古诗词

郑孝胥

答沈子培比部见访夜谈之作三首

郑孝胥

相知垂十年,未觉往可悔。xiāng zhī chuí shí nián,wèi jué wǎng kě huǐ。
中闲有逝者,警痛愈相爱。zhōng xián yǒu shì zhě,jǐng tòng yù xiāng ài。
吾侪各老大,岂做儿女态。wú chái gè lǎo dà,qǐ zuò ér nǚ tài。
形骸虽暂隔,至味固不败。xíng hái suī zàn gé,zhì wèi gù bù bài。
精诚远相照,山海了无碍。jīng chéng yuǎn xiāng zhào,shān hǎi le wú ài。
神京万斛尘,风烈成昼晦。shén jīng wàn hú chén,fēng liè chéng zhòu huì。
驱车犯埃壒忧子亦以惫。qū chē fàn āi ài yōu zi yì yǐ bèi。
国门行揖别,归听长江礧。guó mén xíng yī bié,guī tīng zhǎng jiāng léi。
岁暮酷怀人,孤吟复谁耐?suì mù kù huái rén,gū yín fù shuí nài?

十一月二十二日出京道中杂诗

郑孝胥

长啸出国门,寒日黯相送。zhǎng xiào chū guó mén,hán rì àn xiāng sòng。
大风主何祥,不发轩辕梦。dà fēng zhǔ hé xiáng,bù fā xuān yuán mèng。

十一月二十二日出京道中杂诗

郑孝胥

残月坠雄县,黄尘蔽任邱。cán yuè zhuì xióng xiàn,huáng chén bì rèn qiū。
此中商避世,犹恨近神州。cǐ zhōng shāng bì shì,yóu hèn jìn shén zhōu。

十一月二十二日出京道中杂诗

郑孝胥

雄鸡奋悲歌,惊埃勃马首。xióng jī fèn bēi gē,jīng āi bó mǎ shǒu。
落星虽有心,孤月空开口。luò xīng suī yǒu xīn,gū yuè kōng kāi kǒu。

十一月二十二日出京道中杂诗

郑孝胥

班班河间车,南归罢击鼓。bān bān hé jiān chē,nán guī bà jī gǔ。
车中人自奇,无取流俗怒。chē zhōng rén zì qí,wú qǔ liú sú nù。

十一月二十二日出京道中杂诗

郑孝胥

客行自言苦,夙驾犯霜风。kè xíng zì yán kǔ,sù jià fàn shuāng fēng。
谁见斯民困,宵征逐马通。shuí jiàn sī mín kùn,xiāo zhēng zhú mǎ tōng。

十一月二十二日出京道中杂诗

郑孝胥

雪霁天欲明,林峦混一色。xuě jì tiān yù míng,lín luán hùn yī sè。
晓日忽上腾,云归徂徕白。xiǎo rì hū shàng téng,yún guī cú lái bái。

十一月二十二日出京道中杂诗

郑孝胥

守道去人远,诸峰空自青。shǒu dào qù rén yuǎn,zhū fēng kōng zì qīng。
不缘文字力,何处见英灵。bù yuán wén zì lì,hé chù jiàn yīng líng。

十一月二十二日出京道中杂诗

郑孝胥

骐骥骖驽骀,服车上山石。qí jì cān nú dài,fú chē shàng shān shí。
英雄时岂无,热泪空横臆。yīng xióng shí qǐ wú,rè lèi kōng héng yì。

十一月二十二日出京道中杂诗

郑孝胥

云势可以休,云容显复晦。yún shì kě yǐ xiū,yún róng xiǎn fù huì。
千峰锦离离,夕阳绚天外。qiān fēng jǐn lí lí,xī yáng xuàn tiān wài。

十一月二十二日出京道中杂诗

郑孝胥

驱车杨柳店,怀古空蹀躞。qū chē yáng liǔ diàn,huái gǔ kōng dié xiè。
不恨无公羊,恨无郭太业。bù hèn wú gōng yáng,hèn wú guō tài yè。

十一月二十二日出京道中杂诗

郑孝胥

四顾无一遇,迷魂不可招。sì gù wú yī yù,mí hún bù kě zhāo。
千磨还百折,心铁可能销?qiān mó hái bǎi zhé,xīn tiě kě néng xiāo?

十一月二十二日出京道中杂诗

郑孝胥

尻轮极周流,神马善超越。kāo lún jí zhōu liú,shén mǎ shàn chāo yuè。
闭门枉造车,何时出合辙?bì mén wǎng zào chē,hé shí chū hé zhé?

