古诗词

郑孝胥

过侯府怀亡友陈幼莲

郑孝胥

东城巷陌年年异,双栝拿空最能记。dōng chéng xiàng mò nián nián yì,shuāng guā ná kōng zuì néng jì。
故人何往门庭是,门外悲风入吾袂。gù rén hé wǎng mén tíng shì,mén wài bēi fēng rù wú mèi。
当年无日不相见,昼语夜谈乐难比。dāng nián wú rì bù xiāng jiàn,zhòu yǔ yè tán lè nán bǐ。
忆尝酒半去不告,君自追我及水次。yì cháng jiǔ bàn qù bù gào,jūn zì zhuī wǒ jí shuǐ cì。
仰天执手长太息,过尔摧折非吾意。yǎng tiān zhí shǒu zhǎng tài xī,guò ěr cuī zhé fēi wú yì。
子宜为世善自爱,是时被酒已微醉。zi yí wèi shì shàn zì ài,shì shí bèi jiǔ yǐ wēi zuì。
我居才距一牛鸣,强遣肩舆为送致。wǒ jū cái jù yī niú míng,qiáng qiǎn jiān yú wèi sòng zhì。
一日塘边独徙倚,野鸭蔽天带霜气。yī rì táng biān dú xǐ yǐ,yě yā bì tiān dài shuāng qì。
北来下舆当我前,指看秋峦共称快。běi lái xià yú dāng wǒ qián,zhǐ kàn qiū luán gòng chēng kuài。
平生平生几知己,此情此情非梦寐。píng shēng píng shēng jǐ zhī jǐ,cǐ qíng cǐ qíng fēi mèng mèi。
钵山顾五号能诗,写我思君得深味。bō shān gù wǔ hào néng shī,xiě wǒ sī jūn dé shēn wèi。

题章价人太守铜官感旧图

郑孝胥

曾公靖港败,章侯救以免。céng gōng jìng gǎng bài,zhāng hóu jiù yǐ miǎn。
功名震一世,云泥隔岁晚。gōng míng zhèn yī shì,yún ní gé suì wǎn。
归舟近长沙,父老话兵燹。guī zhōu jìn zhǎng shā,fù lǎo huà bīng xiǎn。
山丘易零落,铜官长在眼。shān qiū yì líng luò,tóng guān zhǎng zài yǎn。
作图名感旧,自记极微婉。zuò tú míng gǎn jiù,zì jì jí wēi wǎn。
文襄耄年序,奋笔亦殊健。wén xiāng mào nián xù,fèn bǐ yì shū jiàn。
未如王翁歌,放浪情无隐。wèi rú wáng wēng gē,fàng làng qíng wú yǐn。
曾张今往矣,义气固同尽。céng zhāng jīn wǎng yǐ,yì qì gù tóng jǐn。
时髦论纷腾,何事挟馀愠。shí máo lùn fēn téng,hé shì xié yú yùn。
道高迹可卑,子贤身不泯。dào gāo jì kě bēi,zi xián shēn bù mǐn。
报恩贱者事,岂以律贵显。bào ēn jiàn zhě shì,qǐ yǐ lǜ guì xiǎn。
彼哉李子言,徒示丈夫浅。bǐ zāi lǐ zi yán,tú shì zhàng fū qiǎn。

示大七

郑孝胥

气刚在不欺,志远在寡欲。qì gāng zài bù qī,zhì yuǎn zài guǎ yù。
器闳在重己,量大在爱物。qì hóng zài zhòng jǐ,liàng dà zài ài wù。
求名在务实,益智在勤学。qiú míng zài wù shí,yì zhì zài qín xué。
随波而逐流,极贵亦为辱。suí bō ér zhú liú,jí guì yì wèi rǔ。

