古诗词

郑孝胥

作书久不能进愤然赋此

郑孝胥

作书无难易,要自习之久。zuò shū wú nán yì,yào zì xí zhī jiǔ。
苟怀世人誉,俗笔终在手。gǒu huái shì rén yù,sú bǐ zhōng zài shǒu。
古今只此字,点画别谁某。gǔ jīn zhǐ cǐ zì,diǎn huà bié shuí mǒu。
必随人作计,毋怪落渠后。bì suí rén zuò jì,wú guài luò qú hòu。
但当一扫尽,逸兴寄指肘。dàn dāng yī sǎo jǐn,yì xīng jì zhǐ zhǒu。
行闲驰真气,莫复抟土偶。xíng xián chí zhēn qì,mò fù tuán tǔ ǒu。
时贤争南北,扰扰吾无取。shí xián zhēng nán běi,rǎo rǎo wú wú qǔ。
狂奴薄有态,或者进猿叟。kuáng nú báo yǒu tài,huò zhě jìn yuán sǒu。
达哉临川言,妄凿妍与丑。dá zāi lín chuān yán,wàng záo yán yǔ chǒu。

黎受生遗郑子尹书四种及巢经巢诗钞

郑孝胥

吾年十二熟仪礼,闇诵全部色不挠。wú nián shí èr shú yí lǐ,àn sòng quán bù sè bù náo。
尔雅急就亦宿读,当时恚渠云等道。ěr yǎ jí jiù yì sù dú,dāng shí huì qú yún děng dào。
长大孤露事举业,文辞颇复心所好。zhǎng dà gū lù shì jǔ yè,wén cí pǒ fù xīn suǒ hǎo。
数年之间失八九,偶取温习翻苦奥。shù nián zhī jiān shī bā jiǔ,ǒu qǔ wēn xí fān kǔ ào。
治经念自小学始,桂段严王手勘校。zhì jīng niàn zì xiǎo xué shǐ,guì duàn yán wáng shǒu kān xiào。
久闻遵义未得见,《逸字》《汗简》名尤噪。jiǔ wén zūn yì wèi dé jiàn,yì zì hàn jiǎn míng yóu zào。
渐怜岁月去飘忽,精力无成坐消耗。jiàn lián suì yuè qù piāo hū,jīng lì wú chéng zuò xiāo hào。
君今遗此令我愁,便恐悠悠迹如扫。jūn jīn yí cǐ lìng wǒ chóu,biàn kǒng yōu yōu jì rú sǎo。
郑君朴学仍能诗,瘦硬偏工兼澹妙。zhèng jūn pǔ xué réng néng shī,shòu yìng piān gōng jiān dàn miào。
一生自哀独何事,得丧何人为计较。yī shēng zì āi dú hé shì,dé sàng hé rén wèi jì jiào。
不如学道积毫发,入世差同饥可疗。bù rú xué dào jī háo fā,rù shì chà tóng jī kě liáo。
养心聊复期尽年,火速捐书真得要。yǎng xīn liáo fù qī jǐn nián,huǒ sù juān shū zhēn dé yào。

冬日杂诗以仰视皇天白日速为韵

郑孝胥

此日不足惜,去我逝安往?cǐ rì bù zú xī,qù wǒ shì ān wǎng?
山风剥庭叶,晚意太卤莽。shān fēng bō tíng yè,wǎn yì tài lǔ mǎng。
宁知吾送汝,对景聊俯仰。níng zhī wú sòng rǔ,duì jǐng liáo fǔ yǎng。
经行万马中,驻足看扰攘。jīng xíng wàn mǎ zhōng,zhù zú kàn rǎo rǎng。
乃于瞥然际,而作攫取想。nǎi yú piē rán jì,ér zuò jué qǔ xiǎng。
用意如许毒,所得徒自罔。yòng yì rú xǔ dú,suǒ dé tú zì wǎng。