十一月二十二日出京道中杂诗

郑孝胥

荦确途焉穷,心先疲马至。luò què tú yān qióng,xīn xiān pí mǎ zhì。
村落带山明,晚晴展人意。cūn luò dài shān míng,wǎn qíng zhǎn rén yì。

十一月二十二日出京道中杂诗

郑孝胥

忍寒不衣裘,未老殊觉赧。rěn hán bù yī qiú,wèi lǎo shū jué nǎn。
大哉驭人言,胜于求饱暖。dà zāi yù rén yán,shèng yú qiú bǎo nuǎn。

十一月二十二日出京道中杂诗

郑孝胥

中原虚无人,唾手真可袭。zhōng yuán xū wú rén,tuò shǒu zhēn kě xí。
言愁我欲愁,茫茫百端集。yán chóu wǒ yù chóu,máng máng bǎi duān jí。

十一月二十二日出京道中杂诗

郑孝胥

苍生我何有,忧乐俱不闻。cāng shēng wǒ hé yǒu,yōu lè jù bù wén。
欺人谢安石,冷笑范希文。qī rén xiè ān shí,lěng xiào fàn xī wén。

十一月二十二日出京道中杂诗

郑孝胥

扬州在何许,帆影乱烟树。yáng zhōu zài hé xǔ,fān yǐng luàn yān shù。
南风且莫尽,我欲过江去。nán fēng qiě mò jǐn,wǒ yù guò jiāng qù。

从广雅尚书登石钟山昭忠祠

郑孝胥

江湖交流山压城,祠堂照影收江声。jiāng hú jiāo liú shān yā chéng,cí táng zhào yǐng shōu jiāng shēng。
千疮万痍痛徐定,惟见楼观栖峥嵘。qiān chuāng wàn yí tòng xú dìng,wéi jiàn lóu guān qī zhēng róng。
已乱终疑阙人力,三十馀年民尚瘠。yǐ luàn zhōng yí quē rén lì,sān shí yú nián mín shàng jí。
山县荒荒仅一祠,壁记含悲空入石。shān xiàn huāng huāng jǐn yī cí,bì jì hán bēi kōng rù shí。
劫后神州运渐开,救时须是异人来。jié hòu shén zhōu yùn jiàn kāi,jiù shí xū shì yì rén lái。
沉吟高阁天风晚,落尽江梅长绿苔。chén yín gāo gé tiān fēng wǎn,luò jǐn jiāng méi zhǎng lǜ tái。

复从游武昌西山九曲亭至陶桓公祠

郑孝胥

楚山入武昌,连峰到江尽。chǔ shān rù wǔ chāng,lián fēng dào jiāng jǐn。
危亭据九曲,江树遥可认。wēi tíng jù jiǔ qū,jiāng shù yáo kě rèn。
东坡千人耳,名与此山峻。dōng pō qiān rén ěr,míng yǔ cǐ shān jùn。
壁间颖滨记,微叹转清润。bì jiān yǐng bīn jì,wēi tàn zhuǎn qīng rùn。
长沙擅攻伐,当日比廉蔺。zhǎng shā shàn gōng fá,dāng rì bǐ lián lìn。
平生慕圣禹,事乃儒者近。píng shēng mù shèng yǔ,shì nǎi rú zhě jìn。
至今读书处,老桂散馀韵。zhì jīn dú shū chù,lǎo guì sàn yú yùn。
来游生苦晚,入世遘多衅。lái yóu shēng kǔ wǎn,rù shì gòu duō xìn。
谁言不逮古,差喜陪雄俊。shuí yán bù dǎi gǔ,chà xǐ péi xióng jùn。
尚书实挺生,忧国带霜鬓。shàng shū shí tǐng shēng,yōu guó dài shuāng bìn。
高宾有梁蒯,声实各隐磷。gāo bīn yǒu liáng kuǎi,shēng shí gè yǐn lín。
峰头立小语,万古入鸿阵。fēng tóu lì xiǎo yǔ,wàn gǔ rù hóng zhèn。
部民争拥看,诸岭为微震。bù mín zhēng yōng kàn,zhū lǐng wèi wēi zhèn。
贱儒世虽弃,济胜颇能奋。jiàn rú shì suī qì,jì shèng pǒ néng fèn。
登临摩倦眼,私淑窃自信。dēng lín mó juàn yǎn,sī shū qiè zì xìn。
被发行归山,振衣向千仞。bèi fā xíng guī shān,zhèn yī xiàng qiān rèn。