五月连雨答子朋

郑孝胥

雨晦风昏断来往,窗竹孤鸣映书幌。yǔ huì fēng hūn duàn lái wǎng,chuāng zhú gū míng yìng shū huǎng。
压瓦宵惊钟阜移,开门晓看河流广。yā wǎ xiāo jīng zhōng fù yí,kāi mén xiǎo kàn hé liú guǎng。
寂寂栾城话对床,平生听雨爱虚堂。jì jì luán chéng huà duì chuáng,píng shēng tīng yǔ ài xū táng。
年来顾五空相念,短发青衫滞建康。nián lái gù wǔ kōng xiāng niàn,duǎn fā qīng shān zhì jiàn kāng。

游定林观乾道题名

郑孝胥

定林亦何有,惟有石嶕峣。dìng lín yì hé yǒu,wéi yǒu shí jiāo yáo。
孤泉涩不驶,灌莽围岩腰。gū quán sè bù shǐ,guàn mǎng wéi yán yāo。
残寺久难兴,败墙土犹焦。cán sì jiǔ nán xīng,bài qiáng tǔ yóu jiāo。
俗僧赞佛力,诳语空哓哓。sú sēng zàn fú lì,kuáng yǔ kōng xiāo xiāo。
那知记名迹,盛述蛇与猫。nà zhī jì míng jì,shèng shù shé yǔ māo。
我怀临川翁,松岑寄寂寥。wǒ huái lín chuān wēng,sōng cén jì jì liáo。
穿云复涉水,独往不可招。chuān yún fù shè shuǐ,dú wǎng bù kě zhāo。
高躅纵莫寻,神理固非遥。gāo zhú zòng mò xún,shén lǐ gù fēi yáo。
清咏入山骨,历劫元未销。qīng yǒng rù shān gǔ,lì jié yuán wèi xiāo。
空山一怅望,悽怆心潜摇。kōng shān yī chàng wàng,qī chuàng xīn qián yáo。
猗嗟此何世,仰睇仍层霄。yī jiē cǐ hé shì,yǎng dì réng céng xiāo。
题名从剑南,终觉习气饶。tí míng cóng jiàn nán,zhōng jué xí qì ráo。
光绪视乾道,后来论宜昭。guāng xù shì qián dào,hòu lái lùn yí zhāo。
相牵返城郭,酷日愁山椒。xiāng qiān fǎn chéng guō,kù rì chóu shān jiāo。

杂诗

郑孝胥

秋风入庭户,豆实自离离。qiū fēng rù tíng hù,dòu shí zì lí lí。
寒来吾事就,霜露空尔为。hán lái wú shì jiù,shuāng lù kōng ěr wèi。

杂诗

郑孝胥

柳下与少连,尼山所不予。liǔ xià yǔ shǎo lián,ní shān suǒ bù yǔ。
谁堪於陵仲,溪刻久自处。shuí kān yú líng zhòng,xī kè jiǔ zì chù。

杂诗

郑孝胥

鸱夷诚可人,为瓶乃非智。chī yí chéng kě rén,wèi píng nǎi fēi zhì。
奈何磊落士,毕生事细碎。nài hé lěi luò shì,bì shēng shì xì suì。

杂诗

郑孝胥

旧邦闵姬汉,孰为挈才雄?jiù bāng mǐn jī hàn,shú wèi qiè cái xióng?
救僿丁文敝,端居独尚忠。jiù sài dīng wén bì,duān jū dú shàng zhōng。

杂诗

郑孝胥

竖子终何成,时哉无好手。shù zi zhōng hé chéng,shí zāi wú hǎo shǒu。
狂夫复登高,临江作重九。kuáng fū fù dēng gāo,lín jiāng zuò zhòng jiǔ。

濠堂落成

郑孝胥

惜哉此江山,与我俱不偶。xī zāi cǐ jiāng shān,yǔ wǒ jù bù ǒu。
廿年来去迹,知者有钟阜。niàn nián lái qù jì,zhī zhě yǒu zhōng fù。
作堂临濠上,终日对户牖。zuò táng lín háo shàng,zhōng rì duì hù yǒu。
泊然疑可老,岂屑问谁有。pō rán yí kě lǎo,qǐ xiè wèn shuí yǒu。
聊忘孤生哀,亦避世事丑。liáo wàng gū shēng āi,yì bì shì shì chǒu。
吾言宁欺天,有如堂下柳。wú yán níng qī tiān,yǒu rú táng xià liǔ。