冬日杂诗以仰视皇天白日速为韵

郑孝胥

日人行新法,中国始遣使。rì rén xíng xīn fǎ,zhōng guó shǐ qiǎn shǐ。
华民我自辖,诸国不得视。huá mín wǒ zì xiá,zhū guó bù dé shì。
彼非不欲尔,实亦势所至。bǐ fēi bù yù ěr,shí yì shì suǒ zhì。
来者更五公,交涉略可志。lái zhě gèng wǔ gōng,jiāo shè lüè kě zhì。
吾初检案牍,抄撮取关系。wú chū jiǎn àn dú,chāo cuō qǔ guān xì。
会以事不竟,讫未就编次。huì yǐ shì bù jìng,qì wèi jiù biān cì。
又观图书馆,典籍亦略备。yòu guān tú shū guǎn,diǎn jí yì lüè bèi。
尽蒐为目录,颇足资考异。jǐn sōu wèi mù lù,pǒ zú zī kǎo yì。
迁延顾莫往,尤未坠此意。qiān yán gù mò wǎng,yóu wèi zhuì cǐ yì。

冬日杂诗以仰视皇天白日速为韵

郑孝胥

运会今何世,更霸起西方。yùn huì jīn hé shì,gèng bà qǐ xī fāng。
谁能安士农?唯闻逐工商。shuí néng ān shì nóng?wéi wén zhú gōng shāng。
贾胡合千百,其国旋富强。jiǎ hú hé qiān bǎi,qí guó xuán fù qiáng。
此风既东来,凌厉世莫当。cǐ fēng jì dōng lái,líng lì shì mò dāng。
日本类儿戏,变化如风狂。rì běn lèi ér xì,biàn huà rú fēng kuáng。
天机已可见,人心奈披猖。tiān jī yǐ kě jiàn,rén xīn nài pī chāng。
诚恐时无人,礼义坐销亡。chéng kǒng shí wú rén,lǐ yì zuò xiāo wáng。
豪杰皆安在,俗佞空张皇。háo jié jiē ān zài,sú nìng kōng zhāng huáng。

冬日杂诗以仰视皇天白日速为韵

郑孝胥

曲町往筑地,正出东海湾。qū tīng wǎng zhù dì,zhèng chū dōng hǎi wān。
诸胡所聚居,楼观映晴天。zhū hú suǒ jù jū,lóu guān yìng qíng tiān。
不知夜何事,聚众张几筵。bù zhī yè hé shì,jù zhòng zhāng jǐ yán。
童妇齐列坐,施帷当其前。tóng fù qí liè zuò,shī wéi dāng qí qián。
数人类作剧,笑怒相与颠。shù rén lèi zuò jù,xiào nù xiāng yǔ diān。
下帷俄复展,一人口有宣。xià wéi é fù zhǎn,yī rén kǒu yǒu xuān。
学语殊未熟,时省怀中编。xué yǔ shū wèi shú,shí shěng huái zhōng biān。
主人有四女,鬈发各垂肩。zhǔ rén yǒu sì nǚ,quán fā gè chuí jiān。
碧眼若含愁,彩服何蹁跹。bì yǎn ruò hán chóu,cǎi fú hé pián xiān。
入帷迭娇歌,观者咸称妍。rù wéi dié jiāo gē,guān zhě xián chēng yán。
众中都为谁?舍人在其间。zhòng zhōng dōu wèi shuí?shě rén zài qí jiān。
舍人学胡语,彼胡奚知焉?shě rén xué hú yǔ,bǐ hú xī zhī yān?
读书二十年,此举谁谓然。dú shū èr shí nián,cǐ jǔ shuí wèi rán。
吾意顾有在,未足为俗言。wú yì gù yǒu zài,wèi zú wèi sú yán。

