头饥鼠纵横出,阶下寒蛩断续吟。chuáng tóu jī shǔ zòng héng chū,jiē xià hán qióng duàn xù yín。
遥忆孤舟芦荻岸,有谁同我此时心。yáo yì gū zhōu lú dí àn,yǒu shuí tóng wǒ cǐ shí xīn。

不寐忆元兄南行三首

黄毓祺

带甲纷纷正满天,定中何故忽飞翻。dài jiǎ fēn fēn zhèng mǎn tiān,dìng zhōng hé gù hū fēi fān。
漫寻野鸭桥边鸭,莫听青猿洞口猿。màn xún yě yā qiáo biān yā,mò tīng qīng yuán dòng kǒu yuán。
调众五千犹可事,得人一二最难言。diào zhòng wǔ qiān yóu kě shì,dé rén yī èr zuì nán yán。
巾瓶日夕闲来往,珍重眉毛与结冤。jīn píng rì xī xián lái wǎng,zhēn zhòng méi máo yǔ jié yuān。

不寐忆元兄南行三首

黄毓祺

先师灵骨可怜生,偏袒群然左右争。xiān shī líng gǔ kě lián shēng,piān tǎn qún rán zuǒ yòu zhēng。
妄意猜枚同出手,从今孤掌苦难鸣。wàng yì cāi méi tóng chū shǒu,cóng jīn gū zhǎng kǔ nán míng。
病躯霜后芭蕉树,俭岁墙阴荠菜羹。bìng qū shuāng hòu bā jiāo shù,jiǎn suì qiáng yīn jì cài gēng。
寄语诸方云水客,柴门虽设罢逢迎。jì yǔ zhū fāng yún shuǐ kè,chái mén suī shè bà féng yíng。

梦人牛头访元兄不值

黄毓祺

芙蓉两岸飒然秋,世梗其如道路悠。fú róng liǎng àn sà rán qiū,shì gěng qí rú dào lù yōu。
北去无心看马耳,南寻有梦到牛头。běi qù wú xīn kàn mǎ ěr,nán xún yǒu mèng dào niú tóu。
危梯欲断孤云冷,病叶先飞百鸟愁。wēi tī yù duàn gū yún lěng,bìng yè xiān fēi bǎi niǎo chóu。
见说西江风稳便,月明夜上钓鱼舟。jiàn shuō xī jiāng fēng wěn biàn,yuè míng yè shàng diào yú zhōu。

过梅公看菊

黄毓祺

墙东小小径如蛇,篱菊亭亭植似麻。qiáng dōng xiǎo xiǎo jìng rú shé,lí jú tíng tíng zhí shì má。
自有微霜明傲色,何须乱草隐寒花。zì yǒu wēi shuāng míng ào sè,hé xū luàn cǎo yǐn hán huā。
苍头抱瓮晨添水,赤脚吹薪夜煮茶。cāng tóu bào wèng chén tiān shuǐ,chì jiǎo chuī xīn yè zhǔ chá。
辛苦主人良不易,饱看容我幅巾斜。xīn kǔ zhǔ rén liáng bù yì,bǎo kàn róng wǒ fú jīn xié。

村寓

黄毓祺

顾影真成踏雪鸿,萧然指爪任西东。gù yǐng zhēn chéng tà xuě hóng,xiāo rán zhǐ zhǎo rèn xī dōng。
繇来此世皆羁旅,岂独今朝是寓公。yáo lái cǐ shì jiē jī lǚ,qǐ dú jīn cháo shì yù gōng。
细雨角巾思有道,薄田秫米愧无功。xì yǔ jiǎo jīn sī yǒu dào,báo tián shú mǐ kuì wú gōng。
相过幸勿谈时事,两耳曾经一喝聋。xiāng guò xìng wù tán shí shì,liǎng ěr céng jīng yī hē lóng。

得西径山幢兄书

黄毓祺

江头一别怆经年,昨夜霜空有信传。jiāng tóu yī bié chuàng jīng nián,zuó yè shuāng kōng yǒu xìn chuán。
粗行数人非领众,开荒五亩亦栽田。cū xíng shù rén fēi lǐng zhòng,kāi huāng wǔ mǔ yì zāi tián。
残钟破寺西双径,老树孤村下集贤。cán zhōng pò sì xī shuāng jìng,lǎo shù gū cūn xià jí xián。
临济儿孙天莫测,却将疏懒当风颠。lín jì ér sūn tiān mò cè,què jiāng shū lǎn dāng fēng diān。