岁暮

郑孝胥

结茅在濠上,岁暮一凭栏。jié máo zài háo shàng,suì mù yī píng lán。
叠阜云边色,虚堂雪后寒。dié fù yún biān sè,xū táng xuě hòu hán。
妄怀当世意,端欠此心安。wàng huái dāng shì yì,duān qiàn cǐ xīn ān。
建业城东水,殷勤不严看。jiàn yè chéng dōng shuǐ,yīn qín bù yán kàn。

徐进斋观察属题李北海古诗十九首墨迹

郑孝胥

干将莫邪难争锋,自言此书与卢鸿。gàn jiāng mò xié nán zhēng fēng,zì yán cǐ shū yǔ lú hóng。
由来文选是家学,父子授受善与邕。yóu lái wén xuǎn shì jiā xué,fù zi shòu shòu shàn yǔ yōng。
愿为鸣鹤殊鸿鹄,谁见香象追飞龙。yuàn wèi míng hè shū hóng gǔ,shuí jiàn xiāng xiàng zhuī fēi lóng。
世间石刻已稀有,朱阑麻纸垂奇踪。shì jiān shí kè yǐ xī yǒu,zhū lán má zhǐ chuí qí zōng。
吾闻尧章论书法,以行为真非专工。wú wén yáo zhāng lùn shū fǎ,yǐ xíng wèi zhēn fēi zhuān gōng。
孟坚复引狂为戒,欹斜流弊妨童蒙。mèng jiān fù yǐn kuáng wèi jiè,yī xié liú bì fáng tóng méng。
谛观字里极骏逸,超凡绝迹元难从。dì guān zì lǐ jí jùn yì,chāo fán jué jì yuán nán cóng。
道州猿叟主端直,独至江夏终推崇。dào zhōu yuán sǒu zhǔ duān zhí,dú zhì jiāng xià zhōng tuī chóng。
平生颇疑古欺我,颜柳以外皆瞍蒙。píng shēng pǒ yí gǔ qī wǒ,yán liǔ yǐ wài jiē sǒu méng。
重姿重骨任交诟,千金宝秘归徐公。zhòng zī zhòng gǔ rèn jiāo gòu,qiān jīn bǎo mì guī xú gōng。

濠堂

郑孝胥

抱城水南流,春来绿渐肥。bào chéng shuǐ nán liú,chūn lái lǜ jiàn féi。
蒋山绕其北,白云相委蛇。jiǎng shān rào qí běi,bái yún xiāng wěi shé。
精蓝割山光,修竹何猗猗。jīng lán gē shān guāng,xiū zhú hé yī yī。
岸回林梢密,桃李能成蹊。àn huí lín shāo mì,táo lǐ néng chéng qī。
置堂于此间,非瓦而茅茨。zhì táng yú cǐ jiān,fēi wǎ ér máo cí。
据榻揽峰岫,开窗弄涟漪。jù tà lǎn fēng xiù,kāi chuāng nòng lián yī。
堂前何所有?鱼鸟常忘机。táng qián hé suǒ yǒu?yú niǎo cháng wàng jī。
堂后何所有?儿女从玩痴。táng hòu hé suǒ yǒu?ér nǚ cóng wán chī。
堂中何所有?夕阴与朝晖。táng zhōng hé suǒ yǒu?xī yīn yǔ cháo huī。
壁间复何有?旧拓兼新诗。bì jiān fù hé yǒu?jiù tuò jiān xīn shī。
人言此堂陋,华庑宜纤儿。rén yán cǐ táng lòu,huá wǔ yí xiān ér。
或云此堂偏,当路谁高栖?huò yún cǐ táng piān,dāng lù shuí gāo qī?
自从堂之成,使我壮志亏。zì cóng táng zhī chéng,shǐ wǒ zhuàng zhì kuī。
宁馨必匿笑,焉知旷士怀!níng xīn bì nì xiào,yān zhī kuàng shì huái!