冬日杂诗以仰视皇天白日速为韵

郑孝胥

儿女寝已熟,瞑坐自数息。ér nǚ qǐn yǐ shú,míng zuò zì shù xī。
十年流浪踪,一一过胸膈。shí nián liú làng zōng,yī yī guò xiōng gé。
朋辈可远大,要自念季直。péng bèi kě yuǎn dà,yào zì niàn jì zhí。
长吾四五岁,屡叹厄通籍。zhǎng wú sì wǔ suì,lǚ tàn è tōng jí。
葆真虽通籍,随众限资格。bǎo zhēn suī tōng jí,suí zhòng xiàn zī gé。
未知谁有就,命运难可测。wèi zhī shuí yǒu jiù,mìng yùn nán kě cè。
忍盦稍深稳,所守当不易。rěn ān shāo shēn wěn,suǒ shǒu dāng bù yì。
自余迫世务,软熟那足责。zì yú pò shì wù,ruǎn shú nà zú zé。
平生甘贱售,抛掷良弗惜。píng shēng gān jiàn shòu,pāo zhì liáng fú xī。
自贪兹游奇,兼可秽行迹。zì tān zī yóu qí,jiān kě huì xíng jì。
推门独起旋,噤凛霜月白。tuī mén dú qǐ xuán,jìn lǐn shuāng yuè bái。

冬日杂诗以仰视皇天白日速为韵

郑孝胥

此都号文士,浮躁多不实。cǐ dōu hào wén shì,fú zào duō bù shí。
盛名如赖襄,语助未究悉。shèng míng rú lài xiāng,yǔ zhù wèi jiū xī。
黎公昔在兹,求士惟恐失。lí gōng xī zài zī,qiú shì wéi kǒng shī。
芝山岁再会,赋咏积篇帙。zhī shān suì zài huì,fù yǒng jī piān zhì。
求其粗可者,百十未得一。qiú qí cū kě zhě,bǎi shí wèi dé yī。
善吾有长尾,后起实美质。shàn wú yǒu zhǎng wěi,hòu qǐ shí měi zhì。
吟诗辄晓意,作字且秀洁。yín shī zhé xiǎo yì,zuò zì qiě xiù jié。
墨江望之夜,烟水上满月。mò jiāng wàng zhī yè,yān shuǐ shàng mǎn yuè。
管弦喧我醉,诘论忘笔舌。guǎn xián xuān wǒ zuì,jí lùn wàng bǐ shé。
如渠齿方稚,才气已奔轶。rú qú chǐ fāng zhì,cái qì yǐ bēn yì。
前贤那足畏,好自奋今日。qián xián nà zú wèi,hǎo zì fèn jīn rì。
归来得惆怅,嗜此诚痴绝。guī lái dé chóu chàng,shì cǐ chéng chī jué。

冬日杂诗以仰视皇天白日速为韵

郑孝胥

猗嗟我从祖,高行世所独。yī jiē wǒ cóng zǔ,gāo xíng shì suǒ dú。
有时闻微言,终身在初服。yǒu shí wén wēi yán,zhōng shēn zài chū fú。
孤露薄有知,所赖见尊宿。gū lù báo yǒu zhī,suǒ lài jiàn zūn sù。
今年吾道苦,此老梦已觉。jīn nián wú dào kǔ,cǐ lǎo mèng yǐ jué。
别时知难再,挥手反见速。bié shí zhī nán zài,huī shǒu fǎn jiàn sù。
衰颜一何瘦,忍泪窃注目。shuāi yán yī hé shòu,rěn lèi qiè zhù mù。
不殊辞所生,摧割痛在腹。bù shū cí suǒ shēng,cuī gē tòng zài fù。
未曾闻怛化,每忆已自哭。wèi céng wén dá huà,měi yì yǐ zì kū。
理当弃妻子,卒侍启手足。lǐ dāng qì qī zi,zú shì qǐ shǒu zú。
何言迫生计,恨愧满衷曲。hé yán pò shēng jì,hèn kuì mǎn zhōng qū。
因思议私谥,介节诔不辱。yīn sī yì sī shì,jiè jié lěi bù rǔ。
虽然异出处,知己配文肃。suī rán yì chū chù,zhī jǐ pèi wén sù。
哲人萎二老,愿见那可复。zhé rén wēi èr lǎo,yuàn jiàn nà kě fù。
吾其放于夷,猖狂混清浊。wú qí fàng yú yí,chāng kuáng hùn qīng zhuó。