村寓用晞见韵

黄毓祺

无情草色为谁萋,沦落归来一短藜。wú qíng cǎo sè wèi shuí qī,lún luò guī lái yī duǎn lí。
春水自流茅舍外,夕阳犹在石桥西。chūn shuǐ zì liú máo shě wài,xī yáng yóu zài shí qiáo xī。
早衰有质同蒲柳,旧学无心付枣梨。zǎo shuāi yǒu zhì tóng pú liǔ,jiù xué wú xīn fù zǎo lí。
寄语儿曹休似我,五更风雨听鸡啼。jì yǔ ér cáo xiū shì wǒ,wǔ gèng fēng yǔ tīng jī tí。

有感

黄毓祺

望中樱笋自争萋,数口依然不糁藜。wàng zhōng yīng sǔn zì zhēng qī,shù kǒu yī rán bù sǎn lí。
逐妇有鸠鸣屋北,将雏无燕语窗西。zhú fù yǒu jiū míng wū běi,jiāng chú wú yàn yǔ chuāng xī。
春分远岸烟如柳,寒食荒郊雪似梨。chūn fēn yuǎn àn yān rú liǔ,hán shí huāng jiāo xuě shì lí。
庸丐一壶皆上冢,伤哉废疾学儿啼。yōng gài yī hú jiē shàng zhǒng,shāng zāi fèi jí xué ér tí。

喜儿辈次韵诗成

黄毓祺

老我坚于泽腹冰,汝曹有骨亦崚嶒。lǎo wǒ jiān yú zé fù bīng,rǔ cáo yǒu gǔ yì léng céng。
为羞城市身长客,未著袈裟发是僧。wèi xiū chéng shì shēn zhǎng kè,wèi zhù jiā shā fā shì sēng。
兔产虎儿遭世怪,虾生鲤子得人憎。tù chǎn hǔ ér zāo shì guài,xiā shēng lǐ zi dé rén zēng。
夜来忽地掀髯笑,强韵行看寄一镫。yè lái hū dì xiān rán xiào,qiáng yùn xíng kàn jì yī dèng。

忆昔

黄毓祺

忆昔威弧未绝弦,安驱黄犊自栽田。yì xī wēi hú wèi jué xián,ān qū huáng dú zì zāi tián。
秋风枣熟从人打,春雨茶香信手煎。qiū fēng zǎo shú cóng rén dǎ,chūn yǔ chá xiāng xìn shǒu jiān。
水面惊鸥何浩荡,沙头宿鹭正联拳。shuǐ miàn jīng ōu hé hào dàng,shā tóu sù lù zhèng lián quán。
邻翁得酒归来晚,入市曾携贯柳鳊。lín wēng dé jiǔ guī lái wǎn,rù shì céng xié guàn liǔ biān。

悲辛

黄毓祺

多少人间直似弦,累累枯骨化平田。duō shǎo rén jiān zhí shì xián,lèi lèi kū gǔ huà píng tián。
未知丝乱凭谁斩,仍恐膏明止自煎。wèi zhī sī luàn píng shuí zhǎn,réng kǒng gāo míng zhǐ zì jiān。
说剑岂无三尺喙,枕戈空有一双拳。shuō jiàn qǐ wú sān chǐ huì,zhěn gē kōng yǒu yī shuāng quán。
从军苦乐今如此,敢怨江深冷捕鳊。cóng jūn kǔ lè jīn rú cǐ,gǎn yuàn jiāng shēn lěng bǔ biān。

一笑

黄毓祺

蛮触交兵箭在弦,幽人孤往笑求田。mán chù jiāo bīng jiàn zài xián,yōu rén gū wǎng xiào qiú tián。
餔糟尚有巾堪漉,啜水曾无炭可煎。bù zāo shàng yǒu jīn kān lù,chuài shuǐ céng wú tàn kě jiān。
衣破冷风吹瘦骨,屋穿明月照空拳。yī pò lěng fēng chuī shòu gǔ,wū chuān míng yuè zhào kōng quán。
欢娱过眼皆萧瑟,味美何须苦忆鳊。huān yú guò yǎn jiē xiāo sè,wèi měi hé xū kǔ yì biān。
1281234567»