宋人百牛图

郑孝胥

野水不成川,远山常隐树。yě shuǐ bù chéng chuān,yuǎn shān cháng yǐn shù。
尔牛适何来,百态目与遇。ěr niú shì hé lái,bǎi tài mù yǔ yù。

宋人百牛图

郑孝胥

贯道师巨然,皆出董北苑。guàn dào shī jù rán,jiē chū dǒng běi yuàn。
汰哉萚石翁,鉴定凭老眼。tài zāi tuò shí wēng,jiàn dìng píng lǎo yǎn。

宋人百牛图

郑孝胥

长安黑色儿,挂角读有异。zhǎng ān hēi sè ér,guà jiǎo dú yǒu yì。
何如多牛翁,一生不识字。hé rú duō niú wēng,yī shēng bù shí zì。

宋人百牛图

郑孝胥

短布单衣寒,东门厉石斑。duǎn bù dān yī hán,dōng mén lì shí bān。
非常犹不遇,饭牛歌漫漫。fēi cháng yóu bù yù,fàn niú gē màn màn。

趋府

郑孝胥

朝官酸黠饰文儒,外官猾鄙矜走趋。cháo guān suān xiá shì wén rú,wài guān huá bǐ jīn zǒu qū。
营营逐逐各自喜,风气所域无贤愚。yíng yíng zhú zhú gè zì xǐ,fēng qì suǒ yù wú xián yú。
江南今日信仕国,脚靴手板尤睢盱。jiāng nán jīn rì xìn shì guó,jiǎo xuē shǒu bǎn yóu suī xū。
嵯峨高牙坐开府,辕门千金阗肩舆。cuó é gāo yá zuò kāi fǔ,yuán mén qiān jīn tián jiān yú。
晓风霍霍日照旆,排头竞进纷冠裾。xiǎo fēng huò huò rì zhào pèi,pái tóu jìng jìn fēn guān jū。
分庭塞坐交耳语,飞钳巧谍咸有图。fēn tíng sāi zuò jiāo ěr yǔ,fēi qián qiǎo dié xián yǒu tú。
少年票姚逞眉睫,羸老答飒拈髭须。shǎo nián piào yáo chěng méi jié,léi lǎo dá sà niān zī xū。
大臣欠伸日加午,倏忽溃散随仆奴。dà chén qiàn shēn rì jiā wǔ,shū hū kuì sàn suí pū nú。
汹汹一鬨竟何取,宁有智虑裨吁谟。xiōng xiōng yī hòng jìng hé qǔ,níng yǒu zhì lǜ bì xū mó。
造物著吾百僚底,饱看颇得言其粗。zào wù zhù wú bǎi liáo dǐ,bǎo kàn pǒ dé yán qí cū。
尔曹亦自关世运,吾属为虏深可吁。ěr cáo yì zì guān shì yùn,wú shǔ wèi lǔ shēn kě xū。

题晚翠轩诗

郑孝胥

称诗有高学,云以涩为贵。chēng shī yǒu gāo xué,yún yǐ sè wèi guì。
子岂真可人,所诣遽尔邃。zi qǐ zhēn kě rén,suǒ yì jù ěr suì。
诗怀文字前,未得殆难会。shī huái wén zì qián,wèi dé dài nán huì。
即论句法秘,大事匪狡狯。jí lùn jù fǎ mì,dà shì fěi jiǎo kuài。
初如咀橄榄,枯中说滋味。chū rú jǔ gǎn lǎn,kū zhōng shuō zī wèi。
终乃啖枇杷,甘平宜渴肺。zhōng nǎi dàn pí pá,gān píng yí kě fèi。
子诗实早就,流宕可毋畏。zi shī shí zǎo jiù,liú dàng kě wú wèi。
试回刻意功,一极才与思。shì huí kè yì gōng,yī jí cái yǔ sī。
向来谬见推,浅语不予赘。xiàng lái miù jiàn tuī,qiǎn yǔ bù yǔ zhuì。
仍当摹千文,为君题晚翠。réng dāng mó qiān wén,wèi jūn tí wǎn cuì。