朝鲜权在衡招饮观梅

郑孝胥

雪消江户春满枝,权君招饮不得辞。xuě xiāo jiāng hù chūn mǎn zhī,quán jūn zhāo yǐn bù dé cí。
已看名士同来盛,况是明月初圆时。yǐ kàn míng shì tóng lái shèng,kuàng shì míng yuè chū yuán shí。
官梅登盆映银烛,使星入座临酒卮。guān méi dēng pén yìng yín zhú,shǐ xīng rù zuò lín jiǔ zhī。
逡巡开筵极丰腆,食单时尚从欧西。qūn xún kāi yán jí fēng tiǎn,shí dān shí shàng cóng ōu xī。
淳熬捣珍炮糁渍,浆水醷滥酏醢醯。chún áo dǎo zhēn pào sǎn zì,jiāng shuǐ yì làn yǐ hǎi xī。
左殽右胾近古法,葡萄论斗行如淮。zuǒ xiáo yòu zì jìn gǔ fǎ,pú táo lùn dòu xíng rú huái。
主人殷勤善言笑,客不解语惟解颐。zhǔ rén yīn qín shàn yán xiào,kè bù jiě yǔ wéi jiě yí。
酒酣登楼望天际,乡思正与寒云迷。jiǔ hān dēng lóu wàng tiān jì,xiāng sī zhèng yǔ hán yún mí。
烹茶却唤看影画,亦有巾帼搀须眉。pēng chá què huàn kàn yǐng huà,yì yǒu jīn guó chān xū méi。
德法二主信时杰,猛很欲作鳞之而。dé fǎ èr zhǔ xìn shí jié,měng hěn yù zuò lín zhī ér。
谁知异人华盛顿,状貌酷类枯禅师。shuí zhī yì rén huá shèng dùn,zhuàng mào kù lèi kū chán shī。
雄豪百鍊至平淡,中外一理元无疑。xióng háo bǎi liàn zhì píng dàn,zhōng wài yī lǐ yuán wú yí。
盛衰天道迭倚伏,会有能者同华夷。shèng shuāi tiān dào dié yǐ fú,huì yǒu néng zhě tóng huá yí。
霜风吹面醉渐解,归舍儿女犹唔咿。shuāng fēng chuī miàn zuì jiàn jiě,guī shě ér nǚ yóu wú yī。
汪君翌日幸语我,大夫以下皆为诗。wāng jūn yì rì xìng yǔ wǒ,dà fū yǐ xià jiē wèi shī。
我虽强作用我法,措语蹇涩爱者谁?wǒ suī qiáng zuò yòng wǒ fǎ,cuò yǔ jiǎn sè ài zhě shuí?

九日大阪登高

郑孝胥

霜风连朝作重阳,萧寥坐落无人乡。shuāng fēng lián cháo zuò zhòng yáng,xiāo liáo zuò luò wú rén xiāng。
端居秋气最先感,起与虫鸟争号翔。duān jū qiū qì zuì xiān gǎn,qǐ yǔ chóng niǎo zhēng hào xiáng。
楼头山海自围绕,于意不乐如羁缰。lóu tóu shān hǎi zì wéi rào,yú yì bù lè rú jī jiāng。
逝将去此更一纵,瞬息百里遥相望。shì jiāng qù cǐ gèng yī zòng,shùn xī bǎi lǐ yáo xiāng wàng。
未花蛮菊那足道,眼底正喜落日黄。wèi huā mán jú nà zú dào,yǎn dǐ zhèng xǐ luò rì huáng。
登高聊欲去浊世,负手天际终旁皇。dēng gāo liáo yù qù zhuó shì,fù shǒu tiān jì zhōng páng huáng。
空中鸟迹我今是,底用著句留苍苍。kōng zhōng niǎo jì wǒ jīn shì,dǐ yòng zhù jù liú cāng cāng。
故山归隐有兄弟,倒海浣此功名肠。gù shān guī yǐn yǒu xiōng dì,dào hǎi huàn cǐ gōng míng cháng。

述菊

郑孝胥

天凉意便好,秋高诗欲长。tiān liáng yì biàn hǎo,qiū gāo shī yù zhǎng。
菊花为时出,见之辄神往。jú huā wèi shí chū,jiàn zhī zhé shén wǎng。
岛人亦好事,辟地据高爽。dǎo rén yì hǎo shì,pì dì jù gāo shuǎng。
敛钱乃纵览,妇稚杂扰攘。liǎn qián nǎi zòng lǎn,fù zhì zá rǎo rǎng。
连棚往复还,种色竞题榜。lián péng wǎng fù hái,zhǒng sè jìng tí bǎng。
轻寒媚海日,千本各俯仰。qīng hán mèi hǎi rì,qiān běn gè fǔ yǎng。
就中半束缚,佳卉失倜傥。jiù zhōng bàn shù fù,jiā huì shī tì tǎng。
谁令尔生兹,逸士堕尘网。shuí lìng ěr shēng zī,yì shì duò chén wǎng。
来归伴萧斋,吾不汝抑枉。lái guī bàn xiāo zhāi,wú bù rǔ yì wǎng。

述菊

郑孝胥

离宫峙赤阪,国主开秋会。lí gōng zhì chì bǎn,guó zhǔ kāi qiū huì。
殿香黄花前,池明丹枫外。diàn xiāng huáng huā qián,chí míng dān fēng wài。
群胡掉臂来,牛酒肆啖嘬。qún hú diào bì lái,niú jiǔ sì dàn chuài。
先生独微叹,霜英谁解秽。xiān shēng dú wēi tàn,shuāng yīng shuí jiě huì。
横滨有名园,林谷颇映带。héng bīn yǒu míng yuán,lín gǔ pǒ yìng dài。
花时不辞客,异种亦不卖。huā shí bù cí kè,yì zhǒng yì bù mài。
川和尝一往,其盛又数倍。chuān hé cháng yī wǎng,qí shèng yòu shù bèi。
中途遇雷雨,当垆笑我辈。zhōng tú yù léi yǔ,dāng lú xiào wǒ bèi。
不如坐寒斋,一月可相对。bù rú zuò hán zhāi,yī yuè kě xiāng duì。
从渠各烂漫,妍丑置弗怪。cóng qú gè làn màn,yán chǒu zhì fú guài。
虽然不解饮,旷怀天所醉。suī rán bù jiě yǐn,kuàng huái tiān suǒ zuì。
人生何者难,难在同臭味。rén shēng hé zhě nán,nán zài tóng chòu wèi。
使我重怀人,斜街来梦寐。shǐ wǒ zhòng huái rén,xié jiē lái mèng mèi。

生女七日而殇

郑孝胥

夫何而为人,骨肉亦已具。fū hé ér wèi rén,gǔ ròu yì yǐ jù。
奄忽遂物化,掣电未尝驻。yǎn hū suì wù huà,chè diàn wèi cháng zhù。
微质倏去来,我意初不悟。wēi zhì shū qù lái,wǒ yì chū bù wù。
儿曹何所失,洒涕向暗处。ér cáo hé suǒ shī,sǎ tì xiàng àn chù。
有无旋相生,常理自成数。yǒu wú xuán xiāng shēng,cháng lǐ zì chéng shù。
久视或偶然,沉吟山色暮。jiǔ shì huò ǒu rán,chén yín shān sè mù。

伤忍盦

郑孝胥

彼苍不足恨,人事实可哀。bǐ cāng bù zú hèn,rén shì shí kě āi。
莫复念忍盦,念之心胆摧。mò fù niàn rěn ān,niàn zhī xīn dǎn cuī。
烈士尽夺气,况我生平期。liè shì jǐn duó qì,kuàng wǒ shēng píng qī。
四海尽惊叹,矧我夙昔怀。sì hǎi jǐn jīng tàn,shěn wǒ sù xī huái。
聚时不甚惜,皎皎心弗欺。jù shí bù shén xī,jiǎo jiǎo xīn fú qī。
别时不甚忆,落落意弗疑。bié shí bù shén yì,luò luò yì fú yí。
如何无穷志,殉此七尺骸。rú hé wú qióng zhì,xùn cǐ qī chǐ hái。
交情日太短,天绝非人为。jiāo qíng rì tài duǎn,tiān jué fēi rén wèi。
命也审如此,终古宁可追。mìng yě shěn rú cǐ,zhōng gǔ níng kě zhuī。

伤忍盦

郑孝胥

朝士重清流,此风亦久息。cháo shì zhòng qīng liú,cǐ fēng yì jiǔ xī。
不随薄俗移,通介见所植。bù suí báo sú yí,tōng jiè jiàn suǒ zhí。
抗言得弃外,天日无惭色。kàng yán dé qì wài,tiān rì wú cán sè。
谁知活人手,未恨江湖窄。shuí zhī huó rén shǒu,wèi hèn jiāng hú zhǎi。
为民奋请命,有此二千石。wèi mín fèn qǐng mìng,yǒu cǐ èr qiān shí。
世间污吾子,捐去诚上策。shì jiān wū wú zi,juān qù chéng shàng cè。
但縻老亲泪,冤苦滞魂魄。dàn mí lǎo qīn lèi,yuān kǔ zhì hún pò。
当时殉名人,著望各藉藉。dāng shí xùn míng rén,zhù wàng gè jí jí。
贪夫溷烈士,事定众乃白。tān fū hùn liè shì,shì dìng zhòng nǎi bái。
公等当期颐,王济我恨惜。gōng děng dāng qī yí,wáng jì wǒ hèn xī。

感旧示李君芝楣

郑孝胥

浮生百事苦难就,所贵得意当我身。fú shēng bǎi shì kǔ nán jiù,suǒ guì dé yì dāng wǒ shēn。
吾力能为未敢必,况乃假力于他人。wú lì néng wèi wèi gǎn bì,kuàng nǎi jiǎ lì yú tā rén。
皆云未至时有待,伤哉心胆几沈沦。jiē yún wèi zhì shí yǒu dài,shāng zāi xīn dǎn jǐ shěn lún。
往年都城盛朋友,缄斋忍盦情相亲。wǎng nián dōu chéng shèng péng yǒu,jiān zhāi rěn ān qíng xiāng qīn。
激扬掩抑性虽异,用意沈著不可言。jī yáng yǎn yì xìng suī yì,yòng yì shěn zhù bù kě yán。
倏如花落风雨过,置我惘惘销精魂。shū rú huā luò fēng yǔ guò,zhì wǒ wǎng wǎng xiāo jīng hún。
向来缄忍竟何得,俯仰各已归九原。xiàng lái jiān rěn jìng hé dé,fǔ yǎng gè yǐ guī jiǔ yuán。
宁当入海尚负气,痴念志业空穷年。níng dāng rù hǎi shàng fù qì,chī niàn zhì yè kōng qióng nián。
忆尝吟咏戏相劝,检视遗句馀悽酸。yì cháng yín yǒng xì xiāng quàn,jiǎn shì yí jù yú qī suān。
今者聊欲托此事,天道弗忌当长存。jīn zhě liáo yù tuō cǐ shì,tiān dào fú jì dāng zhǎng cún。
心知寥落谁与语,惊叹李君下笔真。xīn zhī liáo luò shuí yǔ yǔ,jīng tàn lǐ jūn xià bǐ zhēn。
君傥感此可共作,精力足用毋逡巡。jūn tǎng gǎn cǐ kě gòng zuò,jīng lì zú yòng wú qūn xún。

决壁施窗豁然见海题之曰无闷

郑孝胥

海天在我东,胡为伏暗室?hǎi tiān zài wǒ dōng,hú wèi fú àn shì?
容忍久不决,奇境真自失。róng rěn jiǔ bù jué,qí jìng zhēn zì shī。
庸流那辨此,此秘待余发。yōng liú nà biàn cǐ,cǐ mì dài yú fā。
君看五尺地,概若收溟渤。jūn kàn wǔ chǐ dì,gài ruò shōu míng bó。
闲来一据案,意气与天逸。xián lái yī jù àn,yì qì yǔ tiān yì。
滔天自横流,而我方抱膝。tāo tiān zì héng liú,ér wǒ fāng bào xī。
窗闲独偃蹇,万象绕诗笔。chuāng xián dú yǎn jiǎn,wàn xiàng rào shī bǐ。
竖儒奋清狂,作事众尤憟。shù rú fèn qīng kuáng,zuò shì zhòng yóu sù。
前身疑幼安,遁世送日月。qián shēn yí yòu ān,dùn shì sòng rì yuè。

答沈子培比部见访夜谈之作三首

郑孝胥

寒夜肯过我,来者非等闲。hán yè kěn guò wǒ,lái zhě fēi děng xián。
取我已逝怀,今夕复见还。qǔ wǒ yǐ shì huái,jīn xī fù jiàn hái。
始合若微感,再厉遂无端。shǐ hé ruò wēi gǎn,zài lì suì wú duān。
嗟我岂有知,感子难自吞。jiē wǒ qǐ yǒu zhī,gǎn zi nán zì tūn。
长剑四五动,十指千万弹。zhǎng jiàn sì wǔ dòng,shí zhǐ qiān wàn dàn。
持以喻我意,此意殊未殚。chí yǐ yù wǒ yì,cǐ yì shū wèi dān。
须墨惟沥血,须纸惟刳肝。xū mò wéi lì xuè,xū zhǐ wéi kū gān。
执笔为我书,我舌敝犹存。zhí bǐ wèi wǒ shū,wǒ shé bì yóu cún。
子心狂而忠,子节纯且坚。zi xīn kuáng ér zhōng,zi jié chún qiě jiān。
为子所能为,毋为空诟天。wèi zi suǒ néng wèi,wú wèi kōng gòu tiān。

答沈子培比部见访夜谈之作三首

郑孝胥

世衰士亦放,未可荣以禄。shì shuāi shì yì fàng,wèi kě róng yǐ lù。
高言虞见罪,聊复试饮啄。gāo yán yú jiàn zuì,liáo fù shì yǐn zhuó。
君看我此来,作计乃尔毒。jūn kàn wǒ cǐ lái,zuò jì nǎi ěr dú。
兔爰逢百优,明夷入左腹。tù yuán féng bǎi yōu,míng yí rù zuǒ fù。
毁车更杀马,降志非取辱。huǐ chē gèng shā mǎ,jiàng zhì fēi qǔ rǔ。
起追孙登啸,坐视唐衢哭。qǐ zhuī sūn dēng xiào,zuò shì táng qú kū。
韩非怀孤愤,终为秦政戮。hán fēi huái gū fèn,zhōng wèi qín zhèng lù。
东野变为龙,退之讵能逐?dōng yě biàn wèi lóng,tuì zhī jù néng zhú?